Xuyên Việt Chi Mỹ Thực Kỳ Gian
Chương 9: Xuất phát
Lãm nhãm một chút!
Truyện sẽ tiếp tục được ra nhưng tốc độ sẽ không được nhanh lắm vì mình còn có công việc phải làm nữa, mong mọi người thông cảm.
- ----------------------------
"Đã xử lý xong hết chưa?" Chu Bách Ngạn lật lá thư xem do ám vệ gửi về, hỏi An Tề
"Đã xong! Vương gia"
"Được rồi ngày mai khởi hành" hắn rất muốn xem thử người do tổ phụ an bài là loại người như thế nào.
"Vâng!"
Quách Gia Cẩn nhận được thư muốn hắn lên kinh thành bàn chuyện hỷ sự, cầm thư trong tay trầm mặc suy nghĩ hắn quyết định đưa Hân nhi gã đi. Dù sao cũng không có nói là nhất định phải gã con trai.
"Phụ thân, chúng ta lên kinh thật sao?" Nàng ta khó kiềm được hưng phấn khi biết phụ thân sẽ đưa mình lên kinh thành. Được lên kinh hy vọng làm phu nhân càng cao hơn nhiều. Quách Gia Hân không muốn cả đời sống ở đây, không có ai có thể xứng với nàng.
"Ngày mai chúng ta xuất phát phu nhân nàng mau về chuẩn bị đi" Không giải thích với Gia Hân hắn trực tiếp nói phu nhân mình.
"Lão giá có gấp quá không?" Không việc gì tại sao đi gấp như thế chứ
"Ta tính cả rồi, được rồi về thu xếp đi"
Quách Gia Hân càng nghe càng vui vẻ mau chóng về phòng thu dọn hành lý.
Trên xe ngựa An Tề không khỏi thắc mắc mở miệng hỏi "Vương gia chúng ta chỉ cần đợi bọn họ lên kinh thành là được đâu cần phải đi xa xôi làm gì."
"An Châu" âm thanh khàn khàn phát ra từ nam nhân
"Hả?" Không phải là đi Nhạc Dương sao, sao bây giờ lại đi An Châu?
"Hắn ở An Châu"
An Tề rốt cuộc cũng hiểu, người lão vương gia sắp xếp cho vương gia đang ở đấy. Vì không muốn gã đi lại chạy đến An Châu.
"Ngài để tâm đến hắn à?"
"Tò mò..." muốn xem thử hắn
"..."
"Vương gia chúng ta đến nơi rồi" thủ hạ ở ngoài lên tiếng
Chú Bách Ngạn bước xuống xe nhìn mọi thứ xung quanh cảm thấy tên đó đúng là tìm được nơi tốt để ở.
Bọn họ vừa bước xuống xe dẫn đến không ít ánh mắt, nhất là người đứng giữa khí thế bất phàm, toả ra hơi lạnh muốn sống chớ lại gần. Các tiểu thư vừa nhìn thấy Chu Bách Ngạn đều kiềm lòng không được. Nếu Quách Gia Ninh có ở đấy chắc chắn sẽ ghen tị đến la làng.
"Đi tìm phòng"
"Vâng!"
Tìm được phòng tốt Chu Bách Ngạn hỏi thuộc hạ "bên đó thế nào rồi?"
"Ám vệ đang tiếp tục theo dõi bất quá..." An Tề thẳng thắn trả lời
Chu Bách Ngạn nhướn mi nhìn An Tề
Thấy vương gia nhìn mình như thế toàn thân hắn đổ mồ hôi, hắn vẫn không quen vương gia nhìn mình như thế đúng hơn là sợ.
Vội trả lời "Hắn không giống như chúng ta tra được."
"Như thế nào?" Không giống?
"Cậu ta không yếu đuối như trong thư nói hoặc đúng hơn là khác với chúng ta điều tra."
An Tề thành thật trả lời
"Gặp mặt sẽ biết không cần bận tâm."
"Vâng!"
Có vẻ như đã xảy ra chuyện gì ám vệ lại không báo cáo lên. Khoé miệng hắn khẽ câu lên.
.........
"Hắt xì....." Sao tự dưng lại lạnh thế này?
Truyện sẽ tiếp tục được ra nhưng tốc độ sẽ không được nhanh lắm vì mình còn có công việc phải làm nữa, mong mọi người thông cảm.
- ----------------------------
"Đã xử lý xong hết chưa?" Chu Bách Ngạn lật lá thư xem do ám vệ gửi về, hỏi An Tề
"Đã xong! Vương gia"
"Được rồi ngày mai khởi hành" hắn rất muốn xem thử người do tổ phụ an bài là loại người như thế nào.
"Vâng!"
Quách Gia Cẩn nhận được thư muốn hắn lên kinh thành bàn chuyện hỷ sự, cầm thư trong tay trầm mặc suy nghĩ hắn quyết định đưa Hân nhi gã đi. Dù sao cũng không có nói là nhất định phải gã con trai.
"Phụ thân, chúng ta lên kinh thật sao?" Nàng ta khó kiềm được hưng phấn khi biết phụ thân sẽ đưa mình lên kinh thành. Được lên kinh hy vọng làm phu nhân càng cao hơn nhiều. Quách Gia Hân không muốn cả đời sống ở đây, không có ai có thể xứng với nàng.
"Ngày mai chúng ta xuất phát phu nhân nàng mau về chuẩn bị đi" Không giải thích với Gia Hân hắn trực tiếp nói phu nhân mình.
"Lão giá có gấp quá không?" Không việc gì tại sao đi gấp như thế chứ
"Ta tính cả rồi, được rồi về thu xếp đi"
Quách Gia Hân càng nghe càng vui vẻ mau chóng về phòng thu dọn hành lý.
Trên xe ngựa An Tề không khỏi thắc mắc mở miệng hỏi "Vương gia chúng ta chỉ cần đợi bọn họ lên kinh thành là được đâu cần phải đi xa xôi làm gì."
"An Châu" âm thanh khàn khàn phát ra từ nam nhân
"Hả?" Không phải là đi Nhạc Dương sao, sao bây giờ lại đi An Châu?
"Hắn ở An Châu"
An Tề rốt cuộc cũng hiểu, người lão vương gia sắp xếp cho vương gia đang ở đấy. Vì không muốn gã đi lại chạy đến An Châu.
"Ngài để tâm đến hắn à?"
"Tò mò..." muốn xem thử hắn
"..."
"Vương gia chúng ta đến nơi rồi" thủ hạ ở ngoài lên tiếng
Chú Bách Ngạn bước xuống xe nhìn mọi thứ xung quanh cảm thấy tên đó đúng là tìm được nơi tốt để ở.
Bọn họ vừa bước xuống xe dẫn đến không ít ánh mắt, nhất là người đứng giữa khí thế bất phàm, toả ra hơi lạnh muốn sống chớ lại gần. Các tiểu thư vừa nhìn thấy Chu Bách Ngạn đều kiềm lòng không được. Nếu Quách Gia Ninh có ở đấy chắc chắn sẽ ghen tị đến la làng.
"Đi tìm phòng"
"Vâng!"
Tìm được phòng tốt Chu Bách Ngạn hỏi thuộc hạ "bên đó thế nào rồi?"
"Ám vệ đang tiếp tục theo dõi bất quá..." An Tề thẳng thắn trả lời
Chu Bách Ngạn nhướn mi nhìn An Tề
Thấy vương gia nhìn mình như thế toàn thân hắn đổ mồ hôi, hắn vẫn không quen vương gia nhìn mình như thế đúng hơn là sợ.
Vội trả lời "Hắn không giống như chúng ta tra được."
"Như thế nào?" Không giống?
"Cậu ta không yếu đuối như trong thư nói hoặc đúng hơn là khác với chúng ta điều tra."
An Tề thành thật trả lời
"Gặp mặt sẽ biết không cần bận tâm."
"Vâng!"
Có vẻ như đã xảy ra chuyện gì ám vệ lại không báo cáo lên. Khoé miệng hắn khẽ câu lên.
.........
"Hắt xì....." Sao tự dưng lại lạnh thế này?
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương