Có anh đẹp trai như thế, nếu đưa vào giới giải trí, chỉ dựa vào khuôn mặt kia là có thể đi thẳng một đường rồi.
Rốt cuộc người đàn ông này lại đến nhà cô dọn vệ sinh, nấu cơm giặt giữ? Thật sự là quá phung phí của trời!
Quả thật là Lâm trà đã nghĩ như thế, để 0341 làm diễn viên, bây giờ cô là Ảnh hậu rồi, nhét 1 2 người của mình vào đoàn làm phim không thành vấn đề.
0341 không quan tâm lắm.
Hình như anh đặt biệt thích làm việc nhà, rõ ràng trong nhà cực kì sạch sẽ, không một hạt bụi, nhưng mỗi ngày mỗi phòng anh vẫn đem tất cả đồ dùng trong nhà, thủy tỉnh, bát đũa, đều rửa rất sạch.
Thận chí thiếu chút nữa anh lấy quân áo chống thấm nước của Lâm Trà giặt tay, cũng may chị Trương ngăn cản kịp thời, ngăn luôn một hồi tai ương.
Hình như Lâm Trà chưa từng thấy anh có được giấy phút nhàn rỗi nào, làm chủ thuê 0341 cô nên vui mới đúng, nhưng ngẫm lại 0341 làm như thế có thể là do cô mà đầu óc không ổn lắm nên yêu làm việc nhà như vậy. Lâm Trà có chút không vui vẻ nổi.
Giữa trưa ngày nào đó, Lâm Trà ở phòng khách đọc tiểu thuyết, quay qua 0341 đang lau nhà lần thứ 2, không nhịn được nói: "Nhà này còn có robot hút bụi, robot lau nhà, chỗ này bị anh lau đến nổi soi gương được luôn rồi, thật sự không cần làm như vậy đâu mà, tôi cũng không phải là mụ chủ nhà độc ác ép nhân viên đâu đúng không?"
"Tôi chỉ là không muốn bản thân mình rãnh rỗi mà thôi. " Giọng nói của 0341 trâm thấp, nghe không ra được biểu tình gì.
Lúc hắn lui về sau để dọn cây lau nhà, thình lình đụng vào phía trước ghế nằm Lâm Trà, Lâm Trà vừa mua cuốn tiểu thuyết để trên đó, mặt trên in bốn chữ to lấp lánh. Trước đến nay 0341 không hứng thú với bất cứ thứ gì, lúc Lâm Trà ngồi xem TV cũng không thấy anh nhìn như thế. Nhưng hôm nay lại thấy ánh mắt của 0341 vậy mà nhìn quyển tiểu thuyết thượng lưu kia gân nửa phút. Sau đó, vẻ mặt anh ảm đạm, cầm cây tiếp tục lau nhà.
"Anh thích đọc tiểu thuyết không?"
Lâm Trà tò mò hỏi: "Không muốn rãnh rỗi thì đọc tiểu thuyết cũng được đó."
Lâm Trà cầm quyển tiểu thuyết lật lật: "Bộ tiểu thuyết này đang hot lắm đó, phỏng chừng sau này sẽ được cải biên thành phim ấy chứ, chỉ là tôi chán quá nên mua về đọc thử. Tưởng chừng quyển sách này không có ý nghĩa gì, nhưng bên trong có một nữ phụ, giống tên với tôi! Trùng hợp thật đúng không, tiếc cái là số cô ta không tốt lắm, đi lĩnh cơm hộp rồi."
Lâm Trà vẫn còn nói tiếp, nhìn như là kiếm người nói chuyện phiếm, lại như là lầm bầm lầu bầu.
“Trong đó cũng có một nhân vật, trùng tên với tôi." Đột nhiên 0341 nói.
Thật á, trùng hợp vậy luôn hả
Lâm Trà hùa theo bản năng, chợt cô ý thức được gì, ngẩng đầu nhìn 0341 một cách khó tin: "Anh còn nhớ rõ à?"
Ánh mắt 0341 vẫn đang nhìn cuốn tiểu thuyết kia, lát sau mới trả lời: "Không phải."
Lâm Trà à một tiếng dài, ít nhiều có chút mất mát: "Dù sao thì quyển tiểu thuyết này đều trùng tên của tôi và anh, thế giới nhỏ thật!"
"Có thể là không phải trùng hợp đâu?" 0341 lạnh nhạt nói.
Lâm Trà nghiêng đầu, không rõ ý 0341 muốn nói gì.
0341 nói: "Trên thế giới này không có nhiều sự trùng hợp đến vậy đâu, đằng sau tất cả sự trùng hợp đều là sắp đặt. Có lẽ một ngày nào đó, cô sẽ phát hiện thế giới cô đang sống là giả, cô chỉ là một nhân vật dưới ngòi bút của tác giả, cô ấy viết rất nhiều tiểu thuyết, hơi lười biếng một chút nên có một số nhân vật trùng tên. "
Lâm Trà nở nụ cười: "Ý anh muốn nói là chúng ta là nhân vật trong tiểu thuyết đúng không?"
0341 trầm mặc trong chốc lát: "Hình như là thế. "
Lâm Trà nhún vai: "Giả thì giả thôi. "
0341 nhìn cô một cách khó hiểu. Lâm Trà tiếp tục nói: "Cho dù thế giới này là giả, cũng không ảnh hưởng đến việc tôi ăn khỏe ngủ ngon chơi tốt!
Lâm Trà cảm thấy vấn đề của 0341 là suy nghĩ nhiều quá.
Nếu có một ngày có người nói cho cô biết thế giới này là giả, Lâm Trà cảm thấy quỹ đạo của của cô cũng không có gì thay đổi.
Sống mà, gì vui vẻ thì mình ưu tiên, quanh co ngoằn ngoèo như vậy làm gì.
Xuyên Thành Diễn Viên Tuyến Mười Tám, Nhờ Vào Hệ Thống Ăn Dưa Trở Thành Ảnh Hậu
Chương 603
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương