Cầu Xin Em Quay Lại
Chương 13
" A ... "Tĩnh Nhiên hét thất thanh. Sự lạnh giá không biết từ đâu chầm chậm thấm vào chiếc áo bệnh nhân mỏng tanh của cô, rồi lại từ từ xuyên qua da thịt khiến Tĩnh Nhiên bừng tỉnh.Cô giật mình ngồi dậy. Trong đêm tối, Tĩnh Nhiên không nhìn thấy một bóng người, lòng cô lạnh toát. Phía trên từ đầu cho đến ngực đều bị người ta hất nước ướt hết sạch.Tuy không nhìn thấy gì nhưng Tĩnh Nhiên cơ hồ vẫn cảm nhận được thứ gì đó quen thuộc. Cả phòng bệnh rộng lớn đột nhiên bừng sáng. Tĩnh Nhiên ở trong tối khá lâu, chưa kịp thích ứng với ánh sáng chói mắt theo phản xạ đưa tay lên che." Cô khoẻ chứ ? ".Chất giọng tàn nhẫn vang lên. Người đàn ông ấy mạnh mẽ nâng cằm Tĩnh Nhiên, không cho cô cơ hội trốn thoát mà ép cô phải nhìn thẳng vào gương mặt hắn.Trái tim Tĩnh Nhiên đập thịch một tiếng. Là Giảng Phong ... Người đàn ông đã hút cạn máu của mẹ ruột cô !Chát ... Ánh mắt Tĩnh Nhiên loé lên hận ý. Cô dồn hết sức lực, đánh thật mạnh vào cái má bên phải của Giảng Phong." Cô dám đánh tôi ? ".Giảng Phong rất nhanh đã bắt được cánh tay cô. Hắn nắm rất chặt, tựa như muốn bóp vụn cổ tay Tĩnh Nhiên.Giảng Phong hắn từ nhỏ đến lớn toàn là hắn đánh người khác, chứ chưa có một ai dám đánh hắn, nhất lại là phụ nữ." A ... ".Tĩnh Nhiên đau đớn hét lên một tiếng. Cô bị Giảng Phong ẩn mạnh xuống sàn đá cẩm thạch, không cẩn thận đụng trúng mép giường." Tĩnh Nhiên, mới có ba tháng không gặp, cô đúng là gan to hơn trời ".Giảng Phong của bây giờ hệt như một tên ác quỷ, hắn dẫm lên mui bàn tay của Tĩnh Nhiên, từ từ mà nghiền nát ...Hắn vốn là định phái sát thủ bậc một đến đây giết cô, nhưng lại nhớ ra cô là viên ngọc mà Võ Vu Thiên nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, dựa vào trình độ của mấy tên sát thủ kia hoàn toàn không phải đối thủ. Thế nên hắn đành phải đích thân tự mình ra trận.Vốn ban đầu định giết cô để rửa hận, nhưng hắn lại phát hiện hành hạ cô, nhìn cô chật vật lại khiến hắn rất vui vẻ." A ... "." Hét cái gì ? Tĩnh Nhiên, lúc cô hãm hại đứa bé của Tĩnh Kỳ, sao lại không nhớ đến Tĩnh Kỳ cũng biết đau ? ".Giảng Phong vừa nói lại tăng thêm lực đạo, càng dẫm lại càng mạnh. Đến khi chán rồi, hắn mới dừng lại." Hãm hại đứa bé của Tĩnh Kỳ ? Tôi không biết ! Anh đừng quên tôi hôn mê suốt ba tháng ! ".Tĩnh Nhiên cười khổ, ba tháng nay, hắn vẫn không thay đổi, vẫn tin Tĩnh Kỳ đến như thế. Một người hôn mê suốt ba tháng trời như cô lấy cái gì để hãm hại Tĩnh Kỳ." Chưa biết chừng cô lại giả hôn mê ".Tĩnh Nhiên không nói nữa. Đối với hắn Tĩnh Kỳ luôn đúng, còn Tĩnh Nhiên cô luôn sai. Dù bây giờ cô có giải thích đến mất cả giọng, hắn chịu tin tưởng cô một chút ư ?Giảng Phong đi đến chỗ Tiểu Lôi, lấy một con sắc bén rồi lại đi tới chỗ Tĩnh Nhiên. Hắn hung hãn nâng cằm của lên, từ tốn thưởng thức vẻ đẹp mà ông trời dành cho cô.Hắn không thể không thừa nhận, Tĩnh Nhiên rất đẹp, còn đẹp hơn cả Tĩnh Kỳ ấy chứ. Nhưng nhân phẩm của cô lại khiến hắn chán ghét." Cô dựa vào khuôn mặt này để câu dẫn Võ Vu Thiên thì chính tay tôi sẽ hủy nói đi ".Dùng con dao đang cầm trên tay lướt một vòng trên gương mặt của Tĩnh Nhiên. Từng câu từng chữ, từng lời từng lẽ mà hắn nói ra đều khiến Tĩnh Nhiên hoảng sợ.Cô rốt cuộc đã làm gì hắn, rốt cuộc đã làm gì hắn ?" À không, huỷ hoại gương mặt của cô làm gì chi bằng lấy đi đôi mắt của cô, như vậy sẽ hay hơn ".Giảng Phong nhìn Tĩnh Nhiên cười lạnh. Cầm chắc con dao trong tay, hắn đâm mạnh một nhát vào đôi mắt xinh đẹp to tròn của Tĩnh Nhiên ..." A .... ".
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương