Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến Nghiện

Chương 193: Chương 71.3



“A Yến, em đói rồi.”  

Nên đi ăn sáng trước đi!  

“Được.”  

Thuận theo lực kéo của cô gái, Vân Yến mới chậm rãi bước theo Tô Ý xuống lầu, nhưng ánh mắt không hề rời đi chút nào.  

Triệu Nhiễm ngồi trên sofa phòng khách, đối diện với cầu thang, nhìn thấy Tô Ý đang chậm rãi bước xuống, đôi mắt phượng hơi xếch lập tức trừng lớn.  

A, A Ý của cô ấy lại dám lén cô nhuộm tóc!  

Dưới ánh sáng rực rỡ, mái tóc đỏ rực càng làm nổi bật vẻ kiều diễm và rạng rỡ của cô gái, mỗi cái nhíu mày hay nụ cười đều bớt đi vài phần ngoan ngoãn, nhưng lại thêm phần sinh động.  

Đôi giày da trắng nhỏ nhắn chạm sàn phát ra tiếng “cộc cộc” khe khẽ, tựa như một tiểu công chúa kiêu kỳ và tao nhã.  

“A Ý, đẹp quá đi!”  

Còn đẹp hơn cả con búp bê trong tủ đồ của cô hồi nhỏ!  

Vừa bước xuống bậc thang cuối cùng, Tô Ý bất ngờ bị người ta ôm chặt lấy đầu, chìm vào một vòng tay mềm mại.  

…Dù cảm giác rất thích, nhưng cô sắp không thở nổi rồi!  

Mà này, đừng làm rối tóc cô chứ!  

Vân Yến sắc mặt không vui nhìn Triệu Nhiễm đang cười toe toét, đầu ngón tay ngưa ngứa, muốn rút dao rồi.  

“Triệu Nhiễm Nhiễm!”  

Tô Ý giãy giụa ngẩng đầu lên từ vòng tay Triệu Nhiễm, tức giận véo eo Triệu Nhiễm một cái, nhưng vì cảm giác quá tốt, lại không nhịn được tò mò bóp thêm vài cái.  

Triệu Nhiễm có chút không chịu nổi mà nới lỏng tay, nhưng nhìn mái tóc đỏ hơi rối lại có chút chột dạ.  

Xong rồi, không kiềm chế được…  

“Khụ.”  

Một tiếng ho khan nhè nhẹ vang lên từ phía sau.  

Tô Ý, đang cảm thán eo mỹ nhân và eo A Yến đúng là không giống nhau, đột nhiên bị người ta bế bổng lên.  

Bất đắc dĩ bỏ lại cảm giác mềm mại trong tay, Tô Ý nhìn bạn trai đột nhiên mặt mày không vui, hơi khó hiểu vòng tay qua cổ A Yến.  

Cô rất thích được ôm, nhưng sao tự dưng lại bế cô thế này?  

“Đi ăn sáng thôi.”  

Lạnh lùng liếc Triệu Nhiễm đang còn đắm chìm, Vân Yến bế Tô Ý đi thẳng về phía bàn ăn.  

“Được nha!”  

Dù eo Triệu Nhiễm Nhiễm cũng ổn, nhưng cơ bụng của A Yến vẫn cho cảm giác tốt hơn.  

Thẩm Tinh Ngộ và Lâu Thượng vừa dắt chó đi dạo về từ ngoài cửa, nhìn thấy Tô Ý tóc đỏ, suýt nữa tưởng mình vào nhầm nhà.  

“Trời ơi, đây là em gái Tô Ý sao?”  

Lâu Thượng véo cánh tay Thẩm Tinh Ngộ một cái, “Tiểu Ngộ Tử, mau nói cho anh biết chúng ta không đi nhầm nhà nhé.”  

Thẩm Tinh Ngộ nhanh chóng bình tĩnh lại, nhìn cánh tay mình đã tím xanh một mảng, sắc mặt nhàn nhạt.  

“Véo hay lắm, lần sau có thể tự véo mình được không.”  

Đừng cứ nhè hắn mà ra tay.  

Mái tóc đỏ của em gái Tô Ý vừa kiều diễm vừa quyến rũ, nhưng anh hình như chưa thấy màu tóc này bao giờ, có chút khác với màu anh từng nhuộm.  

Là loại màu rất tự nhiên, rất trong trẻo.  

Thôi kệ, chắc chắn là cùng hệ màu với anh!  

“Hê, quả nhiên anh đây với em gái Tô Ý là cặp màu hoàn hảo…”  

Lời còn chưa dứt, một ánh mắt lạnh lẽo đột nhiên quét về phía Lâu Thượng đang bước tới.  

Lâu Thượng không nhịn được suýt nữa cắn phải lưỡi, nhìn ánh mắt nguy hiểm của anh Yến, lời sắp thốt ra vội vàng chuyển hướng.  

“…của chị em tốt.”  

Hu hu, ánh mắt anh Yến đáng sợ quá.

Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip
Tele: @erictran21
Loading...