Bộ Lạc Thần Bếp

Chương 46:



Chạng vạng, phụ nữ trong bộ lạc xử lý sạch sẽ dã thú, những người khác nhặt củi đốt lửa trại, chờ nướng thịt, trong lãnh địa bộ lạc vang lên tiếng cười nói. Bởi vì số lượng thú triều quá nhiều, một mình An Nhiên không thể lo liệu hết tất cả. Cô vẫy tay để dân làng tự do lấy nguyên liệu và nướng thịt theo ý thích.

Rắc muối tinh lên miếng thịt mỏng, chấm vào dầu ăn nóng hổi, tuyệt đối là mỹ vị nhân gian!

An Nhiên liếc mắt người nào đó vừa ngồi xuống bên cạnh cô “ Làm gì đấy?”

Hàn Lập tự tin nói “ Thịt nướng của cô rất ngon, ta rất đói.” vừa nói vừa thèm nhỏ dãi nhìn chằm chằm miếng thịt nai trên vỉ nướng.

“...” An Nhiên ôm trán, người nào đó đang bộc lộ ra bản tính ham ăn, không hề che giấu.

“ Ta chỉ muốn một nửa.” Hàn Lập thử cùng An Nhiên thương lượng.

“ Ừm, nếu không thì một cái chân sau được không?”

An Nhiên bất lực, khi nướng xong cô đưa cho anh ta cả con nai. Sau đó quay đầu đi, nhắm mắt làm ngơ “ Cầm lấy đi. Trước khi ta đổi ý thì nhanh đi đi.”

Hàn Lập nhanh nhẹ nhận lấy, trước tiên không mở miệng mà nhìn trước ngó sau, nửa ngày sau liền xé ra một cái chân nai đưa cho An Nhiên, cong khóe miệng “ Cô cũng ăn đi.”

Không tệ, còn biết chia cho cô một chút. An Nhiên nghĩ thầm.

Nhưng lát sau, cô thấy có điểm không thích hợp. Con nai kia là do cô nướng, lấy đồ ăn cô làm ra san sẻ cho cô, rốt cuộc cô cao hứng vui vẻ cái gì?

Tức giận mà cắn một miếng, An Nhiên lại lấy một con nai khác bắt đầu nướng.

Đôi mắt Hàn Lập sáng lên khi nhìn thấy cả con nai đang quay.

An Nhiên mặt không cảm xúc, đem Hàn Lập đẩy ra xa một chút, nghiêm khắc cự tuyệt “ Nghĩ cũng đừng nghĩ tới, ngươi không sợ no mà chết.”

Hàn Lập thở dài nói “ Nếu có thể no mà chết, nhân sinh này còn gì để nuối tiếc, quá trọn vẹn rồi.”

Cô không muốn nói chuyện với một cái thùng cơm. An Nhiên lạnh lùng trừng mắt nhìn Hàn Lập. Nhưng Hàn Lập hồn nhiên rướn người nhích lại gần, lực chú ý tập trung chủ yếu vào con nai đang nướng.

Trong mắt An Nhiên đều là ghét bỏ nhưng lại không có cự tuyệt Hàn Lập tới gần.

Sau khi con nai thứ hai này được nướng xong, ánh mắt Hàn Lập trông mong nhìn qua, ngây ngô hỏi “ Đây là khẩu phần ăn của tta vào ngày mai hả?”

An Nhiên nhếch miệng, phũ phàng từ chối “ Đương nhiên không phải.” vừa nói cô vừa đứng dậy, xách theo thịt nai bỏ đi.

Bên đống lửa trại bên trái, Tống Tiêu đang ăn thịt, uống nước trong một cái bát lớn, anh ta sung sướng đến mức suýt quên đi chuyện mình nằm trên mặt đất sống dở chết dở cách đây không lâu.

An Nhiên đi đến bên cạnh Tống Tiêu, ném cả con nai cho hắn “ Nhận lấy, một mình thủ vững cửa chính, đáng được khen thưởng.”

Tống Tiêu vui mừng mà nhận lấy, đang định nói lời cảm ơn, đột nhiên không khỏi rùng mình một cái, toàn thân run rẩy. Đưa mắt nhìn về phía xa, Hàn Lập mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm hắn, ánh mắt nóng rực không chịu nổi.

“.....” Tống Tiêu bi thương hỏi An Nhiên “ Ăn hết con nai này, ta còn có thể sống sao?” nói không chừng sẽ bị người nào đó trả thủ, hung hăng chấn chỉnh, nghĩ đến liền sợ hãi.

“ Có ta ở đây, ngươi không chết được.” An Nhiên phất tay “ Ngươi có thể ăn uống tùy thích, tối nay chơi thoải mái đi.”

Hai mắt Tống Tiêu vô thần nhìn vào không trung “ Ta cảm thấy ta sắp chơi xong rồi.”

Tô Hạ không để ý tới Tống Tiêu, đi thẳng đến trực tiếp xé một miếng thịt nai lớn cho vào miệng, trợn mắt ngoác mồm “ Không hổ là thịt do thủ lĩnh nướng, ngon hơn hẳn thịt chúng ta tự nướng, mọi người mau tới nếm thử.”

Một số người xúm lại lấy thịt ăn, trong đó có cả Vô Ảnh.

Tống Tiêu định thần lại thì thịt nai đã mất một nửa, nhất thời đau lòng hỏi “ Ai cho các ngươi ăn? Ai cho các ngươi ăn? Còn ngươi nữa, sao cũng tới đây cướp thịt?”

Vô Ảnh cười “ Nếu không phải ta đưa ngươi thoát khỏi nguy hiểm, thì giờ đây ngươi đã bị dã thú ăn thịt mất xác rồi, thủ lĩnh dù mạnh đến đâu cũng không cứu được ngươi. Ăn hai miếng thịt có làm sao? Thịt nướng quan trọng hơn mạng sống à?”

Tống Tiêu không nói được gì, chỉ có thể hướng những người khác trừng mắt.

Tô hạ trong miệng nhét đầy thịt, mô hồ trả lời “ Ngươi không phải chơi sắp xong rồi sao? Còn để ý đến vài miếng thịt?”

Tống Tiêu hung tợn đem thịt nướng nhét vào trong miệng hắn “ Muốn chết, ngươi chết thành ma no đi.”
Chương trước Chương tiếp
Tele: @erictran21
Loading...