“Hời cho anh rồi.” Hứa Hạc thở dài.
Ông trời thật không công bằng, người như cậu mỗi ngày làm việc tốt thì không được sống lại trước, ác ma như Vương Tu vậy mà được ưu ái.
Đầu tiên là đời trước sống lâu hơn cậu hai năm, biết chuyện phát sinh trong tương lai hai năm, còn thoải mái thưởng thức cơ thể cậu.
Đời này sống lại sớm hơn cậu hai năm, chiếm hết tiên cơ, khiến cậu nghẹn khuất trong lòng, thù hận rất lớn.
Hứa Hạc ôm mèo ghé vào trên bàn, số 3 đã lâu không thấy cậu, hôm qua còn bị ủy khuất, đang rất ghét bỏ Vương Tu, cho nên vô cùng thân thiết với cậu.
Mèo con không có tiền đồ mềm mại nằm bên cạnh cậu, lộ ra cái bụng trắng cho cậu vuốt.
Hứa Hạc nhàn rỗi nhàm chán, tiện tay lấy văn kiện nhìn qua, đọc qua rất nhanh đã phát hiện vấn đề.
“Cái loại hạng mục trong vòng trăm năm từng phát sinh động đất mà anh cũng đầu tư?” Hứa Hạc ‘bang’ một tiếng ném văn kiện cho Vương Tu, “Anh đây là vô trách nhiệm, kiếm tiền trái lương tâm!”
Cậu nói rất nghiêm trọng, “Trong vòng trăm năm từng phát sinh động đất nghĩa là địa chất có vấn đề, sau này sẽ còn thường xuyên phát sinh động đất, anh xây phòng ở chỗ này, khách hàng mua về sau phát sinh động đất thành công dã tràng, vui vẻ đúng không, dù sao anh cũng kiếm lời.”
Vương Tu buông đũa, ngơ ngác nhìn cậu.
“Phòng ở đối với bọn họ chính là nhà, là bọn họ dùng toàn bộ tài sản để mua, có khả năng còn phải đi vay, mười năm? Hai mươi năm? Phòng ở bởi vì động đất nên bị huỷ hoại, bọn họ không có nhà để về còn phải trả tiền cho anh?”
Hứa Hạc ánh mắt thất vọng, “Bây giờ anh là ông chủ, quyết định của anh sẽ ảnh hưởng đến vận mệnh của nhiều người, cho nên đừng tùy hứng, cũng đừng nghĩ như trò đùa.”
Cậu chỉ vào tranh chữ đằng sau, mặt trên treo hai chữ, “Hai chữ này anh sống lâu như vậy mà vẫn không nhìn thấu?”
Hai chữ kia là ‘thành’ và ‘tin’, từ nhỏ ba cậu đã dạy, Hứa Hạc cũng không chút cẩu thả làm theo, hơn nữa còn dạy cho Vương Tu, không nghĩ tới Vương Tu đã quên mất, dám kiếm loại tiền trái lương tâm này.
Cậu mới chỉ nhìn qua, rất nhiều văn kiện phía dưới cậu không thấy, nếu thấy có phải sẽ phát hiện càng nhiều vấn đề hơn không?
Đời trước Hứa Hạc dạy nghiêm túc, hy sinh giấc ngủ của bản thân để bồi dưỡng Vương Tu, kết quả Vương Tu căn bản không đặt lời của cậu vào lòng, lãng phí nhiều tâm huyết của cậu như vậy.
Không biết vì sao cậu đột nhiên cảm thấy đau đầu, Hứa Hạc buông mèo, nhanh chóng vặn khoá cửa rời đi.
Vương Tu muốn ngăn lại nhưng bàn tay duỗi ra lại rụt trở về.
Hắn buông đũa, lấy hạng mục kia tới xem, quả nhiên có một loạt chữ nhỏ viết kết quả điều tra, năm 1953 đã từng phát sinh động đất, tuy là chuyện rất lâu về trước, nhưng không chừng về sau sẽ còn phát sinh.
Là sơ sót của hắn, Hứa Hạc nói hắn cũng là đúng.
Hứa Hạc vẫn luôn là người tràn đầy năng lượng chính trực, trong mắt cậu không chấp nhận được nửa hạt cát, giống như lúc trước hắn bị người khác đẩy tới tỏ tình, Hứa Hạc không chút do dự đồng ý, bởi vì cậu không chịu được việc bắt nạt người khác xảy ra trong tầm mắt.
Không thể lấy lợi ích làm mục đích chủ yếu, điều kiện tiên quyết là phải suy xét chất lượng, đặc biệt là Hứa gia bởi vì công trình chất lượng kém mà phá sản.
Trước khi bị điều tra Hứa Tâm Viễn một mực chắc chắn không có khả năng, nếu ông đã dạy dỗ con trai như vậy, tự nhiên phải làm gương tốt, nhưng không nghĩ tới kết quả điều tra ra công trình chất lượng kém, sau lại nhảy ra phía dưới có người gian lận, tham ô tiền, nhưng đã chậm, Hứa gia đã sập.
Hứa Hạc cũng bởi vậy càng thêm thống hận những cái đó làm mặt ngoài công phu người, việc này nếu xử lý không tốt, quan hệ của hắn với Hứa Hạc vừa mới hòa hảo, nói không chừng ‘oanh’ một tiếng liền sập.
Vương Tu lập tức gọi điện thoại cho thư ký, mở cuộc họp khẩn cấp.
Thời gian này đa số quản lý còn đnag ăn cơm, vừa không tình nguyện vừa lo lắng chạy tới, vài người quần áo cũng chưa chỉnh tề.
Đãi ngộ của Gia Thắng vẫn luôn rất tốt, sau 18:00 tan tầm sẽ có cơm chiều, rất nhiều người dứt khoát cơm chiều cũng không ăn, cứ như vậy đi về, có người đi chơi, có người trực tiếp nằm xuống ngủ.
Chờ bọn họ vội vàng chạy tới, phát hiện sắc mặt ông chủ lớn âm trầm ngồi ở ghế chủ vị, không nói một lời nhìn bọn họ.
Nhóm cao tầng đều là lão thành tinh, đặc biệt là gần đây luôn bị mắng, lập tức đoán ra lại có việc gì phát sinh, tất cả đều khẽ meo meo đưa ánh mắt tới chỗ thư ký, dò hỏi xem là chuyện gì.
Thư ký cũng ngơ ngác, đang êm đẹp ông chủ đột nhiên nói rất nghiêm trọng, bảo cô nhớ kỹ ai không tới, ai đến trễ, họp xong sẽ xem xét.
Thời gian họp lúc 7 giờ tối, ông chủ đợi hơn một giờ mọi người mới đến đông đủ, chờ thêm một phút sắc mặt ông chủ liền âm trầm một phân, trong văn phòng áp suất thấp rõ ràng, mọi người không dám thở mạnh, tất cả đều lẳng lặng chờ ông chủ lên tiếng.
Bang!
Một xấp văn kiện từ trong tay Vương Tu bay ra, “Nhìn xem hạng mục này thế nào?”
Hắn không hưng sư vấn tội ngay từ đầu, chỉ nói như vậy khiến mọi người hoang mang.
Bắt đầu từ tổng giám đốc truyền xuống, thời gian gấp gáp nên cũng không nhìn ra cái gì, nhưng nếu ông chủ đã lấy ra, sắc mặt lại xấu như vậy, hạng mục này khẳng định có vấn đề.
Mở ra thì phát hiện hạng mục này bọn họ đều nhất trí cảm thấy không tồi, không chỉ có giá cả lợi ích thực tế, đoạn đường cũng không tồi, có tiềm năng phát triển.
Quan trọng là nơi này không có điều khoản hạn chế ngầm không thể khai phá, nghĩa là có thể xây dựng bãi đỗ xe dưới hầm, nơi này không tồi.
“Nói đi, văn kiện này đã qua tay ai?” Ánh mắt sắc bén quét qua tất cả mọi người.
Ngày thường ai cũng tranh nhau cướp công, xảy ra chuyện thì ngươi đẩy ta, ta đẩy ngươi, cuối cùng đẩy đến trên đầu tổng giám đốc, tổng giám đốc không thể không đứng lên hỏi, “Hạng mục này có vấn đề gì sao?”
Tổng giám đốc là ba của Hứa Hạc, Vương Tu sắc mặt hòa hoãn một ít, “Năm 1953 nơi này từng phát sinh động đất, các ngài biết không?”
Mọi người sắc mặt trắng nhợt,nhưng thật ra tổng giám đốc lại thả lỏng, “Hóa ra là việc này.”
Ông có chút thưởng thức nhìn về phía Vương Tu, “Nơi này tuy từng phát sinh động đất, nhưng cũng không phải dải địa chấn, chỉ cần tránh đi dải địa chấn, chất lượng quá quan, xây phòng ở chỗ này không có vấn đề.”
Văn kiện của hạng mục này là từ phía dưới trình lên, liên quan đến nhiều bộ phân, nếu giải thích không rõ ràng thì non nửa nhóm cao tầng đều phải gánh tội thay.
Nhân viên phía dưới khả năng không nghiêm túc xem, đặc biệt là người làm tư liệu còn viết phần tai hoạ ngầm nhỏ như vậy, nhưng ông là người có kinh nghiệm, liếc mắt một cái đã nhìn thấu, tuy biết người viết hạng mục tâm tư không đơn thuần, chỉ muốn kiếm tiền, không nghĩ tới khách hàng.
Nhưng hạng mục này xác thật không tồi, làm buôn bán rủi ro cao thì lợi ích cũng cao, cho nên ông mới nộp lên để Vương Tu quyết định.
Vương Tu dù sao vẫn còn trẻ, bị người viết hạng mục lừa, người trình hạng mục này có một người bạn, biết được giá quy định, chỉ cần giá cả không thua kém giá quy định này, khẳng định sẽ trúng thầu.
Vì thế hắn tin, dù sao văn kiện này trước khi đến tay hắn đã một đường trải qua chủ quản, giám đốc hạng mục, tổng giám đốc, cuối cùng mới đến tay hắn, hắn cũng tin tưởng Hứa Tâm Viễn, cho nên ký tên, kết quả liếc mắt một cái bị Hứa Hạc nhìn ra vấn đề.
“Nói cách khác về sau vẫn có thể phát sinh động đất?”
Tổng giám đốc chần chờ một chút gật đầu, “Tỷ lệ 50:50, dù sao loại sự kiện ngoài ý muốn này chúng ta cũng không đoán trước được, nhưng mảnh đất này là đất Cục tài nguyên mở ra, quốc gia cho phép.”
Vương Tu mặt không biểu tình nghe.
“Mỗi năm cả nước đều phát sinh động đất, nếu vùng địa chấn không thể xây phòng ở, chỉ sợ nhân loại không chỗ ở nữa, vả lại hạng mục này cho dù chúng ta không làm, người khác cũng sẽ làm.” Giám đốc hạng mục tiếp lời.
Vương Tu đột nhiên xụ mặt, “Người khác thế nào tôi mặc kệ, nhưng chúng ta tuyệt đối không thể làm nơi này!”
Hắn quyết đoán nói, “Sau này nếu có người còn trình loạ hạng mụci này cho tôi, trừ một nửa tiền thưởng cuối năm.”
Ngành này chủ yếu dựa vào hoa hồng cùng tiền thưởng, trừ một nửa tiền thưởng, tới tay tiền sẽ nghiêm trọng co lại.
“Còn nữa——” hắn nhìn quanh một vòng, “Từ hôm nay trở đi, ai muốn trình hạng mục lên đều phải đến thực địa khảo sát, tôi muốn xem báo cáo đánh giá hạng mục mà các vị tự viết.”
Điều này nghĩa nhóm quản lý không thể chỉ ký tên ngồi mát ăn bát vàng, ngoài việc xem đánh giá hạng mục mà nhân viên trình lên, bọn họ cũng phải tự viết một phần, hơn nữa phải khảo sát thực địa, tăng thêm khó khăn cho công tác của bọn họ.
“Tôi cũng sẽ làm giống các vị.” Vương Tu đột nhiên đứng lên, khom lưng, “Hội nghị hôm nay đến đây kết thúc, rất xin lỗi đã chiếm dụng thời gian tan tầm của các vị.”
Chiếm dụng rồi giờ xin lỗi?
Lại còn giáo huấn bọn họ một trận, nhưng hắn đã đứng lên, những người khác sao có thể ngồi tiếp? Vì thế mọi người sôi nổi đứng lên, tuy trong lòng không tình nguyện nhưng ngoài mặt vẫn cung kính.
Vương Tu sửa sang lại văn kiện rồi xoay người rời đi.
Hắn vừa đi, trong phòng hội nghị liền ồn ào, có người cảm thấy cần cải cách, có người xúi giục mọi người đi ăn máng khác, còn có người bất mãn Vương Tu không nể mặt mũi bọn họ, quang minh chính đại vả mặt như vậy.
Tổng giám đốc chưa kịp nói gì, điện thoại bỗng nhiên có tin nhắn.
Vương tổng:【 Lần trước nói có rảnh sẽ đến thăm nhà, hôm nay vừa vặn có thời gian, không biết tổng giám đốc có tiện không? 】
Tổng giám đốc: “……”
Ý gì?
Vừa giáo huấn xong giờ lại tới mượn sức ông?
Thật ra những chuyện này không cần nói ông cũng hiểu rõ, thân là tổng giám đốc, vốn dĩ phải gánh trách nhiệm, chỉ là bị một ông chủ trẻ tuổi như vậy giáo huấn thì cũng hơi khó chịu, nhưng ông giống Hứa Hạc, đều sẽ tự điều tiết, không cần phải an ủi.
Trong lòng ông không hy vọng ông chủ tới nhà, nhưng ông chủ đã có ý, còn có thể từ chối chắc?
【 có rảnh. 】
Bạn Trai Không Chịu Chia Tay Cũng Trọng Sinh
Chương 50: Tức giận
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương