Hai người như củi khô gặp lửa, đứng ở hành lang điên cuồng hôn môi.
Áo sơ mi đã bị giật tung khỏi thắt lưng quần âu, phần eo lộ ra của cả hai có màu khác nhau, một bên trắng trẻo mềm mại, một bên lúa mì khoẻ mạnh.
Đường cong eo và bụng cũng vậy.
Đây là sự khác biệt về hình thể cuối cùng giữa Omega và Alpha, mặc dù chiều cao không chênh lệch nhiều, nhưng theo sự phát triển của giới tính sẽ dần có khác biệt.
Giang Nhất cởi lỏng cúc áo của Yến Nam Sâm, chưa kịp làm bước tiếp theo thì đã cảm nhận được những nụ hôn vụn vặt và h*m m**n rơi xuống cổ, đặc biệt là trên hình xăm của anh.
Hơi thở ấm áp cùng với nụ hôn rơi xuống, khiến anh khẽ run rẩy.
"...Hơi ngứa." Anh cười né tránh, nhưng hõm eo lại bị Yến Nam Sâm chạm vào, đầu ngón tay lướt qua, cả cơ thể ngứa ran.
Nhớ lại trước kia, người này thực sự có thể hôn từ đầu đến chân, không bỏ sót chỗ nào của anh.
Những nụ hôn quấn quýt như vậy càng khiến anh thấy khó chịu trong lòng, nếu bây giờ anh vẫn độc thân thì khi gặp phải tình huống này, chắc anh sẽ lựa chọn nhẫn nhục chịu đựng.
Nhưng giờ anh không cần nữa.
Anh có Yến Nam Sâm, có một người có thể thoải mái bày tỏ tâm tư, khác với bạn bè, đây là người yêu của anh.
"Không sao, người đó làm anh không vui em sẽ giúp anh giải quyết." Yến Nam Sâm hôn lên tai anh, giọng nói trầm thấp, dịu dàng dỗ dành: "Tin tưởng Alpha của anh có năng lực này, anh ta dám từ chối Neptune là vì anh ta không biết anh là phu nhân giám đốc Tập đoàn Ngân Hà, biết rồi thì ngày mai anh ta sẽ phải tự mình xin lỗi anh."
Trước đây Giang Nhất rất dễ bị Yến Nam Sâm dỗ dành, giọng điệu dỗ dành này luôn khiến anh cảm thấy dễ chịu, nếu không anh đã không bị Yến Nam Sâm mê hoặc, rõ ràng anh gặp hắn hàng ngày, lại chẳng hề nghi ngờ Puppy chính là Yến Nam Sâm.
Anh cười, v**t v* gáy Yến Nam Sâm, những ngón tay lướt qua mái tóc hơi cứng: "Không cần đâu, anh nghĩ nếu thông minh thì anh ta sẽ tự mình xin lỗi anh, mất đi cơ hội hợp tác với Neptune là tổn thất của anh ta."
"Nhưng anh ta đã nói những lời khiến anh không vui mà? Vậy thì em cũng không vui."
Trán hai người chạm vào nhau, giọng nói nhẹ nhàng, như đang thì thầm tình tứ bên tai.
Giang Nhất cười khẽ, nghe mấy lời nói hơi trẻ con của Yến Nam Sâm, anh hơi ngẩng đầu, v**t v* mặt hắn, từ má lên vành tai, rồi xuống gáy, không đeo kính nên tầm nhìn của anh hơi mờ, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc anh chạm vào Yến Nam Sâm.
"Puppy à, em đến rồi nên anh thấy thoải mái lắm, em đã dỗ được anh rồi."
Nói xong anh lại ôm mặt Yến Nam Sâm, hôn lên môi hắn, quấn quít không rời.
Đối với anh thì sự tồn tại của Yến Nam Sâm rất đặc biệt, anh đã trưởng thành, trải qua nhiều mặt tối của xã hội từ khi làm trợ lý, đặc biệt là khi Neptune đang trong giai đoạn phát triển mạnh, khoảng thời gian đó khá mệt mỏi, đủ để anh nhìn rõ mọi thứ.
Phiền thì cũng phiền đó, nhưng sau đó anh lại tự nhủ muốn đạt được thành tựu thì con đường này chắc chắn phải đi, dù không sớm thì muộn, chỉ xem bản thân nghĩ như thế nào mà thôi.
Bây giờ anh có Yến Nam Sâm, quá khứ đã qua rồi, hiện tại anh đã có gia đình hạnh phúc, có Alpha của mình, cũng có con gái, sự tồn tại của gia đình nhỏ chính là điểm tựa tinh thần của anh.
Yến Nam Sâm cảm nhận được đôi chân quấn quanh eo mình đang siết chặt, hắn bế thốc người lên, vững vàng đi về phía phòng ngủ.
Khoảng cách từ lối vào đến giường rất ngắn nhưng lại bị nụ hôn của hai người kéo dài hẳn mấy phút.
Khi ngã xuống giường, cả hai lập tức ôm nhau.
"Không được, có người chọc giận vợ em, em phải khiến anh ta phá sản."
"Em sến quá."
"Nhưng em có năng lực này, như vậy rất thích mà, phải không?"
"Thì thích, chỉ là tốn kém quá."
"Nhất Nhất, anh phải biết rằng một Alpha có quá nhiều tiền là một điều rất nguy hiểm. Anh thử nghĩ xem, giả sử hiện giờ em có 2 tỷ tiền mặt trong tay, sẽ liên tục có người muốn quyến rũ em, anh nói xem em có nguy hiểm không?"
"..."
"Nhưng anh thử nghĩ tiếp nhé, giả sử em dùng số tiền này để xử lý những người làm anh không vui, tiền của em sẽ được tiêu rất vui vẻ, tiêu sạch tiền rồi thì em cũng an toàn, không có ai tìm cách quyến rũ em nữa, vậy thì gia đình chúng ta sẽ không bị chia rẽ, hạnh phúc viên mãn."
Không bao lâu sau, chiếc áo sơ mi đen bị ném xuống dưới gầm giường.
Áo sơ mi của Giang Nhất vẫn còn treo lơ lửng trên cánh tay, anh ngồi trên đùi Yến Nam Sâm, đặt tay lên vai hắn, cúi đầu nhìn vào mắt hắn, không nhịn được cười thành tiếng: "Yến Nam Sâm, anh từng nghe nói có người bị thao túng tâm lý, nhưng đây là lần đầu tiên anh nghe thấy có người tự đào hố chôn mình."
"Em chỉ muốn anh vui vẻ, em không muốn anh buồn." Yến Nam Sâm hôn lên vai Giang Nhất: "Nhất Nhất, em giúp anh giành được lô hàng này nhé?"
Giang Nhất lắc đầu: "Em giúp anh thì sao chứ, nếu để Đoạn tổng biết..."
"Cho dù trước đây anh là trợ lý, nhưng bây giờ anh là phụ tá của hắn, nếu em cố tình làm việc này thì hắn có thể nói gì, dù sao hắn cũng phải gọi em là anh hai và gọi anh là chị dâu đó."
Giang Nhất đang định nói thì bị thúc một cái, anh rên khẽ, dùng sức giữ chặt bả vai Yến Nam Sâm, cúi đầu: "Đừng phí tiền, anh có thể lo được, anh không tin sẽ đàm phán thất bại với giá 800 triệu."
Nói xong bị Yến Nam Sâm đâm vào.
Có lẽ chính sự bướng bỉnh này nên Giang Nhất bị Yến Nam Sâm làm tới mỏi nhừ.
Một lần làm là cả buổi chiều.
Nói đến cũng lạ, kỳ ph*t t*nh của anh cứ bị kìm nén mãi không chịu tới, cho dù nửa năm nay anh và Yến Nam Sâm luôn làm chuyện đó.
Suýt nữa khiến Yến Nam Sâm nghi ngờ khả năng của bản thân.
"Hay là em uống thuốc trầm cảm làm hỏng thận rồi?"
Giang Nhất nằm lười biếng trên người Yến Nam Sâm, nghe hắn tự nghi ngờ, mệt đến mức díu cả mắt: "Em hỏng thận mà cỡ này, thế nếu bình thường thì người bị chơi chết là anh hả?"
"Vậy anh thấy em rất mạnh?"
Giang Nhất bị lòng tự trọng đáng chết của Yến Nam Sâm làm cho bật cười: "Chứ sao nữa, bây giờ anh mệt lắm." Nói xong thì nhắm mắt lại: "Ôm anh ngủ một lúc, tối anh lại nói chuyện với Robert."
Yến Nam Sâm xoa bóp eo anh: "Chắc chắn không cần em giúp anh giải quyết?"
"Đừng xem thường anh, hồi đó anh làm trợ lý cũng đã giành được không ít dự án lớn, người ta gọi là miệng lưỡi mặc cả."
Yến Nam Sâm như nhớ ra điều gì đó, cúi đầu hôn anh: "Ừ, đúng rồi, nếu không sao có thể khiến em ngày nhớ đêm mong, chỉ có anh mới được."
"Đừng nghĩ nhiều, do em nóng gan đó."
Yến Nam Sâm cười: "Tuổi trẻ sung sức, vợ thông cảm."
Giang Nhất: "..." Không muốn nói chuyện với người này nữa, nhắm mắt ngủ đi ngủ.
Bóng đêm buông xuống, hai người ăn tối ở khách sạn rồi gọi video trò chuyện với Kiều Kiều một lúc, không lâu sau, Giang Nhất nhận được tin nhắn của Robert.
[Cậu Giang, tôi nghe nói cậu uống rượu khá tốt, muốn cùng tôi đánh cược một lần không? Nếu cậu có thể uống hết tất cả rượu mà tôi mang đến, lô hàng này 800 triệu, giao dịch thành công.]
Uống rượu?
Giang Nhất cau mày, hiện tại anh uống rượu không được như trước nữa, nhưng điều kiện này hơi trẻ con, lô hàng đắt đỏ như vậy lại dùng rượu để quyết định?
"Đang trò chuyện với ai vậy?"
Giang Nhất nghe thấy giọng nói của Yến Nam Sâm vang lên bên tai, khéo léo tắt màn hình điện thoại, anh bình tĩnh trả lời: "Không có gì, lát nữa có cuộc hẹn uống rượu."
"Không được đi." Yến Nam Sâm cau mày trầm giọng nói: "Tình trạng của anh hiện tại làm sao có thể uống rượu được, thân thể mình còn chưa chăm xong, cà phê cũng cấm chứ nói gì đến rượu, cuộc hẹn của ai? Từ chối đi."
"Là của Robert." Giang Nhất cũng không định giấu, anh đưa điện thoại cho Yến Nam Sâm: "Anh ta nói chỉ cần anh uống hết rượu mà anh ta mang đến thì sẽ cho anh lấy lô hàng này với giá 800 triệu, nhưng anh tính đi xem anh ta muốn làm gì."
"Không cần thiết, anh ta nói những lời này rõ ràng là có ý đồ với anh." Yến Nam Sâm cầm lấy điện thoại xem nội dung trên đó, sắc mặt càng lúc càng tối sầm: "Em biết anh không nghĩ nhiều, nhưng đối phương là Alpha, em sẽ rất lo lắng."
"Em đi cùng anh nhé."
"Hả?"
Giang Nhất nhìn Yến Nam Sâm đang ngồi cạnh mình, đứng dậy đi đến trước mặt hắn, d*ng ch*n ngồi lên đùi, đặt tay lên vai, cúi người thì thầm bên tai hắn: "Đi bảo vệ anh."
Một lời đề nghị hiếm hoi, ánh mắt Yến Nam Sâm lóe lên.
"Dù sao anh cũng đã chuẩn bị tâm lý sẽ lỡ mất lô hàng này, lúc nãy anh cũng đã nói với Đoạn tổng, người kia sẽ không dễ dàng bán lô hàng trị giá 1,26 tỷ với giá 800 triệu cho anh. Đoạn tổng nói lấy không được thì thôi, đã chuẩn bị sẵn kế hoạch khác rồi." Giang Nhất nói: "Anh ta tự tìm tới, không làm gì thì phí quá."
Yến Nam Sâm nghe ra ý tứ trong lời nói của Giang Nhất: "Anh muốn đánh anh ta?"
Giang Nhất nhún vai, cười vô hại: "Chỉ uống chút rượu thôi, say rồi anh cũng không biết mình sẽ làm gì."
"Hiện giờ anh là Omega, không phải Alpha, vẫn hơi nguy hiểm."
"Không sao, em đi cùng anh, anh tin em."
"Em lấy tư cách gì đi với anh?"
"Vệ sĩ."
Yến Nam Sâm: "..."
Giang Nhất lại cười, anh vỗ lên bờ ngực rắn chắc của Yến Nam Sâm: "Ừm rắn chắc đấy, rất hợp làm vệ sĩ."
Thế là Giang Nhất dẫn theo vệ sĩ thân cận đến buổi tiệc rượu đã hẹn với Robert.
Một buổi tiệc rượu đúng nghĩa, rất nhiều quan chức quyền quý của nước M đều tụ tập ở đây, ly rượu đan xen, mỗi giây mỗi phút đều đang diễn ra những thương vụ lớn.
Mà người tổ chức buổi tiệc rượu chính là Robert, người giàu nhất nước M.
"Ngài Robert, nghe nói trong tay anh có một lô thiết bị y tế rất tiên tiến, không biết có ý định hợp tác với chúng tôi không, giá cả có thể thương lượng."
Robert mặc vest màu xanh dương đậm, anh ta cầm ly rượu, vẻ mặt thờ ơ, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía cửa hội trường, khéo léo che giấu sự mong chờ trong đáy mắt: "Lô hàng này đã có người lấy rồi."
"Ha ha, nhanh vậy à, lô hàng này từ khi sản xuất đến nay chắc chưa đến một tháng đúng không? Ngài Robert nổi tiếng là người có yêu cầu cao, ai lại dễ dàng để ngài nhượng bộ vậy nhỉ?"
Robert không có ý định nói thêm gì, đúng lúc này, một bóng dáng quen thuộc xuất hiện ở cửa, đáy mắt màu xanh lam nhuốm ánh sáng, nhưng ngay giây tiếp theo lại tối sầm, hiện lên vài phần cảnh giác.
Từ khi nào Giang Nhất lại có một vệ sĩ Alpha theo bên cạnh?
"Nhất Nhất, Alpha đó cứ nhìn chằm chằm vào anh, em ghen rồi."
"Ừ, anh ta chính là Robert, đừng ghen, anh chỉ yêu em thôi."
"Vậy em không giận nưa."
"Đúng rồi, anh ta không đáng để em tức giận."
Robert nhìn Giang Nhất và Alpha kia thân thiết thì thầm với nhau, cho đến khi đi đến trước mặt anh ta, pheromone Alpha bao phủ trên người Giang Nhất khiến anh ta ganh tị, mà mùi pheromone Alpha này...
Hình như là của người đàn ông đứng bên cạnh.
Trong lòng nảy lên nghi ngờ.
"Ngài Robert, chào buổi tối." Giang Nhất mỉm cười với Robert, vừa cười xong eo đã bị vệ sĩ véo một cái, khóe mắt anh giật giật, nhưng cũng chỉ có thể giữ phong độ.
Robert đưa ly rượu sâm banh trong tay cho Giang Nhất, ánh mắt quét qua Alpha kia, giả bộ vô tình hỏi: "Vị này là..."
"Tôi là vệ sĩ mới của Giang tổng." Yến Nam Sâm nửa người chắn trước mặt Giang Nhất, giúp anh cầm lấy ly rượu, ngửa đầu uống cạn: "Giang tổng chúng tôi không uống được nhiều rượu, tôi uống thay cho anh ấy."
Robert nghe phát âm tiếng nước ngoài thuần thục này, nheo mắt lại, anh ta cười nói: "Hóa ra là vệ sĩ, đúng rồi, Omega như Giang tổng quả thực cần người bảo vệ."
Mặt Yến Nam Sâm không biểu cảm: "Không phải cứ là Omega thì sẽ cần được bảo vệ, Giang tổng chúng tôi năng lực xuất chúng, đánh đấm cũng rất giỏi, Robert tiên sinh đã từng thấy chưa?"
Robert: ...
Sát khí này là sao, anh ta chỉ coi như hắn đang nói đùa, gật đầu nhìn Giang Nhất: "Đến cũng đến rồi, uống một ly đi, tôi bảo người chuẩn bị cho cậu một ly rượu ngọt, thế nào?"
Giang Nhất nghĩ mục đích anh đến đây là để xem Robert muốn gì, anh còn dẫn theo Yến Nam Sâm, buổi tiệc rượu lại có nhiều người như vậy, chắc sẽ không xảy ra chuyện gì: "Không cần, tôi có thể uống một ít."
Yến Nam Sâm cau mày, hắn cúi đầu, dùng tiếng phổ thông nói: "Cố gắng đừng uống, mấy năm nay anh không uống rượu, em lo anh dễ bị say."
"Anh chỉ uống một ly để thử anh ta thôi, dù sao anh vẫn muốn hoàn thành việc Đoạn tổng giao cho anh, dù kết quả thế nào cũng phải có lời giải thích."
"Nếu không thoải mái thì phải nói cho em biết nhé?"
"Biết rồi."
Robert im lặng quan sát tương tác giữa hai người, anh ta giơ tay lên, người phục vụ bên cạnh như đã được dặn dò gì đó, lập tức quay người rời đi.
Không bao lâu sau, người phục vụ này cầm khay trở lại, bên trên là một ly rượu lạ mắt.
"Ly 'Hoa hồng đêm' này do tôi tự pha chế, độ cồn không cao, hơi say say một chút, nếu cậu không uống được nhiều rượu thì sẽ khá hợp."
Giang Nhất nhìn ly rượu có màu sắc kỳ lạ này, định nói lại thôi.
Đúng lúc này, Yến Nam Sâm nhanh hơn anh một bước, cầm lên nhấp một ngụm, vẻ mặt nghiêm túc, sau khi nếm xong mới đưa ly rượu cho Giang Nhất: "Anh có thể thử, độ cồn không cao."
Giang Nhất nghe Yến Nam Sâm nói vậy thì tất nhiên không nghi ngờ gì, anh nhận lấy uống vài ngụm, phát hiện mùi vị khá kỳ lạ, cũng rất ngon.
Robert: ...
Anh ta bình tĩnh lại, mỉm cười: "Cậu Giang, sáng nay tôi hơi quá lời, nhưng tối nay tôi thành tâm muốn nói lời xin lỗi. Về chuyện hợp tác..."
"800 triệu, chấp nhận thì chúng ta bàn tiếp, không thì thôi." Giang Nhất đặt ly rượu xuống khay, thẳng thắn nói: "Ngài Robert, người Hoa Hạ chúng tôi làm ăn không nói chuyện vòng vo, sau ly rượu này, muốn hợp tác thì chúng ta nói chuyện tiếp, không thì thôi."
"Tôi biết cậu rất cần lô hàng này." Robert nói.
Giang Nhất trả lời: "Nhưng anh không đồng ý với giá 800 triệu, tôi thực sự hết cách, cấp trên của tôi chỉ cho tôi 800 triệu."
Robert nhìn vệ sĩ Alpha bên cạnh Giang Nhất, thấy người này cứ nhìn Giang Nhất, rồi lại nhìn anh ta, như sợ anh ta sẽ làm gì đó, nhưng trên thực tế, anh ta thực sự có ý đồ.
"Tôi đã nói rồi, có thể dùng cách khác để cậu lấy lô hàng này với giá 800 triệu."
Giang Nhất nghe ra hàm ý, anh bật cười: "Vậy là anh để mắt đến tôi?" Nói xong eo lại bị Yến Nam Sâm véo một cái, coi như cảnh cáo.
Robert bị sự thẳng thắn của Giang Nhất làm cho bật cười: "Cậu thực sự rất đặc biệt, đúng rồi, tôi có ý này, nếu được thì tôi nghĩ với năng lực của tôi có thể cho cậu những nguồn lực tốt hơn hiện tại, nguồn lực của nước M, thậm chí là những nguồn lực khác."
"Nhưng tôi đã có Alpha rồi." Giang Nhất nhìn Robert: "Vẫn là câu nói đó, lòng tốt của anh tôi xin nhận, 800 triệu, nếu không đồng ý thì bây giờ tôi sẽ đi."
Robert nghe anh nói vậy, cau mày: "Cậu đã có Alpha?"
"Ừ, cậu ấy chính là Alpha của tôi." Giang Nhất kéo Yến Nam Sâm đến bên cạnh mình.
Biểu cảm của Robert càng khó coi: "Cậu Giang, đừng đùa nữa, cậu ta chỉ là vệ sĩ thôi, tôi là người giàu nhất nước M."
Giang Nhất nhớ là gần đây tập đoàn Ngân Hà đứng thứ 3 trong top 10 doanh nghiệp hàng đầu thế giới, có mười công ty con đều nằm trong top 500, điều này cũng khiến giá trị tài sản của Yến Nam Sâm tăng lên rất nhiều.
Trước đây ông nội Yến Nam Sâm, Sở Tập Kiều là người giàu nhất châu Á, sau đó Yến Nam Sâm kế thừa tập đoàn Ngân Hà, cũng lọt vào bảng xếp hạng, còn giờ thì nhỉ?
"Bây giờ em là người giàu thứ hai thế giới."
Đúng lúc Giang Nhất đang nghĩ thì nghe thấy Yến Nam Sâm nói câu này bên tai, anh ngạc nhiên nhìn hắn một cái: "...Em đã là người giàu thứ hai thế giới rồi à?"
Trước đây hắn bị bệnh mà?
Sao người này kiếm tiền giỏi vậy?
Yến Nam Sâm gật đầu, vỗ nhẹ eo anh: "Nhanh nói với anh ta đi, Alpha của anh là người giàu thứ hai thế giới, cũng là người giàu nhất châu Á." Lúc này hắn mới biết hóa ra Robert chính là người giàu nhất nước M đứng sau hắn.
Khoảng cách về tài sản giữa hai người họ có sự chênh lệch.
Giang Nhất đột nhiên hiểu ra, tại sao Yến Nam Sâm nói 1,2 tỷ giống như 1200 vậy, ung dung tự tại, Yến Nam Sâm giàu hơn anh tưởng, xem ra Yến Nam Sâm nói đúng, quả thực không nên quá giàu có.
"Alpha của tôi là Giám đốc tập đoàn Ngân Hà, Yến Nam Sâm." Anh nói rồi chỉ vào Yến Nam Sâm bên cạnh: "Chính là cậu ấy."
Robert nghe thấy Yến Nam Sâm, Giám đốc tập đoàn Ngân Hà, sắc mặt khẽ thay đổi, chính người này đã vượt qua anh ta trên bảng xếp hạng của Forbes, hơn nữa còn vượt xa.
Trong chốc lát, anh ta không biết mình đang có tâm trạng gì.
Sở hữu tính đặc trưng của một thương nhân, anh ta kìm nén khác thường trong lòng, cười nói: "Được, 800 triệu, giao dịch thành công."
800 triệu để đổi lấy sự hợp tác gián tiếp với Tập đoàn Ngân Hà, có vẻ như không thiệt thòi.
Lúc này Yến Nam Sâm mới bước đến, giơ tay về phía Robert: "Chào anh, tôi tên là Yến Nam Sâm, Omega của tôi nhờ anh quan tâm nhiều hơn, hợp tác vui vẻ."
Robert bật cười: "Ngài vệ sĩ? Hoa Hạ các người thật biết chơi, hợp tác vui vẻ."
Giao dịch thành công ngoài sức tưởng tượng, may mà Robert không phải là người quá giả tạo, dù sao cũng là người có địa vị nhất định trong giới thượng lưu, chọn đối tác hợp tác có ích với tương lai có lợi hơn chọn người mình thích.
Giang Nhất cũng rất bất ngờ, vì vui mừng nên đã uống thêm vài ly 'Hoa hồng đêm'.
Robert thấy vậy thì nhắc nhở: "Loại rượu này uống ít thì không sao, nhưng uống nhiều sẽ cộng dồn độ cồn, tôi khuyên cậu uống ít thôi."
Giang Nhất cầm ly rượu, dựa vào người Yến Nam Sâm, đã ngà say, khóe miệng hơi cong lên: "Không sao, Alpha của tôi ở đây, tôi rất an toàn."
Yến Nam Sâm thấy vậy thì ôm anh, dùng tay chặn miệng ly, lấy nó ra khỏi tay anh: "Đừng uống nữa."
"Anh không say."
"Anh đã say rồi." Yến Nam Sâm nghe ra sự khác thường trong giọng nói của Giang Nhất, hắn đặt ly rượu sang một bên, nhìn Robert: "Ngài Robert, có thời gian nói chuyện sau, tôi đưa anh ấy đi trước đây."
Robert gật đầu: "Mong rằng chúng ta sẽ có lần hợp tác tiếp theo."
"Anh có thể giảm giá bán lô hàng này cho người yêu tôi với giá 800 triệu, anh ấy vui vẻ thì tất nhiên chúng ta sẽ hợp tác."
"Được, vậy tôi không tiễn nữa, trên đường cẩn thận."
Có lẽ thực sự rất vui mừng, Giang Nhất trong trạng thái hơi say, lên xe mà vẫn còn hào hứng.
"Puppy, anh vui lắm, Đoạn tổng biết chắc chắn cũng sẽ rất vui."
Yến Nam Sâm giúp Giang Nhất thắt dây an toàn, đã biết anh say tầm bảy phần, 'ừm' một tiếng: "Biết anh vui rồi, bây giờ ngồi ngoan nhé, em lái xe đây."
"Puppy, hóa ra em đã là người giàu thứ hai thế giới rồi, giỏi vậy ư? Sao em lại kiếm tiền giỏi thế?"
Yến Nam Sâm lái xe rời khỏi hội trường, hắn đánh lái, cười nói: "Vì em thích mà."
"Puppy, anh rất vui."
"Ừ, em biết, anh vui là được rồi."
"Anh muốn chơi trên xe."
Yến Nam Sâm nghe xong suýt đạp lệch chân ga, hắn nắm chặt vô lăng, bất đắc dĩ nhìn Giang Nhất: "Em đang lái xe, đừng làm loạn nữa."
Đúng lúc này, trong xe tỏa ra một mùi pheromone Omega hương hoa Nhài đậm đặc, gần như là mùi thơm nồng nàn vượt qua miếng dán ức chế, không bị ngăn cản, không chút kiêng dè.
Giống như dây hoa Nhài quấn quanh Alpha, trong khoảnh khắc nở rộ.
Giang Nhất trên ghế phụ cảm thấy toàn thân nóng bức khó chịu, anh nới lỏng cổ áo, để lộ dấu hôn dày đặc trên cổ, chắc đã nhận ra tình trạng của mình, anh nghiêng đầu nhìn Yến Nam Sâm, trong mắt ướt át lộ ra vẻ cầu xin.
Giang Nhất giơ tay về phía Yến Nam Sâm.
"Puppy..."
Yến Nam Sâm lập tức bị bàn tay này phủ lên, hơi thở ngưng trệ, yết hầu hắn lăn lộn, không khỏi đạp chân ga: "Nhất Nhất, nhịn thêm chút nữa."
Kỳ ph*t t*nh đến rồi?!
Ai ngờ bàn tay này căn bản không thể khống chế, không có quy tắc, trong lúc hắn lái xe không ngừng v**t v*.
Hắn chỉ có thể nửa lừa nửa dỗ để Giang Nhất ngồi cho vững.
Xe chạy về khách sạn, Yến Nam Sâm nhanh chóng đỗ xe, trước tiên cắn vào gáy Giang Nhất, để lại ký hiệu làm dịu sự kích động của anh, rồi dùng áo vest của mình quấn quanh Giang Nhất.
Cho đến khi thẻ phòng 'bíp' một tiếng mở ra.
Ở lối vào, cửa va vào tường, kèm theo hơi thở dồn dập, cả sự tiếp xúc cơ thể và tiếng vải vóc ma sát.
Kỳ ph*t t*nh đã kìm nén trong năm năm, cuối cùng cũng nhờ cơ hội này mà bùng phát.
"Puppy, tới đây, mở khoang sinh sản của anh đi."
