Xuyên Về Cổ Đại Làm Tiểu Cô Nương Lợi Hại
Chương 565
Buổi sáng hôm nay, trong phòng bếp có biểu tỷ và Khương Mẫn, cho nên nàng rất yên tâm. Thời điểm tửu lâu bận rộn nhất chính là giờ cơm trưa, chắc chắn lúc ấy nàng cũng xong việc trở về rồi.
Hai cha con nhà nàng tới phủ nha tiêu huỷ khế ước bán thân cho hai người Đào Tử trước, lại nhập hộ tịch của bọn họ vào hộ tịch nhà mình. Kể từ đó hai nàng ấy cũng coi như những cô nương trong sạch, có gia đình nổi tiếng.
“Đây là chuyện tốt, chốc lát nữa ta phải đi mua cho hai nàng ấy bộ xiêm y mới ăn mừng.”
“Ngươi làm sư phụ đã có lễ vật mừng, chẳng phải ta cũng nên tỏ chút lòng thành ư?”
Lê Giang mở miệng vui đùa, Sau đó hắn đưa nữ nhi nhà mình đi chọn xiêm y, bản thân hắn cũng mua hai món trang sức bằng bạc, coi như một món quà mừng nho nhỏ.
Ngày thường Hai tỷ muội Đào Tử rất cần mẫn, cũng ngoan ngoãn vô cùng. Nữ nhi bận quá, có đôi khi đều là hai nàng ấy tự nguyện thay nữ nhi hiếu kính với phu thê bọn họ, khiến hắn có cảm giác nhà mình có tận ba nữ nhi.
Thế nhưng hắn vẫn phải phân rõ ràng thân xa, lần này chỉ mua một đôi hoa tai nho nhỏ mà thôi.
“Đã mua xong lễ vật rồi, bây giờ trở về ư?”
Lê Giang theo bản năng dò hỏi ý kiến của nữ nhi.
“Phụ thân, nương không nói với ngươi sao? Hôm nay ta còn muốn đi mua vài người.”
Lê Tường kéo tay phụ thân mình và thuần thục xoay người đi tới nơi ở của người môi giới hồi trước hai người đã tới mua hai người Đào Tử.
“Bởi vì tiểu nhị trong phòng bếp của chúng ta đã tới Thực Vi Thiên rồi, gần đây mọi người trong đó đều phải thay phiên nhau nhóm lửa, tình trạng khá khẩn trương. Nếu tuyển thêm người mới, lại không hiểu rõ gốc gác nhà ngươi ta, chẳng bằng đi mua cho tiện.”
Phòng bếp là khu vực cực kỳ quan trọng, nếu không tìm được người đáng tin cậy, tuyệt đối không thể cho vào.
Tới tận bây giờ nàng vẫn còn lo lắng chuyện lần trước. Đúng là mua người không tốt, nhưng nàng cũng không còn cách nào khác.
Lại nói, tửu lầu nhà nàng có đãi ngộ không tồi, mua người ta về cũng không ngược đãi người ta, sẽ coi như người làm công bình thường. Nghĩ tới đây, chút áy náy trong lòng nàng đã vơi đi một chút. “Tương Nhi, ngươi đang định mua thêm tiểu cô nương về ư?”
“Ừm……”
Lê Tường đã sớm suy nghĩ về chuyện này. Suy cho cùng, nàng mua bọn họ về chủ yếu là để nhóm lửa.
Với lại, hiện giờ trong tửu lầu đều là cô nương, hiển nhiên mua thêm tiểu cô nương sẽ tốt hơn rất nhiều.
“Được, ngươi vui là được.”
Phòng bếp là địa bàn của nữ nhi. Muốn dùng người như thế nào, chọn người ra sao, đương nhiên sẽ do nàng định đoạt, hắn không có ý kiến.
Hai cha con vừa đi vừa nói chuyện, rất nhanh đã đến khu nhà của người môi giới.
Lúc này người tiếp đãi bọn họ không phải ca ca của Đại Long lần trước, đã đổi thành một nam nhân tương đối mảnh khảnh khác.
Cơ hồ trên gương mặt người này chẳng tươi tắn bao giờ, chỉ có một đôi con ngươi đen như mực phảng phất như u linh.
Chạm phải ánh nhìn của đối phương, tim Lê Tường cứ theo bản năng muốn ngừng đập, sau đó nàng không tự chủ được phải quay đi nơi khác.
“Hai vị muốn mua nha đầu mạnh khỏe về làm việc ư?”
Lê Tường không dám nhìn vào đôi mắt hắn, nàng lại theo bản năng gật gật đầu. Người nọ nhanh chóng phân phó cho người bên dưới, dẫn theo một đống người vào trong sân để nàng và Lê Giang chọn lựa.
Lần trước là lẫn cả nam và nữ, lần này chỉ toàn cô nương.
Cao thấp mập ốm đều có, hoặc là nhút nhát sợ sệt nhìn nàng, hoặc là là thoải mái hào phóng quan sát nàng và Lê Giang.
Lê Tường muốn mua nha đầu giúp việc mạnh khoẻ một chút, cho nên xem người cũng xem tay trước, thấy có vết chai sẽ lên tiếng dò hỏi mấy vấn đề. Xem thói quen vệ sinh của nàng ta.
Đi đến hàng cuối cùng, có một cô nương có mùi vị khiến nàng muốn ngất xỉu tại chỗ.
Hai cha con nhà nàng tới phủ nha tiêu huỷ khế ước bán thân cho hai người Đào Tử trước, lại nhập hộ tịch của bọn họ vào hộ tịch nhà mình. Kể từ đó hai nàng ấy cũng coi như những cô nương trong sạch, có gia đình nổi tiếng.
“Đây là chuyện tốt, chốc lát nữa ta phải đi mua cho hai nàng ấy bộ xiêm y mới ăn mừng.”
“Ngươi làm sư phụ đã có lễ vật mừng, chẳng phải ta cũng nên tỏ chút lòng thành ư?”
Lê Giang mở miệng vui đùa, Sau đó hắn đưa nữ nhi nhà mình đi chọn xiêm y, bản thân hắn cũng mua hai món trang sức bằng bạc, coi như một món quà mừng nho nhỏ.
Ngày thường Hai tỷ muội Đào Tử rất cần mẫn, cũng ngoan ngoãn vô cùng. Nữ nhi bận quá, có đôi khi đều là hai nàng ấy tự nguyện thay nữ nhi hiếu kính với phu thê bọn họ, khiến hắn có cảm giác nhà mình có tận ba nữ nhi.
Thế nhưng hắn vẫn phải phân rõ ràng thân xa, lần này chỉ mua một đôi hoa tai nho nhỏ mà thôi.
“Đã mua xong lễ vật rồi, bây giờ trở về ư?”
Lê Giang theo bản năng dò hỏi ý kiến của nữ nhi.
“Phụ thân, nương không nói với ngươi sao? Hôm nay ta còn muốn đi mua vài người.”
Lê Tường kéo tay phụ thân mình và thuần thục xoay người đi tới nơi ở của người môi giới hồi trước hai người đã tới mua hai người Đào Tử.
“Bởi vì tiểu nhị trong phòng bếp của chúng ta đã tới Thực Vi Thiên rồi, gần đây mọi người trong đó đều phải thay phiên nhau nhóm lửa, tình trạng khá khẩn trương. Nếu tuyển thêm người mới, lại không hiểu rõ gốc gác nhà ngươi ta, chẳng bằng đi mua cho tiện.”
Phòng bếp là khu vực cực kỳ quan trọng, nếu không tìm được người đáng tin cậy, tuyệt đối không thể cho vào.
Tới tận bây giờ nàng vẫn còn lo lắng chuyện lần trước. Đúng là mua người không tốt, nhưng nàng cũng không còn cách nào khác.
Lại nói, tửu lầu nhà nàng có đãi ngộ không tồi, mua người ta về cũng không ngược đãi người ta, sẽ coi như người làm công bình thường. Nghĩ tới đây, chút áy náy trong lòng nàng đã vơi đi một chút. “Tương Nhi, ngươi đang định mua thêm tiểu cô nương về ư?”
“Ừm……”
Lê Tường đã sớm suy nghĩ về chuyện này. Suy cho cùng, nàng mua bọn họ về chủ yếu là để nhóm lửa.
Với lại, hiện giờ trong tửu lầu đều là cô nương, hiển nhiên mua thêm tiểu cô nương sẽ tốt hơn rất nhiều.
“Được, ngươi vui là được.”
Phòng bếp là địa bàn của nữ nhi. Muốn dùng người như thế nào, chọn người ra sao, đương nhiên sẽ do nàng định đoạt, hắn không có ý kiến.
Hai cha con vừa đi vừa nói chuyện, rất nhanh đã đến khu nhà của người môi giới.
Lúc này người tiếp đãi bọn họ không phải ca ca của Đại Long lần trước, đã đổi thành một nam nhân tương đối mảnh khảnh khác.
Cơ hồ trên gương mặt người này chẳng tươi tắn bao giờ, chỉ có một đôi con ngươi đen như mực phảng phất như u linh.
Chạm phải ánh nhìn của đối phương, tim Lê Tường cứ theo bản năng muốn ngừng đập, sau đó nàng không tự chủ được phải quay đi nơi khác.
“Hai vị muốn mua nha đầu mạnh khỏe về làm việc ư?”
Lê Tường không dám nhìn vào đôi mắt hắn, nàng lại theo bản năng gật gật đầu. Người nọ nhanh chóng phân phó cho người bên dưới, dẫn theo một đống người vào trong sân để nàng và Lê Giang chọn lựa.
Lần trước là lẫn cả nam và nữ, lần này chỉ toàn cô nương.
Cao thấp mập ốm đều có, hoặc là nhút nhát sợ sệt nhìn nàng, hoặc là là thoải mái hào phóng quan sát nàng và Lê Giang.
Lê Tường muốn mua nha đầu giúp việc mạnh khoẻ một chút, cho nên xem người cũng xem tay trước, thấy có vết chai sẽ lên tiếng dò hỏi mấy vấn đề. Xem thói quen vệ sinh của nàng ta.
Đi đến hàng cuối cùng, có một cô nương có mùi vị khiến nàng muốn ngất xỉu tại chỗ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương