"Nữ diễn viên xuất sắc nhất đạt giải Bồ câu vàng năm nay là nghệ sĩ trẻ - Lâm Trà!
Tại hội trường lễ trao giải, tiếng vỗ tay vang lên như sấm.
Trên màn hình lớn chiếu hình ảnh tiêu biểu của Lâm Trà trong phim, một cô gái chỉ mới 20 tuổi, môi hồng răng trắng bị một đám côn đồ vây quanh bắt nạt, không chút yếu đuối mà đạp tên côn đồ đẹp trai, bảy tám tên phía sau cũng bị ngã xuống đất rên rỉ vì đau
Trong thực tế, Lâm Trà mặc một chiếc váy liền thân màu trắng, chất liệu tơ lụa ôm sát người tôn lên đường cong duyên dáng của cô, chỗ nào cần gầy thì gây, chỗ nào cần to thì có thừa.
Lâm Trà đến cạnh MC, cô mỉm cười nhận cúp Ảnh hậu.
"Có vẻ đây là chiếc cúp Ảnh hậu thứ hai của cô Lâm rồi nhỉ. "
MC tán thưởng thêm."Chúc mừng cô Lâm trở thành Ảnh hậu trẻ tuổi nhất trong ngành điện ảnh Hoa Hạ chúng ta. "
"Chẳng qua là vận khí của tôi tốt mà thôi. "
Lâm Trà đứng trên sân khấu, giọng điệu không kiêu ngạo không siểm nịnh:
"Bản thân tôi gia nhập giới giải trí khá sớm, thêm vào đó thì các tiền bối đã dìu dắt tôi rất nhiều, để cho tôi có cơ hội rèn luyện tốt hơn. Sau này, tôi sẽ ngày càng cố gắng làm việc chăm chỉ hơn nữa, để cảm ơn tất cả các fan và người yêu quý tôi. "
Tiếng vỗ tay càng to hơn lúc nãy, ăn mừng vị Ảnh hậu trẻ tuổi nhất đạt giải lần thứ hai trong lịch sử.
Sau khi trao giải, Lâm Trà nhanh tay đưa cúp cho người đại diện của mình cầm, còn mình thì cúi người cởi giày cao gót 10cm, ngồi vào xe Ferrari hồng nhạt mà mình mới mua.
Người đại diện ngăn cô lại: "Lát nữa còn tổ chức họp báo đó, em định đi đâu hả?"
Lâm Trà ôm tay lái lông xù của mình: "Xe em vừa mua giao đến rồi nè! À, Chị Trương giỏi ứng phó với đám phóng viên này hơn em mà! Cố lên nha!"
Người đại diện được gọi là chị Trương chỉ tiếc rèn sắc không thành thép: "Lúc nãy trong hội trường em có uống rượu không đó?"
Tuy địa điểm tổ chức lễ trao giải này khá hẻo lánh, cách trung tâm thành phố một đoạn không xa, nhưng không được phép uống rượu lái xe.
"Chị Trương à, tháng trước em vừa mới thi bằng lái xe đó, so với chị thì em càng nhớ rõ luật giao thông hơn đúng không, nên chắc chắn em sẽ không phạm luật đâu mà!
"Chính vì tháng trước em vừa mới thi bằng lái xong, nên chị mới lo lắng cho em đó cô ngốc này!
Không sao, không sao mà.
Lâm Trà hừ hừ ứng phó hai tiếng, khởi động xe, chuyển bánh một cách vô cùng đẹp trai, chạy về trung tâm thành phố.
Chị Trương nhìn bóng dáng chiếc Ferrari rời đi nghênh ngang, trong lòng thấp thỏm không thôi.
Mặc dù bốn môn của Lâm Trà thi đều đạt điểm tối đa, nhưng dù sao thì quanh năm cô ấy toàn ở trong đoàn làm phim, đi đâu đều có tài xế đưa đón, bình thường làm gì có thời gian để luyện tập.
Đột nhiên lái xe thể thao phân khối lớn như thế, sẽ không có chuyện gì đâu nhỉ...
Phía trước bỗng vang lên tiếng phanh gấp.
Trong lòng chị Trương "lộp bộp" một tiếng, vội vàng chạy đến.
Chạy khoảng hơn 100 mét, thì thấy phía trước đầu xe Ferrari hồng nhạt bốc khói dày đặc, Lâm Trà xuống xe, cô bồn chồn lo lắng đứng trước cửa xe.
Thấy chị Trương đến, cô hồi hộp nói: "Chị Trương! Em sẽ không đụng c.h.ế.t người ta đúng không?"
Thần thái và sự tự tin của cô gái trong buổi lễ trao giải đã biến mất, cô khẩn trương nhìn chằm chằm vào người đang bất tỉnh nằm trước xe.
"Em đụng người ta hả?" Chị Trương cũng hoảng không kém.
Lâm Trà do dự gật đầu: "Bỗng nhiên anh ta xuất hiện, em đạp thắng xe rồi, nhưng anh ta xuất hiện đột ngột quá, em không chú ý..."
"Em báo cảnh sát chưa?" Chị Trương hỏi tiếp. "110 với 120 em đều gọi rồi..." Lâm Trà nhỏ giọng nói: "Chị ơi, anh ta sẽ không sao chứ ạ?
Chị Trương nhìn người đàn ông nằm trên mặt đất không chắc chắn lắm. Các cô không phải là nhân viên y tế, nên cũng không biết phải sơ cứu như thế nào, cũng không dám tùy ý di chuyển anh ta đi thì anh ta có bị thương nặng hơn hay không, chỉ có thể đứng đây chờ xe cứu thương đến.
Xuyên Thành Diễn Viên Tuyến Mười Tám, Nhờ Vào Hệ Thống Ăn Dưa Trở Thành Ảnh Hậu
Chương 600
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương