Xuyên Về Cổ Đại Nấu Rượu Làm Giàu

Chương 21



Nấu mỡ lợn cũng khá nhanh, chưa đầy một khắc đã thấy một vũng mỡ nông nông trong nồi.

La Toàn vừa thái củ cải vừa nhìn vào nồi, nấu mỡ lợn ông đã thấy vợ làm vài lần nên nhớ không cần phải động tay nhiều, chỉ cần đợi cho đến khi mỡ trong nồi biến thành tóp mỡ là được. Số mỡ này vợ bảo có thể nấu được nửa cân dầu, đủ cho hai đứa trẻ ăn khá lâu.

Lại một khắc nữa trôi qua, mỡ trong nồi dầu đã biến thành những miếng nhỏ vàng ươm, dầu cũng ra nhiều. La Toàn tìm mãi không thấy vợt nên đành bảo Nam Khê tắt lửa trước, còn mình dùng đũa gắp từng miếng tóp mỡ ra.

Nam Khê chuyển lửa sang bếp khác, đứng dậy đứng bên cạnh nhìn chằm chằm. Có lẽ vì ánh mắt nàng quá nóng bỏng, La Toàn không thể làm ngơ nên đưa luôn đũa cho nàng.

"Vừa ra khỏi nồi rất nóng đấy, cẩn thận nhé."

Nếu là con mình bu quanh bếp thì chắc ông đã bảo vợ đuổi đi rồi, nhưng La Toàn thương hai đứa cháu, lại mong tỷ đệ chúng ăn nhiều hơn.

Nam Khê nghe xong mắt cười híp lại, vội vàng lấy bát ra gắp nửa bát tóp mỡ. Tóp mỡ vừa ra khỏi nồi rất thơm, nàng không nhịn được ăn luôn một miếng, vừa thổi phù phù vì nóng vừa kinh ngạc trước hương vị tuyệt vời của tóp mỡ.

Thơm quá! Nhất là nó còn giòn giòn, càng nhai càng thơm.

"Tiểu Trạch, đệ nếm thử đi!"

Hina

Nam Khê quên mất có thể đệ đệ đã từng ăn, chỉ muốn chia sẻ cùng hắn. tỷ đệ mỗi người một miếng, miệng đầy mỡ, vô cùng mãn nguyện.

Ban đầu là một đống thịt khá to, sau khi nấu xong chỉ còn lại một chút, La Toàn cho dầu và tóp mỡ vào tủ chén rồi cho hết củ cải vào nồi canh xương.

Thịt sườn tuy ít nhưng rẻ mà thơm. Vợ chịu bỏ tiền mua chút mỡ với sườn ông đã rất vui rồi, chẳng chê gì cả. Nhưng ở nhà ông hầu như chưa từng vào bếp nên cũng không biết nồi canh xương này nấu thế nào.

Hai khắc sau...

Nhìn cháu gái ăn ngấu nghiến, La Toàn nhe răng cười, rất có cảm giác thành tựu. Xem ra tay nghề của ông cũng rất khá.

"Ăn chậm thôi, cẩn thận xương."

Hai tỷ đệ ừ ừ gật đầu, nhưng tốc độ ăn chẳng chậm chút nào.

Nam Khê thực ra cũng muốn ăn cho có vẻ thanh lịch một chút, nhưng sườn này quá quá quá ngon. Thịt hầm không quá mềm nhừ nhưng nàng răng tốt, ăn vừa miệng. Thịt trên sườn có mùi thơm đặc trưng, cả xương cũng thơm lừng, nàng ăn xong thịt còn mút cả xương. Ban đầu định nhai luôn nhưng đoạn giữa cứng quá nên thôi. Canh chỉ thêm một chút muối mà rất thơm ngon, củ cải thấm vị thịt, cắn một miếng đầy ắp nước trong veo thơm ngát.

Đây là lần đầu tiên trong đời nàng được ăn món ngon như vậy, hơn nữa lại là món canh nàng yêu thích nhất, thật không trách được.

Lúc này trong lòng Nam Khê chỉ có một ý nghĩ, nhất định phải kiếm nhiều tiền, sau này bữa nào cũng ăn canh sườn nấu củ cải!

Ăn xong một bữa ngon lành, La Toàn lại chuẩn bị ra về. Bây giờ còn sớm, ông về sớm còn có thể thả vài mẻ lưới bắt cá trên đường.

Tiễn người ra đến cửa Nam Khê chợt nhớ ra một việc, quay đầu chạy vào phòng lấy ra số tiền cuối cùng trong nhà đếm được ba mươi văn.

"Cữu cữu, phiền cữu cữu dùng ba mươi văn này mua giúp con ít đại mạch, đậu khô, với gạo tẻ. Tháng sau cữu cữu đến thì mang đến là được, đừng mua nhiều, con chỉ cần ba mươi văn lương thực thôi."

La Toàn nhận tiền, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cháu gái biết là không nhận không được. Ông gật đầu đồng ý, định mười ngày nữa sẽ đến xem lại.

Chủ yếu là đứa nhỏ vừa bị liệt, đứa lớn cũng mới khỏi bệnh, thật khiến người ta không yên tâm.

"Cữu cữu đi cẩn thận!"

"Được rồi, về đi. Nhớ đừng rửa nồi dầu đó, tối nay đốt lên có thể xào ít rau ăn."

La Toàn vẫy tay, vác nửa giỏ cam hai đứa cháu nhét cho trở về thuyền đánh cá của mình.

Nói thật, đây là lần đầu tiên kể từ khi ông mang đồ đến đây, lại được mang đồ về, trong lòng không hiểu sao có chút phấn khích.

Thực ra trước đây cháu gái cũng từng cho, nhưng không như bây giờ mạnh mẽ thế này, không lấy thì chặn cửa không cho đi, thật chẳng biết làm sao với nó.

Hai đứa trẻ dường như không còn sợ ông nữa, còn có vẻ thân thiết.

La Toàn tâm trạng rất tốt chèo thuyền rời khỏi đảo Quỳnh Hoa, dọc đường thả hai mẻ lưới thu hoạch cũng không tệ, vừa lên bờ đã bán sạch. Nghĩ nhà cũng lâu rồi chưa ăn thịt, ông vừa ra bến liền đến tiệm thịt cân một miếng thịt nhiều mỡ ít nạc mang về.

Vừa vào cửa vợ ông là Giang Vân đã nhìn thấy miếng thịt đó.

"Tiền từ trên trời rơi xuống à? Sao lại mua thịt?"

Vừa hỏi bà ấy vừa đưa tay nhận lấy thịt tự mình mang vào bếp, La Toàn cười hì hì đi theo vào.

"Lúc về thả hai mẻ lưới cũng không tệ, nên nghĩ mua ít thịt về. Chúng ta cũng lâu rồi chưa ăn mà. Hai thằng lớn làm việc cũng không nhẹ nhàng gì, ăn chút thịt cá thì tốt."

Giang Vân hừ một tiếng, vài nhát d.a.o nhanh chóng cắt thịt thành mấy miếng nhỏ, chỉ để lại một miếng nhỏ để xào.

"Hiếm khi chàng còn nhớ đến con trai, ta cứ tưởng trong lòng chàng chỉ có hai đứa trên đảo kia thôi chứ."

Chương trước Chương tiếp
Maxvin

W88

Game bài nhiều người chơi
Tele: @erictran21
Loading...