12 Chòm Sao | Giữa Yêu Và Hận
Chap 78 Dòng Máu Không Còn
Ánh sáng chói lóa đã chiếu vào người Nhân Mã. Cuối cùng thì cậu cũng đã tới nơi sau khi cùng Lăng Tâm đi một đoạn đường khá dài. Con bé xảo quyệt này cứ ngỡ là lừa cậu nhưng hóa ra, những gì nó nói đều là thật.Chủ nhân của ngôi nhà phía trước có lẽ là người yêu hoa, yêu luôn cả thảo dược. Vì mới vừa ra khỏi cung điện ngột ngạt kia là mùi hương của hoa và thảo dược cứ xông thẳng vào mũi cậu.Ngôi nhà khá dung dị, đơn giản là làm từ tre và các loại lá khác nhau để phủ lên. Lăng Tâm từ khi đến đây bỗng trầm hơn hẳn, con bé không nói năng gì, chỉ ngồi lì ra một chỗ mà trêu cỏ dại.Cậu ngồi cạnh nó, nó chỉ đưa mắt sang nhìn cậu lấy một cái rồi thôi. Hình như có hơi lạnh nhạt nhỉ? Sao cái tính của con bé này cứ giống Song Ngư sao sao ấy. Mà nhắc đến Song Ngư, cậu lại cảm thấy có chút bất an. Không biết giờ này cô ấy đang làm gì? Liệu có gặp nguy hiểm gì không?"Anh vào trong đi."Giọng nói trong trẻo của Lăng Tâm kéo cậu ra khỏi những dòng suy nghĩ dài thênh thang. Cậu đưa mắt nhìn nó, vẻ mặt ngơ ngác hỏi: "Không vào cùng anh à?""Em không muốn vào." Lăng Tâm phụng phịu đáp lại, như thể có điều gì đó khiến con bé cứ trằn trọc và day dứt. Thấy thế, cậu liền hỏi: "Sao vậy? Có gì khó nói lắm sao?""Em... Em lỡ làm đứt rễ của một loại thảo dược." Lăng Tâm bắt đầu kiệm lời hơn hẳn. Nó chỉ nói đúng một câu, còn lại là do cậu tự suy đoán. Nếu đoán không sai thì có lẽ chính là người trong ngôi nhà kia là mẹ của nó, mẹ nó là người yêu thích thảo dược. Nó làm đứt rễ của thảo dược, sợ mẹ trách mắng nên mới trốn ra ngoài và gặp được cậu.Nhân Mã cười đùa rồi đứng dậy bước vào trong ngôi nhà kia. À thì rất là bất ngờ, không có ai ở bên trong cả. Có thể người phụ nữ đó đã đi kiếm Lăng Tâm. Dù sao từ khi cậu gặp con bé này cũng đã ba ngày trôi qua rồi.Ở một khía cạnh khác, Song Ngư đã tìm ra cánh cửa mà người phụ nữ kia đã nói. Chỉ có điều bên trên cánh cửa có một cái khung tròn, vòng tròn đầu tiên là những biểu tượng của kim mộc thủy hỏa. Vòng tròn thứ hai là biểu tượng của tất thảy mười hai con giáp. Vòng tròn cuối cùng có lẽ chính là nút nhấn sau khi giải được hai vòng kia.Đối với người có hiểu biết kém về việc giải mã như Song Ngư thì toi rồi. Cô nàng này đã xoay đi xoay lại mấy cái mà cô nghĩ ra nhưng đều thất bại. Chỉ là một cái khung tròn giải mã thôi mà, sao lại làm khó cô đến thế này chứ.Song Ngư ngồi bịch xuống đất, phụng phịu một hồi mới bình tĩnh suy ngẫm. Đáng ra, kim mộc thủy hỏa thổ mới đúng. Thế thì thổ đâu? Thổ nằm ở đâu chứ? Có phải chỉ cần kiếm ra thổ thì vòng tròn này sẽ giải được? Song Ngư chẳng bận tâm liền suy nghĩ đi kiếm thổ. Vì ít ra cô vẫn còn một manh mối, một tia hi vọng cuối cùng.Theo lý mà nói, có một số loài chuột sống trong lòng đất. Song Ngư căn cứ vào đó mà xoay biểu tượng tý lên đỉnh đầu của vòng tròn, lập tức giải được cả hai vòng tròn. Cô nàng hí hửng vội vàng nhấn nút mở cửa mà quên chú ý đề phòng.Hàng loạt mũi tên phóng ra, may mắn thay con nhỏ vẫn còn né kịp cho đến khi tên ngừng phóng. Song Ngư thở phào nhẹ nhõm rồi cầm lấy ngọn đuốc bước vào trong. Con đường này đã dẫn cô ra vào trong đại sảnh của cung điện. Nơi này có ngai vàng, xung quanh có đèn, có cả tủ sách, bàn đựng tách trà và một số vật khác. Chính giữa còn có hồ nước nhỏ, dòng nước bên trong hồ trong veo lạ thường. Còn thoang thoảng mùi thảo dược.Vừa nguy nga lại tráng lệ, nếu so với vẻ ngoài của nó thì nơi này trang hoàng hơn nhiều lần. Song Ngư dạo bước một phen, ngắm nghía từng cuốn sách bên trong tủ nhưng chẳng có cuốn nào vừa ý cô cả. Bất thình lình có tiếng động lạ vang lên, Song Ngư xoay người nhìn xung quanh một lượt."Hóa ra là bà.""Tại sao ngươi lại đến nơi hoang vu nguy hiểm này?""Bà biết cái gì chứ. Ma Vương tái xuất giang hồ, không ngăn ông ta có nước mà chầu diêm vương sớm." Song Ngư than ngắn thở dài, ngồi uỵch xuống một cái ghế gần đó."Ngươi đến tìm dòng máu?" Như hiểu được ý của cô nàng, người phụ nữ nọ vội lên tiếng và trông chờ một câu nói khẳng định bà ta đoán đúng.Nghe đến đây, Song Ngư hoảng loạn. Giương bộ mặt cẩn trọng lại trong tư thế đề phòng bà ta. Cô nói: "Bà rốt cuộc là ai?""Ta có thể tin ngươi không?""Ý của bà là gì chứ.""Dòng máu đã không còn, ngươi có kiếm cũng vô dụng mà thôi." Bà ta dõng dạc nói.Người phụ nữ trước mắt Song Ngư như thể nắm trong tay toàn bộ mọi thứ. Bà ta biết mộng không gian lại còm biết mục đích của cô đến đây. Dù bà ta chỉ cô đến nơi này nhưng suy cho cùng, vẫn là không đáng tin.「san - 22.02.20」
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương