Bình Vương Thần Cấp
Chương 52: Là hắn, là hắn, chính là hắn
Hoàng sư phụ, nam, bốn mươi hai tuổi, một trong những chấp sự của hiệp hội võ thuật, bởi võ công cao cường nên ông ta cũng có một địa vị nhất định trong hiệp hội võ thuật. Võ công hiện tại của Hoàng sư phụ đang ở trạng thái đỉnh cao của võ thuật nên tâm khí rất cao, ông ta đang muốn lập một chút thành tích trong hiệp hội võ thuật.
Hoàng sư phụ nghe nói người của hiệp hội võ thuật bị bắt nạt, ông ta không hỏi gì mà trực tiếp đến luôn khách sạn. Không cần biết lý do là gì, không cần biết mày là ai, trước hết cứ đánh một trận để mày biết tao lợi hại thế nào đã.
Rất nhanh Hoàng sư phụ dẫn hơn mười người đi lên tầng mười chín của khách sạn để gặp Lâm Phi.
“Là ai? Là ai vừa nãy đã to gan, dám đánh người của hiệp hội võ thuật của tôi? Đứng ra đây cho tôi.” Hoàng sư phụ đảo mắt nhìn qua cả căn phòng nhưng không tìm thấy mục tiêu của mình, ông ta trực tiếp xem nhẹ mà bỏ qua người trẻ tuổi là Lâm Phi.
Nicole nhìn thấy nhiều người như vậy, những người này nhìn còn hung ác, cô ấy có chút sợ hãi. Nicole đi đến bên cạnh Lâm Phi, nhỏ giọng nói với anh: “Lâm Phi, có rất nhiều người đến đấy, tôi đã sợ rồi. Anh cũng đừng làm lộ bản thân, đợi chút nữa tôi chuyển sự chú ý của bọn họ đi thì anh nhân cơ hội đấy chạy ngay đi nhé.”
Lâm Phi vội vàng gật đầu với Nicole và đáp lại: “Thật sự có rất nhiều người đến, rất phiền phức.”
“Anh yên tâm đi, tôi sẽ lo cho anh.” Nicole nặng nề cắn môi, hiển nhiên cô ấy đã hạ quyết tâm cứu Lâm Phi, thế nhưng lời của cô ấy còn chưa nói hết thì Lâm Phi đã tiến lên hai bước, anh nói với Hoàng sư phụ: “Mắt của ông có vẻ không tốt lắm nhỉ, nhìn ông như thế này chắc cũng chưa đến nỗi già lắm mà một người to như tôi đứng ở đây ông cũng không nhìn ra được.”
Lương tâm của trời đất, Lâm Phi thật sự nghĩ rằng mắt của Hoàng sư phụ không tốt, Lâm Phi có thể thề với trời đất rằng anh không có ý muốn làm nhục ông ta.
Nicole lúc này như muốn phát điên lên rồi, rõ ràng đã nói rõ cô ấy yểm trợ cho anh chạy đi rồi mà.
“Cậu là ai? Chỗ này không phải chỗ để cho cậu nói chuyện, mau để người gây sự bước ra đây.” Hoàng sư phụ trừng hai mắt nhìn, con ngươi đen giống như muốn nhảy ra từ trong hốc mắt, nhìn trông rất hung dữ, giống như ông ta đang bị vợ cho đội mũ xanh vậy.
Lâm Phi không thể không một lần nữa lắc đầu, bất lực mà nói rằng: “Người của hiệp hội võ thuật các ông đều như thế này sao? Bây giờ đến mắt không tốt cũng có thể vào được hiệp hội võ thuật à?”
Mà lúc này, người vừa đi báo tin cho Hoàng sư phụ vội vàng chạy đến bên cạnh ông ta, nói: “Hoàng sư phụ, chính là tên này.”
Nói xong câu này, hắn ta hung hăng trừng mắt nhìn Lâm Phi một cái, sau đó hắn ta nhìn thấy Lâm Phi cũng đang nhìn mình thì liền vội vàng rụt người lại, trốn sau lưng của Hoàng sư phụ.
Hoàng sư phụ gần như sắp nổi trận lôi đình rồi, ánh mắt ông ta gắt gao nhìn Lâm Phi, một tên nhãi ranh nhỏ tuổi mà cũng dám chế giễu ông ta sao?
Hoàng sư phụ bùng lên lửa giận, một quyền đấm mạnh vào bức tường bên cạnh, miệng mắng chửi: “Đáng chết.”
“Ông…” Hai mắt Lâm Phi đột nhiên mở to, tràn đầy kinh ngạc.
Mà người của hiệp hội võ thuật bên này bắt đầu cười lạnh, lần lượt nói: “Biết sợ rồi sao? Bây giờ biết sợ có phải quá muộn rồi không, mày đã chọc giận hiệp hội võ thuật, còn chọc giận cả Hoàng sư phụ. Hôm nay như thế nào mày cũng phải đưa ra công đạo rõ ràng.”
Hóa ra ban nãy của Hoàng sư phụ đấm vào tường đã làm cho bức tường bị thủng một lỗ to bằng nắm đấm tay, điều này cho thấy rõ được sức mạnh của Hoàng sư phụ.
Người xem thấy khuôn mặt kinh ngạc của Lâm Phi thì đều cho rằng anh đã sợ rồi.
Nicole cũng không nhịn được mà cau chặt mày, trên mặt đều là lo lắng, cô ấy lại đi đến bên cạnh Lâm Phi, chuẩn bị kéo anh về sau người mình.
“Nicole, Nicole, cô mau nhìn xem, là người đàn ông kia phá hỏng tường khách sạn, đến lúc nào nhân viên khách sạn đến kiểm tra lại phòng thì cô nhất định phải làm chứng không phải do tôi làm hỏng, phải cho người đàn ông kia bồi thường tiền mới được.”
Lâm Phi vội vàng vỗ vai Nicole, nói với cô ấy một cách lo lắng. Xã hội thời nay đúng thật là ngập tràn hiểm ác, phá hỏng đồ đạc thì phải bồi thường lại tiền, Lâm Phi rất sợ Hoàng sư phụ mà anh còn chưa đánh phát nào này là người lật lọng nên anh phải chuẩn bị rõ ràng trước.
Nicole không khỏi há to miệng, cả người sững sờ ở đó, đây là cái gì chứ. Chuyện đến nước này rồi mà Lâm Phi chỉ chú ý đến chuyện này thôi sao, anh không phải nên sợ hãi rồi sao?
Người của hiệp hội võ thuật tất cả cũng ngây ngốc rồi, bọn họ phát hiện bản thân mình và Lâm Phi vốn dĩ không cùng tần số với nhau. Không phải là bồi thường sao, không phải là đấm ra một lỗ nhỏ trên tường sao. Đây thì tính là chuyện gì chứ.
Hoàng sư phụ cảm thấy Lâm Phi đang cố ý chế nhạo mình, hơi thở gấp gáp trong lồng ngực, suýt chút nữa thì ông ta bị nghẹt thở, mặt của Hoàng sư phụ càng trở nên đỏ hơn, nắm đấm siết chặt lại.
“Hôm nay tôi cực kỳ tức giận, vậy nên tôi quyết định sẽ không cho cậu mai sau có năng lực để hành động nữa, ít nhất tôi cũng phải phế đi võ công của cậu.” Hoàng sư phụ cắn chặt răng nhìn chằm chằm vào Lâm Phi.
“Hoàng sư phụ!” Người của hiệp hội võ thuật thấy tình huống như vậy thì không thể không kêu lên, muốn khuyên Hoàng sư phụ đừng ra tay nặng như vậy.
Hoàng sư phụ giống như vị tướng quân lớn ở trên chiến trường, phất tay với mọi người, nói: “Mọi người không cần khuyên tôi, tôi đã hạ quyết tâm rồi, nếu không dạy cho tên nhóc này một bài học sâu sắc thì lương tâm tôi sẽ bị cắn rứt.”
Lâm Phi không khỏi ngáp một cái, sau đó mắt anh liếc nhìn đồng hồ treo trên tường, Lâm Phi phát hiện bây giờ đã là hơn mười một giờ trưa rồi, anh không kiên nhẫn nói: “Các ông có muốn đánh nhau không? Nếu đánh thì mau lên đi, đã không còn sớm nữa rồi, tôi còn phải về đi ngủ. Không hiểu sao hai ngày hôm nay tôi có chút buồn ngủ.”
Nicole lúc này không thể nói gì được nữa, cô ấy nghĩ rằng Lâm Phi điên rồi.
Hoàng sư phụ giờ phút này cảm thấy toàn thân như sắp bốc cháy, từ trước đến nay ông ta chưa từng bị đối thủ nào sỉ nhục như vậy, lại có thể dùng thái độ không thèm để ý đối diện với ông ta. Lâm Phi đã coi ông ta thành cái gì rồi, tiện tay là muốn đánh nhau với Hoàng sư phụ, còn nói không bằng đi về nhà đi ngủ.
“Muốn chết!” Hoàng sư phụ rống to lên một tiếng, ông ta đạp một bước lớn về phía trước, hai chân nặng nề đáp xuống mặt đất, trên nền đất phát ra một tiếng nổ ầm, cả căn phòng giống như đang rung chuyển.
Hoàng sư phụ vận động đan điền, khom người xuống, xoay eo, tiện đà đánh ra quyền. Quyền đánh hướng về phía trước, mang theo sức mạnh ngàn cân, cùng với tiếng nổ vang trời đinh tai nhức óc, sức mạnh bùng nổ khiến cho con người ta cảm thấy khiếp sợ.
Tất cả người của hiệp hội võ thuật đều nín thở lại, bọn họ chỉ cảm thấy quyền đánh này không thể ngăn cản được, giống như nước sông Hoàng Hà dâng trào, hệt như thác nước cao ba nghìn thước vậy.
Nicole không thể không hét lên, cô ấy sợ hãi nhắm chặt mắt lại.
Sau đó…
Sau đó một âm thanh chói tai vang lên, tiếp theo đó là một số âm thanh vụn vặt, là tiếng của một số đồ vật rơi xuống đất.
Lại sau đó nữa…
“Chuyện này không trách tôi được. Là ông ta ra đòn quá mạnh, nếu tôi không phản đòn lại mạnh tương đương thì tôi sẽ bị thương mất, vậy nên tôi là phòng vệ chính đáng. Đúng vậy, là phòng vệ chính đáng, nếu như khách sạn đòi bồi thường tiền thì tìm ông ta mà đòi.”
Lâm Phi giơ ngón tay ra chỉ vào Hoàng sư phụ đang nằm như bùn nhão ở trên đất, trên mặt là bộ dáng “chú cảnh sát ơi, là hắn, chính là hắn ta làm”.
Hoàng sư phụ nghe nói người của hiệp hội võ thuật bị bắt nạt, ông ta không hỏi gì mà trực tiếp đến luôn khách sạn. Không cần biết lý do là gì, không cần biết mày là ai, trước hết cứ đánh một trận để mày biết tao lợi hại thế nào đã.
Rất nhanh Hoàng sư phụ dẫn hơn mười người đi lên tầng mười chín của khách sạn để gặp Lâm Phi.
“Là ai? Là ai vừa nãy đã to gan, dám đánh người của hiệp hội võ thuật của tôi? Đứng ra đây cho tôi.” Hoàng sư phụ đảo mắt nhìn qua cả căn phòng nhưng không tìm thấy mục tiêu của mình, ông ta trực tiếp xem nhẹ mà bỏ qua người trẻ tuổi là Lâm Phi.
Nicole nhìn thấy nhiều người như vậy, những người này nhìn còn hung ác, cô ấy có chút sợ hãi. Nicole đi đến bên cạnh Lâm Phi, nhỏ giọng nói với anh: “Lâm Phi, có rất nhiều người đến đấy, tôi đã sợ rồi. Anh cũng đừng làm lộ bản thân, đợi chút nữa tôi chuyển sự chú ý của bọn họ đi thì anh nhân cơ hội đấy chạy ngay đi nhé.”
Lâm Phi vội vàng gật đầu với Nicole và đáp lại: “Thật sự có rất nhiều người đến, rất phiền phức.”
“Anh yên tâm đi, tôi sẽ lo cho anh.” Nicole nặng nề cắn môi, hiển nhiên cô ấy đã hạ quyết tâm cứu Lâm Phi, thế nhưng lời của cô ấy còn chưa nói hết thì Lâm Phi đã tiến lên hai bước, anh nói với Hoàng sư phụ: “Mắt của ông có vẻ không tốt lắm nhỉ, nhìn ông như thế này chắc cũng chưa đến nỗi già lắm mà một người to như tôi đứng ở đây ông cũng không nhìn ra được.”
Lương tâm của trời đất, Lâm Phi thật sự nghĩ rằng mắt của Hoàng sư phụ không tốt, Lâm Phi có thể thề với trời đất rằng anh không có ý muốn làm nhục ông ta.
Nicole lúc này như muốn phát điên lên rồi, rõ ràng đã nói rõ cô ấy yểm trợ cho anh chạy đi rồi mà.
“Cậu là ai? Chỗ này không phải chỗ để cho cậu nói chuyện, mau để người gây sự bước ra đây.” Hoàng sư phụ trừng hai mắt nhìn, con ngươi đen giống như muốn nhảy ra từ trong hốc mắt, nhìn trông rất hung dữ, giống như ông ta đang bị vợ cho đội mũ xanh vậy.
Lâm Phi không thể không một lần nữa lắc đầu, bất lực mà nói rằng: “Người của hiệp hội võ thuật các ông đều như thế này sao? Bây giờ đến mắt không tốt cũng có thể vào được hiệp hội võ thuật à?”
Mà lúc này, người vừa đi báo tin cho Hoàng sư phụ vội vàng chạy đến bên cạnh ông ta, nói: “Hoàng sư phụ, chính là tên này.”
Nói xong câu này, hắn ta hung hăng trừng mắt nhìn Lâm Phi một cái, sau đó hắn ta nhìn thấy Lâm Phi cũng đang nhìn mình thì liền vội vàng rụt người lại, trốn sau lưng của Hoàng sư phụ.
Hoàng sư phụ gần như sắp nổi trận lôi đình rồi, ánh mắt ông ta gắt gao nhìn Lâm Phi, một tên nhãi ranh nhỏ tuổi mà cũng dám chế giễu ông ta sao?
Hoàng sư phụ bùng lên lửa giận, một quyền đấm mạnh vào bức tường bên cạnh, miệng mắng chửi: “Đáng chết.”
“Ông…” Hai mắt Lâm Phi đột nhiên mở to, tràn đầy kinh ngạc.
Mà người của hiệp hội võ thuật bên này bắt đầu cười lạnh, lần lượt nói: “Biết sợ rồi sao? Bây giờ biết sợ có phải quá muộn rồi không, mày đã chọc giận hiệp hội võ thuật, còn chọc giận cả Hoàng sư phụ. Hôm nay như thế nào mày cũng phải đưa ra công đạo rõ ràng.”
Hóa ra ban nãy của Hoàng sư phụ đấm vào tường đã làm cho bức tường bị thủng một lỗ to bằng nắm đấm tay, điều này cho thấy rõ được sức mạnh của Hoàng sư phụ.
Người xem thấy khuôn mặt kinh ngạc của Lâm Phi thì đều cho rằng anh đã sợ rồi.
Nicole cũng không nhịn được mà cau chặt mày, trên mặt đều là lo lắng, cô ấy lại đi đến bên cạnh Lâm Phi, chuẩn bị kéo anh về sau người mình.
“Nicole, Nicole, cô mau nhìn xem, là người đàn ông kia phá hỏng tường khách sạn, đến lúc nào nhân viên khách sạn đến kiểm tra lại phòng thì cô nhất định phải làm chứng không phải do tôi làm hỏng, phải cho người đàn ông kia bồi thường tiền mới được.”
Lâm Phi vội vàng vỗ vai Nicole, nói với cô ấy một cách lo lắng. Xã hội thời nay đúng thật là ngập tràn hiểm ác, phá hỏng đồ đạc thì phải bồi thường lại tiền, Lâm Phi rất sợ Hoàng sư phụ mà anh còn chưa đánh phát nào này là người lật lọng nên anh phải chuẩn bị rõ ràng trước.
Nicole không khỏi há to miệng, cả người sững sờ ở đó, đây là cái gì chứ. Chuyện đến nước này rồi mà Lâm Phi chỉ chú ý đến chuyện này thôi sao, anh không phải nên sợ hãi rồi sao?
Người của hiệp hội võ thuật tất cả cũng ngây ngốc rồi, bọn họ phát hiện bản thân mình và Lâm Phi vốn dĩ không cùng tần số với nhau. Không phải là bồi thường sao, không phải là đấm ra một lỗ nhỏ trên tường sao. Đây thì tính là chuyện gì chứ.
Hoàng sư phụ cảm thấy Lâm Phi đang cố ý chế nhạo mình, hơi thở gấp gáp trong lồng ngực, suýt chút nữa thì ông ta bị nghẹt thở, mặt của Hoàng sư phụ càng trở nên đỏ hơn, nắm đấm siết chặt lại.
“Hôm nay tôi cực kỳ tức giận, vậy nên tôi quyết định sẽ không cho cậu mai sau có năng lực để hành động nữa, ít nhất tôi cũng phải phế đi võ công của cậu.” Hoàng sư phụ cắn chặt răng nhìn chằm chằm vào Lâm Phi.
“Hoàng sư phụ!” Người của hiệp hội võ thuật thấy tình huống như vậy thì không thể không kêu lên, muốn khuyên Hoàng sư phụ đừng ra tay nặng như vậy.
Hoàng sư phụ giống như vị tướng quân lớn ở trên chiến trường, phất tay với mọi người, nói: “Mọi người không cần khuyên tôi, tôi đã hạ quyết tâm rồi, nếu không dạy cho tên nhóc này một bài học sâu sắc thì lương tâm tôi sẽ bị cắn rứt.”
Lâm Phi không khỏi ngáp một cái, sau đó mắt anh liếc nhìn đồng hồ treo trên tường, Lâm Phi phát hiện bây giờ đã là hơn mười một giờ trưa rồi, anh không kiên nhẫn nói: “Các ông có muốn đánh nhau không? Nếu đánh thì mau lên đi, đã không còn sớm nữa rồi, tôi còn phải về đi ngủ. Không hiểu sao hai ngày hôm nay tôi có chút buồn ngủ.”
Nicole lúc này không thể nói gì được nữa, cô ấy nghĩ rằng Lâm Phi điên rồi.
Hoàng sư phụ giờ phút này cảm thấy toàn thân như sắp bốc cháy, từ trước đến nay ông ta chưa từng bị đối thủ nào sỉ nhục như vậy, lại có thể dùng thái độ không thèm để ý đối diện với ông ta. Lâm Phi đã coi ông ta thành cái gì rồi, tiện tay là muốn đánh nhau với Hoàng sư phụ, còn nói không bằng đi về nhà đi ngủ.
“Muốn chết!” Hoàng sư phụ rống to lên một tiếng, ông ta đạp một bước lớn về phía trước, hai chân nặng nề đáp xuống mặt đất, trên nền đất phát ra một tiếng nổ ầm, cả căn phòng giống như đang rung chuyển.
Hoàng sư phụ vận động đan điền, khom người xuống, xoay eo, tiện đà đánh ra quyền. Quyền đánh hướng về phía trước, mang theo sức mạnh ngàn cân, cùng với tiếng nổ vang trời đinh tai nhức óc, sức mạnh bùng nổ khiến cho con người ta cảm thấy khiếp sợ.
Tất cả người của hiệp hội võ thuật đều nín thở lại, bọn họ chỉ cảm thấy quyền đánh này không thể ngăn cản được, giống như nước sông Hoàng Hà dâng trào, hệt như thác nước cao ba nghìn thước vậy.
Nicole không thể không hét lên, cô ấy sợ hãi nhắm chặt mắt lại.
Sau đó…
Sau đó một âm thanh chói tai vang lên, tiếp theo đó là một số âm thanh vụn vặt, là tiếng của một số đồ vật rơi xuống đất.
Lại sau đó nữa…
“Chuyện này không trách tôi được. Là ông ta ra đòn quá mạnh, nếu tôi không phản đòn lại mạnh tương đương thì tôi sẽ bị thương mất, vậy nên tôi là phòng vệ chính đáng. Đúng vậy, là phòng vệ chính đáng, nếu như khách sạn đòi bồi thường tiền thì tìm ông ta mà đòi.”
Lâm Phi giơ ngón tay ra chỉ vào Hoàng sư phụ đang nằm như bùn nhão ở trên đất, trên mặt là bộ dáng “chú cảnh sát ơi, là hắn, chính là hắn ta làm”.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương