"Chị Viện Viện, chị đừng nghe Lâm Trà nói bậy!"
Sắc mặt của Trần Di vô cùng kích động: "Cô, sao cô có thể làm loại chuyện này chứ!"
Nhưnh tại sao Lâm Trà có thể biết cô ta đã làm những chuyện này!
Triệu Viện Viện không thèm nghe giải thích Trần Di, lại nhớ tới buổi tối gần đây thức đêm trắng không ngủ được khiến tóc rụng rất nhiều. Cô ta tức giận đến nổi trận lôi đình, cầm túi xách hơn ba trăm vạn kia lên ném thẳng vào người Trần Di
Nhân viên sợ hãi xông lên cướp đi túi xách trong tay Triệu Viện Viện.
Triệu Viện Viện vẫn không chịu buông tha như cũ: "Trần Di! Sao cô có thể làm như vậy chứ! Đồ đê tiện!"
Trần Di tự biết đuối lý chỉ trốn phía sau các đám người kia, hoàn toàn không dám phản bác.
Khuôn mặt của Lâm Trà như xem náo nhiệt không ngại chuyện lớn. Cả hai cào xé lẫn nhau nhưng chỉ có một bên mạnh, một bên yếu, như vậy sao có thể tính là đánh nhau đây? Sức lực ngang nhau cào xé mới đẹp mắt!
Vì vậy, Lâm Trà lại nói với Triệu Viện Viện:
"Triệu tiểu thư, cô cũng đừng quá tức giận, dù sao hôn sự trước đó của Trần tiểu thư không thành, cũng là vì cô gửi video cô ta yêu đương vụng trộm cho vị hôn phu của cô ta mài
Trần Di: "?"
"Mạnh Khải Hiên từ hôn với tôi là do cô sao?"
Sắc mặt Trần Di trắng bệch, vốn dĩ còn đang trốn phía sau các nhân viên, giờ phút này đã tức giận đứng bật dậy, ngón tay chỉ vào Triệu Viện Viện trở nên run rẩy:
"Triệu Viện Viện, cô không biết đối với tôi Mạnh Khải Hiên quan trọng biết bao nhiêu sao?"
Triệu Viện Viện cắn răng, nhất thời cô ta không biết nên trả lời như thế nào. "Quả thật, Mạnh Khải Hiên có tiền, bề ngoài còn rất đẹp trai, tốt hơn nhiều so với những đối tượng kết hôn lớn hơn tôi mười mấy tuổi mà gia đình tìm cho, có thể không ghen ty sao!"
"Trần tiểu thư, không phải cô cũng ghen tỵ mỗi lần đi Thiên Dự lấy tài nguyên vai diễn cho Triệu tiểu thư sao, cảm thấy cô ta được đối xử tốt hơn cô sao!"
Lần này Lâm Trà thêm mắm dặm muối vô cùng có hiệu quả.
Mắt thường cũng có thể thấy được hai người Triệu Viện Viện và Trần Di nhìn nhau vô cùng tức giận, ánh mắt đã trừng đến đỏ bừng, tròng trắng cũng bị tơ m.á.u che kín.
Mặc dù nhân viên đã ngăn cản cả hai, nhưng điều này vẫn không ngăn được sự phẫn nộ đã lấn át lý trí, bọn họ xông lên điên cuồng cào xé đối phương!
Tát, giật tóc, cấu da... Mọi thủ đoạn đánh người của phụ nữ đều được sử dụng.
Lâm Trà lặng lẽ trốn ở phía sau nhân viên, không có chút ý thức nhận sai của người khởi xướng, ngược lại còn tự mình thưởng thức.
[Quả nhiên!]
[Ở nhà hai người này có không ít lần đánh nhau với anh chị em? Còn nói là đại tiểu thư hào môn gì đó, một người đánh một người sao lại tàn nhẫn như vậy chứ!]
Các nhân viên phát hiện không ngăn được hai người thì trực tiếp buông xuôi, so với ngăn cản bọn họ thứ các cô ta chú ý hơn là những món túi xách và quần áo xa xỉ trong tiệm, chỉ cần hàng hóa không xảy ra chuyện, khách hàng thích đánh thế nào thì đánh.
Ban đầu cửa hàng cao cấp không có ai, nhưng vì hai người đánh nhau, trong phút chốc rất nhiều khách hàng đi ngang qua đều vây lại xem đây, thậm chí có người còn mở điện thoại ra truyền hình trực tiếp hai người đánh nhau.
[Oa! Khách hàng trong tiệm đánh nhau sao! Không phải là vì một cái túi xách chứ?]
[Hình như thật sự là như vậy, lúc đầu hai người này tranh giành túi xách, sau đó là một người phá hỏng hôn sự của người khác, người kia lại bôi nhọ đối phương ở trên mạng, dẫn tới đánh nhau... ]
[Tôi mới phát hiện, các người không thấy gì sao, hai người này chính là hai nữ minh tinh giẫm lên đuôi váy Phương Nguyệt Dao trên thảm đỏ ở Tinh Quang saol] [Tôi đã cảm thấy hai người này không phải thứ tốt lành gì! Đánh nhau cũng đáng đời lắm!]
[Tôi đã nghĩ, rõ ràng hai người cùng giãm lên váy của Phương Nguyệt Dao, tại sao người bị mắng chỉ có Triệu Viện Viện, thì ra Trần Di cũng không phải thứ tốt lành gì!]
[Còn phá hỏng hôn sự của Trần Di, quả nhiên là chị em ruột thừa, ha ha ha lật xe đi]
[Đạo đức bại hoại còn muốn nữ minh tinh khác phải hứng chịu hậu quả, đây là loại rác rưởi gì vậy chứ! Người như vậy mà cũng có thể tồn tại ở trong giới hào môn sao?]
Xuyên Thành Diễn Viên Tuyến Mười Tám, Nhờ Vào Hệ Thống Ăn Dưa Trở Thành Ảnh Hậu
Chương 596
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương