[12 Chòm Sao] Biệt Đội Quậy Phá
Chap 112: Em Rốt Cuộc Là Gì?
Xử Nữ từ ngày gặp lại Kim Ngưu, lại phát hiện Kim Ngưu nhà ở ngay gần trọ của mình."Này Kim Ngưu, hôm nay tớ qua nhà cậu ăn cơm nhé! Về muộn quá không kịp nấu gì cả"-Xử Nữ nhìn đồng hồ, 7 giờ tối, bụng thì đói meo, nhà thì lạnh lẽo, làm anh mỗi khi giải quyết xong mấy vụ việc về lại thấy ớn"Muốn gặp Kim Cương thì nói hẳn ra, đừng có lấy lí do vớ vẩn"-Kim Ngưu một tay bế Kim Cương, một tay cầm điện thoại, giọng nhỏ nhẹ"Không phải đâu! Thật sự do đói quá thôi"-Xử Nữ đỏ mặt cuống cuồng giải thích, sau vì thẹn quá tự mình dập máy trước-"Tớ..tớ qua đây. Tắt máy nhé"Khi thì.."Ngưu ơi, hôm nay chưa có lương nộp tiền thuê trọ, cho qua trọ nhờ một hôm đi"-Xử Nữ mở ví ra thấy chẳng còn một xu lẻ, đành muối mặt đi cầu xin Kim Ngưu"Ơ hay đàn ông con trai suốt ngày ăn nhờ ở đậu không thấy ngại à? Cậu trọ ở đó phải trả tiền còn nhà tớ thì không chắc?"-Kim Ngưu tay chống nạnh bĩu môi-"Trả tiền đây rồi cho qua trọ""Thôi mà, đừng thế, làm ơnn"-Xử Nữ nước mắt lưng tròng, khổ sở cầu xin. Rõ ràng Xử Nữ cũng là con cháu Thiên Gia, mà Thiên Gia có luật cứ ra khỏi nhà thì tự cung tự cấp. Buồn nỗi nơi đất khách quê người làm việc chẳng dễ dàng đâu. Anh cũng không giống Thiên Bình, không có Hùng Gia chống lưng để có cuộc sống dư dả như vậy-"À phải rồi, cho tớ ở nhờ hôm nay, tớ sẽ kể chuyện cho cậu nghe. Chuyện về bọn cấp 3 lớp mình thú vị lắm, nghe không kể cho nè""Được, thoả thuận vậy, bao trọn gói 3 bữa ăn luôn"-Kim Ngưu nổi tính bà tám, bị mua chuộc một cách dễ dàng-"Qua ru Kim Cương ngủ giúp tớ luôn"Có khi lại là Kim Ngưu chủ động trước.."Xử Nữ, hôm nay cậu có thời gian vào buổi chiều không? Tớ hôm nay thay ca, không trông Kim Cương được, cậu đón con bé sang trông giúp tớ nhé"Cứ như vậy, tại đất Canada, hai con người không thân không thích đã xích lại gần nhau như vậy đấy. Đến cái mức mà Xử Nữ từng thất vọng về mối tình với Cự Giải, mệt mỏi với cuộc sống cơm áo gạo tiền khó khăn, đã vực lên đứng trên đôi chân của mình, dùng khả năng của mình để kiếm tiền nuôi thân. Đến mức mà Kim Ngưu từng chìm trong nỗi đau mất chồng, nỗi khổ của một người mẹ đơn thân, nỗi cô đơn của một người lạ đất khách, cũng đã vui vẻ hơn nhiều. Kim Ngưu dường như cảm thấy, hình như cuộc sống đã ấm áp hơn rồi, cuộc đời cô cũng chẳng đau khổ vậy nữa."Kim Cương à, papa nhớ con quá nè"-Xử Nữ định kì 3 ngày qua nhà Kim Ngưu một lần, âu yếm bế Kim Cương lên tay"Này cậu kia, papa nào hả?"-Kim Ngưu trợn mắt vung muôi lên doạ đánh Xử Nữ"Kim Cương à, mama con giận vì con gọi papa kìa"-Xử Nữ dùng ngón tay, đùa nghịch với đôi bàn tay bé bỏng của Kim Cương"Pa..pa"-Kim Cương cười tươi, lộ ra một cái răng mới nhú, cười khanh khách với lấy ngón tay thô ráp của Xử Nữ-"Pa""Con bé dại trai, mẹ thân sinh ra còn chưa biết gọi đã biết gọi ba rồi"-Kim Ngưu giận dỗi bĩu môi, hừ lạnh-"Hay rồi, Kim Cương là sướng nhất, có tận hai người bố liền nhé"Họ cứ như vậy, hạnh phúc suốt 3 tháng.3 tháng sau, tại Việt Nam, trong một lễ đường.."Song Tử, mày với Ma Kết.. thật sự..?"-Song Ngư thay mặt Thiên Bình chỉnh áo cho Song Tử trước khi tiến vào lễ đường"Đã đâm lao rồi phải theo lao, Bạch Dương không ở bên Ma Kết nữa, Thiên Bình cũng chẳng ở cạnh tao, bây giờ chỉ đành tao chăm sóc Ma Kết mà thôi"-Song Tử có chút không cam tâm, đáy mắt còn đọng chút thương xót cho bản thân mìnhNếu nói Song Tử không đau, thì chẳng khác nào nói việc moi ruột gan mình ra cắt là chẳng thấm tháp gì cả. Song Tử đau, đau lắm, đau nơi trái tim mình. Bởi vì người Song Tử yêu, vẫn cứ là hình bóng đó, là hình bóng của Thiên Bình. Nhưng Song Tử không thể cứ mãi u mê, bởi vì Song Tử tự nhận thức được, để Thiên Bình hạnh phúc, Song Tử cần buông tay, không làm gánh nặng của cô nữa. Song Tử buông tay không phải vì tuyệt vọng, mà bởi vì Song Tử muốn bảo vệ hạnh phúc của Thiên Bình. Lựa chọn của Thiên Bình, chắc chắn là bởi..Đại Khuyển có thể đem lại cho Thiên Bình thứ hạnh phúc mà Song Tử chẳng thể nào cho cô. Khoé mắt Song Tử cay cay, chỉ đành ngậm ngùi chúc phúc. Song Tử thực ra chưa từng ghét bỏ, chưa từng trách móc Thiên Bình, trong lòng anh chỉ có quặn đau và thương tổn. Thế nhưng, Song Tử vẫn yêu Thiên Bình, vẫn nguyện một đời bảo vệ hạnh phúc ấm êm của cô."Nếu có ai dám ngăn cản hạnh phúc của em, anh liền giết chết kẻ đó, để em một đời an an ổn ổn sống bên người em đã chọn"Song Tử ngửa mặt lên trời để nước mắt chảy vào trong, dốc cả cốc rượu vào miệng. Đến giờ rồi! Chỉ mong mọi chuyện đúng như anh dự đoán.."Song Tử, con có đồng ý lấy Ma Kết làm vợ hợp pháp của mình hay không?"Song Tử nhìn vào đôi mắt trong sáng ngất ngây tưởng rằng đây là đám cưới của mình với Bạch Dương kia của Ma Kết, lại nổi lên chút đau đớn. Song Tử..trước đây cũng đã từng mơ đến một đám cưới với Thiên Bình, được nhìn cô mặc bộ váy cưới trắng tinh xinh đẹp đứng trước mặt mình. Nhưng giờ đây, nhìn xem anh đang làm gì đây? Anh đang đứng trước lễ đường, kết hôn với người yêu của bạn, và quan trọng, người đó chẳng phải là Thiên Bình mà anh yêu."Đừng..Nói không đi""Song Tử?"-Thấy Song Tử ngần ngại mãi không trả lời, cha xứ mới lên tiếng hỏi lại"Vâng, con đồng ý!"-Song Tử quay lại thực tại, thương tâm mà nhìn Ma Kết. Anh đang nghĩ gì vậy? Người này..không phải cô! Người này..thậm chí còn chẳng yêu anh!"Ma Kết, con có đồng ý lấy Song Tử..""Bạch Dương.."-Ma Kết vẫn u mê không tỉnh, hai mắt nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Song Tử, chứa chan tình cảm-"Bạch Dương, hôm nay là đám cưới của chúng ta..""E hèm"-Vị cha xứ hắng giọng một cái, mới tiếp tục-"Con sẽ lấy Song Tử làm chồng chứ?""Bạch Dương..Bạch Dương.."-Ma Kết liên tục lầm bầm tên Bạch Dương, chẳng trả lời câu hỏiLàm ơn..kịp đi. Tới kịp đi! Nhìn màn hình điện thoại đang chiếu trực tiếp hôn lễ của Song Tử và Ma Kết, một người lo lắng bồn chồn. Biết vậy..biết vậy..Đừng mà! Đừng nói gì cả! Làm ơn! Đi nhanh lên đi.."Ma Kết, con không sao chứ?"-Thấy Ma Kết thất thần đứng nhìn Song Tử, vị cha xứ nhắc lại"Bạch Dương..không phải.."-Ma Kết nhìn vào mắt Song Tử, ánh mắt lạ lẫm-"Không đâu, không phải! Không phải! Không phải Bạch Dương"-Ma Kết nhận ra người trước mặt, ngồi thụp xuống dưới đất, che hai tai lại mà hoảng hốt-"Bạch Dương..Bạch Dương đâu? Bạch Dương..Bạch Dương chết rồi""Ma Kết, đứng lên mau đi"-Song Tử thấy có chút bối rối, trong lòng nôn nao không biết phải làm gì. Đáng lẽ..đáng lẽ..giờ này muộn quá rồi?"Bỏ tay ra đi, Song Tử"-Một người đàn ông chạy tới chỗ Song Tử, hất mạnh tay anh, cầm lấy tay Ma Kết vội vã kéo ra ngoài"Không, không, bỏ tôi ra"-Ma Kết đang trong lúc tỉnh táo, hoảng sợ trước người lạ mặt, kêu gào gọi cứu. Nhưng người kia đã bế cô lên, chạy băng băng ra ngoài-"Anh là ai? Anh là ai? Bỏ tôi ra"Ma Kết hoảng loạn không biết giải quyết thế nào, môi giật giật vùng vẫy. Kẻ kia cứ chạy mãi chạy mãi, chạy đến một nơi vắng vẻ mới thả cô xuống."Anh..anh là ai?"-Ma Kết sợ hãi lùi xuống, cảnh giác cao độ với người bịt mặt kín mít kia"Ma Kết.."-Người kia nhẹ nhàng gọi nhỏ. Một giọng nói ấm áp quen thuộc truyền tới tai Ma Kết, khiến cô đứng sững lại"Bạch..Dương?"-Ma Kết đứng lại, run rẩy-"Bạch Dương..còn sống?"Ma Kết đợi câu trả lời của người kia, lại thấy người kia bất động không trả lời. Ma Kết từ từ lại gần, vươn tay bỏ lớp khẩu trang trên mặt người kia, lại bị người kia chặn lại"Anh..anh là Bạch Dương.."-Ma Kết tuyệt vọng nhìn người kia-"Đúng không? Làm ơn..làm ơn để em nhìn đi! Em không..em không thể mất anh được. Bạch Dương!"Người kia đau lòng nhìn Ma Kết, mãi đến một lúc lâu sau mới buông tay Ma Kết ra: "Xin lỗi em, Ma Kết"Nghe được câu này, Ma Kết oà lên khóc to một trận. Bao nhiêu đau khổ, bao nhiêu ấm ức như tuôn ra hết: "Bạch Dương, đồ đần! Rõ ràng đã hứa ở cạnh nhau, thế mà dám bỏ đi. Anh xem em là cái gì thế hả? Anh đột nhiên biến mất sau vụ nổ, để em như một con điên! Một con điên anh hiểu không? Em như một kẻ tâm thần đi tìm anh, em đau khổ thế nào? Anh biết không?"-Ma Kết hét lên, chỉ vào mặt Bạch Dương-"Thậm chí, thậm chí anh còn sống mà còn không tìm em? Em rốt cuộc là cái gì?"Bạch Dương mím môi ngậm ngùi không biết giải thích từ đâu. Ma Kết nước mắt lưng tròng gào lên: "Nói! Anh nói đi! Còn không nói? Tôi rốt cuộc là cái gì? Là trò đùa cho anh sao Bạch Dương?""Ma Kết"-Bạch Dương quỳ xuống trước mặt Ma Kết, mặt nhìn xuống đất-"Xin lỗi em. Việc này là anh có lỗi, anh đã khiến em tổn thương rồi. Ngày đó trước khi bom nổ, có một gia nhân Song Gia đã đưa anh ra khỏi xe, nhưng do không đi xa được, nên anh vẫn bị vụ nổ đó ảnh hưởng, hôn mê bất tỉnh đến 1 tháng. 2 tháng nay anh rất muốn tìm em, thế nhưng mà..cơ thể anh không cho phép..gương mặt này cũng không cho phép"-Bạch Dương phân trần-"Ma Kết, gia đình anh làm anh thất vọng đủ rồi. Người duy nhất anh muốn bảo vệ là em, người anh trân trọng nhất cũng là em. Ma Kết, anh thực sự..xin lỗi""Bạch Dương"-Ma Kết thu hết lại những lời trong lòng, ngồi xuống ôm gối, bật khóc to-"Đồ đần! Anh biết..anh biết em đã lo thế nào không? Anh biết..em đã đau khổ ra sao không? Bạch Dương đồ đại đần ngu ngốc, anh có biết..anh có biết..em nhớ anh nhiều thế nào không?"-Ma Kết oà khóc, mất một lúc mới có thể hô hấp bình thường. Ma Kết ngẩng đầu, nhìn Bạch Dương-"Bỏ nó xuống..được không anh?"Bạch Dương đưa tay giữ lấy thứ che mặt mình, ánh mắt buồn bã cụp xuống. Bạch Dương như chần chừ, rất tự ti lắc đầu: "Anh xin lỗi, bộ dạng này, anh không làm được""Bạch Dương, đi mà, em xin anh! Bạch Dương, em đã chờ..em đã chờ anh..rất lâu rồi.."-Ma Kết cầm lấy hai tay Bạch Dương cầu khẩnBạch Dương nhìn xuống dưới đất, ảm đạm đầy tự ti. Nhìn đôi mắt khẩn khoản đấy của Ma Kết, Bạch Dương chỉ còn cách miễn cưỡng gật đầu: "Chỉ sợ..em sẽ chán ghét anh"Ma Kết run rẩy, đưa tay bỏ lớp mặt nạ của Bạch Dương xuống. Ma Kết thực không tin vào mắt mình. Bạch Dương..một gương mặt lành lặn, giờ đây đã trở nên lồi lõm vì sẹo, thêm cả những vết phù của việc bỏng da. Ma Kết nhìn Bạch Dương như vậy, thấy anh cố gắng gắng gượng hết mức để ngăn mình run rẩy sợ hãi, hai hàm răng cắn chặt, hai tay giữ lấy cằm Bạch Dương mà thương xót: "Anh ơi, anh! Em xin lỗi, xin lỗi anh"Ma Kết bật khóc đau đớn nhìn từng vết bỏng trên mặt trên cổ Bạch Dương, nhẹ nhàng hôn lên từng vết thương để xoa dịu nó. Bạch Dương bây giờ cũng như một đứa trẻ, oà khóc trên vai Ma Kết. Cứ vậy, buổi chiều tà, bóng của hai người đổ bóng chồng lên mặt đất..
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương