Cậu Là Của Tôi: Đánh Dấu Rồi Đừng Hòng Ai Cướp Được
Chương 9: Vị Hôn Thê (Hạ)
Sau cánh cửa chính một ông lão tầm khoảng ngoài 70 cùng những người khác đi ra.- ông nội!_ hắn cung kính chào- ông ạ!_ còn lại chúng tôi cũng chào theo, còn riêng tôi bị hắn kéo về phía sau lưng của hắn- ừ!_ ông của hắn hoàn toàn không để ý đến các bạn tôi mà bước đến chỗ hắn- ông ạ!_ bấy giờ tôi mới lên tiếng chào kiến ông của hắn để ý- con là?_ ông của hắn nhìn sang tôi với ánh mắt hoài nghi, nhìn và đánh giá tôi từ trên xuống dưới- ông nội! đây là bạn gái con!_ hắn nắm chặt bàn tay tôi hơn, có cảm giác hình như hắn có vẻ rất căng thẳng - ừ! rất xinh đẹp nhưng có điều con đã có vị hôn thê rồi_ ông của hắn gật đầu_ vào nhà hết đi nhà bên kia rồi từ từ tính sau- vâng!_ cả 6 người chúng tôi đều đồng thanhTrong khi đợi nhà bên kia, cũng là nhà mà có cô gái đã được đính ước với hắn từ trước, không khí đang càng lúc càng căng thẳng không ai nói mới ai 1 lời cho đến khi- xin lỗi ngài! con gái của tôi có việc không về được_ một giọng quen thuộc vang lên từ cổng vàoĐồng thời tất cả ánh mắt đều hướng ra nơi phát ra tiếng nói thì thấy hai người vợ chồng chung liên đang tiến tới. Riêng tôi, Thiên Ngọc và Linh Di thì hết ngạc nhiên lại đến sửng sốt vì hai vợ chồng đó không phải ai xa lạ cả mà lại là ba mẹ của tôi.- bác trai! bác gái!_ hai cô bạn thân của tôi và 3 người con trai này đều cúi người chào, tất nhiên 2 cô bạn của tôi đều biết đây là ba mẹ của tôi nhưng 2 cô này hiện tại chưa biết ba mẹ tôi đến đây làm gì- mời hai ông bà ngồi!_ ông của hắn đứng lại mời ba mẹ tôi_ con gái của hai vị có công chuyện gì sao mà không đến được?- tôi nghĩ không có chuyện gì đâu_ ba tôi ngồi xuống vừa nói vừa cười mà nhìn tôi- ồ! vậy sao?_ ông hắn ngồi xuốngTôi chỉ biết nhìn lại ba mà khóc thầm thôi, thật sự không ngờ được vị hôn phu của Dương Khánh Vy tôi đây lại là người mà tôi mới quen Nguyễn Lê Anh này. Bỗng hắn kéo tôi cùng đứng dậy- bác trai! bác gái! cháu có chuyện muốn nói_ hắn cung kính - nói đi!_ ba tôi vẫn bình thản cười với hắn- cháu muốn hủy hôn ước_ hắn nắm tay tôi nói- Lê Anh!_ ông hắn quátTôi cảm thấy hết sức là ngớ ngẩn, hắn muốn hủy hôn ước với tôi mà lại dùng tôi làm bạn gái mà hủy hôn. Đúng là chưa thấy tình huống nào oái oăm thế này- lý do?_ ba tôi càng thản nhiên hơn- hôn ước này chỉ là từ đời ông bà của con với bố mẹ của bác trai đây ngẫu hứng đặt ra mà thôi, bây giờ con đã có bạn gái rồi lên con muốn hủy hôn_ hắn từ tốn giải thích- ồ! ra là vậy nhưng bạn gái cậu đang đứng ở cạnh cậu sao?_ ba tôi có vẻ tươi cười- vâng!_ hắn cung kính- vậy bạn gái cậu là con gái tôi thì cậu tính sao?_ lúc này ba tôi càng cười tươi hơn - dạ!_ hắn quay sang tôi_ cậu là con gái bác ấy?- đúng rồi! tôi đâu biết được cậu lại là hôn phu của tôi đâu_ tôi ái ngại- thôi không sao?_ hắn nhăn nhó- haha vậy cậu còn muốn hủy hôn không?_ ba tôi nhìn hắn như chờ đợi điều gì đóNghe vậy hắn nhìn tôi - không ạ! lấy cậu ấy cháu không thiệt thòi gì cả_ hắn cười_ chỉ tội tốn tiền mua đồ ăn vặt cho cậu ý- ơ ơ!_ tôi ngại cúi mặt xuốngMấy người kia ngồi xe kịch hay từ nãy đến giờ mới hiểu ra vấn đề cốt lõi ở đây là gì thì tủm tỉm cười với nhau, mà quên là vừa nãy mình bị bơ như thế nào- các cậu cười đủ chưa?_ tôi thẹn quá hóa giận- ui! Lê Anh! vợ cậu cậu giận rồi kìa_ Thiên Ngọc nhìn hắn Hắn quay qua nhìn tôi dịu dàng nói- vợ à! bớt giận hại sức khỏe lắm- cậu...!_ tôi tức quá không nói lên lờiKhông hiểu sao khi biết tôi là hôn thê của hắn, hắn lại chở mặt nhanh như thế, mới vừa nãy còn muốn hủy hôn ước cơ mà- thôi nếu đã xong chuyện thì chúng ta vào ăn cơm thôi_ ông hắn giờ mới lên tiếng- vâng!_ Tất cả đều đồng thanh rồi theo ông vào ăn cơmĂn xong chúng tôi về còn lại ba mẹ và ông bà tôi bàn chuyện của công ty.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương