Mãi đến khi Tần Phạn nhìn thấy danh sách và tin nhắn Tạ Nghiên Lễ gửi tới, cô đã ở khách sạn của đoàn phim.
Ngón tay thon dài trắng nõn lướt qua một danh sách dài dằng dặc các khoản chi tiêu, thời gian, địa điểm, vật phẩm, giá cả rõ ràng rành mạch, kéo đến tận cùng ——
Tần Phạn nhìn thấy tổng số tiền chi tiêu bắt đầu bằng số bảy, gồm tám chữ số, mí mắt giật giật.
Tưởng Dung đang bàn với cô về việc tham dự một lễ trao giải trong
nước vài ngày tới với tư cách khách mời danh dự. Thấy Tần Phạn nhìn điện thoại không nói gì, chị theo bản năng nghiêng người liếc qua: “Gì đây? Sao kê chi tiêu mấy năm của em à?”
Tần Phạn nhướng mày, chậm rãi thốt ra từ đôi môi đỏ mọng: “Sao kê tháng trước của em đấy.”
Tưởng Dung: “Phụt!”
Chị giật lấy điện thoại của cô với vẻ mặt kinh hoàng: “Em là yêu tinh phá của hả???”
Một tháng tiêu hết 70 triệu!
Lướt qua danh sách, toàn là trang sức đá quý các loại, các phiên bản giới hạn mới nhất của những thương hiệu xa xỉ, thậm chí thỉnh thoảng còn đi đấu giá cả đồ sưu tầm.
Tần Phạn giật lại điện thoại:
Đương nhiên là vì cái này cũng thích, cái kia cũng thích,bà Tạ không cần lựa chọn, muốn có hết tất cả!
Học đi đôi với hành lời Tưởng Dung nói, cô trả lời Tạ Nghiên Lễ:
“Loại đàn ông già như anh, ngoài tiền ra thì còn ưu thế gì để giữ chân bổn tiên nữ đây?”
Gửi xong, Tần Phạn mân mê điện thoại, nhìn sang Tưởng Dung: “Chị Tưởng, nói tiếp chuyện công việc đi.”
Tưởng Dung rời mắt khỏi giao diện WeChat của cô, giọng đầy phức tạp: “Em là chim hoàng yến được bao nuôi mà kiêu ngạo với kim chủ như vậy thật sự ổn không đấy?”
Kim chủ bình thường thật sự nuôi không nổi con chim hoàng yến nuốt vàng gặm bạc này đâu!
Tần Phạn rút lấy tờ lịch trình trong tay Tưởng Dung, vừa xem vừa thờ ơ đáp: “Nếu chị cứ nhất quyết phải dùng mối quan hệ kiểu người và động vật này để hình dung chúng em, thì em thích một cách nói khác hơn.”
Tưởng Dung ngớ người: “Cách gì?”
Không đợi Tần Phạn trả lời, Tiểu Thỏ bưng trà chiều vào đã nhanh nhảu đáp: “Mèo hoàng thượng và con sen dọn phân ạ!”
Tần Phạn liếc Tiểu Thỏ đầy tán thưởng: “Quý này thêm tiền thưởng.” Tiểu Thỏ reo lên: “Nương nương vạn tuế!”
Tưởng Dung: “…”
Thôi kệ, nương nương vui là được rồi.
Ít nhất cũng bình thường hơn bộ dạng ủ rũ mấy hôm trước.
Lễ trao giải diễn ra ngay trước ngày nhập đoàn một hôm, nên Tưởng Dung đã nhận lời tham gia sự kiện này.
Đây được xem là một sự kiện lớn trong nước, về cơ bản những người nhận được lời mời đều là những ngôi sao có tên tuổi trong giới giải trí.
Mà Tần Phạn năm nay nhận được lời mời, phần lớn là nhờ được Bùi Phong chọn làm nữ chính của 《 Phong Hoa 》.
Trong giới ai mà không biết, nữ chính do Bùi Phong lăng xê, tương lai dù kém cỏi đến đâu cũng có thể trở thành sao hạng A, hạng B.
Đoàn phim 《 Phong Hoa 》 sau đó còn đặc biệt mở họp, bàn bạc việc sẽ chính thức công bố Tần Phạn vào ngày lễ trao giải, để Tần Phạn cùng đạo diễn Bùi Phong bước lên thảm đỏ.
Trong khoảng thời gian này, Tần Phạn vẫn ở lại khách sạn của đoàn phim, hoàn toàn không có ý định về nhà.
Đối với sự săn đón của Tạ Nghiên Lễ, quà cô vẫn nhận, tiền chuyển khoản vẫn thu.
Cho đến ngày diễn ra lễ trao giải, khi Tần Phạn đang chuẩn bị tạo hình, cô nhận được mấy tấm ảnh do thư ký Ôn gửi tới.
Tần Phạn ngồi trên sofa trong phòng tạo hình, cúi mắt mở WeChat.
Thư ký Ôn: “Phu nhân, cô thích cái nào thế? Tối nay Tạ tổng sẽ đích thân tham dự buổi đấu giá.”
Tần Phạn lướt qua năm bức ảnh, tất cả là trang sức đá quý và đồ cổ hàng đầu. Cô chợt nhớ ra, hôm nay hình như chính là buổi đấu giá mà Tạ Nghiên Lễ đã nhắc đến lần trước.
Hai bức ảnh phỉ thúy cuối cùng thu hút Tần Phạn nhất: một chiếc vòng cổ lục đế vương cực phẩm, trên dây chuyền có tổng cộng năm viên phỉ thúy đế vương quý hiếm, mỗi viên đều được bao quanh bởi nhiều vòng kim cương lấp lánh; món còn lại là một vật trang trí bằng tử la lan (thạch anh tím) toàn thân ánh lên sắc tím mộng ảo, được mệnh danh là ‘ngôi
sao hoàng gia’, năm đó đã bán được với giá vài trăm triệu, bây giờ giá trị càng không thể đo đếm.
Chẳng trách buổi đấu giá này lại được Tạ Nghiên Lễ để tâm đến vậy, có quá nhiều vật phẩm đỉnh cấp.
Tần Phạn lười biếng cụp mi, Tạ Nghiên Lễ là thật sự định dùng tiền đập cô đây mà.
Cô sẽ dạy cho tên đàn ông chó má này một bài học!
Cho anh biết, phụ nữ không phải cứ vung tiền là dỗ được đâu. Tần Phạn nhẹ nhàng chạm vào màn hình, gõ mấy chữ gửi đi: “Ồ, nói với anh ấy, tôi thích hết.”
**
Ở một nơi xa tại phòng đấu giá, buổi đấu giá chưa bắt đầu.
Thư ký Ôn nhìn thấy tin nhắn này, âm thầm tính toán giá cả, cảm thấy mình không thể tự quyết định được.
Tạ Nghiên Lễ đang trò chuyện với mấy ông lớn trong giới kinh doanh từ khắp nơi trên thế giới tụ họp về đây.
Thư ký Ôn ghé sát tai Tạ Nghiên Lễ, hạ giọng nói: “Tạ tổng, phu nhân nói… những món này cô ấy đều thích…”
Nói rồi, thư ký Ôn đưa điện thoại cho Tạ Nghiên Lễ.
Anh ta có chút hối hận vì lúc Tạ tổng bảo chọn vài món đồ đấu giá cho phu nhân lựa, anh đã quá thật thà, chọn toàn những món nổi bật nhất cả buổi đấu giá gửi cho phu nhân.
Chủ yếu là anh ta thật không ngờ, phu nhân lại đòi hỏi quá đáng như vậy.
Phải biết rằng, hôm nay toàn ông lớn tụ tập.
Mua được một hai món đã đủ gây chú ý rồi, phu nhân mở miệng liền ‘muốn hết’!
Thư ký Ôn thậm chí đã tưởng tượng ra cảnh Tạ tổng sa sầm mặt mày.
Ai ngờ người đàn ông trước nay luôn lạnh lùng lý trí, không cảm xúc, môi mỏng lại từ từ nhếch lên một nụ cười nhàn nhạt.
Tuy chỉ thoáng qua, nhưng thư ký Ôn chắc chắn mình không nhìn lầm. Tạ tổng không phải là bị phu nhân chọc tức đến điên rồi chứ!
Thư ký Ôn nuốt nước bọt: “Tạ tổng, phải trả lời phu nhân thế nào ạ?”
Tạ Nghiên Lễ nhận lấy điện thoại của thư ký Ôn lời ít ý nhiều gõ một chữ:
“Được.”
Thư ký Ôn suýt nữa thì tim ngừng đập.
Là anh ta quá ngây thơ, cứ nghĩ hóa đơn tám chữ số một tháng của phu nhân đã đủ kinh người rồi, mới vài ngày ngắn ngủi, đã bị vả mặt chan chát ——
Một tháng tám chữ số thì thấm vào đâu. Một đêm mười chữ số, mới đáng sợ hơn.
Để giữ chân phu nhân không đi tìm trai trẻ bên ngoài, cái giá này có phải quá đắt rồi không?
Nhìn gương mặt vẫn đẹp như tranh vẽ của Tạ tổng dưới ánh đèn mờ ảo, thư ký Ôn ôm lấy trái tim bé nhỏ của mình, thật ra Tạ tổng muốn lấy lòng phụ nữ, chỉ cần hiến dâng khuôn mặt đó là đủ rồi, thật sự không cần phải ném tiền như vậy đâu.
Ngay khi buổi đấu giá kết thúc, tin tức Tạ Nghiên Lễ chi mạnh 1.8 tỷ để mua năm món trang sức đá quý và phỉ thúy đã càn quét toàn mạng, nhanh chóng chiếm lĩnh các trang tin tức lớn.
Có phóng viên đợi sẵn bên ngoài hội trường đấu giá, phỏng vấn vị đại gia một đêm chi gần 2 tỷ này.
Video được livestream đồng bộ lên các nền tảng trực tuyến.
Trong livestream, Tạ Nghiên Lễ dáng người cao ráo thẳng tắp, phong thái đĩnh đạc. Anh đứng ở cửa phòng đấu giá được thiết kế cổ điển nhưng vẫn toát lên vẻ xa hoa tráng lệ.
Phía sau là vệ sĩ mặc đồ đen mặt lạnh như tiền, cẩn thận che chở mấy chiếc hộp cao cấp nhất, cấp độ chống trộm chống đạn.
Giới truyền thông nhìn thấy cảnh tượng này, vô cùng kinh ngạc, tin đồn
1.8 tỷ lại là thật!
Có phóng viên lấy hết can đảm hỏi: “Tạ tổng, xin hỏi tối nay ngài chi hơn một tỷ mua nhiều trang sức như vậy là để sưu tầm hay tặng người ạ?”
Tạ Nghiên Lễ nhìn thẳng vào camera của phóng viên, ngón tay dài vô tình chạm vào chiếc nhẫn cưới trên ngón áp út, đôi mắt lạnh lùng thoáng nét u ám rồi nhanh chóng biến mất.
Trầm ngâm vài giây, năm chữ thanh thanh đạm đạm chậm rãi thốt ra từ đôi môi mỏng của anh: “Vợ tôi thích.”
Toàn trường lặng ngắt như tờ.
Ngay sau đó, tay cầm micro và máy ảnh của các phóng viên run lên không kiểm soát.
Cư dân mạng xem video livestream thậm chí còn cảm nhận được hình ảnh rung lắc.
Đừng nói là phóng viên, ngay cả đám đông xem livestream cũng không nhịn được hít vào một hơi khí lạnh:
Vì vợ thích?
Mà chi luôn gần 2 tỷ? Hử!
Sở thích của Tạ phu nhân cũng quá đắt giá rồi!!!
Khoan đã?
Vị đại gia trẻ tuổi ra tay hào phóng, được mệnh danh là nhan sắc giới kinh doanh thế mà đã có vợ?!
Cư dân mạng phát điên ——
‘Vợ tôi’, trời ơi cách xưng hô này của đại gia ngọt xỉu! Hu hu hu giờ phút này muốn xuyên hồn vào bà Tạ T_T
Tôi muốn biết cảm giác được cưng chiều trị giá 2 tỷ là thế nào
Vợ của đại gia cầm kịch bản nữ chính tiểu kiều thê được tổng tài bá đạo sủng à
Awsl (A ta đã chết) Tạ tổng đúng là đáng giá nhất trần đời!
Muốn biết bà Tạ là thần thánh phương nào mà có được người chồng tốt ‘đáng giá nhất trần đời’ như vậy quá
…
Các phóng viên tim như muốn nổ tung, người phản ứng nhanh đã lập tức rút điện thoại ra biên tập tít báo!
Mặc dù Tạ Nghiên Lễ thuộc giới tài chính kinh tế, nhưng họ có thể tưởng tượng được, chỉ dựa vào con số 1.8 tỷ, nhan sắc của Tạ Nghiên Lễ, và việc anh đã kết hôn, mấy điểm này thôi cũng đủ làm bùng nổ mạng internet.
Khi Tạ Nghiên Lễ kết hôn, anh không hề thông báo rộng rãi, cũng không cố tình che giấu, nhưng vì kín tiếng nên chưa từng công khai với công chúng.
Vì vậy, ngoài những gia tộc hào môn cùng đẳng cấp trong giới ra, rất ít người biết chuyện này.
Có lẽ có những cổ đông lớn của tập đoàn Tạ thị sẵn lòng tìm hiểu sâu hơn về lý lịch của người điều hành tập đoàn, nhưng những người nắm giữ cổ phiếu lớn của Tạ thị lại rất ít khi có thời gian lướt Weibo, xem tin tức giải trí kiểu này.
Mọi người thi nhau đồn đoán, rốt cuộc là tiên nữ nào hạ phàm mới có thể khiến vị đại gia này yêu sâu đậm đến vậy.
Lúc này, “tiên nữ” thật đang ngồi trong chiếc Bentley siêu dài, chờ đến lượt vào thảm đỏ theo thứ tự.
Vì lát nữa phải công bố vai diễn Ninh Phong Hoa, nên tạo hình tối nay của Tần Phạn có phần nghiêng về hình ảnh Ninh Phong Hoa thời kỳ phong hoa tuyệt đại.
Một bộ lễ phục sườn xám thêu tay thủ công màu đen, đường cắt may đơn giản, nhưng màu đen tuyền lại càng tôn lên vẻ đẹp cực hạn đó.
Mái tóc xoăn như thác nước được búi lơi, điểm xuyết những hạt trân châu nhỏ li ti. Chiếc cổ thiên nga thon dài tinh tế hơi ngẩng lên, để lộ khuôn mặt đẹp đến mức sắc sảo, ngang tàng thuộc hệ sắc sảo, mắt như nước hồ xuân, môi như son điểm, mỗi cái nhíu mày, mỗi nụ cười đều là phong tình vạn chủng, nhân gian tuyệt sắc.
Nếu cư dân mạng nhìn thấy bà Tạ như thế này, có lẽ sẽ không nghi ngờ việc có người đàn ông sẵn lòng vì cô mà vung tiền như rác.
Trước khi lên xe, Tần Phạn đã xem qua video livestream của Tạ Nghiên Lễ ở buổi đấu giá.
Không ngờ anh lại thật sự nỡ chi.
Hơn nữa, điểm chú ý của Tần Phạn lại nằm ở động tác mân mê nhẫn cưới của Tạ Nghiên Lễ khi trả lời phỏng vấn. Cư dân mạng đều đổ dồn sự chú ý vào con số 1.8 tỷ, chỉ riêng Tần Phạn nhìn thấy chiếc nhẫn trên ngón áp út của anh chính là nhẫn cưới họ đã trao cho nhau trong ngày hôn lễ.
Sau đám cưới, cô chưa từng thấy Tạ Nghiên Lễ đeo nó, còn tưởng anh đã sớm vứt đi rồi.
Khi cô đang lướt Weibo xem các hot search liên quan đến Tạ Nghiên Lễ. Tin nhắn WeChat đến.
Tên khốn mắt tật: “[Ảnh.jpg]”
Trong ảnh là năm chiếc hộp được mở ra, ‘1.8 tỷ’ được đặt tùy ý trên ghế xe.
Ánh sáng trong xe rất tối, nhưng không che giấu được ánh hào quang rực rỡ của ‘1.8 tỷ’.
A a a!
Yêu quá!
Tần Phạn phóng to bức ảnh, tỉ mỉ ngắm nghía từng món bảo bối một, cảm giác còn hồi hộp, rung động hơn cả nụ hôn đầu, tình đầu!
Khóe môi không nhịn được cong lên, đôi mắt đào hoa vốn đã long lanh sắc xuân, khi nhìn điện thoại như có ánh sao rơi vào.
Cô trả lời bằng một meme:
“[Tiên nữ đã sa ngã.jpg]”
Sa ngã dưới vẻ đẹp của ‘1.8 tỷ’. Không đợi được hồi âm.
Tần Phạn khẽ nhíu đôi mày thanh tú, Tạ Nghiên Lễ không phải là không định đưa cho cô đấy chứ?
Nghĩ ngợi, Tần Phạn gửi cho anh một tấm ảnh Tiểu Thỏ chụp cho cô hôm nay.
Trong ảnh:
Tần Phạn đứng trên cầu thang xoắn ốc màu vàng nhạt, chiếc sườn xám thêu tay màu đen tôn lên đường cong hoàn hảo của cô, đẹp đậm đà, quyến rũ. Tà váy xẻ cao để lộ một bên cẳng chân thon trắng. Hàng mi dài cụp xuống, đẹp đến nghiêng nước nghiêng thành, ngạo nghễ.
Tần Phạn gửi kèm một tin nhắn:
“Xem cổ của bà xã tiên nữ của anh có phải đang thiếu thiếu cái gì không?”
Giọng điệu nói chuyện với Tạ Nghiên Lễ đã khôi phục như ngày thường.
Còn chuyện giận dỗi vì bạch nguyệt quang đã sớm bị Tần Phạn ném ra sau đầu.
Tạ Nghiên Lễ đã công khai thừa nhận mình có vợ, cái gì mà chờ đợi giữ mình trong sạch đợi bạch nguyệt quang về nước tự nó sụp đổ rồi.
Đến đây, Tần Phạn đơn phương tuyên bố cuộc chiến tranh lạnh vợ chồng kết thúc như vậy.
Không lâu sau.
Tần Phạn cảm thấy lòng bàn tay rung lên, vội vàng nhìn qua: Tên khốn mắt tật: “Bà Tạ, tôi là thương nhân.”
Tần Phạn nheo mắt, tên đàn ông chó má này, lại muốn giở trò gì đây!
Làm ATM thì có tự giác của ATM đi, đừng có lúc nào cũng tự thêm đất diễn cho mình.
Tần Phạn vừa định gõ chữ gửi đi, đột nhiên trước mắt xuất hiện một bóng đen.
Cô theo phản xạ muốn che đi giao diện trò chuyện với Tạ Nghiên Lễ. Ai ngờ luống cuống tay chân suýt nữa làm rơi điện thoại xuống đất.
Bùi Phong vốn đang dựa vào ghế xe nghỉ ngơi một lát, không ngủ, bỗng nhiên định trao đổi trước với Tần Phạn về lời thoại công bố nữ chính 《
Phong Hoa 》 lát nữa, ai ngờ vừa đi tới đã thấy nữ chính đang luống cuống che điện thoại.
Bị hành động này của cô làm cho Bùi Phong theo bản năng liếc nhìn màn hình, đoạn hội thoại quen thuộc cuối cùng đập vào mắt ——
Ánh mắt đột nhiên dừng lại: “Cô đang chat với Tạ Nghiên Lễ à?”
------oOo------