“Chị dâu Cả, chị nghe em nói nhé ạ, cho dù những lời kế tiếp của em có khó tin thế nào thì chị cũng nhất định phải tin tưởng em.”
Trương Thiên nắm lấy tay chị dâu Cả thận trọng nói.
Cho dù Lâm An cảm thấy vô cùng kỳ lạ, nhưng hiện giờ bản thân đã gả vào nhà họ Trương, việc ở chung một cách hoà bình với cô em chồng thật sự rất quan trọng.
“Em cứ nói đi.”
Trương Thiên hít sâu một hơi, sau đó mới chậm rãi nói:
“Chị cần phải nhanh chóng thông báo cho người trong nhà, tranh thủ thời gian giấu hoặc là vứt bỏ mấy thứ kia đi, nếu không nhà chị sẽ gặp phải tai họa lớn!”
Lâm An khó có thể tin nhìn chằm chằm Trương Thiên:
“Em biết bản thân đang nói gì không?”
Trong lòng chị ấy không nhịn được mà có chút tức giận, chẳng lẽ cô em chồng này cố ý muốn hù dọa mình?
DTV
Trương Thiên biết đối phương sẽ không tin, vì để khiến chị dâu Cả tin tưởng mình, cô cần phải nói ra một vài chuyện mà đáng nhẽ bản thân vốn không thể nào biết được.
Ví dụ như người nhà của chị dâu Cả.
“Ba chị tên là Lâm Vĩnh An, mẹ chị tên là Quan Hạ, chị còn có một em trai tên là Lâm Đức, hiện tại đang học trung học cơ sở.”
Những tin tức này là sau này anh Cả của nguyên chủ gửi thư nói vào đời thứ nhất, mà cô của hiện tại vốn không thể biết được những điều này.
Lâm An lắp bắp, đôi mắt trợn tròn, giống như mèo con thình lình bị hoảng sợ.
“Sao, sao em biết? Thư mà anh của em gửi về ắt hẳn chưa từng đề cập đến những điều này mới đúng!”
Lúc trước thư gửi về là do chính tay Lâm An viết, bên trong viết cái gì, chị ấy rất rõ ràng, tuyệt đối không bao gồm tin tức của nhà chị ấy.
Như vậy thì cô em chồng biết được những thông tin này ở đâu?
Lâm An không khỏi rùng mình một cái.
Thấy bản thân đã làm chị dâu Cả sợ hãi, Trương Thiên vội vàng lên tiếng giải thích:
“Em nằm mơ thấy, trong giấc mơ, cũng chính là vào mấy ngày này, nhà chị bởi vì có sách văn học nước ngoài nên đã bị Hồng Tụ Tử xét nhà. Họ cho rằng người nhà chị cấu kết với nước ngoài, nên đã đưa cả nhà đến trại cải tạo lao động để cải tạo.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-toi-nam-60-nu-chinh-cam-tien-ty-mo-nha-xuong/chuong-58.html.]
Sắc mặt của Lâm An lập tức trở nên vô cùng tái nhợt, môi chị ấy không ngừng run rẩy:
“Em chắc chắn là trong mấy ngày này?”
Chị ấy không muốn tin tưởng nhưng lại không dám không tin, nếu như đây là sự thật, ba chị ấy mắc bệnh tim, chắc chắn sẽ chịu không nổi.
Trương Thiên gật đầu:
“Đúng là trong mấy ngày này ạ.”
“Chị đi gọi điện thoại!”
Lâm An đứng lên lập tức đi ra ngoài, mặc kệ những điều này có phải là sự thật hay không thì chị ấy cũng phải dặn dò người trong nhà giấu đồ đi.
Trương Thiên nắm lấy tay áo của chị dâu Cả, nhấn mạnh thêm một câu:
“Chị dâu Cả, chị đừng nói với những người khác là em mơ thấy, nếu không phải chị là chị dâu Cả của em thì em tuyệt đối sẽ không nói ra đâu.”
Nếu như để người khác biết chuyện này rồi chạy đi tố cáo, chắc chắn sẽ lại gợi lên một hồi sóng gió.
Lâm An cũng hiểu được điều này, chị ấy chậm rãi gật đầu:
“Em yên tâm đi.”
Trương Hồng Vũ đang chẻ củi bên ngoài thấy vợ đi ra, nhạy bén phát hiện có gì đó không đúng, nhưng không đợi anh ấy lên tiếng hỏi thì Lâm An đã nắm chặt lấy tay chồng mình đi về phía công xã.
“Mẹ ơi, Hồng Vũ sẽ đưa con đến công xã một chút, chút nữa bọn con sẽ về, mẹ có muốn mua gì không ạ?”
Chung Quyên đang dọn dẹp ở trong phòng lớn tiếng trả lời:
“Không cần đâu, các con đi sớm về sớm là được.”
“Vâng ạ.”
Trương Thiên nhìn hai người vội vàng chạy về phía bưu điện công xã, trong lòng cầu nguyện lúc này đây, ít nhất lúc này đây, hai người anh Cả và chị dâu Cả có thể bình an, hạnh phúc đến già, ba mẹ của chị dâu Cả cũng vậy…
“Đại đội trưởng! Cấp trên bảo ông mau chóng đến mở họp!”
Kế toán Tiền thở hồng hộc chạy tới cao giọng hô.
Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng
Chương 58
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương