Yêu Và Hận
Chương 50: Ngọt ngào
Một tuần sau khi An Đình sang nước ngoài, mọi chuyện đều trở nên tốt đẹp hơn. Chuyện hôn nhân của Nhất Phong tạm gác lại, ông Nhất Lâm cho hắn thời gian suy nghĩ lại có thật sự yêu Hạ Linh hay không.
Ngay cả Hạ Linh cũng không ngờ sẽ có ngày hôm nay, chẳng riêng gì cô mà hầu hết ai cũng thắc mắc.
Thật sự ông Nhất Lâm chấp nhận Hạ Linh? Một cô gái xuất thân không rõ ràng không môn đăng với gia đình ông?
Phải chăng An Đình đã suy nghĩ thấu đáo về tình cảm giữa cô và Nhất Phong?
Mọi thứ vẫn còn mơ hồ, bà Mỹ Xuân nhìn chồng không nghi ngại, tuy nhiên đối với An Đình thì bà không như vậy.
Nhất Phong nắm chặt tay Hạ Linh, hắn để cô ngồi trên chiếc ghế trong vườn hoa, hắn ngồi thỏm dưới đất, hai bàn tay hắn cầm tay cô áp lên mặt mình.
Bây giờ hắn đã không còn lo sẽ có ai phản đối hắn, bây giờ hắn có thể tự do đưa người phụ nữ của mình đi bất cứ đâu.
Hạ Linh thấy tim mình xao động khi Nhất Phong cười, hắn cười rất đẹp, nụ cười ấy đến bây giờ mới xuất hiện. Có lẽ bởi vì sự có mặt của cô đã cứu rỗi một tâm hồn đầy vết xước của tuổi thơ.
Lần đầu tiên cô chủ động cúi xuống hôn lên vầng trán cao của hắn, cô khẽ nhắm mắt để cảm nhận sự tiếp xúc nhẹ nhàng ấy. Hắn ngước nhìn cô, hai ánh mắt chạm nhau, dịu dàng.
Từ trên tầng, Nhật Nam lặng lẽ nhìn xuống khu vườn quan sát, cậu vậy đã hiểu Hạ Linh chọn ai, cậu thua thật rồi.
Thì ra lần đầu tiên gặp mặt, ấn tượng ban đầu không phải là lý do để trái tim rung động. Một trái tim rung động biết yêu thương lại xuất phát từ những điều thay đổi nhỏ so với ban đầu.
Nhất Phong từ khi gặp Hạ Linh hắn vẫn độc đoán hung hãn, nhưng dần dà lại trở nên thay đổi, biết quan tâm, kiềm chế bản thân và chăm sóc cô.
Còn về Nhật Nam, cậu vẫn dậm chân tại chỗ, chưa hề bước ra trước để che chở người mà cậu luôn nói lời thương.
Đưa tay kéo rèm cửa lại, Nhật Nam thở dài rồi nằm phịch xuống giường, đôi mắt cay xè nhắm lại, hơi thở trở nên nặng nề khi cậu đang kiềm chế đi cảm xúc của mình.
Thời gian sau đó, Hạ Linh được sắp xếp cho ngồi dùng bữa cùng gia đình, tuy vậy cô vẫn xuống bếp phụ việc với Ngọc.
Ngoài ra Nhất Phong đã cho Hạ Linh đi học lớp dành cho người câm, bản thân hắn cũng đi học để có thể hiểu cô muốn gì.
Thi thoảng bên trong căn phòng của Nhất Phong lại có tiếng cười của hắn vang lên. Hạ Linh cùng hắn tập những động tác cử chỉ.
Mỗi buổi cuối tuần, sau khi sắp xếp xong công việc thì Nhất Phong lại lái xe đưa cô đi dạo mua sắm.
Những buổi tiệc đi gặp đối tác, tham gia sự kiện của một công ty nào đó, mọi người luôn thấy một cô gái xinh đẹp luôn đi bên cạnh Nhất Phong. Dần dần họ cũng chẳng còn thắc mắc hay soi mói về cô gái ấy. Duy chỉ có một người vẫn luôn dõi theo cô gái kia, ánh mắt hiện rõ sự tức giận đến cùng cực.
Bà Ngọc Linh!
Mỗi khi nghĩ đến An Đình vì chuyện tình cảm ấy mà quyết định rời xa gia đình thì bà ấy lại tức giận.
Mọi chuyện rắc rối, mọi tội lỗi bà Ngọc Linh đều trút lên cô con gái bị câm của mình. Tuy cũng là con của bà ấy, nhưng có lẽ Hạ Linh không được may mắn được mẹ yêu thương dù cô chẳng gây ra lỗi gì.
Cuộc gọi cho An Đình, lòng bà Ngọc Linh lại thắt lại mỗi khi cô nhắc đến Nhất Phong.
“Nó không biết trân trọng con thì con quan tâm làm gì?”
“Mẹ…”
Tiếng tút tút lại vang lên phía bên kia. Bàn tay nắm chặt chiếc điện thoại, đôi môi cắn vào nhau kiềm chế.
Bà đi lại trong phòng suy nghĩ, làm sao để gặp mặt nói chuyện với Hạ Linh?
Nếu sự việc không kết thúc thì chắc chắn An Đình sẽ không thể trở thành con dâu nhà họ Phạm. Hạ Linh còn ở lại đó ngày nào thì chuyện quá khứ sẽ càng dễ lộ ra.
Đến khi ông Đại Hùng mở cửa đi vào mới cắt ngang dòng suy nghĩ trong đầu của bà ấy.
…****************…
Ngay cả Hạ Linh cũng không ngờ sẽ có ngày hôm nay, chẳng riêng gì cô mà hầu hết ai cũng thắc mắc.
Thật sự ông Nhất Lâm chấp nhận Hạ Linh? Một cô gái xuất thân không rõ ràng không môn đăng với gia đình ông?
Phải chăng An Đình đã suy nghĩ thấu đáo về tình cảm giữa cô và Nhất Phong?
Mọi thứ vẫn còn mơ hồ, bà Mỹ Xuân nhìn chồng không nghi ngại, tuy nhiên đối với An Đình thì bà không như vậy.
Nhất Phong nắm chặt tay Hạ Linh, hắn để cô ngồi trên chiếc ghế trong vườn hoa, hắn ngồi thỏm dưới đất, hai bàn tay hắn cầm tay cô áp lên mặt mình.
Bây giờ hắn đã không còn lo sẽ có ai phản đối hắn, bây giờ hắn có thể tự do đưa người phụ nữ của mình đi bất cứ đâu.
Hạ Linh thấy tim mình xao động khi Nhất Phong cười, hắn cười rất đẹp, nụ cười ấy đến bây giờ mới xuất hiện. Có lẽ bởi vì sự có mặt của cô đã cứu rỗi một tâm hồn đầy vết xước của tuổi thơ.
Lần đầu tiên cô chủ động cúi xuống hôn lên vầng trán cao của hắn, cô khẽ nhắm mắt để cảm nhận sự tiếp xúc nhẹ nhàng ấy. Hắn ngước nhìn cô, hai ánh mắt chạm nhau, dịu dàng.
Từ trên tầng, Nhật Nam lặng lẽ nhìn xuống khu vườn quan sát, cậu vậy đã hiểu Hạ Linh chọn ai, cậu thua thật rồi.
Thì ra lần đầu tiên gặp mặt, ấn tượng ban đầu không phải là lý do để trái tim rung động. Một trái tim rung động biết yêu thương lại xuất phát từ những điều thay đổi nhỏ so với ban đầu.
Nhất Phong từ khi gặp Hạ Linh hắn vẫn độc đoán hung hãn, nhưng dần dà lại trở nên thay đổi, biết quan tâm, kiềm chế bản thân và chăm sóc cô.
Còn về Nhật Nam, cậu vẫn dậm chân tại chỗ, chưa hề bước ra trước để che chở người mà cậu luôn nói lời thương.
Đưa tay kéo rèm cửa lại, Nhật Nam thở dài rồi nằm phịch xuống giường, đôi mắt cay xè nhắm lại, hơi thở trở nên nặng nề khi cậu đang kiềm chế đi cảm xúc của mình.
Thời gian sau đó, Hạ Linh được sắp xếp cho ngồi dùng bữa cùng gia đình, tuy vậy cô vẫn xuống bếp phụ việc với Ngọc.
Ngoài ra Nhất Phong đã cho Hạ Linh đi học lớp dành cho người câm, bản thân hắn cũng đi học để có thể hiểu cô muốn gì.
Thi thoảng bên trong căn phòng của Nhất Phong lại có tiếng cười của hắn vang lên. Hạ Linh cùng hắn tập những động tác cử chỉ.
Mỗi buổi cuối tuần, sau khi sắp xếp xong công việc thì Nhất Phong lại lái xe đưa cô đi dạo mua sắm.
Những buổi tiệc đi gặp đối tác, tham gia sự kiện của một công ty nào đó, mọi người luôn thấy một cô gái xinh đẹp luôn đi bên cạnh Nhất Phong. Dần dần họ cũng chẳng còn thắc mắc hay soi mói về cô gái ấy. Duy chỉ có một người vẫn luôn dõi theo cô gái kia, ánh mắt hiện rõ sự tức giận đến cùng cực.
Bà Ngọc Linh!
Mỗi khi nghĩ đến An Đình vì chuyện tình cảm ấy mà quyết định rời xa gia đình thì bà ấy lại tức giận.
Mọi chuyện rắc rối, mọi tội lỗi bà Ngọc Linh đều trút lên cô con gái bị câm của mình. Tuy cũng là con của bà ấy, nhưng có lẽ Hạ Linh không được may mắn được mẹ yêu thương dù cô chẳng gây ra lỗi gì.
Cuộc gọi cho An Đình, lòng bà Ngọc Linh lại thắt lại mỗi khi cô nhắc đến Nhất Phong.
“Nó không biết trân trọng con thì con quan tâm làm gì?”
“Mẹ…”
Tiếng tút tút lại vang lên phía bên kia. Bàn tay nắm chặt chiếc điện thoại, đôi môi cắn vào nhau kiềm chế.
Bà đi lại trong phòng suy nghĩ, làm sao để gặp mặt nói chuyện với Hạ Linh?
Nếu sự việc không kết thúc thì chắc chắn An Đình sẽ không thể trở thành con dâu nhà họ Phạm. Hạ Linh còn ở lại đó ngày nào thì chuyện quá khứ sẽ càng dễ lộ ra.
Đến khi ông Đại Hùng mở cửa đi vào mới cắt ngang dòng suy nghĩ trong đầu của bà ấy.
…****************…
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương