Yêu Em, Sao Anh Cứ Lạnh Nhạt Với Em?
Chương 34: Ngày kỷ niệm thành lập công ty của Lý thị
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tối nay là buổi tiệc kỷ niệm thành lập Lý thị mà Lý gia và Trần gia cũng ở chỗ quen biết, thêm vào đó hai đứa con trai của Trần gia lại rất thân với con trai lớn của nhà họ Lý.
Vì thế cả nhà họ Trần tối nay đều đến dự tiệc, cả nhà ở phòng khách đã chuẩn bị xong, Trần Lệ Băng từ trên lầu bước xuống.
Trên người cô mặc một chiếc đầm dài màu đỏ đô tôn lên làn da trắng như tuyết của cô, ở phía trên cúp ngực lộ ra xương quai xanh thật quyến rủ, dưới chân váy khoét lên đến đùi lộ ra cái chân trắng ngần.
Tóc của Trần Lệ Băng được bới cao thật sự rất xinh đẹp và quyến rũ, lần đầu tiên mặc chiếc đầm thế này do mẹ mua cô cũng cảm thấy hơi ngại, vừa bước xuống đến nhà ba Trần nói:
- Con gái lớn rồi thật sự rất xinh đẹp, chúng ta đi thôi.
- Không được.
Trần Thành Đạt lên tiếng ai cũng chú ý đến, anh nói:
- Con gái con lứa lớn rồi ra ngoài đường ai cho em ăn mặc như vậy? Khoe tay khoe chân, đi lên thay đồ khác cho anh.
- Nhưng mà…
- Còn cãi?
Trần Lệ Băng không dám cãi nhanh chóng đi lên phòng thay đồ, mẹ Trần trách móc con trai mình:
- Mẹ biết là con thương em, nhưng có phải con đã quá khắc khe rồi không? Em còn nhỏ mà con.
Trần Thành Đạt không nói gì giống như là không nghe thấy mẹ nói chuyện vậy đó, không lâu sau Trần Lệ Băng đã thay đồ đi xuống.
Cuối cùng Lệ Băng thay một cái đầm màu hồng phấn, ở eo nhún như một cánh hoa kéo dài lên vai, che một bên vai chân váy xoè đơn giản đi xuống, lúc này Trần Thành Đạt mới đồng ý mà khởi hành đi.
(Đầm dự tiệc của Trần Lệ Băng)
Hôm nay là ngày kỷ niệm thành lập công ty nên cả gia đình Lý Tuệ Nhiên đều chuẩn bị thật xinh đẹp để đến bữa tiệc.
Lý Tuệ Nhiên hôm nay mặc một chiếc đầm kim tuyến cúp ngực, ở chân khoét lên một chút và điểm nhấn ở eo, nhìn cô đúng chất của một tổng giám đốc quyến rũ.
(Đầm Lý Tuệ Nhiên mặc)
Đi phía sau ba mẹ và anh hai bước vào buổi tiệc nhìn cô vô cùng nổi bật, Lý Tuệ Nhi đi bên cạnh trang điểm và mặc một cái đầm rất cá tính.
Tuy là không hợp với buổi tiệc là mấy nhưng kệ con bé thích là được cả nhà cũng không ai ép.
Đến chào hỏi những người làm ăn với công ty xong đánh mắt một vòng Lý Tuệ Nhiên thấy Trần Quang Đạt đã đến và đang nói chuyện với anh trai và em gái của mình.
Bước đến nơi ba người đang đứng cô hỏi:
- Mọi người đến lâu chưa?
- Tuệ Nhiên mới đến à? Gia đình anh đến được một lúc rồi.
Trần Thành Đạt lên tiếng trả lời cô, còn Trần Quang Đạt vẫn như trước đây im lặng mà không nói tiếng nào, quay qua thấy em gái của hai người cô hỏi:
- Em có phải là Lệ Băng không? Một năm rồi không gặp lần này chị thấy cưng rất là xinh đẹp nha!
- Dạ em cám ơn chị, chị cũng vậy càng ngày càng xinh đẹp ạ! Em rất muốn lớn lên được xinh đẹp như chị ạ!
Trần Lệ Băng vui vẻ nói chuyện với Lý Tuệ Nhiên, để nói đúng ra cô thật sự rất thích chị gái xinh đẹp này, bởi vì ở chị ấy có một cá tính riêng, cô rất thích nhưng bản thân mình nhút nhát nên muốn mà không được.
Hai cô gái nói chuyện vui vẻ thì lúc này Lý Thế Bảo đi đến nói:
- Em gái của anh lại có thêm bạn mới rồi à?
- Không có, em ấy là em gái của hai anh ấy lúc nhỏ chúng ta từng gặp đó anh hai nhớ không?
Lý Thế Bảo nghe em gái nói cũng ngời ngợi nhưng lâu quá không có nhớ, Trần Thành Đạt mới lên tiếng:
- Em ấy gặp cậu lúc chúng ta còn học cấp hai khi đó em gái tớ mới 5 hay 6 tuổi gì đó, sau này cậu không thường xuyên đến nhà tớ làm sao mà nhớ nổi.
Trần Lệ Băng nghe nãy giờ thì biết đây là bạn của hai anh trai mình thì cuối đầu lễ phép chào.
Nói chuyện vài câu thì hai cô gái rủ nhau đi tìm thức ăn, để lại không gian cho ba người đàn ông này nói chuyện với nhau.
Trần Quang Đạt mắt nhìn theo Lý Tuệ Nhiên, từ nãy đến giờ tuy là anh giả bộ không để ý đến cô nhưng thật ra anh luôn quan sát cô.
Hôm nay Lý Tuệ Nhiên thật sự rất xinh đẹp, nếu bỏ ra hàng giờ để ngắm cô thôi anh cũng chịu, khi cô rời đi anh nhìn theo nhưng giả bộ nói đến em gái mình:
- Để Lệ Băng làm quen với Tuệ Nhiên cũng tốt anh hai hé, để em ấy ra ngoài nhiều hơn cho bớt nhút nhát.
- Làm bạn với Tuệ Nhiên thì tốt, nhưng con bé như vậy cũng được rồi, anh dư sức bảo vệ con bé.
Lúc này có một người đàn ông có khuôn mặt đẹp trai không thua gì các anh ở đây đi đến nói chuyện:
- Đúng là những người có em gái nói chuyện có khác hé?
- Phúc Hưng, cậu đến khi nào vậy? Thiên Bảo không có về cùng với cậu à?
Lý Thế Bảo gặp lại người bạn thân lâu rồi không có cở hội gặp vui vẻ nói, bạn của anh cũng trả lời:
- Không tớ đến có một mình, tháng rồi cậu ấy mới bay qua Mỹ gặp mình nói chuyện nè! Nhưng không biết ở bên đó có chuyện gì nên cậu ấy chưa về bởi vậy mình về có một mình thôi.
Bốn người đàn ông đứng nói chuyện với nhau, lúc này Lý Thế Bảo tự nhiên gọi:
- Cô gái cho tôi ly rượu.
Cô phục vụ đi lại đưa rượu cho anh rồi rời đi, Lý Thế Bảo nhìn theo mà mỉm cười Trần Quang Đạt thấy thể hỏi:
- Cậu quen cô bé đó à?
- Không.
Ai cũng thấy lạ bởi Lý Thế Bảo là một người lạnh lùng với tất cả ngoài hai cô công chúa ở nhà thôi, Lê Đình Phúc Hưng đứng nói chuyện với các anh một lúc thì rời đi vì ở nhà có việc.
Tối nay là buổi tiệc kỷ niệm thành lập Lý thị mà Lý gia và Trần gia cũng ở chỗ quen biết, thêm vào đó hai đứa con trai của Trần gia lại rất thân với con trai lớn của nhà họ Lý.
Vì thế cả nhà họ Trần tối nay đều đến dự tiệc, cả nhà ở phòng khách đã chuẩn bị xong, Trần Lệ Băng từ trên lầu bước xuống.
Trên người cô mặc một chiếc đầm dài màu đỏ đô tôn lên làn da trắng như tuyết của cô, ở phía trên cúp ngực lộ ra xương quai xanh thật quyến rủ, dưới chân váy khoét lên đến đùi lộ ra cái chân trắng ngần.
Tóc của Trần Lệ Băng được bới cao thật sự rất xinh đẹp và quyến rũ, lần đầu tiên mặc chiếc đầm thế này do mẹ mua cô cũng cảm thấy hơi ngại, vừa bước xuống đến nhà ba Trần nói:
- Con gái lớn rồi thật sự rất xinh đẹp, chúng ta đi thôi.
- Không được.
Trần Thành Đạt lên tiếng ai cũng chú ý đến, anh nói:
- Con gái con lứa lớn rồi ra ngoài đường ai cho em ăn mặc như vậy? Khoe tay khoe chân, đi lên thay đồ khác cho anh.
- Nhưng mà…
- Còn cãi?
Trần Lệ Băng không dám cãi nhanh chóng đi lên phòng thay đồ, mẹ Trần trách móc con trai mình:
- Mẹ biết là con thương em, nhưng có phải con đã quá khắc khe rồi không? Em còn nhỏ mà con.
Trần Thành Đạt không nói gì giống như là không nghe thấy mẹ nói chuyện vậy đó, không lâu sau Trần Lệ Băng đã thay đồ đi xuống.
Cuối cùng Lệ Băng thay một cái đầm màu hồng phấn, ở eo nhún như một cánh hoa kéo dài lên vai, che một bên vai chân váy xoè đơn giản đi xuống, lúc này Trần Thành Đạt mới đồng ý mà khởi hành đi.
(Đầm dự tiệc của Trần Lệ Băng)
Hôm nay là ngày kỷ niệm thành lập công ty nên cả gia đình Lý Tuệ Nhiên đều chuẩn bị thật xinh đẹp để đến bữa tiệc.
Lý Tuệ Nhiên hôm nay mặc một chiếc đầm kim tuyến cúp ngực, ở chân khoét lên một chút và điểm nhấn ở eo, nhìn cô đúng chất của một tổng giám đốc quyến rũ.
(Đầm Lý Tuệ Nhiên mặc)
Đi phía sau ba mẹ và anh hai bước vào buổi tiệc nhìn cô vô cùng nổi bật, Lý Tuệ Nhi đi bên cạnh trang điểm và mặc một cái đầm rất cá tính.
Tuy là không hợp với buổi tiệc là mấy nhưng kệ con bé thích là được cả nhà cũng không ai ép.
Đến chào hỏi những người làm ăn với công ty xong đánh mắt một vòng Lý Tuệ Nhiên thấy Trần Quang Đạt đã đến và đang nói chuyện với anh trai và em gái của mình.
Bước đến nơi ba người đang đứng cô hỏi:
- Mọi người đến lâu chưa?
- Tuệ Nhiên mới đến à? Gia đình anh đến được một lúc rồi.
Trần Thành Đạt lên tiếng trả lời cô, còn Trần Quang Đạt vẫn như trước đây im lặng mà không nói tiếng nào, quay qua thấy em gái của hai người cô hỏi:
- Em có phải là Lệ Băng không? Một năm rồi không gặp lần này chị thấy cưng rất là xinh đẹp nha!
- Dạ em cám ơn chị, chị cũng vậy càng ngày càng xinh đẹp ạ! Em rất muốn lớn lên được xinh đẹp như chị ạ!
Trần Lệ Băng vui vẻ nói chuyện với Lý Tuệ Nhiên, để nói đúng ra cô thật sự rất thích chị gái xinh đẹp này, bởi vì ở chị ấy có một cá tính riêng, cô rất thích nhưng bản thân mình nhút nhát nên muốn mà không được.
Hai cô gái nói chuyện vui vẻ thì lúc này Lý Thế Bảo đi đến nói:
- Em gái của anh lại có thêm bạn mới rồi à?
- Không có, em ấy là em gái của hai anh ấy lúc nhỏ chúng ta từng gặp đó anh hai nhớ không?
Lý Thế Bảo nghe em gái nói cũng ngời ngợi nhưng lâu quá không có nhớ, Trần Thành Đạt mới lên tiếng:
- Em ấy gặp cậu lúc chúng ta còn học cấp hai khi đó em gái tớ mới 5 hay 6 tuổi gì đó, sau này cậu không thường xuyên đến nhà tớ làm sao mà nhớ nổi.
Trần Lệ Băng nghe nãy giờ thì biết đây là bạn của hai anh trai mình thì cuối đầu lễ phép chào.
Nói chuyện vài câu thì hai cô gái rủ nhau đi tìm thức ăn, để lại không gian cho ba người đàn ông này nói chuyện với nhau.
Trần Quang Đạt mắt nhìn theo Lý Tuệ Nhiên, từ nãy đến giờ tuy là anh giả bộ không để ý đến cô nhưng thật ra anh luôn quan sát cô.
Hôm nay Lý Tuệ Nhiên thật sự rất xinh đẹp, nếu bỏ ra hàng giờ để ngắm cô thôi anh cũng chịu, khi cô rời đi anh nhìn theo nhưng giả bộ nói đến em gái mình:
- Để Lệ Băng làm quen với Tuệ Nhiên cũng tốt anh hai hé, để em ấy ra ngoài nhiều hơn cho bớt nhút nhát.
- Làm bạn với Tuệ Nhiên thì tốt, nhưng con bé như vậy cũng được rồi, anh dư sức bảo vệ con bé.
Lúc này có một người đàn ông có khuôn mặt đẹp trai không thua gì các anh ở đây đi đến nói chuyện:
- Đúng là những người có em gái nói chuyện có khác hé?
- Phúc Hưng, cậu đến khi nào vậy? Thiên Bảo không có về cùng với cậu à?
Lý Thế Bảo gặp lại người bạn thân lâu rồi không có cở hội gặp vui vẻ nói, bạn của anh cũng trả lời:
- Không tớ đến có một mình, tháng rồi cậu ấy mới bay qua Mỹ gặp mình nói chuyện nè! Nhưng không biết ở bên đó có chuyện gì nên cậu ấy chưa về bởi vậy mình về có một mình thôi.
Bốn người đàn ông đứng nói chuyện với nhau, lúc này Lý Thế Bảo tự nhiên gọi:
- Cô gái cho tôi ly rượu.
Cô phục vụ đi lại đưa rượu cho anh rồi rời đi, Lý Thế Bảo nhìn theo mà mỉm cười Trần Quang Đạt thấy thể hỏi:
- Cậu quen cô bé đó à?
- Không.
Ai cũng thấy lạ bởi Lý Thế Bảo là một người lạnh lùng với tất cả ngoài hai cô công chúa ở nhà thôi, Lê Đình Phúc Hưng đứng nói chuyện với các anh một lúc thì rời đi vì ở nhà có việc.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương