Cậy Sủng - Thần Niên

Chương 42



Ánh sáng tự nhiên trong phòng nghỉ chiếu lên gương mặt nghiêng của Tần Phạn đang nghiêm túc lướt điện thoại, càng làm nổi bật vẻ tinh xảo như búp bê sứ của cô.

 

Đầu ngón tay Tần Phạn khẽ chạm vào hashtag, xem bình luận bên trong

——

 

“Tiên nữ trong xương cốt ngầu vậy sao, trực tiếp tự mình tung tin.”

 

“Giới truyền thông này, các tài khoản marketing làm ăn kiểu gì không biết, người ta đã tự tung tin có bạn trai rồi, các người đến một chút tin tức cũng không có!”

 

“Chiếc ‘xe chuyên dụng của tiên nữ’ nổi tiếng như vậy mà cũng không phát hiện động tĩnh gì?”

 

“Vậy mà còn có tài khoản marketing nghiêm túc chia sẻ lại tin tức giả dối kiểu ‘Tần Phạn bị nghi ngờ được bao nuôi’, bây giờ chắc chột dạ xóa hết rồi, cười chết, hóa ra tin nóng của các đại V cũng toàn dựa vào suy đoán của cư dân mạng.”

 

“Tiên nữ: Phì, truyền thông rác rưởi gì đâu, tin tức rõ ràng như vậy mà cũng theo không kịp, còn phải để bản tiên nữ tự mình phơi bày!”

 

“Ha ha ha lầu trên cười chết tôi, có cảm giác hình ảnh đó ghê.”

 

“A a a, tiên nữ nói đúng, đàn ông nhà người khác dựa vào cái gì mua biệt thự mua Bugatti Veyron cho cô ấy, dựa vào cái gì chứ, những kẻ nói tiên nữ bị bao nuôi kia, trong nước có tài lực lại hào phóng như vậy, các bà

vợ của đại lão đâu có ai mắt mù, tiên nữ thẳng thắn phơi bày ra như vậy, nếu thật là chim hoàng yến, đã sớm bị xé thành mảnh vụn rồi!”

 

“Quá chân thật, nhưng mà muốn biết người đàn ông thần bí này rốt cuộc là ai quá đi, @ các nhà truyền thông lớn, tài khoản marketing, bây giờ đến lượt mọi người ra tay rồi, mau theo đi.”

 

“Cái này mà còn theo không kịp, mọi người không cần lăn lộn làm nghề nữa đâu.”

 

Sau khi Tần Phạn tự mình tung tin có bạn trai, người cay cú nhất chính

là phóng viên các truyền thông lớn và các tài khoản marketing, tài khoản Weibo bị cư dân mạng và người qua đường tràn vào chửi cho không

ngóc đầu lên được.

 

Thấy mọi người chuyển hướng chú ý sang giới truyền thông, khóe môi Tần Phạn nhếch lên một độ cong.

 

Ngay sau đó.

 

Tưởng Dung kinh hô một tiếng: “A a a cháy hàng trong giây lát!” “Mở bán cháy hàng trong giây lát đó trời ơi!”

Cô vừa mới nhấn vào đã bị văng ra, đợi đến lúc khó khăn lắm mới vào được, đã hiển thị trạng thái màu xám không còn hàng.

 

 

Tưởng Dung dù đã trải qua nhiều chuyện lớn, lúc này cũng không nhịn được có chút kích động. Nếu nói việc quay nữ chính bộ phim 《 Phong Hoa 》 của đạo diễn Bùi là bước đầu tiên trong sự nghiệp, thì lần đầu

tiên lên bìa tạp chí hàng đầu mở bán cháy hàng trong giây lát, chính là dấu hiệu sắp bước vào thời kỳ đỉnh cao sự nghiệp.

 

Tài nguyên thời trang và tài nguyên phim ảnh của nữ minh tinh đều quan trọng như nhau, nhưng chủ yếu xem nghệ sĩ thiên về phương diện nào hơn.

 

Rất rõ ràng, Tần Phạn có thể kiêm cả hai, trở thành nữ diễn viên siêu hạng A, thật sự đứng trên đỉnh núi của giới giải trí.

 

Tần Phạn bị cô làm cho hoảng đến mức điện thoại suýt rơi, đầu ngón tay kẹp lấy chiếc điện thoại mỏng manh, ném nó lên sofa.

 

Mới nhìn về phía Tưởng Dung, tâm thái vẫn rất ổn định: “Chị Tưởng, bình tĩnh.”

 

“Chị là người đã trải qua chuyện lớn mà.”

 

Tưởng Dung lắc đầu, chỉ thiếu nước mừng rơi nước mắt: “Em không hiểu đâu, chị vốn tưởng em hết thời rồi, không ngờ cuối cùng lại cho chị một bất ngờ lớn như vậy.”

 

“Không thể không nói, vận may của em cũng thật quá tốt, trong họa có phúc.”

 

Trận hot search này không hề vô ích, vừa hay đúng lúc tạp chí mở bán, cũng coi như giúp cô tăng thêm độ phủ sóng.

 

“Hơn nữa cách em xử lý làm rõ cũng vô cùng kịp thời.” Tưởng Dung nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của Tần Phạn lên, nhìn trái nhìn phải, càng nhìn càng hài lòng, “Cái đầu nhỏ này của em sao mà lớn lên được thế, lại có thể nghĩ ra cách xử lý khủng hoảng này.”

 

Trực tiếp thu hút mọi sự chú ý, có chiếc Bugatti Veyron màu hồng ‘xe chuyên dụng của tiên nữ’ kia, ai còn thèm để ý đến chiếc Maybach đen thui khiêm tốn trước đó nữa.

 

Tần Phạn khó khăn lắm mới thoát khỏi tay chị Tưởng, xoa xoa quai hàm hơi mỏi: “Là Tạ Nghiên Lễ nhắc nhở em.”

 

Nào là đối tượng yêu đương, lại tặng cô chiếc Bugatti Veyron kiêu ngạo kia, Tần Phạn là đồ ngốc mới không hiểu ý anh đâu.

 

Tưởng Dung hít một hơi khí lạnh: “Hóa ra quý nhân của em là Tạ tổng.”

 

“Chậc chậc chậc, Tạ tổng nhà em vượng thê (giúp vợ phát đạt) ghê,

trước đó vai diễn《 Phong Hoa 》 đã giải quyết hoàn mỹ, bây giờ tùy ý tặng quà sinh nhật, lại giúp em giải quyết scandal quấn thân, còn tăng độ

phủ sóng làm tạp chí mở bán cháy hàng trong giây lát.” Tất cả đang thúc đẩy sự nghiệp của Tần Phạn tiến triển. Vượng thê?

Tần Phạn trong đầu hiện lên gương mặt tuấn mỹ không chút tình cảm của Tạ Nghiên Lễ, nhịn không được rùng mình một cái.

 

Khó mà tưởng tượng nổi.

 

Điện thoại Tưởng Dung rung liên tục, cũng chẳng còn bận tâm đến Tần Phạn.

 

Là phó tổng công ty gọi tới, chuẩn bị tiệc mừng công cho Tần Phạn, còn bảo cô ưu tiên lựa chọn tài nguyên của công ty.

 

Tưởng Dung cúp điện thoại xong cảm thán: “Nhìn xem, đây là bộ mặt

của công ty, chỉ cần em có giá trị, tài nguyên tự động sẽ chạy vào bát của em thôi.”

 

“Nếu chị đoán không sai, công ty chắc hẳn định đem quảng cáo son môi quốc tế hạng A đang tiếp xúc cho em đấy.”

 

Tần Phạn có chút thờ ơ đi cùng Tưởng Dung đến văn phòng phó tổng.

 

Trong đầu nghĩ đến là, lần trước sinh nhật Tạ Nghiên Lễ, cô đã ước nguyện, Tạ Nghiên Lễ còn ngấm ngầm giúp cô hoàn thành tâm nguyện.

 

Lần này sinh nhật cô, Tạ Nghiên Lễ lại tặng cô xe lại vô tình giúp đỡ tiếp, có nên nhân dịp sinh nhật cô, giúp Tạ Nghiên Lễ hoàn thành một nguyện vọng không nhỉ.

 

Chỉ là——

 

Tạ Nghiên Lễ, người máy không có sở thích và tình cảm này, làm gì có tâm nguyện gì chứ.

 

Lông mi Tần Phạn khẽ chớp, đáy mắt xẹt qua một tia mê mang không

thể nhận ra. Hành lang công ty thiết kế trẻ trung đơn giản, trang trí bằng các hình khối đa dạng.

 

Hôm nay cô tùy ý mặc áo len màu trắng sữa phối với quần skinny, được Tần Phạn mặc ra cảm giác thanh xuân.

 

Mái tóc đen nhánh tùy ý dùng kẹp tóc kim cương kẹp lại, kim cương hợp thành hình con thỏ đáng yêu, hai viên hồng ngọc đặc biệt lấp lánh. Dùng lời của Tưởng Dung mà nói, chính là vừa đắt tiền lại vừa tùy tiện.

 

Còn chưa đến văn phòng, đã nhìn thấy tiểu hoa cùng công ty Hoa Dao mắt đỏ hoe từ bên trong đi ra.

 

Đi ngang qua Tần Phạn, còn hung hăng trừng cô một cái: “Tôi sẽ không bỏ qua như vậy đâu!”

 

Tần Phạn thản nhiên ngước mắt, nhàn nhạt lướt qua cô ta, không nói một lời, trực tiếp coi cô ta như người qua đường.

 

“Hoa Dao, đây là công ty.”

 

Quản lý của Hoa Dao đuổi tới, nhắc nhở nói.

 

Sau đó gật đầu với Tần Phạn và Tưởng Dung, lúc này mới kéo Hoa Dao rời đi.

 

Trước khi vào văn phòng phó tổng, Tưởng Dung như có điều suy nghĩ, hạ giọng nói: “Năm nay công ty chủ yếu lăng xê Hoa Dao, hợp đồng đại ngôn này chắc hẳn vốn cũng chuẩn bị cho cô ta, nhưng không ngờ em

đột nhiên xuất hiện, không những giành được nữ chính của đạo diễn Bùi, lần đầu chụp tạp chí còn cháy hàng, công ty phỏng chừng thấy được giá trị thương mại của cô, mới quyết đoán đổi người.”

 

Không thể không nói, vị phó tổng này quả thực là người quyết đoán, nói bỏ là bỏ, nói nâng là nâng.

 

Tần Phạn hiểu ra, khó trách Hoa Dao lại có bộ dạng như bị cô cướp mất bảo bối vậy.

 

Cũng khó trách, dù sao cũng là nhãn hiệu mỹ phẩm quốc tế hạng A, dù chỉ là đại ngôn cho một màu son mới nào đó thuộc dòng sản phẩm của họ, cũng là chiếc bánh ngon từ trên trời rơi xuống.

 

Phó tổng quả nhiên đề cập đến chuyện này.

 

Tưởng Dung trực tiếp đồng ý thay Tần Phạn: “Đây là tài nguyên tốt, cảm ơn Lâm tổng coi trọng.”

 

Bây giờ Lâm phó tổng nhìn Tần Phạn ánh mắt dịu dàng hơn rất nhiều, như nhìn cây rụng tiền vậy.

 

Trong lòng cảm khái: Quả nhiên không uổng công có gương mặt này.

 

Ông mở miệng nhắc nhở: “Tuy công ty đối với chuyện yêu đương của nghệ sĩ các cô quản không nghiêm khắc, nhưng vẫn phải chú ý chút ảnh

 

hưởng.”

 

“Dù sao cô là nữ minh tinh, cũng có rất nhiều fan nam.”

 

Tần Phạn mới không vì lấy lòng fan nam mà né tránh chuyện mình không còn độc thân, tùy ý đáp một câu, “Sẽ kín tiếng.”

 

Không cùng ông ta phản bác nữa.

 

Chỉ là sau khi rời khỏi văn phòng, cô nhìn về phía Tưởng Dung: “Em nhớ hợp đồng với công ty sang năm là hết hạn?”

 

Tưởng Dung vừa mới giành được chiếc bánh ngon này, có chút kinh ngạc: “Bây giờ công ty rõ ràng muốn lăng xê em, chẳng lẽ em định không gia hạn hợp đồng?”

 

“Chị mơ hồ nghe ý của Lâm phó tổng, là cho em đãi ngộ của nữ minh tinh hạng A đấy, em biết điều này có ý nghĩa gì không.”

 

“Biết.” Tần Phạn vân đạm phong khinh giơ giơ điện thoại, hướng về phía Tưởng Dung nhếch môi cười, “Chị Tưởng, làm quản lý ở công ty sao thơm bằng làm người phụ trách cho phòng làm việc của em?”

 

“Lương thưởng gấp bội.”

 

“Không gia hạn.” Tưởng Dung lập tức thay đổi giọng điệu, nghiêm túc lý trí phân tích, “Chị nghĩ rồi, dựa theo xu hướng phát triển hiện tại của em, một năm sau, thành lập phòng làm việc dư sức.”

 

Tiểu phú bà không thiếu tiền, bây giờ bản thân đã đi lên, càng không thiếu tài nguyên.

 

Vốn dĩ Tưởng Dung là vì tiền tài mà khom lưng, nhưng càng nghĩ càng cảm thấy khả thi.

 

Thế là bắt đầu chuẩn bị lên kế hoạch, muốn mang theo ai, ứng cử viên thành lập đội ngũ riêng.

 

 

Rất nhanh đến ngày quay quảng cáo.

 

Tần Phạn ngồi trong xe bảo mẫu, đang nhận lấy chiếc chăn từ Tiểu Thỏ, chuẩn bị nghỉ ngơi một lát.

 

Vì vừa rồi nhân viên công tác qua nói, việc quay chụp xảy ra chút vấn đề, muốn hoãn lại hai tiếng.

 

Tần Phạn đã trang điểm xong, dùng màu son chủ đạo của nhãn hàng đại ngôn, màu sắc là đỏ Scarlett cực kỳ nồng đậm. Sau khi trang điểm, ngũ quan Tần Phạn xuất chúng, là kiểu gương mặt vẻ đẹp sắc sảo,cực kỳ lạnh lùng mỹ lệ, càng tôn lên màu son kinh diễm bắt mắt.

 

Xem Tần Phạn tô màu son này xong, ngay cả Tiểu Thỏ cũng bị mê hoặc.

 

Cô thậm chí có thể tưởng tượng được, quảng cáo này vừa ra, tuyệt đối sẽ bán cháy hàng.

 

Tiểu Thỏ lặng lẽ lấy điện thoại ra chụp một tấm ảnh Tần Phạn đắp chăn nhắm mắt nghỉ ngơi gửi lên Weibo:

 

Trợ lý Tiểu Thỏ: Tiên nữ hôm nay. [Ảnh jpg].

 

Trong ảnh, Tần Phạn lông mi cong dài, môi đỏ da trắng, dù nhắm mắt lại, vẫn có thể nhìn ra được vẻ đẹp quá mức nồng nàn chói mắt kia.

 

Các fan tức khắc bị kinh diễm——

 

“A a a, đây là tiên nữ tỷ tỷ nhà ai hạ phàm vậy!” “Chị gái giết em rồi, đôi môi đỏ thẫm quá mỹ diễm.”

“Tiểu Thỏ mau cho tấm ảnh mở mắt đi, em đã tưởng tượng ra đôi mắt đào hoa của chị gái quyến rũ đến mức nào rồi!”

 

“Trước kia không hiểu vẻ đẹp của đôi môi đỏ rực lửa, nhưng nhìn thấy bức ảnh này em hiểu rồi, đôi môi đỏ rực lửa phải có nhan sắc cực hạn mới tôn lên được!”

 

“…”

 

Vì Tiểu Thỏ chỉ là trợ lý, nên ảnh cô đăng chỉ được các fan truyền bá trong phạm vi nhỏ, tạm thời chưa gây ra chấn động gì.

 

Nhưng có không ít fan lấy ảnh này làm avatar.

 

Tiểu Thỏ nhìn Tần Phạn đang ngủ, lại nhìn những lời khen ngợi nhan sắc Tần Phạn của các fan trên điện thoại, vui vẻ cười khúc khích.

 

Hải nha, tiên nữ nhà họ đẹp như vậy, chỉ có mình cô ấy mới có thể tận mắt thưởng thức!

 

Vui sướng.

 

Chưa vui sướng được bao lâu, bỗng nhiên cửa xe bảo mẫu bị Tưởng Dung mạnh mẽ mở ra.

 

Nghe thấy tiếng cửa xe, Tần Phạn nhíu mày mở mắt, giọng nói hơi khàn: “Ừm?”

 

Tiểu Thỏ cũng bị dọa sợ: “Là chị Tưởng.”

 

Tưởng Dung đã khom lưng lên ghế phụ, tạm thời không nói gì.

 

Tần Phạn đại khái ý thức được điều gì đó, thong thả ung dung ngả ghế ra sau, ngón tay trắng nõn mảnh mai vén chiếc chăn mỏng trên người lên, “Ai chọc chị tức giận thế?”

 

Giọng điệu không hề thay đổi, vẫn lười biếng như cũ.

 

Sắc mặt Tưởng Dung rất tệ, một mình ngồi trên ghế phụ bình tĩnh vài phút mới mở miệng: “Quảng cáo son môi đổi thành Hoa Dao rồi.”

 

Tần Phạn lạnh lùng cười một tiếng, “Cô ta cũng có bản lĩnh đấy.” Sắp đến lúc quay chụp, còn có thể làm bên quảng cáo đổi người.

Tần Phạn hạ cửa sổ xe xuống, nhìn địa điểm quay chụp cách đó không xa, đám đông vây quanh Hoa Dao từ chiếc xe bảo mẫu màu đen đến điểm quay.

 

Có lẽ nhận ra ánh mắt của Tần Phạn, Hoa Dao cách đám đông, hướng về phía Tần Phạn nhếch môi.

 

Tưởng Dung lửa giận càng lớn hơn: “Cô ta cấu kết được với tổng giám đốc công ty, tài nguyên mới bị cướp đi, phó tổng Lâm cũng hết cách.”

 

Phó tổng và tổng giám đốc, chỉ khác nhau một chữ, quyền lực lại cách xa ngàn dặm.

 

Tần Phạn hoàn toàn không để tâm, lại chuẩn bị nhắm mắt nghỉ ngơi: “Chẳng qua chỉ là một cái quảng cáo son môi thôi, bọn họ không có mắt nhìn.”

 

Còn gương mặt kia của Hoa Dao, không gánh nổi màu son này đâu, nhận được chiếc bánh này, đối với cô ta, có thể là một cú ngã.

 

Tưởng Dung quay đầu nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Tần Phạn, dù vậy, cơn tức này không nuốt xuống được.

 

Giọng điệu bực bội bảo tài xế lái xe đi.

 

Bỗng nhiên, ngoài xe truyền đến một giọng nói dồn dập: “Cô Tần, cô Tần, xin đợi một chút!”

 

Tần Phạn lại một lần nữa bị đánh thức, có chút mất kiên nhẫn mở mắt ra, đập vào mắt là gương mặt tươi cười cung kính của Lâm Duyên.

 

Anh ta đang vịn cửa sổ xe, hoàn toàn không để ý đến thân phận của mình.

 

Thấy Tần Phạn nhìn về phía mình, Lâm Duyên mới cười nói, giọng nói hạ thấp: “Cô Tần thật trùng hợp, vốn đang định đến công ty Tạ tổng xin phương thức liên lạc của cô.”

 

Nghĩ đến chuyện xảy ra trong yến hội hôm đó, Lâm Duyên cười với Tần Phạn càng thêm nịnh nọt vài phần.

 

Tần Phạn lúc này mới nhớ ra.

 

Món quà xin lỗi người phát ngôn toàn cầu Tạ Nghiên Lễ nhận giúp cô trước đó.

 

Tần Phạn ngồi thẳng người dậy, nửa khuôn mặt vốn chỉ lộ ra, lúc này cả khuôn mặt hoàn toàn lọt vào mắt Lâm Duyên.

 

Lâm Duyên làm về mỹ phẩm, đối với son môi vô cùng nhạy bén, lúc này nhìn thấy khuôn mặt kia của Tần Phạn, đáy mắt lướt qua vẻ kinh diễm.

 

Tần Phạn thấy anh ta không lộ ra biểu cảm gì đáng khinh, chỉ đơn thuần là kinh diễm, cũng không tức giận, “Lâm thiếu, có việc sao?”

 

Không chủ động hỏi chuyện người phát ngôn kia. Ngược lại Tưởng Dung mặt đầy kinh ngạc:

Cô nhận ra Lâm Duyên, người sáng lập nhãn hiệu quốc tế mới nổi ‘Nguyên Nhân’ Lâm Duyên, trời ạ, Tần Phạn làm sao quen biết anh ta.

 

Tần Phạn nhận ra biểu cảm của cô, đơn giản giải thích: “Trước đó cùng Tạ Nghiên Lễ gặp trong yến hội.”

 

Lâm Duyên đưa danh thiếp cho Tưởng Dung: “Vị này là quản lý của cô Tần đúng không, tôi là tổng tài của ‘Nguyên Nhân’ – Lâm Duyên, công ty chúng tôi thành tâm mời cô Tần làm người phát ngôn toàn cầu cho cả hai dòng mỹ phẩm và trang phục.”

 

Tưởng Dung cứng đờ nhận lấy danh thiếp.

 

Địa điểm quay chụp có rất nhiều điểm quay quảng cáo, không chỉ đơn giản là quay son môi, rất nhiều nhãn hiệu mỹ phẩm lớn cũng thích đến đây lấy cảnh.

 

Chờ Lâm Duyên lấy được danh thiếp của Tưởng Dung rời đi, Tưởng Dung chậm rãi thốt ra một câu: “Thật ra, Tạ tổng đúng là rất vượng thê…”

------oOo------

Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip THABET
Loading...