Cậu Là Của Tôi: Đánh Dấu Rồi Đừng Hòng Ai Cướp Được
Chương 8: Vị Hôn Thê ( Thượng)
Sau khi thay đồ xong 6 người bước, có một sự trùng hợp hết sức vô lý là tôi và hắn gần như có thể gọi là đồ đôi được luôn. Lê Anh mặc phông trắng hơi rộng kết hợp với quần tây màu đen, còn tôi cũng áo phông trắng khá rộng, nhưng lần này giống hắn không có in hình gì hết, với chân váy xòe ngắn cũng màu đen luôn. Đi ra đến của tôi với hắn cùng thuận tay cầm đôi thể thao trắng đeo vào, thế nào hai đôi của chúng tôi lại khá giống nhau chỉ khác giày của tôi có dây màu trắng đan xen lẫn xanh mà thôi.Khi ra khỏi cửa- bà với ông Lê Anh đây là đang mặc đồ đôi đấy hả?_ Linh Di bắt đầu dò hỏi với ánh mắt còn sáng hơn cả đèn pha ô tô nữa- tôi với hắn chỉ là trùng hợp thôi mà bà cần phải mắt sáng ngời thế không_ tôi hậm hừ- đi thôi mấy cô nương_ Lạc Minh ở trong xe gọi với raThiên Ngọc lên xe cùng Lạc Minh, Linh Di lên cùng Thiên Vũ, còn tôi tất nhiên bị bắt lên ngồi với Lê Anh rồi. Và 3 anh này không đủ tuổi để lái xe lên phải có tài xế riêng rồi.Trên xe của tôi và Lê Anh đang có một bầu không khí ngượng ngùng, chẳng ai bắt chuyện với ai cho đến khi- á...ừ...! cậu..._ hắn định nói gì đó xong lại thôi- có chuyện gì à?_tôi vẫn nhìn ra phía cửa kính- à không có gì_hắn ngượng cười gãi đầu- ừ! ăn không?_ tôi đưa gói kẹo ra trước mặt hắn- không_ hắn tập trung lái xe Để hắn tập trung lái xe tôi lấy điện thoại ra chơi game với cả nhắn tin với hai cô bạn thân của mình thì bỗng có cảm giác xe hơi nghiêng dừng lại bên vệ đường, không phản ứng kịp thời nên tôi nhào lên người hắn- ui da! đau quá! có chuyện gì vậy?_ vội bật dậy, đưa tay xoa đầu nhăn nhó hỏi- cậu ngã lên người tôi mà còn thấy đau à?_ hắn vẫn bình thản nhìn phía trước- có chuyện gì vậy?_ tôi quay qua hỏi hắn khi thấy cả ba xe của chúng tôi đều bị bao vây cả rồi- cậu không nhìn thấy chuyện gì đang diễn ra hay sao mà hỏi_ hắn có vẻ hơi bựa mình với mấy người đằng trướcThế là cả 6 người chúng tôi đều bước xuống. Nhìn quanh mấy bọn người này đã biết không có gì tốt đẹp đang diễn ra với chúng tôi rồi, thấy biểu cảm không mấy hài lòng cộng thêm có chút cảnh giác và đề phòng thì có 1 ông già bước đến nhìn trông có vẻ không phải người xấu.- ông tìm tôi có chuyện gì, quản gia?_ hắn chẳng có chút cảnh giác gì ngược lại còn rất tự nhiên dựa người vào xe mà hỏi- thiếu gia!_quản gia khom người cung kính chào_ lão gia cho tôi gọi người về ngay lập tức- tôi không muốn về_ hắn lạnh lùng nhìn - đây là chuyện gấp người không có quyền lựa chọn_ quản gia vẫn giữ thái độ cung kính nói với hắn- hừm! lại chuyện ấy?_ hắn hỏi- vâng!_ quản gia gật đầuCùng lúc đó tôi cũng nhận được điện thoại của ông già nhà tôi- dạ!_ tôi đi ra chỗ đó ra khỏi chỗ vừa đứng 1 quãng vừa đủ để không ai nghe thấy- hôm nay con về nhà cho ba_ ba tôi nghiêm giọng- vâng con biết rồi! haizz lại chuyện đó?_ tôi thở dài rồi cúp máy- có chuyện gì à?_ Thiên Ngọc cùng những người khác lại gần ngoại trừ hắn đang nói gì đó với quản gia- không có gì đâu, giờ tao không muốn về nhà 1 chút nào cả_ tôi buồn bã - không muốn về nhà cậu thì về nhà tôi, tôi nhờ cậu chút việc_ hắn bước tới_ lên xe đi!- ừ! sao cũng được_ tôi đi theo hắn quay lại xe- chúng tớ đi với_ Thiên Ngọc, Linh Di, Lạc Minh, Thiên vũ cùng đồng thanh rồi cũng ai về xe người đấy đi theoThấy chúng tôi đi đoàn vệ sĩ cũng cùng đi theo, vài xe đi trước, đi sau và đi ngang ở hai bên hông xe, sơ qua cũng tầm 12 chiếc. Đây có phải quá khoai trương rồi không? chỉ gọi con trai về thôi mà cần gì phải làm đến vậy chứ?- cậu định nhờ tôi việc gì?_ bỗng tôi nhớ ra hắn bảo có việc gì đó nhớ tôi- về nhà tôi cậu hãy đóng giả làm bạn gái tôi_ giọng hắn có vẻ trầm mạc hẳn đi- cậu có vẻ cũng có lúc ưu phiền nhỉ? tôi sẽ giúp cậu 1 lần_ tuy không biết hắn buồn chuyện gì mà yêu cầu tôi như vậy nhưng cũng biết được phần nào- cảm ơn!_ hắn quay qua chỗ tôi cười nhạt- không có gì đâu! tôi cũng có ưu phiền của mình mà chỉ mong nếu sau này tôi cần cậu giúp thì cậu sẵn lòng thôi_ tôi nhìn ra bên ngài- ừ! cứ như vậy đi_ hắn vẫn tiếp tục lái xeSau một hồi trên xe chúng tôi đã đứng trước căn biệt thự chính của nhà họ Nguyễn, một hàng dài người hầu lẫn vệ sĩ từ cổng đến cửa chính cúi người cung kính chào.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương