Cầu Xin Em Quay Lại

Chương 29



" Quản gia Phùng, bà lui xuống trước đi ".

Đẩy cửa phòng nghỉ, Giảng Phong nhìn người phụ nữ nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt đến doạ người mà lòng thắt lại.

" Cậu đừng ... ".

" Lui xuống ! ".

Chưa đợi quản gia Phùng nói hết câu Giảng Phong đã trực tiếp ngắt lại. Sao hắn không hiểu quản gia Phùng đang muốn nói gì. Nếu hắn muốn giết cô thì sẽ không dùng con dao đã được tẩm độc đâm vào tim cô.

Đợi quản gia Phùng lui xuống, Giảng Phong mới tiến lại gần giường bệnh. Hắn lấy trong túi một lọ thuốc, làm vài thao tác nhỏ rồi tiêm chất lỏng trong thuốc vào người Tĩnh Nhiên.

Nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt cô, một khắc này trong mắt Giảng Phong toàn là sự dịu dàng, ấm áp đến kỳ lạ, chỉ tiếc Tĩnh Nhiên hoàn toàn không nhìn thấy.

Chỉnh lại chăn cho cô, hắn toan tính rời đi thì bất chợt lại bị một giọng nói yếu ớt làm cho dừng bước. Thanh âm nghẹn ngào của cô tựa như một lưỡi dao sắc bén đâm chầm chậm vào trái tim hắn.

" Giảng Phong, anh đứng lại ".

Không biết từ khi nào Tĩnh Nhiên đã tỉnh lại. Cô nhìn bóng lưng to lớn của Giảng Phong, hắn đứng ngược sáng, ánh nắng kéo dài bóng hình hắn.

Giảng Phong dừng bước nhưng hắn không quay đầu nhìn cô. Sống lưng hắn run nhẹ, dường như đang sợ hãi điều gì đó.

" Tôi chỉ muốn nghe anh giải thích ".

" Tôi không có gì để nói cả ! ".

Tĩnh Nhiên bật cười. Đối diện với cô, Giảng Phong luôn dùng giọng nói lạnh nhạt nhất để nói chuyện với Tĩnh Nhiên này tựa như cô ở trong lòng hắn không có một chút tầm quan trọng.

" Mỗi khi anh hành hạ, đánh đập tôi, anh chỉ hận không thể giết chết tôi, tại sao còn đưa thuốc trị thương tốt nhất cho quản gia Phùng bảo bà thoa cho tôi ? Quản gia Phùng là người làm công ăn lương đương nhiên không đủ tiền để mua loại thuốc cao quý đó, chỉ có anh ! ".

" Khi anh lấy đi đôi mắt của tôi, tại sao phải thầm thông báo cho Kỳ Diêm Tĩnh Kỳ là người có đôi mắt hợp với tôi ? ".

" Khi anh đẩy tôi từ tầng thứ một trăm xuống, tại sao phải gửi vị trí của tôi để Kỳ Diêm kịp thời đến cứu ? ".

" Anh rõ ràng biết trước khi tiêm máu ma cà rồng, Kỳ Diêm đã tiêm vào người tôi một loại virut có thể kháng mọi loại độc. Tại sao còn dùng con dao có tẩm độc để đâm tôi ? ".

" Anh rõ ràng không muốn tôi chết, tại sao còn làm thế để khiến tôi hận anh ? ".

" Anh tại sao lại muốn đẩy tôi đến bên cạnh Kỳ Diêm ? ".

Sống lưng Giảng Phong lạnh toát. Mồ hôi lạnh thấm đẫm áo sơ mi mỏng manh trên người hắn.

Đứng trước những câu hỏi của Tĩnh Nhiên, Giảng Phong chỉ biết chìm vào trong im lặng. Nếu hắn nói, hắn vì muốn bảo vệ cô nên mới đẩy cô đến bên cạnh Kỳ Diêm, cô liệu có tin ?

Hắn làm những chuyện hoang đường với cô, để cô hận hắn mà can tâm tình nguyên yêu Kỳ Diêm, can tâm tình nguyện bên cạnh Kỳ Diêm là vì bảo vệ cô, nhưng hắn nói cô sẽ không tin. Hắn biết !

Một người chứng kiến tận mắt cảnh ba ruột vì cứu hắn mà bị băm thành trăm mảnh, tay một nơi, chân một nơi, đầu nằm lăn lóc ở góc phòng, mùi máu tanh nồng nặc năm ấy bất chi bất giác lại xông vào khoang mũi Giảng Phong.

Đến ba ruột của hắn hắn còn bảo vệ không nổi, lấy gì để bảo vệ Tĩnh Nhiên cô ?

Cuối cùng, Giảng Phong lại nói một câu không rõ đầu đuôi.

" Rời khỏi Giảng thị, về bên cạnh Kỳ Diêm đi ".

" Tuy Kỳ Diêm đưa vào cơ thể cô một loại virut kháng được mọi độc tố nhưng cũng chưa thể làm sức khoẻ của cô bình thường được. Ban nãy tôi đã tiêm thuốc cho cô, nó không có hại chỉ khiến sức khoẻ của cô bình phục nhanh hơn thôi ".

Nhìn bóng lưng Giảng Phong chìm vào trong bóng tôi, không hiểu sao Tĩnh Nhiên lại nhìn thấu sự cô độc trong người hắn.

Cô nói:

" Nếu như anh muốn tôi hận anh như thế, vậy được tôi hận ! ".

Giảng Phong rõ ràng nghe được từng câu từng chữ của Tĩnh Nhiên, bả vai hắn khẽ run nhẹ, nhưng Giảng Phong vẫn không quay đầu nhìn cô lần cuối.

Là hắn lựa chọn cách bảo vệ này, thì không được hối hận. Phóng lao thì phải theo lao đến cùng !

[ ... ]

Trở về phòng tổng tài, Giảng Phong liền nhìn thấy Tĩnh Kỳ đang nằm trên ghế sô pha, có lẽ vì đợi hắn lâu quá mà không biết thiếp đi từ khi nào.

Đang định bồng Tĩnh Kỳ vào phòng nghỉ kế bên phòng tổng tài thì Tĩnh Kỳ đã tỉnh dậy.

" Phong, anh về rồi ".

Giảng Phong nâng cằm cô ta lên, ánh mắt hắn đột nhiên tựa như mặt hồ không gợn sóng, lại tựa như đáy biển khiến ngươi ta nhìn không thấu tâm tư.

" Nếu muốn sống đừng động vào Tĩnh Nhiên. Nếu muốn chết cứ việc ... ".
Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip W88
Tele: @erictran21
Loading...