Cầu Xin Em Quay Lại

Chương 50



" Tĩnh Nhiên ở bên cạnh tôi, cậu không cần tìm nữa ".

Giảng Phong thấp giọng nói với người ở đầu bên kia, ánh mắt hắn thoáng qua tia phức tạp.

Quân Mộ hơi đờ người nhưng rất nhanh đã kịp phản ứng đáp lại Giảng Phong.

" Tôi biết rồi ! ".

Giảng Phong ném điện thoại sang một bên, tâm trạng càng lúc càng trở nên phức tạp. Không biết hắn đang nghĩ gì mà mi tâm nhíu chặt đến mức có thể kẹp chết một con ruồi. Ánh mắt sâu tựa như biển khơi ngày một trở nên lạnh lẽo.

Giảng Phong xoay đầu nhìn Tĩnh Nhiên, đưa tay vuốt ve mái tóc của cô mà trái tim cứ nhói liên hồi.

Hắn không biết lựa chọn giữ cô bên cạnh là đúng hay sai. Nhưng dù cho là sai là đúng việc hắn đã lựa chọn hắn quyết không hối hận. Hắn thử một lần nghe theo con tim, hành động theo sự chỉ dẫn của nó !

Cúi đầu xuống, phía phần chân bị mất kia của Tĩnh Nhiên là một mảng máu đỏ thẫm in trên ga giường trắng xoá, Giảng Phong không nói không rằng chỉ lẳng lặng nhìn vết thương kia. Tuy bên ngoài hắn bình tĩnh, nhưng bên trong lại đau đến cực điểm.

Nhìn người phụ nữ mình yêu hoá thành bộ dạng thê thảm như bây giờ hắn chỉ biết đau lòng, chỉ biết âm thầm yêu thương cô, âm thầm bảo vệ cô !

Cúi người hôn lên má Tĩnh Nhiên, một giọt nước mắt của Giảng Phong khẽ rơi xuống, khi vừa chạm vào má cô giọt nước mắt ấy liền biến mất không chút dấu vết.

Giảng Phong không dám xử lí vết thương cho cô vì hắn sợ mỗi khi tận mắt chứng kiến vết thương ấy trái tim hắn đau đến mức thờ không nổi, tựa như bản thân bị người ta vứt vào căn phòng tối nhất từng chút từng chút hành hạ đánh đập.

Giảng Phong không gọi Quân Mộ xử lý lại vết thương cho Tĩnh Nhiên, hắn sai người tìm một vi bác sĩ thật giỏi !

Đứng từ xa nhìn vị bác sĩ kia xử lí vết thương cho cô mà tay chân hắn cứ bủn rủn, sống lưng cứng đờ, mồ hôi thấm đẫm một mảng áo sau lưng. Hắn chỉ hận bản thân không thể thay cô chịu đựng nỗi mất mác đó !

Lồng ngực đột nhiên truyền đến cơn đau như muốn nhấn chìm mạng sống của hắn. Giảng Phong chạy vội vào nhà vệ sinh ...

Một ngụm máu lớn bắn thẳng lên mặt gương sáng loáng. Dạo gần đây hắn càng ngày càng thổ huyết không ngừng. Đến bản tính tự lành lại vết thương của một ma cà rồng cũng dần dần biết mất, cơ thể của hắn cũng ngày một yếu dần.

Hắn rõ ràng biết người khiến hắn thế này là ai nhưng vẫn không một chút đả động đến người đó. Giảng Phong mím chặt môi nhìn mình trong gương cuối cùng lại bật cười.

Con người vốn không nên sinh ra sự tin tưởng. Một khi tin tưởng người ta không một chút phòng bị chỉ làm cho chính bản thân mình tổn thương.

Bị người mình tin tưởng đâm một nhát dao, Giảng Phong cũng chỉ lẳng lặng đứng cười.

Nếu cậu cho rằng tôi nợ cậu, mạng này của tôi tuỳ cậu xử lí !

[ ... ]

Đến khi Tĩnh Nhiên tỉnh dậy Giảng Phong đã rời phòng nghỉ đi xử lí công vụ của tập đoàn. Cô vừa động đậy nhẹ một cái nữ giúp việc liền bước vào, ân cần nói.

" Tiểu thư là tổng giám đốc cho tôi tới chăm sóc cô ".

Tĩnh Nhiên gật đầu, yếu ớt đáp lại nữ giúp việc.

" Tôi muốn đi vệ sinh, làm phiền cô quá ".

Tĩnh Nhiên được nữ giúp việc đưa vào nhà vệ sinh, chỉ là khi cánh cửa mở ra đập vào mắt cô là một tấm gương dính máu. Nữ giúp việc đứng bên cạnh sợ đến mức thiếu chút nữa ngã xuống, riêng Tĩnh Nhiên vẫn bình tĩnh trước sau như một vẫn là một biểu cảm.

Không phải cô không biết máu trên gương là máu của ai, nhưng nếu Giảng Phong đã không muốn nói cô sẽ lựa chọn cách im lẳng ở bên cạnh hắn.

Tĩnh Nhiên sai nữ giúp việc lau sạch tấm gương, còn bản thân làm như chưa có chuyện gì.

[ ... ]

Đối với Giảng Phong dù tan ca hay không tan ca cũng không quan trọng bởi vì khi người ta tan ca hắn vẫn còn phải tiếp tục xử lí công vụ của tập đoàn.

Nhưng hôm nay hoàn toàn khác, giờ tan ca còn chưa kết thúc, Giảng Phong đã hạ lệnh cho mọi người tan sớm hai tiếng còn mình thì chạy vào phòng nghỉ.

Ôm lấy Tĩnh Nhiên vào lòng, đầu tựa lên vai cô, nhẹ nhàng thì thào bên tai cô.

" Nhiên Nhi, nhớ em quá ".

Tĩnh Nhiên mỉm cười đưa tay liếc nhìn đồng hồ, gạt Giảng Phong qua một bên.

" Vẫn còn chưa tan ca mà ? ".

" Anh cho họ về trước hai tiếng rồi ".

Giảng Phong cười hì hì, lại không chút tức giận khi bị cô gạt đi mà vẫn mặt dày chạy tới ôm lấy cô.

" Nhiên Nhi ".

" Sao thế ? ".

" Không có gì chỉ muốn gọi tên em thôi ".

Giảng Phong và Tĩnh Nhiên cứ như thế mà ôm thật chặt lấy nhau, cùng nhau ngắm nhìn cảnh khi hoàng hồ buông xuống.

Thời gian này, khoảng khắc này ước gì cứ mãi dừng tại đấy. Chỉ sợ đồng hồ điểm qua một phút nữa hạnh phúc ấy lại biến mất, những gì vừa trải qua tựa như là một giấc mộng, không hơn không kém.

Tĩnh Nhiên có lẽ không biết Giảng Phong của lúc này đang khóc. Hắn cắn chặt răng để kìm nén những tiếng nấc nghẹn ngào, vòng tay đang ôm lấy cô càng siết lại càng chặt.

Nhiên Nhi một ngày nào đó anh đột nhiên biến mất chỉ mong em đừng hận anh !
Chương trước Chương tiếp
W88

SAO WIN

NEW88

Tele: @erictran21
Loading...