Chỉ là bọn họ không chờ được Tạ Phật tử lộ diện, nhưng lại chờ được “dưa” to.
Ngay lúc Tần Phạn đang trò chuyện với các fan, thuận tiện giúp tuyên truyền một chút cho tiết mục của nghệ sĩ nhà mình, bỗng nhiên xuất hiện mấy dòng bình luận:
[ a a a Weibo tung dưa siêu to khổng lồ, các chị em mau đi hóng nha! ]
[ ha ha ha, fan của tiểu tiên nữ bình dân không vội đạp lên chị thần tiên nhà chúng tôi nữa, mau đi cứu chủ tử nhà các người đi ]
[ cười chết tôi, bảo cô bình dân chứ ai bảo cô xuống địa phủ đâu, nhanh nguội lạnh như vậy cũng là trăm triệu lần không ngờ tới. ]
[ xác thực rất bình dân, mỗi ngày ám chỉ Phạn Phạn tiên nữ dựa dẫm đàn ông, hóa ra tiên nữ Hoa mới là thật sự dựa dẫm đàn ông à, dựa vào còn
là lão già nữa chứ ]
[ đừng nói Phạn Phạn dựa vào là thực lực và diễn xuất của chính mình, dù có dựa dẫm cũng chọn Tạ Phật tử tiên tư ngọc dung, tên phú thương
trung niên bụng phệ đã kết hôn của người nào đó đúng là cay mắt ]
Tần Phạn biết các fan đang nói cái gì, đôi mắt đào hoa lại hiện lên vẻ vô tội: “Các người đang nói cái gì vậy?”
“Dưa siêu to khổng lồ gì thế, có đại biểu lớp xinh đẹp nào giảng giải một chút không.”
Nói rồi, Tần Phạn quay người nói với quản gia đứng ở cửa: “Giúp tôi chuẩn bị một phần đồ ăn vặt hóng chuyện, đồ uống muốn loại nho phô
mai thêm đá bào nhiều thịt quả.” Không để quản gia nghe lời Tạ Nghiên Lễ, một chút đá bào cũng không cho cô thêm, Tần Phạn giơ một ngón tay nhỏ ra hiệu: “Chỉ thêm một chút thôi.” Có lẽ bà bầu dễ bị nóng trong
người, Tần Phạn gần đây rất thích uống đồ lạnh, nhưng Tạ Nghiên Lễ kiểm soát rất nghiêm ngặt.
Quản gia mỉm cười gật đầu: “Vâng, cô chờ một lát.”
Tần Phạn yên tâm, một lần nữa hướng tầm mắt về màn hình. Lại thấy bình luận đã năm miệng mười lời kể rõ ràng chuyện trên mạng.
Tuy Tần Phạn đã sớm biết xảy ra chuyện gì, nhưng Tiểu Thỏ vẫn giả vờ đưa cho cô một chiếc điện thoại xem hot search Weibo. Vị trí thứ nhất
chính là #HoaDaoTiểuTamBịVợTổngTàiMinhDiệuTátTrênĐường#
Ồ. Dòng tít đơn giản thô bạo này, dù không cần xem cũng biết đã xảy ra chuyện gì.
Không sai, Tưởng Dung đã “tốt bụng” gửi tin tức Hoa Dao làm tiểu tam
của tổng tài Minh Diệu cho phu nhân không hề hay biết kia của ông ta. Bọn họ đã sớm điều tra được, phu nhân này tính tình nóng nảy, trong mắt không chứa được hạt cát, chỉ là bị chồng giấu quá kỹ, không biết
ông ta lại đi “ăn cỏ gần hang” với nghệ sĩ công ty. Nghĩ đến khoảng thời gian này chồng vì lăng xê Hoa Dao mà tiêu tiền, cấp tài nguyên như
nước chảy, tự nhiên không nhịn nổi, trực tiếp dựa theo tin tức Tưởng
Dung cho người cung cấp, tự mình đến cửa công ty bắt gian. Hơn nữa bắt quả tang.
Cửa công ty giải trí thường sẽ có truyền thông ngồi canh, tự nhiên bị chụp lại toàn bộ. Kỳ thực dù không có truyền thông ngồi canh, Tưởng
Dung cũng đã nói chuyện với bạn bè truyền thông quen biết.
Tần Phạn một bên “ăn dưa”, một bên ăn đồ ăn vặt thai kỳ do nhà bếp cố ý làm cho cô, uống một ngụm nho phô mai hơi lạnh, cắn miếng thịt quả,
vui sướng như tiên. Đây mới là dáng vẻ hóng chuyện chứ, làm khán giả xem Tần Phạn ăn ăn uống uống đều thèm thuồng.
Bình luận từ mọi người cùng nhau ăn dưa rất nhanh biến thành ——
[ xem tiên nữ ăn ăn uống uống, tôi tiện tay đặt đồ ăn ngoài…… ]
[ Tần tiên nữ rất hợp làm mukbang, tôi đã bị chị ấy dụ món nho phô mai rồi ]
[ a a a, ch** n**c miếng ]
[ bị dụ +233…… ]
[ từ từ, chỉ có tôi bị dụ đôi bông tai trên tai tiên nữ sao? ] [ mẹ ơi, đẹp thật! chị em trước đó tinh mắt quá ]
[ tôi trở tay mở app mua sắm liền ] [+NNN]
Tần Phạn hôm nay không đeo quá nhiều trang sức, chỉ đeo đôi bông tai hình hộp quà nhỏ mà trước đó cô cùng nhà thiết kế trang sức thương lượng và đồng thiết kế, đại biểu cho chữ ‘Lễ’ của Tạ Nghiên Lễ. Tần
Phạn đưa ngón tay trắng nõn, nhẹ nhàng khẩy hai cái, hai sợi tua rua kim cương màu trắng rủ xuống, khẽ đung đưa bên tai cô, dưới ánh đèn trông rất đẹp mắt. Đôi mắt cô mang ý cười: “Đây là độc nhất vô nhị.”
[ a a a a a độc nhất vô nhị, nụ cười này đẹp tuyệt!!! ] [ là tín vật đính ước Phật tử tặng sao? ]
[ các chị em, các người quên đôi bông tai chữ ‘Tạ’, đôi bông tai nghiên mực nhỏ rồi sao, bây giờ là đôi bông tai hộp quà nhỏ, các người ngẫm
đi, các người ngẫm kỹ đi ]
[ không cần ngẫm, tiên nữ đã viết ba chữ Tạ Nghiên Lễ trong ánh mắt rồi! ]
[ ai nói tiên nữ không yêu Phật tử, ra đây! ] […]
Tần Phạn thấy bọn họ cuối cùng cũng phát hiện hàm ý của đôi bông tai này, rất là vui vẻ.
Tưởng Dung yên lặng nhìn: Thì ra là thế, hôm nay cô ấy đeo đôi bông tai này, chính là để khoe khoang. Cúi đầu nhìn hot search, có Tần Phạn tự
mình tuyên truyền, nghệ sĩ mà công ty đang trọng điểm lăng xê hiện giờ cũng leo lên hot search, cô hít sâu một hơi: Thôi kệ, mục đích đạt được rồi, mặc kệ cô khoe hay không. Dù sao những fan và người xem đó đều nhìn cô qua lăng kính, hoàn toàn không nhìn ra tâm tư nhỏ bé của cô.
Thời gian rất nhanh đã đến 9 giờ rưỡi tối. Từ khi mang thai, giờ này cô cơ bản đã phải lên giường, khóe mắt đuôi mày đều lộ ra chút mệt mỏi.
Nhưng khán giả ăn xong dưa lại quay lại phòng livestream của Tần
Phạn, đồng lòng muốn ngồi chờ Tạ Phật tử lộ diện, nếu không không cho Tần Phạn tắt live. Tần Phạn che miệng nhỏ, ngáp hết cái này đến cái khác, mắt đào hoa cũng mơ màng.
“Tôi buồn ngủ quá đi ~” Bình luận lướt cực nhanh:
[ tiên nữ ngáp cũng đẹp nữa ]
[ tiểu tiên nữ vừa đẹp vừa thiện lương nhất định có thể thỏa mãn nguyện vọng nho nhỏ của chúng tôi ]
[ chúng tôi muốn xem cuộc sống hàng ngày tương tác của đại nhân Phật tử ]
[…]
Tần Phạn lại ngáp một cái, lười biếng nói: “Nếu anh ấy về nhìn thấy tôi còn chưa ngủ, nhất định sẽ cằn nhằn tôi cho xem.”
“Chính là cuộc sống hàng ngày như thế, không có gì đáng xem đâu.” [ oa oa oa, dạy vợ!!! k*ch th*ch quá, tôi thích xem ]
[ Đẹp thế này, tiên nữ đừng tắt, tôi có thể xem thêm ba ngày ba đêm! ] [ hay là chị cứ mở livestream, đi ngủ đi? ]
[ kỳ thực xem các người ngủ chúng tôi cũng có thể…… ]
[ lầu trên nói đúng! ]
[ Tạ Phật tử mau tới dạy vợ đi!!! Đây là thứ chúng tôi có thể xem sao? Nhưng mà rất muốn xem! ]
[ dự cảm sẽ chảy máu mũi, cho nên tôi chuẩn bị sẵn mười bịch khăn giấy lớn rồi ]
Tần Phạn xem bình luận càng lúc càng đi theo hướng chủ đề đêm khuya,
“Từ từ, mọi người nghĩ cái gì vậy, chúng tôi chính là quan hệ vợ chồng thuần khiết.”
Bình luận: [ từ ‘vợ chồng’ này đã đại biểu cho không thuần khiết rồi! ] [ triển khai nói đi, là thuần khiết như thế nào? ]
Tần Phạn giọng điệu nghiêm trang: “Thuần khiết đến mức có thể kết nghĩa anh em làm huynh đệ tốt”
Phụt —— Các nhân viên xung quanh cố nén cười. Không hổ là tổ tông của công ty họ! Thật dám nói!
Nguyên bản bình luận đều là: Ha ha ha ha ha,tiếng cười có hình ảnh.
Mãi đến khi một dòng chữ to màu đỏ như máu hiện lên giữa màn hình: [ đừng cười nữa, tiên nữ xem đằng sau kìa!!! ]
[ vãi, tôi cũng thấy rồi! ]
[ vãi vãi ]
Màn hình đầy ha ha ha ha bị hai chữ khác spam. Tần Phạn nhìn thấy, bờ vai mảnh khảnh cứng đờ, có cảm giác không ổn. Nghĩ đến lời mình vừa nói, không dám quay người lại, theo bản năng nhìn về phía bình luận
——
[ ở cửa là Tạ Phật tử đúng không!!! ]
[ chân dài thật, quỳ rạp dưới ống quần tây của Phật tử ]
[ hu hu hu, chị tiên nữ xin cho phép em ngoại tình một giây, đôi chân của chồng chị thật sự quá quá quá quá xxx ]
[ tôi chỉ muốn biết chị em bị xxx là chữ gì? ]
[hhh các người xem biểu cảm của Phạn tiên nữ kìa, chị ấy sợ sợ sợ ] [ địa vị gia đình này nhìn là hiểu cười chết ]
Tần Phạn mạnh miệng: “Địa vị gia đình thì sao, nhà chúng tôi, tôi là nóc nhà!” Cô quay đầu nhìn về phía Tạ Nghiên Lễ đã đi về phía này, “Nhà
chúng ta ai là nóc nhà? Anh nói cho mọi người biết.”
Tạ Nghiên Lễ không vội vàng hỏi tội, đối diện với đôi mắt nhỏ đang ra
hiệu với mình của cô, nén lại ý cười nơi khóe môi, từ từ nói: “Đương nhiên là, bà Tạ là nóc nhà.”
Tần Phạn yên tâm, một lần nữa đối mặt với màn hình: “Cảm nhận được địa vị gia đình nói một không hai chí cao vô thượng của tôi chưa?”
Bình luận: [ cảm nhận được cảm nhận được, Tạ Phật tử sủng vợ như mạng ]
[ ngọt chết mất, có bà xã nhỏ đáng yêu biết làm nũng như tiên nữ, Phật tử còn không phải cái gì cũng chiều ]
[ nói một không hai không thấy, chí cao vô thượng thì thấy được ] [ muốn xem Phật tử, muốn xem muốn xem! ]
Tạ Nghiên Lễ đi đến phía sau Tần Phạn, vì chiều cao nên vẫn chưa lộ mặt, lúc hơi cúi người, chỉ có thể nhìn thấy đường viền cằm duyên dáng của anh. Tạ Nghiên Lễ sớm biết cô đang livestream, liếc nhìn thời gian.
9 giờ 45 phút tối. Giọng nói hơi trầm: “Ừm, còn chưa ngủ?”
Tần Phạn nghe ra được giọng điệu nguy hiểm bên tai, da đầu căng thẳng, khoe cũng khoe rồi, địa vị cũng chứng minh rồi: “Sắp ngủ rồi, em buồn ngủ quá đi ~” Sau đó nói với màn hình, “Muộn rồi, mọi người ngủ
ngon.”
“Tắt live đây, à, không thể cho mọi người xem ông xã nhà tôi đâu.” Nhìn một đám người spam —— Tại sao?
Tần Phạn trước khi tắt livestream, cười xấu xa bỏ lại một câu: “Đương nhiên là vì không nỡ cho mọi người xem rồi!”
Khoảnh khắc tắt livestream, Tần Phạn không thấy được bình luận của người xem đều bùng nổ ——
[ Đểu không? ]
[ Lương tâm tiên nữ không đau sao! ] [ Tiên nữ không có lương tâm ]
[ Bà xã quá đểu! ]
[ Đồ hay ghen! ] (Nguyên gốc: tiểu dấm tinh – bình giấm nhỏ) [ Đồ hay ghen! ]
[ a a a a a a!! Thiếu chút nữa là chúng tôi nhìn thấy Tạ Phật tử rồi! ]
Đối với việc mọi người sau đó bùng nổ thế nào, Tần Phạn không có hứng thú. Bởi vì cô vừa mới tắt livestream, đã bị Tạ Nghiên Lễ bế ngang lên. Những người khác trong nhà mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, làm như không thấy, thu dọn thiết bị livestream.
Tần Phạn bị ôm về phòng ngủ, cảm giác không ổn lắm. Đặc biệt là Tạ Nghiên Lễ trực tiếp đặt cô lên chiếc giường lớn mềm mại. Trời đất quay cuồng. Tần Phạn chỉ theo bản năng túm chặt cổ áo sơ mi của Tạ Nghiên
Lễ, “Em muốn đi tắm!”
Tạ Nghiên Lễ chú ý không chạm vào bụng cô đang nhô lên, lòng bàn tay
chống bên cạnh mặt cô, lúc hơi cúi người, Tần Phạn có thể ngửi thấy mùi hương thanh mát nhàn nhạt trên người anh, lúc này quanh quẩn giữa hơi thở, mập mờ không rõ. Hơi nghiêng đầu, có thể nhìn thấy chuỗi
ngọc Phật màu xanh nhạt trên cổ tay người đàn ông, không hề hợp với bầu không khí lúc này.
Tạ Nghiên Lễ thong thả ung dung đứng dậy, tháo chuỗi Phật châu trên
cổ tay xuống đặt lên đầu giường, lại bắt đầu cởi cúc tay áo… Giọng nói bình tĩnh: “Không vội, bây giờ tắm sạch lát nữa lại phải tắm lại lần nữa.”
Lời này —— Tần Phạn không ngốc, phản ứng lại ngay. Cô lập tức che lấy “vương bài” trong bụng: “Em em em… có bảo bảo, anh đừng xằng
bậy!” Từ khi tra ra mang thai, Tạ Nghiên Lễ vì nghĩ cho sức khỏe của cô, mỗi đêm đều nhẫn nhịn, thậm chí không nỡ để cô dùng tay hay chỗ khác giúp đỡ.
Tạ Nghiên Lễ không vội, chỉ cởi áo vest và áo sơ mi từng cái một. Tần Phạn càng hoảng, nhẫn nhục đưa bàn tay nhỏ bé của mình ra: “Dùng cái này đi!”
Tạ Nghiên Lễ từ từ cười, ngược lại nắm lấy tay cô: “Thuần khiết đến mức có thể kết nghĩa anh em làm huynh đệ?”
Tần Phạn: “…” Anh quả nhiên nghe được! Tiên nữ nguy rồi!!!
Tạ Nghiên Lễ đan mười ngón tay với cô, một lần nữa ấn lên ga giường: “Huynh đệ tốt dùng cái này?”
Dưới mái tóc đen nhánh của Tần Phạn, tai cô đỏ đến mức như muốn chảy máu. Thẹn quá hóa giận: “Anh rốt cuộc dùng hay không!” Cô cho
rằng uy h**p như vậy, Tạ Nghiên Lễ hiểu chuyện một chút sẽ thuận nước đẩy thuyền, trăm triệu lần không ngờ ——
Tạ Nghiên Lễ lại đáp một câu: “Không cần.”
Tần Phạn rút tay về, hừ một tiếng, không cần thì thôi! Nhưng mà rút mấy cái, cũng không rút ra được. Môi đỏ cô giật giật, vừa định mở
miệng, môi mỏng của người đàn ông rất nhanh hạ xuống. Âm thanh cười trầm thấp hàm chứa vang lên bên tai: “Xán Xán, hơn bốn tháng, thai đã ổn định rồi.”
Ngón tay dài ấm áp của người đàn ông mang theo vết chai mỏng ẩn hiện,
cọ xát làn da non mềm mịn màng của cô, Tần Phạn vốn còn đang tức giận, thân thể đột nhiên mềm nhũn xuống. Anh, lại có thể…
Mắt Tần Phạn lộ ra hơi nước, gần như quên cả hô hấp, môi đỏ theo bản
năng hé mở, rồi lại bị che lại, trằn trọc cọ xát. Rốt cuộc không nói nên lời nào.
Từ khi mở màn “ăn thịt” trong thai kỳ, có chút không thể dừng được. Đương nhiên, người không thể dừng được không phải Tạ Nghiên Lễ, mà
là Tần Phạn. Hơn nữa tháng càng lớn, Tần Phạn càng dính người, cuối cùng Tạ Nghiên Lễ đi công ty, luôn phải mang theo bà Tạ.
Tin tức Tần Phạn mang thai, cũng không giấu nữa.
Toàn mạng đều bắt đầu mong chờ Tần Phạn sẽ sinh ra một tiểu tiên nữ hay là một tiểu Phật tử. Thậm chí có người còn mở cuộc bình chọn trên Weibo.
------oOo------