12 Chòm Sao | Giữa Yêu Và Hận
Chap 77 Chỉ Dẫn
Trong giấc mơ của mình, nàng Song Ngư đã bước sang một chiều không gian khác. Nơi đó hệt như đường chân trời, xanh cả một vùng, mây trắng cứ lượn lờ mãi. Song Ngư đã thấy một người phụ nữ trẻ trung xinh đẹp. Trước mặt bà ta là một bia đá khắc hai chữ mộ phần.Song Ngư đã kịp nhận thức ra nơi này. Hồi còn ở học viện, cô đã được nghe mọi người nói tới. Không ít thì nhiều cũng từng đọc qua những cuốn sách có liên quan đến vấn đề này. Có thể cho rằng, đây là mộng không gian trong lời đồn.Cô nàng lê từng bước chân đến gần người phụ nữ kia. Có thứ gì đó đã ngăn cản tầm nhìn của cô khi nhìn thẳng vào bà ta. Thứ cô thấy chỉ là một hình ảnh mờ mờ ảo ảo. Bà ta chỉ một nụ cười dịu dàng nhìn về hướng cô. Dường như, bà ta đang đợi giọng nói của cô vang lên."Bà là ai?"Dù khung cảnh trước mắt có mờ ảo đến mấy, Song Ngư vẫn nhận ra bà ta không hề mở miệng nói chuyện nhưng lạ thay, lại có một giọng nói truyền đến tai cô. Từ đó có thể cho thấy, người phụ nữ trước mắt cô không hề đơn giản chút nào."Thoát khỏi mộng không gian liền tiến vào trong 20 bước, tìm lấy một cơ quan để khởi động mật thất. Bước vào trong đi thẳng về phía trước sẽ xuất hiện một cánh cửa. Nếu ngươi mở được cánh cửa đó, thứ ngươi đang tìm sẽ hiện ra ngay trước mắt."Song Ngư chẳng kịp lên tiếng liền bị đẩy ra khỏi mộng không gian, quay trở về với thực tại. Trán cô toát cả mồ hôi, nhẹ nhàng lau đi mồ hôi trên trán, hai tay tán vào hai bên má cho tỉnh táo. Song Ngư lại quyết tâm vào trong thêm lần nữa.Bản thân cô không biết người phụ nữ kia có nói đúng hay không, hoặc có thể là muốn đẩy cô vào con đường chết. Nhưng ngay giờ phút này, nếu cô chỉ ngồi đây chờ đợi thì phụ sự kỳ vọng của mọi người quá rồi đi? Vả lại, đó cũng chẳng phải phong cách hành sự của cô. Song Ngư chỉ có thể bén mạng đi thử.Song Ngư bước vào trong cung điện. Từng bước chân của cô đều rất nhẹ nhàng và chậm rãi, bản thân không quên đếm số bước đi. Chẳng được bao lâu thì đã đủ 20 bước, cô ngó nghiêng nhìn xung quanh. Vốn có ý định đi tìm Nhân Mã và Lăng Tâm nhưng xem ra, thời gian mà cô dành để ngủ có lẽ họ đã đi xa lắm rồi.Bàn tay mần mò khắp nơi, cô dò xét từ hai bên tường đến phía nền đi nhưng chẳng thấy cơ quan nào cả. Có phải bà ta đùa cô rồi không? Song Ngư tức tối đá một phát vu vơ vào bức tường. Nào ngờ đâu, từ trong cái họa lại lòi ra cái phúc, cú đá vừa rồi đã đá trúng cơ quan.Cơ quan khởi động, mật thất mà người phụ nữ kia nói đã xuất hiện. Một cánh cửa khác đã mở ra trước mắt cô, Song Ngư dòm ngó xung quanh, phát hiện hai bên cánh cửa có ngọn đuốc. Mà xem ra, con đường phía trước trông tối lắm. Song Ngư nhướng chân lên cầm lây ngọn đuốc.Ngọn đuốc ở trước mặt làm cô bàng hoàng. Hóa ra lại là lửa của phượng hoàng. Đó là một ngọn lửa khan hiếm vô cùng. Phượng hoàng cứ cách một trăm năm lại xuất hiện một lần, lửa phượng hoàng sẽ được xuất hiện ở đài quan sát. Nghe bảo có được ngọn lửa này thổi cách mấy cũng không dập tắt. Người có cơ duyên sẽ hấp thụ được ngọn lửa, trở thành người mang phép thuật song hệ.Mà Song Ngư cô đây mang phép thuật hệ nước. Nếu có cơ duyên hấp thụ cũng bằng không, vì tính mạng của cô sẽ bị đe dọa. Trong một cuốn sách kể về phép thuật song hệ từng nói, nếu người hấp thụ mang hệ nước, hai hệ tương khắc dẫn đến họa sát thân. Trước kia đã từng có một người như thế, vì tham lam nên hấp thụ lửa phượng hoàng. Kết quả không khống chế được lại không điều chỉnh được, cứ một lần tung chiêu là gặp trở ngại, không bao lâu thì bị lửa thiêu chết.Chỉ nghĩ đến thôi mà Song Ngư đã cảm thấy lạnh sống lưng. Cô nàng cầm lấy ngọn đuốc tiến về phía trước. Con đường phía trước là một con đường khá dài. Đã thế không may còn đạp trúng cơ quan."Không phải chứ...""Đã chỉ dẫn rồi sao lại không chỉ cặn kẽ chứ.""Lần này toi rồi."Song Ngư hết lẩm bẩm câu này lại sang câu khác. Đầu óc nghĩ vô số thứ có thể xảy ra nếu cô thả chân ra. Sau cùng vẫn là hít thở thật sâu mà nhấc chân lên. Cơ quan bẫy xuất hiện. Hàng vạn mũi tên được buộc một sợi dây thừng phóng ra liên hoàn. Chẳng mấy chốc đã tạo thành một con đường đầy dây thừng chằng chịt.Cũng may bản tính thích nghiên cứu cơ quan và hay lãi nhãi của Ma Kết đã cứu sống cô. Nếu không vào thời điểm này, cô có khi lại dại dột mà chạm vào mấy sợi dây thừng nguy hiểm kia.Ma Kết từng nói trên đời này có hàng vạn cơ quan được thiết lập. Chỉ cần chúng ta biết nhiều về cơ quan bao nhiêu thì tỉ lệ sống sót vẫn còn 90%. Còn 10% kia, chính là cơ quan có người tự tay thiết kế ra. Căn bản là dựa vào trí tuệ và sự nhanh nhẹn của bản thân để phá giải hoặc kiếm đường thoát."Cái cơ quan chết tiệt này! Mày còn non lắm, xem bà đây qua một cách siêu dễ dàng luôn nè há há."Cơ quan này chú trọng độ uyển chuyển và dẻo dai của cơ thể. Từng có một vũ công đã dùng một điệu múa để thoát khỏi cơ quan này. Song Ngư trước đây vì thấy chị vũ công đó múa đẹp nên mới học theo. Nào ngờ lại có ngày phải dùng đến nó để cứu sống mạng mình.「san - 20.02.20」
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương