Yêu Em - Nữ Ma Đầu
Chương 37: Không Ăn Được Thì Đạp Đổ
Gió lan man hòa với vị biển, hơi thở mạnh mẽ phả vào người lạnh buốtNgười con trai được thiên nhiên ưu ái cho vẻ đẹp oai hùng. Từng cơn gió vô hình thổi bay mấy ngọn tóc , ôn tồn hòa một nhịp với hơi thở đều đặn của người con traiQuỳnh ngây ngốc nhìn dáng hình anh trên bờ biểnGiống như một vị vuaGiống như một vị thầnAnh… chính là sản phẩm hoàn hảo nhất của bóng tối, là người cao cao tại thượng trong lòng cô-Anh cả… Út tới rồiQuỳnh bẽn lẽnEvil lạnh nhạt nhếch môi một cái. Đôi mắt xanh lơ phóng tầm mắt ra tít tắp ngoài biển cả . Đến nhìn anh cũng không buồn nhìn cô lấy một cái-Mày nhớ nơi này chứ?Evil mở lời. Chất giọng đặc trưng của kẻ cai trịSóng vỗ ầm ầm vào bờ thở cái vị mặn mòi của biển như muốn tô thêm sự sắc lạnh trong giọng nói của một kẻ đôi tay đã nhuốm đầy máu tươi-…Em….Quỳnh hơi run , cơ hồ có chút hoang mang. Chẳng lẽ anh đã biết?Là con ả đó nói sao????Khốn nạn .-Nơi tao và mày gặp nhau lần đầu tiên. Khi đó mày còn rất nhỏ..-Anh…Tự nhiên anh nhắc lại chuyện cũ… có ý gì đây? ???-Mày có muốn tao kết thúc tất cả tại nơi này không?-Anh… em… em-Mày đã làm trái lệnh của taoEvil từ từ xoay người nhìn xoáy vào mắt út Quỳnh…Đôi mắt xanh lơ của quỷ đang dần dồn Quỳnh vào ngõ cụt. Sợ hãi. Bế tắc. Hoang mangCô quỳ vội xuống nền cát vàng mịn màng ôm lấy một chân của Evil liên tục cầu xin.Nếu không cầu xin nếu anh không mủi lòng. Cô có thể chết trong vòng chưa tới 5 giây…Cô chết con hồ ly kia chính được lợi nhấ… nó sẽ rất hả hê… không được. Không được. Cô không cho phép-Anh cả… em sai rồi…. anh cả tha cho em…. anh cả….Út Quỳnh cầu xin , nước mắt chảy ra từ khóe mắt…Evil vẫn lạnh tanh không có một chút rung độngNước mắt phụ nữ cũng có tùy loại. Với anh Mẹ, em gái và bảo bối, nước mắt của họ là pha lê, ngọc bích, là kim cương …nhưng thứ vô cùng giá trịCòn lại tất cả chỉ là một thứ chất lỏng đáng căm thùAi đó không nhân nhượng đá văng Quỳnh ra 2 mét.Nói Evil là kẻ máu lạnh…..đúng…. không sai…..Chỉ cần một cái chớp mắt anh có thể đoạt đi sinh mạng của bất kỳ aiGiết út Quỳnh với anh dễ như trở bàn tayNhưng anh sẽ không giết ả… vì….Bảo bối không muốn thế….Tại sao anh biết ư????Vì đôi mắt thích thú khi vờn mồi của bảo bốiNếu giết ả bảo bối sẽ không vui… vậy cứ để bảo bối chơi chán đã… coi như bố thí cho ả một chút thời gianBảo bối của anh đích thị là một thiên thầnNhưng…..Là thiên thần xa ngã…mang trong mình dòng máu ác quỷ……..để cô ta sống không có nghĩa anh không trừng phạtTrong chớp mắtViên đoạn thoát ra khỏi lòng súng gim thẳng và bả vai QuỳnhCác dây thần kinh xúc giác mau chóng làm nhiệm vụ lan truyền cơn đau tới bộ lão…Quỳnh quằn quại như đỉa phải vôi… đau đớn vô cùng-Đừng có ngu xuẩn nữa. Không có lần thứ 2 đâuEvil nói rồi lặng lẽ quay bướcThật tình anh nhớ bảo bối nha…Quỳnh nhìn theo bóng lưng anh khuất dần trong lòng dấy lên một cảm xúc căm hận….Hứa Ngọc Quỳnh cô thề… cô còn thì Trần Anh Nguyệt phải chếtThế giới này không thể cùng tồn tại hai ngườiCô ôm vết thương lái xe thật nhanh… cô cần sống để giết con tiện nhân kia… nó phải trả giá đắt cho việc ngày hôm nayCòn Evil… anh sẽ hối hận vì chọn con nhỏ đó mà không chọn cô….Hủy diệtCô sẽ hủy diệtKhông thể ăn được vậy đạp đổThứ Hứa Ngọc Quỳnh này không có được thì chẳng kẻ nào có được**********Vũ lăng xăng ôm một bịch bỏng ngô lớn và hai cốc co -ca co- la hớn hở chạy về phía nó-Phim tâm lý xã hội??????Nó kinh ngạc nhìn Vũ. Anh cười rồi nôi cô vào trong…. phim dài gần 3 tiếng mà loại này dễ gây buồn ngủ nha…Lâm thiếu anh sẽ nhiệt tình để cho cô một chỗ dựa…anh sẽ tha hồ được ngắm cô…Haha… tuyệt chiêuVũ cười thầmNó không thích đi xem mấy bộ phim này. nhưng do có người nằng nặc muốn trả ơn nên miễn cưỡng đi…Cả hai ngồi vào phòng chiếu…Bộ phim nhàm chán bắt đầu chiếu…Có lẽ thật lãng mạn cho những đôi đang yêu nhau nhưng với Trần Anh Nguyệt đây quả là một cực hình…Phim chiếu được một phần ba… đã có người ngủ gục…Nếu bạn đoán đó là Anh Nguyệt của chúng ta thì bạn sai rồi…Tuy nhìn lên màn hình nhưng tâm trí cô nhóc lại để một nơi khác ,nó bận rộn với ngàn câu hỏi…Không hề để ý tới bộ phim một chút… còn Vũ… giống như bị thôi miên , đôi mắt khép chặt dần dần đi sâu vào giấc ngủAnh tựa đầu lên đôi vai gầy mảnh khảnhNó cư nhiên đẩy anh ra chỉnh lại tư thế cho anh rồi nhìn….Quả thật khi ngủ… anh ta rất giống Tùy Phong…Nhắc Tùy Phong cô mới nhớ … tại sao lúc đó anh không nộ diện?Đột nhiên…Một bàn tay nắm chặt vai côTrần Anh Nguyệt cố trấn tĩnh nhanh chóng quay lại dùng một quyền nhanh chúnh xác đánh mạnh vào yết hầu người kia nhưng đòn đánh này của cô ngay lập tức bị hóa giải dễ dàngCô kinh ngạc…. có chút hoảng khi cả hai tay đều bị người đó giữ chặt-Em không phải đối thủ của tôiÂm thanh sắc lạnh truyền đến khiến nó thở phào…Là…anh… là Tùy PhongĐôi mắt tím hơi ngước lên vừa vặn nọt thỏm trong đáy mắt mơ hồ có ý tình của người kia… phút chốc khiến nó mê mẩnCái này có được tính là rung động không????-Bảo bối, nhìn đủ rồi thì đi theo tôiKhoe môi Evil hơi nhếch lên như đang có ý cười…Nó níu anh lại khó khăn nhìn Vũ đang say ngủ-Kệ nó. ĐiXong nó bị người nào đó bắt cóc….Người ở lại vẫn ngủ như chết, trong mộng đẹp còn khiến anh cười ngây như kẻ điênTình tình ái ái…Thế gian ngàn câu hỏiYêu là khổ ải một đời ngườiVậy…Yêu hay không yêu???Tình….Một chữ đơn côi ngàn khó hiểu.Hiểu được chân tình lòng bình yên ….Không yêu sẽ không hận….Lòng sinh lửa hận chính do yêu…Tình tình ái ái…. ai ý hiểuTrăm năm vạn kiếp vẫn không hiểu hết tình yêu.….…..…….Xin lỗi m.n vì đăng muộn Hannie tiêm quá nhiều nên hai tay rất đau rất khó đăng chap cho m.n.Hiểu cho mình nhé… rất cám ơn!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương