[12 Chòm Sao] Nhiệt Huyết Tuổi Trẻ

[Ngoại Truyện 5 : Tb - Bb] ~ Chỉ Cần Em ≪3



" Để có một buổi hẹn lãng mạn như trong mơ, bạn cần phải..."

Thiên Bình căng thẳng trợn mắt lên, chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại mà cố gắng tiếp thu những khái niệm "dăm ba phức tạp" kia, cứ chốc lát lại buông một tiếng thở dài. Đoạn, cô nhanh nhẹn đứng bật dậy rồi bắt đầu sửa soạn.

Đầu tiên là trang phục, có lẽ nên là một chiếc váy ngắn màu trắng nhỉ.

Trang điểm? Có lẽ cô chỉ nên đánh son. Ở trong hướng dẫn  đã nói, để mặt mộc cũng là một ý hay mà.

Cuối cùng là tóc.

Thiên Bình cầm lược lên, từ từ chải. Cô vẫn luôn để xõa ra, dài quá vai.

Xong xuôi, Thiên Bình mới bước ra khỏi nhà.

- Dạ? Hôm nay bác quản gia bận việc ạ?

Thiên Bình nhíu mày lo lắng, song vẫn gật đầu cho qua, nhanh nhảu đáp :

- Chắc là cháu tự đi được!

Bác giúp việc gật gù, mỉm cười vẫy tay cô.

- Cháu chào bác!

...

Thiên Bình bắt đầu ra khỏi nhà lúc sáu rưỡi, đáng lẽ ra bây giờ cô đã phải đến nơi rồi chứ!

Ngồi trên chiếc xe taxi phóng băng băng qua đường, trong lòng cô bỗng dấy lên một nỗi bất an.

- Anh gì ơi, sao đến lâu thế---

- Mới tám giờ mà em! Với cả, đến nơi rồi đấy!

Tên tài xế ngắt lời Thiên Bình  với giọng điệu hưng phấn, đủ khiến cô phải rùng mình ớn lạnh.

Cánh cửa xe được mở ra.

Cạch.

Hắn bất thình lình kéo mạnh Thiên Bình ra ngoài khiến cô bị mất thăng bằng mà ngã nhoài xuống. Tên lái xe liền giữ lấy hai tay cô rồi ghì chặt xuống nền đất.

- Ngoan ngoãn mà im miệng lại, không thì cô em biết hậu quả rồi đấy?

Hắn gầm gù trong cổ họng, ánh mắt đục lại vì ham muốn. Thiên Bình bỗng dưng im bặt, cơ thể run lên sợ hãi.

- Phải thế, đúng vậy, nằm im...

Nhếch mép cười nhẹ, Thiên Bình ngập ngừng lên tiếng :

- Theo ý anh muốn, nhưng có điều...

Cô đưa tay lên vuốt nhẹ má hắn, từ từ co chân lên...

Thiên Bình lấy đà, đá một cái thật mạnh vào hạ bộ của người đàn ông trước mắt rồi vội vã đứng bật dậy chạy thục mạng.

Đường phố vắng vẻ, không một bóng người.

Mưa.

Trời bắt đầu đổ mưa. Từng giọt tí tách rơi xuống rồi lớn dần, rào rào và nặng hạt.

Không điện thoại, không ví tiền, cũng chẳng có ô.

Tóc cô đã ướt nhẹp và rối bù. Gương mặt trắng sứ, đỏ ửng và đẫm nước.

Nước mắt hay nước mưa?

Thiên Bình gục xuống bên lề đường, cố kiềm chế một tiếng nấc.

- Hức...

Rồi mọi chuyện sẽ ra sao? Liệu có ai tìm ra cô không?

Mưa lớn, như đang trút nước.

Bầu trời tối sầm lại, u sầu như tâm trạng cô vậy.

- Hức...Bảo Bình...Hức...em xin lỗi...! Em...hức..thật vô dụng...lại chẳng có thể đáp ứng...hức...dù chỉ là đúng hẹn...

Nhắm mắt lại là một màn đêm. Mở mắt ra cũng là một màn đêm, với một bóng hình quen thuộc.

Không còn làn nước mưa xối xả dội thẳng xuống đầu cô nữa, mà là một cái ôm thật ấm áp.

Thiếp đi trong vòng tay ấy, một giọng nam thì thầm vang lên.

"Chỉ cần em..."

Không cần gì hết, cậu chỉ cần cô.
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip
Tele: @erictran21
Loading...