Xuyên Vào Nữ Phụ Thập Niên: Lão Đại Vì Tôi Mà Khom Lưng

Chương 29:



Diệp Nhiễm nghiêng đầu, đánh giá Tiêu Chiến Vũ: “Cậu tới tìm tôi, chỉ để hỏi tôi chuyện này à?”

Tiêu Chiến Vũ: “Tôi đưa cậu về nhà.”

Diệp Nhiễm: “Còn xe đạp của tôi thì làm sao bây giờ?”

Tiêu Chiến Vũ: “Để ở bên tiệm tạp hóa kia đi, tôi quen bác gái chủ tiệm đó. Ngày mai tôi đón cậu.”

Diệp Nhiễm: “Vì sao?”

Tiêu Chiến Vũ: “Không muốn nhìn cậu phải chạy xe đạp mệt mỏi được không?”

Diệp Nhiễm im lặng một lát, đột nhiên cười: “Được.”

Nói chung là, tâm tình cô hôm nay cũng không tồi.

Vừa rồi ngay lúc chạy xe đạp cô còn nghĩ, nhiệm vụ thay đổi cuộc đời cô rất nắm chắc, nhưng mà cái vụ công lược người đàn ông, sao cái thanh tiến độ kia lại chẳng nhúc nhích tí gì cả?

Kết quả hiện tại Tiêu Chiến Vũ đã tự mình đưa tới cửa rồi.

Tiêu Chiến Vũ thấy cô hôm nay thế mà lại phá lệ nghe lời, lại như có chút phiền muộn, hai người gửi xe đạp của cô ở tiệm tạp hóa của bác gái, lúc sau Tiêu Chiến Vũ lấy xe máy chở cô về nhà.

Trên đường, trong tiếng gió phần phật thổi, anh hỏi: “Cười cái gì vậy?”

Cô ngày thường đều rất ít cười, mặt mày lạnh lùng trầm tĩnh, vừa rồi lại cười.

Cô cười lên rất đẹp, giống như đóa hoa băng ngập trong sương giá nở rộ.

Diệp Nhiễm không trả lời, lại hỏi anh: “Tiêu Chiến Vũ, năm nay cậu có phải lớp 12 rồi không?”

Gió thổi quá lớn, cộng thêm tiếng động cơ xe máy ầm ĩ, làm chuyện cô hỏi bị lấn át mất, anh không nghe rõ.

Diệp Nhiễm lại hỏi, anh vẫn không nghe rõ.

Tiêu Chiến Vũ dứt khoát phanh lại, dừng xe.

“Vừa rồi cậu hỏi tôi cái gì?” Anh hơi hơi nghiêng đầu, để nghe rõ cô nói chuyện.

“Đang hỏi cậu cũng đang học lớp 12, sau này định như thế nào?”

“Cậu thì sao?” Tiêu Chiến Vũ không đáp mà hỏi ngược lại.

“Tôi thì đương nhiên là học tập cho thật tốt, thi đậu đại học.”

“Tôi cũng muốn thi đại học.”

Diệp Nhiễm nhướng mày, hừ nhẹ một tiếng: “Cậu mà cũng có thể thi được sao?”

Tiêu Chiến Vũ ở trường số 1 của thành phố B là một ác bá đại danh đỉnh đỉnh, có thể đánh có thể đá, nhưng mà nhắc tới học tập…… Anh ta giống như lớp 5 vậy? Thuộc trình độ trung bình.

Các đại học bây giờ cũng chưa có mở rộng tuyển sinh, có thể thi vào trường trung cấp đào tạo việc làm, chứ thi đại học là rất khó.

Tiêu Chiến Vũ nhìn cái dáng vẻ kia của cô, cười khẽ thành tiếng: “Cậu quá xem thường tôi rồi, đợi tôi dùng thực lực đi! Cậu muốn thi vào trường đại học nào, tôi cũng thi vào trường đó!”

Diệp Nhiễm: “Tôi muốn thi vào đại học P.”

Đại học P đã là một trong hai trường đại học tốt nhất của Trung Quốc rồi.

Tiêu Chiến Vũ: “Vậy tôi cũng thi vào đại học P, làm bạn cùng trường với cậu.”

……

Anh ta làm như đại học P là đang mua xiên thịt dê đấy à, còn có chuyện mua một tặng một nửa?

********************

Lúc Diệp Nhiễm về đến nhà, Diệp Trác sớm đã trở lại.

Bọn họ đang ở trong phòng khách nói nói cười cười.

Diệp Nhiễm nhạy bén nhận thấy được, trong phòng khách giống như có khách đến.

Bước chân cô bước lên bậc thang hơi ngừng lại, nhưng là cũng không có dừng hẳn lại, thoải mái hào phóng đẩy cửa đi vào.

Trong phòng khách, trừ một nhà Diệp Kiến Quốc ra thì còn có một cặp bố con.

Diệp Nhiễm thấy được hai bố con kia liền nhớ ra đối phương là người nào.

Đó là Khâu viện trưởng lãnh đạo cũ của bố cô - Khâu Giải Phóng cùng với con trai ông, Khâu Khai Sở.

Khâu Khai Sở, Diệp Nhiễm đương nhiên sẽ không quên, đó là người mà sau này cô sẽ phải đi khổ sở cầu xin.

Bố con nhà họ Khâu liếc mắt một cái cũng thấy được Diệp Nhiễm, đặc biệt là Khâu Khai Sở, ánh nhìn đầy tò mò đánh giá cô.

Lúc này Khâu Khai Sở còn chưa đến hai mươi tuổi, năm trước cậu ta thi đậu đại học, là đại học nằm trong top 10 đại học hàng đầu. Cậu ta thấy được Diệp Nhiễm, có chút tò mò mà đánh giá.

Diệp Kiến Quốc và Hoắc Hồng Anh thấy tình huống này, bỗng có chút xấu hổ.

Trong tình huống bình thường, bọn họ sẽ không giới thiệu Diệp Nhiễm cho người khác.

Suy cho cùng vòng quan hệ mà bọn họ kết giao đều là người có uy tín danh dự, mọi người cũng đều biết rõ bọn họ chỉ có một đứa con gái duy nhất là Diệp Trác, đột nhiên lòi ra một Diệp Nhiễm, bọn họ sẽ phải giải thích rất nhiều, đồng thời còn phải nói cả những việc quá khứ trước kia.

Chuyện này cũng chẳng phải chuyện gì vui vẻ cho cam.

Diệp Kiến Quốc do dự xong, cuối cùng quyết định nói qua loa với Diệp Nhiễm: “Đã về rồi à? Nếu có đói bụng thì cứ tìm dì Ninh tìm chút gì đó ăn đi.”

Diệp Nhiễm đương nhiên hiểu bố cô nói lời này là có ý gì, chính là muốn tống cổ cô ra ngoài.

Nhưng mà cô cũng không định để mình bị đuổi ra ngoài như vậy.
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...