Xuyên Tới Cổ Đại Làm Tân Nương Tử
Chương 28: Hôn lễ ở Thẩm gia cũ (1)
Hề thị không thể tin nhìn Ngọc Nương, sau đó cơn phẫn nộ bao phủ khắp người. Nghiêm mặt trừng đôi mắt dữ tợn nhìn nàng.
“ Ngươi đây là muốn bất hiếu với bà bà? Chu Ngọc Nương, ngươi là người của Thẩm gia ta. Đừng hòng lấy đồ của Thẩm gia ta tiếp tế cho người khác.”
Ngọc Nương kiềm chế cơn giận trong lòng. Nàng trước giờ đều đặt gia đình này là trên hết, từ bao giờ nàng lại tiếp tế cho người ngoài như trong miệng Hề thị. Hề thị đang ám chỉ người ngoài là ai, nàng đều có thể nhận ra. Ngọc Nương rất không vui nói thẳng.
“ Nương nói đùa, ta tiếp tế cho ai. Người ngoài đều nhìn rõ, nương đừng nói đó là người ngoài. Công công sẽ đau lòng.”
Hề thị há mồm thở dốc. Ngón tay chỉ vào mặt Ngọc Nương.
“ Ngươi …. “.
Phù Nương tỏ vẻ luống cuống tay chân, gương mặt u sầu khuyên nhủ Ngọc Nương.
“ Đệ muội. Đều là người một nhà, có gì từ từ nói. Ngươi bất kính với bà bà, thanh danh của ngươi không được tốt. Ngươi không để ý cho ngươi, cũng phải gìn giữ cho hài tử và phu quân chứ. Nghe đại tỷ, mau xin lỗi nương đi.”
Ngọc Nương cười lạnh nhìn vị đại tỷ ban đầu nàng đánh giá không như Hề thị này. Quả thực không giống, mà là cao tay hơn nhiều so với nương ruột. Bề ngoài hiền lành ân cần, trong bụng một đống tâm tư tính toán.
“ Ta còn chưa bất kính với nương. Nào có chuyện gì ảnh hưởng tới thanh danh, đại tỷ đừng đồn bậy bạ. Để người khác biết, sẽ không tốt cho thanh danh của đại tỷ đâu.”
Phù Nương vẻ mặt như ăn phải thuốc đắng, rất nhanh đỏ mắt lấy khăn vờ như chấm mắt.
“ Mạn Nương, tỷ cũng không thể giúp được ngươi. Ngươi xem tứ tẩu của ngươi đi ….”.
Mạn Nương uỷ khuất lau nước mắt rơi trên má, cắn cắn môi kéo tà áo Hề thị.
“ Nương, chúng ta về đi.”
Hề thị vẫn không chịu nhượng bộ, không để ý Tài lang mắt lim dim buồn ngủ. Hét lớn mắng nàng.
“ Ngươi chờ đấy cho ta. Đồ bất hiếu, sớm muộn rồi cũng sẽ gặp quả báo.”
Ngu thị thấy bóng dáng bọn họ ra khỏi, thở dài giúp Ngọc Nương dỗ Tài lang đang gào khóc.
“ Đệ muội không cần để ý. Hiện tại chúng ta đã phân gia, không thể không nói đạo lý như trước đây.”
Thẩm thị cũng gật đầu tán thành.
“ Bà bà muốn nhúng tay vào nhà muội. Muội tuyệt đối không được nhượng bộ. Còn về đại tỷ kia … cẩn thận một chút.”
Ngọc Nương lắc lắc đầu, mỉm cười ôn hoà.
“ Muội đã có hài tử. Làm thế nào tốt nhất cho hài tử, muội hiểu rõ.”
Chỉ là Ngọc Nương có chút bực bội, Thẩm Tứ vừa được gọi qua Thẩm gia nhà cũ. Xem ra sợ là dùng không ít khăn tay lau mặt, thêm mắm thêm muối nói xấu nàng.
Ngọc Nương không sợ Thẩm Tứ không tin tưởng, nàng chỉ lo lắng. Thẩm Tứ bị kẹp chặt giữa nàng và Hề thị. Đối diện với họ, có lẽ sẽ mệt mỏi.
Lăng thị sớm đã trở về Thạch Hoa thôn, trong căn nhà lớn chỉ còn Ngọc Nương và Tài lang.
Thẩm Tứ không thể ở lại quá lâu, không đợi Hề thị khóc lớn. Đã xắn ống quần chạy về với nương tử và hài tử. Làm Hề thị suýt lên cơn đau tim, khóc lớn ngoài sân nhằm lấy sợ thương hại của hàng xóm. Ép Thẩm Tứ thoả hiệp, nhưng Thẩm lão gia tử luôn tôn thờ thanh danh lập tức kêu Thẩm Đại nhấc Hề thị vào phòng. Cảnh cáo một hồi lâu mới đi ra, riêng Phù Nương cũng bị ông mắng không ít.
Thẩm Tứ sợ Ngọc Nương bị tổn thương, nói một hồi lâu dỗ nàng. Ngọc Nương rất tức giận, vị đại tỷ đó lại dám nói tới hài tử của nàng. Nàng tự nhiên không thích, nói nàng có thể để qua loa cho thôi chuyện. Nhưng nói đến bảo bối của Ngọc Nương, dù là ai nàng cũng không tha.
Ngọc Nương cũng không thể giận chó đánh mèo với Thẩm Tứ. Thẩm Tứ hiểu chuyện, thương nàng đến vô điều kiện. Một chút hư vinh trong lòng Ngọc Nương nổi lên, nàng rất tự hào về phu quân của nàng.
Hôn lễ của Mạn Nương, Ngọc Nương và Tham Tứ đều qua rất sớm. Ngọc Nương vì trông coi Tài lang nên không phụ giúp được gì nhiều. Đối với tiểu cô này, Ngọc Nương rất có cảm tình.
Thông thường hồi môn của nhà gái đều được công khai. Hồi môi càng nhiều, nhà trai sẽ càng kính nể tân nương. Lại chứng tỏ nhà mẹ đẻ không dễ bắt nạt, tân nương gả qua bên nhà chồng sẽ dễ thở hơn nhiều.
Sính lễ tân lang đưa tới cũng không ít, có 10 lượng bạc. Trước đó sính lễ lấy Ngọc Nương cũng chỉ có 8 lượng bạc và vài vò rượu.
Với điều kiện của bên đó không tốt, có thể lấy ra nhiều tiền như vậy. Bên đó xem như coi trọng mối hôn sự này, lại cho Mạn Nương thể diện gả qua.
Hề thị yêu thương nữ nhi, tự nhiên sẽ không để Mạn Nương mất mặt. 4 lượng bạc phân gia trước kia, đều nhét vào làm của hồi môn cho Mạn Nương. Ngoài ra chăn màn, tủ ghế này nọ. Mạn Nương xem như đem theo của hồi môn nở mày nở mặt mà gả đi.
Thân thích ruột như Ngọc Nương, theo quy củ thêm trang cho tân nương thường là trang sức bạc. Nếu khá hơn thì sẽ là vàng.
Đại phòng, nhị phòng, tam phòng đều cài trâm bạc lên búi tóc cho Mạn Nương.
“ Ngươi đây là muốn bất hiếu với bà bà? Chu Ngọc Nương, ngươi là người của Thẩm gia ta. Đừng hòng lấy đồ của Thẩm gia ta tiếp tế cho người khác.”
Ngọc Nương kiềm chế cơn giận trong lòng. Nàng trước giờ đều đặt gia đình này là trên hết, từ bao giờ nàng lại tiếp tế cho người ngoài như trong miệng Hề thị. Hề thị đang ám chỉ người ngoài là ai, nàng đều có thể nhận ra. Ngọc Nương rất không vui nói thẳng.
“ Nương nói đùa, ta tiếp tế cho ai. Người ngoài đều nhìn rõ, nương đừng nói đó là người ngoài. Công công sẽ đau lòng.”
Hề thị há mồm thở dốc. Ngón tay chỉ vào mặt Ngọc Nương.
“ Ngươi …. “.
Phù Nương tỏ vẻ luống cuống tay chân, gương mặt u sầu khuyên nhủ Ngọc Nương.
“ Đệ muội. Đều là người một nhà, có gì từ từ nói. Ngươi bất kính với bà bà, thanh danh của ngươi không được tốt. Ngươi không để ý cho ngươi, cũng phải gìn giữ cho hài tử và phu quân chứ. Nghe đại tỷ, mau xin lỗi nương đi.”
Ngọc Nương cười lạnh nhìn vị đại tỷ ban đầu nàng đánh giá không như Hề thị này. Quả thực không giống, mà là cao tay hơn nhiều so với nương ruột. Bề ngoài hiền lành ân cần, trong bụng một đống tâm tư tính toán.
“ Ta còn chưa bất kính với nương. Nào có chuyện gì ảnh hưởng tới thanh danh, đại tỷ đừng đồn bậy bạ. Để người khác biết, sẽ không tốt cho thanh danh của đại tỷ đâu.”
Phù Nương vẻ mặt như ăn phải thuốc đắng, rất nhanh đỏ mắt lấy khăn vờ như chấm mắt.
“ Mạn Nương, tỷ cũng không thể giúp được ngươi. Ngươi xem tứ tẩu của ngươi đi ….”.
Mạn Nương uỷ khuất lau nước mắt rơi trên má, cắn cắn môi kéo tà áo Hề thị.
“ Nương, chúng ta về đi.”
Hề thị vẫn không chịu nhượng bộ, không để ý Tài lang mắt lim dim buồn ngủ. Hét lớn mắng nàng.
“ Ngươi chờ đấy cho ta. Đồ bất hiếu, sớm muộn rồi cũng sẽ gặp quả báo.”
Ngu thị thấy bóng dáng bọn họ ra khỏi, thở dài giúp Ngọc Nương dỗ Tài lang đang gào khóc.
“ Đệ muội không cần để ý. Hiện tại chúng ta đã phân gia, không thể không nói đạo lý như trước đây.”
Thẩm thị cũng gật đầu tán thành.
“ Bà bà muốn nhúng tay vào nhà muội. Muội tuyệt đối không được nhượng bộ. Còn về đại tỷ kia … cẩn thận một chút.”
Ngọc Nương lắc lắc đầu, mỉm cười ôn hoà.
“ Muội đã có hài tử. Làm thế nào tốt nhất cho hài tử, muội hiểu rõ.”
Chỉ là Ngọc Nương có chút bực bội, Thẩm Tứ vừa được gọi qua Thẩm gia nhà cũ. Xem ra sợ là dùng không ít khăn tay lau mặt, thêm mắm thêm muối nói xấu nàng.
Ngọc Nương không sợ Thẩm Tứ không tin tưởng, nàng chỉ lo lắng. Thẩm Tứ bị kẹp chặt giữa nàng và Hề thị. Đối diện với họ, có lẽ sẽ mệt mỏi.
Lăng thị sớm đã trở về Thạch Hoa thôn, trong căn nhà lớn chỉ còn Ngọc Nương và Tài lang.
Thẩm Tứ không thể ở lại quá lâu, không đợi Hề thị khóc lớn. Đã xắn ống quần chạy về với nương tử và hài tử. Làm Hề thị suýt lên cơn đau tim, khóc lớn ngoài sân nhằm lấy sợ thương hại của hàng xóm. Ép Thẩm Tứ thoả hiệp, nhưng Thẩm lão gia tử luôn tôn thờ thanh danh lập tức kêu Thẩm Đại nhấc Hề thị vào phòng. Cảnh cáo một hồi lâu mới đi ra, riêng Phù Nương cũng bị ông mắng không ít.
Thẩm Tứ sợ Ngọc Nương bị tổn thương, nói một hồi lâu dỗ nàng. Ngọc Nương rất tức giận, vị đại tỷ đó lại dám nói tới hài tử của nàng. Nàng tự nhiên không thích, nói nàng có thể để qua loa cho thôi chuyện. Nhưng nói đến bảo bối của Ngọc Nương, dù là ai nàng cũng không tha.
Ngọc Nương cũng không thể giận chó đánh mèo với Thẩm Tứ. Thẩm Tứ hiểu chuyện, thương nàng đến vô điều kiện. Một chút hư vinh trong lòng Ngọc Nương nổi lên, nàng rất tự hào về phu quân của nàng.
Hôn lễ của Mạn Nương, Ngọc Nương và Tham Tứ đều qua rất sớm. Ngọc Nương vì trông coi Tài lang nên không phụ giúp được gì nhiều. Đối với tiểu cô này, Ngọc Nương rất có cảm tình.
Thông thường hồi môn của nhà gái đều được công khai. Hồi môi càng nhiều, nhà trai sẽ càng kính nể tân nương. Lại chứng tỏ nhà mẹ đẻ không dễ bắt nạt, tân nương gả qua bên nhà chồng sẽ dễ thở hơn nhiều.
Sính lễ tân lang đưa tới cũng không ít, có 10 lượng bạc. Trước đó sính lễ lấy Ngọc Nương cũng chỉ có 8 lượng bạc và vài vò rượu.
Với điều kiện của bên đó không tốt, có thể lấy ra nhiều tiền như vậy. Bên đó xem như coi trọng mối hôn sự này, lại cho Mạn Nương thể diện gả qua.
Hề thị yêu thương nữ nhi, tự nhiên sẽ không để Mạn Nương mất mặt. 4 lượng bạc phân gia trước kia, đều nhét vào làm của hồi môn cho Mạn Nương. Ngoài ra chăn màn, tủ ghế này nọ. Mạn Nương xem như đem theo của hồi môn nở mày nở mặt mà gả đi.
Thân thích ruột như Ngọc Nương, theo quy củ thêm trang cho tân nương thường là trang sức bạc. Nếu khá hơn thì sẽ là vàng.
Đại phòng, nhị phòng, tam phòng đều cài trâm bạc lên búi tóc cho Mạn Nương.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương