Hứa Hạc hôm nay tăng ca, thầy của cậu cũng vậy, hai người nhàn rỗi đến đau trứng.
Bởi vì hôm nay Vương Tu xuất hiện quá nhiều, thầy cậu đã biết thân phận thật sự của Vương Tu chính là soái ca ngày đó hắn gặp được, vì thế lập tức di tình biệt luyến, thích Vương Tu.
Hứa Hạc khuyên hắn nửa ngày cũng vô dụng, cuối cùng nói ra chân tướng, “Hai bọn tôi đang yêu nhau.”
Hồ Lương trừng mắt, “Vc, đồ đệ cậu ra tay còn nhanh hơn tôi!”
Giữa trưa Vương Tu không ốm mà rên, rất nhiều lần Hồ Lương muốn vào xem nhưng đều bị Hứa Hạc ngăn lại, khi đó hắn đã cảm thấy sai sai, không nghĩ tới thật sự có.
“Khi nào? Tốc độ này cũng quá nhanh rồi đấy.”
Hứa Hạc suy nghĩ, từ đời trước dây dưa đến đời này mà còn nhanh?
Tính sơ qua đã không ít năm mà vẫn chưa có kết quả, hơn nữa vừa rồi lại cãi nhau.
“Bọn tôi học cùng trường.” Chuyện đời trước đương nhiên không thể nói, Hứa Hạc tránh nặng tìm nhẹ, tùy tiện nói chuyện đời này.
“Trùng hợp như vậy?”
Một chút cũng không khéo, Vương Tu là vì cậu nên mới chạy tới đây, đương nhiên nếu cậu nói như vậy, thầy cậu nhất định sẽ cho rằng cậu tự luyến, người bình thường rất khó lý giải cái loại điên cuồng như Vương Tu.
Nếu không quen Vương Tu từ trước, ai đó mà nói với cậu có người vì một người khác mà chạy tới mua công ty, Hứa Hạc cũng sẽ không tin.
Đôi khi cậu cũng không thể lý giải rốt cuộc trong đầu Vương Tu đang nghĩ cái gì?
Mua một công ty là trò đùa sao?
Có thể tùy tiện làm ông chủ sao?
Hắn cái gì cũng không suy xét, muốn mua là mua.
Mới đầu Hứa Hạc cho rằng Vương Tu chỉ là mượn sức ông chủ mới, là bạn bè với nhau, không nghĩ tới ông chủ mới chính là hắn.
Loại ý tưởng nhất thời xúc động này Hứa Hạc không lý giải được, cậu yêu đương vẫn luôn rất lý trí.
Giống như đời trước biết mình cùng Vương Tu còn nhỏ, đánh ch.ết cậu cũng không chịu vượt rào, nhiều nhất chỉ là nắm tay, hôn môi, kiên quyết không bước một bước cuối cùng.
Nhưng dụng tâm lương khổ của cậu không được tán thành, Vương Tu cho rằng cậu không muốn lên giường với hắn, liều mạng quấn lấy cậu, đầu óc ngày thường ngốc nghếch dính đến chuyện này lại vô cùng khôn khéo.
Khi đó là lần thứ tư hai người họ đánh cược, trong thời gian thực tập nếu hắn đứng đầu thì sẽ lên giường.
Vương Tu đánh cược thắng liền tới tìm cậu thực hiện hứa hẹn, Hứa Hạc vừa nhìn thấy hắn đã nhanh chóng trốn dưới bàn, ánh mắt ra hiệu Trương Nam Sinh không được bán đứng cậu.
Trương Nam Sinh mỗi ngày phải ăn cẩu lương của hai người họ, đã sớm nhìn cậu không vừa mắt, cố ý trêu cậu, “Hứa Hạc à, Hứa Hạc ở……ở đâu nhỉ? Tôi ngẫm lại xem, hình như ở……, ai nha, sao tôi lại quên mất, chờ tôi ngẫm lại chút, rốt cuộc ở đâu ta?”
Hứa Hạc ở phía dưới bàn liều mạng ra hiệu, mang bánh kem cho hắn, từ mười ngày thêm đến một tháng, điều kiện càng thêm càng cao, nhưng Trương Nam Sinh vẫn bán đứng cậu, “Hứa Hạc ở phía dưới bàn.”
Hứa Hạc: “……”
Cậu đồng ý với Trương Nam Sinh mang một tháng bánh kem, Vương Tu liền đáp ứng mang một năm, cố ý cùng cậu đối nghịch, vì thế thắng dễ như trở bàn tay.
Hứa Hạc thở dài, vừa nhấc đầu, phát hiện Vương Tu chống nạnh đứng ở cách đó không xa.
Hứa Hạc: “……”
Cậu làm bộ nhặt đồ để hóa giải xấu hổ, “Vừa nãy có đồ vật rơi xuống ấy mà.”
“Thứ gì rơi hơn mười phút vẫn chưa nhặt lên được?” Vương Tu công khai giận dỗi cậu.
Hắn rất ít khi như vậy, khẳng định là tức giận rồi, giận Hứa Hạc nói chuyện không giữ lời, đã nói lên giường với hắn, kết quả cậu luôn nói cho có lệ.
Hứa Hạc bất đắc dĩ, “Thật ra em làm vậy vì muốn tốt cho anh.”
Cậu vừa bò ra vừa trừng Trương Nam Sinh, dám bán đứng anh em, lương tâm không đau sao?
Trương Nam Sinh mấp máy môi nói cậu xứng đáng.
Hứa Hạc trợn trắng mắt, không phải chỉ cười nhạo hắn không có đối tượng thôi sao? Có đến nỗi mang thù vậy không?
“Muốn tốt cho anh? Sao anh không biết?” Giọng Vương Tu càng lúc càng lớn, “Anh chỉ biết em nói chuyện không giữ lời, đã hứa cùng anh…… Ô ô……”
Hứa Hạc kịp thời che miệng hắn lại, tuy đã tan học nhưng còn không ít học sinh chưa đi, “Đi ra ngoài nói.”
Cậu kéo Vương Tu tới rừng cây nhỏ, xác định không có ai mới buông ra hắn, “Thật ra em sợ làm đau anh, anh có biết làm phía dưới chỗ đó sẽ rất đau không.”
Cái này là nói thật, làm phía dưới chỗ đó sẽ rất đau.
Vương Tu chớp mắt, thu lại vẻ mặt tức giận, ngược lại thẹn thùng lên, “Hóa ra em đau lòng anh, anh còn tưởng em không muốn ‘làm’ với anh.”
“Nói cái gì thế.” Hứa Hạc không thừa nhận, “Vì chưa chuẩn bị tốt, không đơn giản như anh nghĩ đâu, phải chuẩn bị rất nhiều, em là lần đầu tiên, không biết nên chuẩn bị cái gì, cũng không tiện hỏi người khác.
Nhưng anh yên tâm, em đã download tư liệu tham khảo rồi, buổi tối trở về sẽ nghiên cứu, bảo đảm sẽ không làm đau anh.”
Mặt Vương Tu càng hồng, “Em thật không biết xấu hổ, nói cái gì vậy.”
Hứa Hạc: “……”
Là ai gấp đến độ không được, cả ngày muốn bắt lấy cậu?
“Vậy ngày mai anh lại đến tìm em, ngày mai em nhất định phải chuẩn bị tốt.” Vương Tu đè cậu trên cây, hung hăng hôn một cái, sau đó đỏ mặt chạy đi.
Hứa Hạc sờ môi bị mút đến tê dại, cười cười không để trong lòng.
Ngày hôm sau tan học, cậu lại bị chặn ở cửa phòng học, lôi kéo đến rừng cây nhỏ, Hứa Hạc còn dùng cớ của hôm qua, “Phải chờ thêm, em đã đặt mua công cụ ở trên mạng, còn chưa đưa tới.”
Vương Tu bĩu môi, “Anh biết ngay em chưa chuẩn bị tốt, cũng may anh đã chuẩn bị rồi.”
Nói xong rút từ cặp sách ra đủ loại công cụ, “Anh mua nhiều lắm, còn có vị dưa Hami em thích nhất.”
Hắn lôi ra một chuỗi bảo hộ an toàn, “Sợ em muốn đổi vị nên anh còn cố ý mua dưa hấu, chuối, vị táo anh cũng mua không ít.
Còn có thuốc, hôm qua em nói xong anh liền lên mạng tra một chút, quả nhiên phải dùng đến cái này, anh mua đồ cần dùng trước và sau khi làm, còn có rất nhiều dụng cụ nhỏ.”
Vương Tu mặt hơi đỏ lên, “Bọn họ nói những thứ này sẽ giúp kéo dài.”
Hứa Hạc kéo ra nhìn thấy nào là nội y tình thú, dùng ở phía trước, mặt sau, mặt trên, phía dưới, còn có roi da, ngọn nến linh tinh.
Hứa Hạc: “……”
“Cái này cho ai mặc?” Cậu lôi ra một cái quần l.ót chỉ có hai mảnh vải như sợi chỉ.
Vương Tu nóng mặt, ngượng ngùng cúi đầu, “Sao em lại hư như vậy!”
Hứa Hạc: “……”
“Vương Tu à.” Hứa Hạc biểu tình bất đắc dĩ, “Anh không cảm thấy hai ta còn quá nhỏ sao?”
Vương Tu biết cậu muốn nói gì, đôi mắt trừng lớn, “Không nhỏ, một chút cũng không nhỏ, tháng sau là mười tám rồi!”
Hứa Hạc giống như an ủi xoa đầu hắn, “Nhóc con 17 tuổi.”
Vương Tu cứng cổ không phục nói, “Không phải em cũng mới mười bảy sao?”
Tuy Hứa Hạc cũng 17 tuổi, nhưng cậu đã sớm gánh vác trọng trách trong gia đình, so với Vương Tu thành thục hơn nhiều, hiểu chuyện như người trưởng thành.
“Được được, em cũng là nhóc con.” Hứa Hạc dỗ hắn, “Hai nhóc con cái gì cũng không hiểu, về sau làm sao bây giờ?”
Cậu sợ Vương Tu lại nói cậu muốn từ chối, giải thích, “Làm xong sẽ phải phụ trách cả đời anh biết không?”
Vương Tu vốn còn muốn nói nếu Hứa Hạc thật sự không muốn, vậy không miễn cưỡng cậu, hiện tại trong lòng càng thêm kiên định phải làm, làm xong sẽ phải phụ trách cả đời, làm xong cả đời Hứa Hạc đều là của hắn, cho nên nhất định phải làm.
Hứa Hạc còn chưa biết ý tưởng trong lòng hắn, kiên trì khuyên, “Hai ta còn nhỏ, còn chưa hiểu cái gì là yêu, cho nhau một chút thời gian được không, ít nhất cũng đợi đến thành niên rồi mời ‘làm’.”
Vương Tu trầm mặc trong chốc lát, khi nói mang theo ủy khuất, “Hứa Hạc, có phải em không thích anh không?”
Hứa Hạc sợ hắn khóc liền nhanh chóng nâng mặt hắn lên, “Không phải.”
“Vậy sao không cùng anh lên giường?” Vương Tu vốn dĩ không có việc gì, bị cậu dỗ thì càng khóc nức nở, “Có phải anh không tốt? Nơi nào không xứng với em?”
Hắn nhìn Hứa Hạc, lại chỉ chính mình, “Còn không phải là…… cao hơn em một chút, khoẻ hơn một chút, cộng thêm nam tính hơn sao? Anh cũng không kiểm soát được diện mạo, anh cũng không muốn như vậy a.”
Khi đó hắn còn không có tự giác mình làm công, dù sao Hứa Hạc so với hắn công hơn nhiều, không phải nói bề ngoài mà là hành vi.
Tuy Hứa Hạc lớn lên thanh tú, nhưng không có ai nói cậu là thụ, những người thích cậu đều là thụ, bao gồm Vương Tu.
Hứa Hạc học trường quý tộc, trong đó không thiếu người đẹp, cũng có không ít người có tài nghệ, nhưng chỉ có Hứa Hạc được công nhận là giáo thảo.
Dù nam hay nữ đều thích người như cậu, có năng lực, có tài nghệ, còn có diện mạo.
“Không đúng không đúng.” Hứa Hạc ôn nhu hôn khoé mắt đầy nước mắt của hắn, “Là em không tốt, không phải do anh.”
Cậu ôm mặt Vương Tu, hôn hắn một cái thật sâu, lúc rời ra bên môi còn vương sợi chỉ bạc “Đi, bây giờ chúng ta đi thuê phòng.”
Vương Tu rốt cuộc nín khóc mà cười, “Được……” Một lát sau lại nhíu mày nói, “Không cần thuê phòng, bên ngoài không sạch sẽ, đến nhà anh, anh đã dọn dẹp sạch rồi.”
Hứa Hạc gật đầu, cùng hắn đi được nửa đường lại hối hận, nhưng rất nhanh sẽ đến nơi, cậu không tìm được lý do gì nữa, bèn mang tinh thần thấy chết không sờn.
Nhưng mà ngay lúc này chị cậu đột nhiên gọi điện thoại tới, Hứa Hạc mắt sáng ngời nhanh chóng bắt máy, “Alo, chị, chuyện gì thế?”
“Không có gì, chỉ là mẹ hỏi buổi tối em có về ăn cơm không?”
“Cái gì? Mẹ ngã từ trên cầu thang xuống?” Hứa Hạc nhanh nhẹn hỏi, “Có nghiêm trọng không?”
???
Hứa Na vẻ mặt ngơ ngác, “Cái gì mà ngã từ cầu thang xuống? Em đang làm gì thế?”
“Chảy máu?” Hứa Hạc sợ Vương Tu nghe lén bèn đổi bàn tay cầm điện thoại tiếp tục bịa, “Ở bệnh viện nào, em đi xem.”
Hứa Na không hiểu, “Em đang nói cái gì đấy? Mẹ hỏi em hôm nay có về ăn cơm không?”
“Ở bệnh viện nhân dân? Phòng 603 phải không? Em biết rồi, em lập tức chạy tới, bảo mẹ chờ em, không cần đến đón, em ngồi xe taxi nhanh lắm.”
Hứa Hạc ngắt điện thoại, vẻ mặt áy náy nhìn Vương Tu, “Hôm nay không được rồi, mẹ chúng ta ngã từ cầu thang xuống, giờ đang ở bệnh viện nhân dân, em phải đi xem.”
Vương Tu còn khẩn trương hơn, “Vậy em đi nhanh đi, thân thể mẹ quan trọng.”
Nói xong mặt lại đỏ, Hứa Hạc nói ‘mẹ chúng ta’, là xem hắn trở thành vợ.
“Ừm.” Hứa Hạc làm bộ không để ý hôn trán hắn một cái rồi vội vàng ngồi xe taxi rời đi.
Cậu nhìn Vương Tu từ kính chiếu hậu xe taxi, hắn còn đứng đó mặt đỏ như quả táo, hắn da mặt mỏng, động chút liền đỏ mặt, Hứa Hạc cũng yêu nhất hắn như vậy.
Buổi tối Vương Tu không yên tâm, vẫn quyết định khẽ đi xem một cái, lấy thân phận bạn học của Hứa Hạc, thuận tiện coi một chút mẹ chồng hắn có dễ ở chung không? Kết quả phát hiện là bị lừa.
Buổi sáng hôm sau muốn tìm Hứa Hạc, đáng tiếc không tìm thấy, thẳng đến giữa trưa mới ở văn phòng bên cạnh phòng chứa đồ tìm được câu.
Hắn đi vào, lập tức khóa trái cửa, hùng hổ chuẩn bị chất vấn Hứa Hạc, mới vừa há miệng Hứa Hạc đột nhiên kéo hắn một phen, kéo hắn vào lòng ngực cưỡng hôn hai ba phút, sau đó Vương Tu đã quên mất hắn tới làm gì.
Hiện tại trong đầu hắn chỉ có một suy nghĩ, cùng Hứa Hạc tiếp tục làm, tay theo bản năng đi cởi quần áo Hứa Hạc, chuẩn bị tiến vào trong quần Hứa Hạc thì bị cậu bắt lấy tay đang lộn xộn, “Hiện tại chưa được, thời gian quá ngắn làm đủ, buổi tối được không?”
Sắc mặt Vương Tu lập tức trầm xuống, “Không được, thời gian ngắn thì thời gian ngắn, buổi tối lại bổ sung, bằng không em sẽ chạy mất!”
“Sẽ không.” Hứa Hạc bảo đảm, “Nếu em lại chạy em liền……”
Vương Tu nhanh che miệng cậu, “Không cần nói lung tung, anh tin em là được.”
Hứa Hạc gật đầu, “Thật ra em cũng muốn làm với anh, nhưng cơ thể em quá yếu…..”
“Không sao.” Cậu còn chưa nói xong Vương Tu đã ngăn cản, “Anh có thể tự mình động.”
Hứa Hạc: “……”
“Em chỉ cần nằm là được, anh còn học được trên mạng kỹ thuật dùng tay và dùng miệng.” Nói xong kéo quần Hứa Hạc ra, “Anh làm thử cho em xem.”
“Đừng.” Hứa Hạc giữ chặt hắn, “Quá bẩn, anh đừng chạm vào, chờ buổi tối tắm rửa xong rồi sờ.”
Cậu ôn nhu, “Chưa chuẩn bị gì cả, nhỡ trong miệng anh có vết thương, sẽ nhiễm bệnh, đồ ngốc.”
Vương Tu trong lòng ngọt ngào, tuy không còn chủ ý gì nữa nhưng vẫn gắt gao đè Hứa Hạc ở phía dưới, nằm ở trên sô pha không cho cậu đi ra ngoài, cứ nằm như vậy.
Hứa Hạc đuối lý nên cũng không dám nói gì, toàn bộ thời gian nghỉ trưa đều nơm nớp lo sợ.
Đến lúc kết thúc nghỉ trưa hai người mới tách ra.
Buổi tối Hứa Hạc muốn trốn hắn, chưa tan học đã lén lút từ cửa sau trốn đi, mới vừa đóng cửa lại, quay đầu đã phát hiện Vương Tu đứng ở cách đó không xa, răng rắc một tiếng chốt một cái còng tay trên cổ tay cậu, một đầu khác khoá trên cổ tay mình.
“Làm gì vậy?” Hứa Hạc sửng sốt.
“Phòng ngừa em chạy trốn!” Vương Tu dùng quần áo che lại, “Lúc này em nói cái gì anh cũng không tin đâu, không ‘làm’ xong không cho em trở về.”
‘Làm’ xong Hứa Hạc sẽ phải phụ trách hắn cả đời, Hứa Hạc còn định không phụ trách,hừ, nghĩ cũng đừng nghĩ!
Tay Hứa Hạc bị khoá, sức lực lại không bằng Vương Tu, cứ như vậy bị hắn mạnh mẽ kéo ra trường học, ngồi trên xe đã sớm chuẩn bị tốt, một đường mang về nhà.
Lần này thật sự không thể trốn nữa, cửa phòng đã bị Vương Tu khóa trái, còn treo chìa khóa ở ngực, cậu có làm thế nào cũng không lấy được.
Hứa Hạc bị hắn mạnh mẽ đẩy đi WC tắm rửa, còng tay cũng mở ra, dù sao cửa phòng đã khóa, lầu hai lại cao, nhảy xuống sẽ gãy chân.
Hứa Hạc mở cửa sổ ra nhìn, bên cạnh là ban công, cách rất gần, cố gắng một chút hẳn là có thể nhảy qua, hơn nữa chỉ là lầu hai, phía dưới là hồ nước, ngã không chết được, nhiều nhất gãy xương hoặc là gãy chân mà thôi.
Cậu cực khổ bò đến bên kia ban công, kết quả quay đầu liền phát hiện Vương Tu đứng ở cửa phòng cách vách nhìn mình.
Hứa Hạc: “……”
Thật xấu hổ.
Sau khi bị bắt về cậu lại lấy cớ muốn đánh bài, ngày thường Vương Tu đánh hai ván là mệt, hôm nay tinh thần lên cao, đánh vài ván rồi vẫn chưa mệt, ngược lại hơi không kiên nhẫn, vội vã muốn gạo nấu thành cơm.
Hứa Hạc lần nữa từ chối, tìm đủ loại lý do, chính là không tiến vào chủ đề, Vương Tu chơi mãi đã không kiềm chế được nữa, Hứa Hạc không có biện pháp mới đưa ra yêu cầu kia, cậu cho rằng ít nhất có thể dây dưa 10-20 phút, cuối cùng sẽ lấy cớ mệt mỏi mà nằm xuống ngủ luôn không làm gì cả, kết quả Vương Tu nắm cổ tay cậu khóa ra sau, ấn cậu nằm đầu úp sấp m.ông nhểnh lên, hung hăng ‘làm’ cậu một đêm.
Hứa Hạc: “……”
Chuyện cũ nghĩ lại mà sợ.
Bạn Trai Không Chịu Chia Tay Cũng Trọng Sinh
Chương 51: Nghĩ lại mà sợ
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương