Cầu Xin Em Quay Lại
Chương 49
" Tĩnh Nhiên, biến mất rồi ... ".Giọng nói hoảng hốt của Quân Mộ từ đầu bên kia truyền đến, trong lòng Giảng Phong bất chợt dâng lên một cỗ lạnh lẽo.Bàn tay hắn không ngừng run rẩy, điện thoại trong tay cũng theo đó mà rơi xuống, trong đầu không ngừng hiện lên cảnh tượng cô bị Kỳ Diêm hành hạ đến người không ra người ma không ra ma.Cơn đau trong người lúc này dường như đã biến mất. Hắn không cảm thấy đau đớn, nhưng lại cảm thấy lạnh buột tay chân.Chạy thật nhanh ra khỏi phòng tổng tài, nhưng lúc này cơ thể Giảng Phong đã chẳng còn có một chút sức lực. Bị cơn đau hành hạ một hồi, sức lực trong cơ thể cũng theo gió mà bay.Phụt !Một ngụm máu lớn lưu lại trên nền đá cẩm thạch. Khoé môi hắn vẫn dính không ít máu. Giảng Phong vội vàng đưa tay gạt đi, hắn toan tính đứng dậy đi tìm cô nhưng năm lần bảy lượt đều ngã khuỵu xuống.Không, hắn không được để cô rơi vào trong tay Kỳ Diêm !Đúng lúc này, cửa phòng tổng tài bật mở, Tính Nhiên đứng tựa lưng vào cửa, mồ hôi thấm đẫm một mảng áo sau lưng cô. Phần dưới cái chân bị mất tí tách từng giọt máu rơi xuống.Giấc mộng đáng sợ kia kéo cô tỉnh lại, cô thật sợ ! Cô mơ thấy Giảng Phong tự mình kết liễu mạng sống trước mặt cô, nhưng hắn làm thế là vì cô, là do cô ! Cô sợ sẽ để mất hắn một lần nữa !Trên đường đi đến đây khó khăn bao nhiêu, đau đớn bao nhiêu dường như biến mất ngay sau khi nhìn thấy hắn.Giảng Phong sững người, trơ mắt nhìn Tĩnh Nhiên đứng đó. Khuôn mặt cô tái nhợt, mồ hôi men theo gò má xanh xao chảy xuống, bộ dạng nhìn mà khiến người ta đau lòng. Trái tim Giảng Phong bất giác nhói lên.Tĩnh Nhiên vừa bước một bước liền ngã xuống, nơi cô vừa đứng tựa lưng, dưới chân là một vũng máu đỏ đến chói mắt." Tổng ... ".Người bảo vệ vừa bước vào phòng tổng tài nhìn thấy cảnh tượng kinh người kia bị doạ đến thiếu chút nữa ngất đi. Tổng giám đốc và người phụ nữ kia thế mà đều nằm dưới sàn nhà lạnh ngắt, gương mặt của Giảng Phong dính chút máu còn người phụ nữ kia từ đầu đến cuối đều là máu là máu !" Tổng giám đốc ... Tôi thấy cô ta một thân dính máu chạy vào đây ... Sợ sẽ làm hại anh ... ".Nói là chạy vào thì hoàn toàn không đúng ! Là bò vào mới đúng ! Trước mặt toàn thể nhân viên người phụ nữ kia bò từng bước từng bước để vào được căn phòng này ... Họ ngẩn ngơ đứng nhìn cho đến khi sực tỉnh thì cô ta đã lên tới đây ..." Ra ngoài ! ". Giảng Phong quát, nét mặt thoáng chốc đã trở nên lạnh nhạt. Người bảo vệ nhìn ánh mắt như thể giết được người kia của Giảng Phong liền vội vàng lùi ra." Phong ... ".Tĩnh Nhiên lên tiếng, giọng nói của cô yếu ớt đến đáng thương. Cô lết từng bước từng bước đến khi chạm vào cánh tay của hắn liền bị hắn hất ra Giảng Phong gắng gượng ngồi dậy. Nhìn bộ dạng thê thảm của cô lòng hắn đau, nhưng lại chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn cô như thế.Thời gian sống của hắn, không cho phép hắn lại gần cô !Nước mắt Tĩnh Nhiên khẽ lăn xuống, cô lắc đầu, đưa tay lau giọt nước mắt vừa mới rơi xuống, lại nói." Phong ... Đừng mà ... Em ... Yêu anh ".Sống lưng Giảng Phong cứng đờ, cõi lòng truyền đến một dòng nước ấm áp. Một khắc đó hắn thật sự muốn quay lại ôm lấy cô, hôn lên đôi môi cô, chỉ là ... Thời gian hắn sống chính là một bức tường tàng hình đã ngăn cản đi hành động ấy !" Tôi là người tàn nhẫn giết đi đứa con cô vừa mới hạ sinh. Cô vẫn còn yêu tôi ư ? ".Giọng nói sắc bén của Giảng Phong vang lên tựa như một cây kim cứ đâm mãi vào lòng cô." Vẫn yêu ".Đau ! Tâm trạng của hắn bây giờ chính là một chữ ấy !" Tôi đánh đập hành hạ cô khiến nhà cô tan nhà nát cửa, cô vẫn yêu ư ? "." Vẫn ".Tĩnh Nhiên kiên định đáp lại hắn. Trải qua một trận gian truân, cô đã nhìn rõ trái tim của mình muốn gì !" Tôi chính là người giết Võ Vu Thiên, cô vẫn yêu ư ".Đáp lại Giảng Phong vẫn là một chữ "Vẫn".Giảng Phong sợ bản thân không kìm nén được mà chạy tới ôm hôn cô, hắn thật sự sợ hãi." Tĩnh Nhiên, cô bị điên à ? Một người đàn ông không yêu cô vì sao cô lại phải thế ? ".Tĩnh Nhiên nở nụ cười yếu ớt, nhìn Giảng Phong nổi giận đùng đùng lòng cô thật ấm áp. Hắn như thế nhưng vẫn quan tâm đến cô !" Phong, anh rõ ràng yêu em. Em không biết anh vì sao năm lần muốn đẩy em đến bên cạnh Kỳ Diêm nhưng em biết một trong số nguyên nhân đó là muốn bảo vệ em ! Chuyện đứa trẻ em biết rồi, đứa nhỏ kia thực chất không phải là con của hai chúng ta. Còn về việc Vu Thiên, không phải anh mà là Kỳ Diêm ! ".Giảng Phong nghe cô nói, hắn chỉ biết âm thầm cuộn chặt tay. Đáng lẽ khi nhìn thấy bảo vệ đến đây hắn nên yêu cầu người kia lôi cô ra ngoài mới đúng !Cô chỉ cần nói một câu nữa ... Hắn thật sự sẽ bất chấp mà quay đầu !Tĩnh Nhiên mím chặt môi kìm nén cơn đau, cô cố gắng lết về phía Giảng Phong, ôm lấy cổ chân hắn." Giảng Phong, dù anh thế nào em vẫn sẽ kiên trì ở bên cạnh anh. Vậy nên đừng bỏ rơi em ".Tĩnh Nhiên vừa dứt lời, Giảng Phong đã xoay người nhấc bổng cô lên. Nước mắt hắn rơi xuống, từng giọt từng giọt cứ thế chảy xuống gò má của Tĩnh Nhiên rồi biến mất." Em ngốc thế này, anh sao nỡ bỏ em ? Nhiên Nhi xin lỗi ... Thật sự xin lỗi ... ".Tĩnh Nhiên nhoẻn miệng cười đưa tay lau đi từng giọt nước mắt trên gương mặt hắn." Hứa với em đừng rời xa em. Hứa với em, anh chỉ yêu mình em "." Được ! Anh hứa ".
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương