Yêu Chiều Cô Vợ Nhỏ
Chương 88: Bạch Thải Nhà Chúng Ta, Chính Là Đai Đen Karate!
“Vậy đuổi học đi! Tân sinh viên vừa vào học được mấy bữa, dám ở trong trường học động thủ đánh người, để cô ở trong trường học, còn không biết muốn gây tai họa cho bao nhiêu người!” Nam Ương Ương nghe Bạch Thải nói liền đắc ý đề nghị.“Không được! Không thể đuổi học, quy củ trong Trường lại không phải do cô định! Đánh nhau nhiều nhất nhiều nhất……” Đường Tuế Như ngửa đầu nhìn Diệp Cô Thâm, “Thân ái, nhiều nhất cái gì nha……”Diệp Cô Thâm bị cái miệng nhỏ của cô gọi thân ái làm cho tâm thần nhộn nhạo, lúc đến đây một đường đều đạp hết cỡ, sợ cô bị khi dễ, giờ nhìn dáng vẻ cô rõ ràng chỉ có cô khi dễ người khác.Chuyện này đúng là không tệRất xứng đáng làm vợ anh!.Anh như cũ ôn nhu vuốt tóc cô, nhàn nhạt nói, “Ghi tội.”“Đúngi! Ghi tội thôi! Cùng lắm thì…… Tôi thay cô ấy xin lỗi cô! Nam Ương Ương, thực xin lỗi, đánh mặt cô, còn có mấy người bạn này, thực xin lỗi! Bất quá mọi người lần sau tốt nhất không cần nghe theo người khác, chặn đường bọn tôi! Thấy không, bạn học Bạch Thải của chúng tôi chính là đai đen Karate!”Đai đen hay không kì thật cô không biết, hoàn toàn là bịa chuyện!Nam Ương Ương ngàn vạn không nghĩ tới Đường Tuế Như lại trước mặt nhiều người như vậy xin lỗi cô ta!“Nếu bạn học Đường Tuế Như đã xin lỗi, thấy thấy việc này liền như vậy thôi bỏ đi! Về sau tất cả mọi người đều là bạn cùng trường, hài hòa ở chung!” Chủ nhiệm rốt cuộc kết lại một câu.“Vâng! Chủ nhiệm!” Đường Tuế Như lôi kéo Bạch Thải đi ra ngoài, “May mắn, nguy hiểm thật, thiếu chút nữa bị ghi tội!”Bạch Thải ngơ ngác bị lôi kéo ra ngoài, “Cậu vì cái gì phải xin lỗi?”“Cậu ngốc a! Ghi tội nhiều không tốt, xin lỗi sao, chỉ là nói một câu, lại không hao phí cái gì, nói xong một câu xin lỗi mình lại là một trang hảo hán! Hơn nữa cậu là vì mình mới đánh nhau, tính ra, cũng là mình sai, không phải câu sai!” Đường Tuế Như cười tủm tỉm nhìn chằm chằm cô, “Chú Diệp, chúng ta mời cô ấy đi ăn cơm đi!”“Ân.”Nam Ương Ương nhìn bọn họ rời đi, tức đến ngứa răng!Đường Tuế Như cũng quá co được dãn được!Chẳng lẽ cô nhóc kia là làm bộ làm tịch ngoan ngoãn để Diệp Cô Thâm thích?——Nói là mời Bạch Thải ăn cơm, cuối cùng toàn bộ phòng ngủ đều đi.Ăn cơm xong trên đường về nhà, Đường Tuế Như duỗi duỗi người, “Ba em quá phận! Em rõ ràng là gọi điện thoại cho ông ấy, Chú Diệp anh công tác bận rộn như vậy, tự nhiên gọi anh đến đón em!”“Bác trai là đem em hoàn toàn giao cho anh quản giáo.”“Từ từ, anh làm rõ các loại xưng hô này trước!” Đầu nhỏ của cô lắc lắc, “Em kêu anh chú Diệp, anh kêu ba em là bác trai, tính ra em phải gọi ba em là ông mới đúng bối phận? Chú Diệp, anh không thể gọi bậy! Anh cùng ba ba em là một thế hệ! Phải gọi Đường ca!”Diệp Cô Thâm thật muốn bổ đầu cô ra xem trong đó chứa gì, “Em đã thấy qua người nào gọi bố vợ tương lai là anh sao?”“Kia thật không có, nhưng là chúng ta còn chưa có kết hôn a, anh sửa miệng cũng hơi sớm rồi!”“Nếu sửa miệng, hẳn là kêu ba.”Cô chớp chớp mắt, trong đầu suy nghĩ một chút thời điểm Diệp Cô Thâm kêu ba cô, Đường nhị gia nhất định cười đến mức khóe miệng có thể kéo đến lỗ tai!Ông ấy khẳng định sẽ vui vẻ như vậy!Có con rể như Diệp Cô Thâm, ai không muốn a!An tĩnh trong xe, bỗng nhiên truyền đến tiếng Diệp Cô Thâm nói, “Nhanh.”“Cái gì nhanh?” Cô nhìn về phía ngoài cửa sổ, “Thì ra đã về đến nhà sao!”Ngốc nghếch, anh đang nói là nhanh chóng sẽ sửa miệng gọi thôi.——Đường Tuế Như hiện tại muốn bảo trì trạng thái thanh tỉnh, cô nhất định không thể giống tối hôm qua, mơ mơ màng màng tự mình chạy đến phòng Diệp Cô Thâm đòi ngủ với anh!Nhưng mà, sau khi tắm xong, vẫn là đứng ở trước cửa phòng Diệp Cô Thâm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương