Cố Thiếu Gia Đừng Giả Vờ Nữa
Chương 35
Không nghĩ ngợi nhiều, Cố Tư Bạch với tay lấy chiếc khăn tắm khổ lớn, rồi bế xốc Quân Dao lên, choàng khăn tắm quanh người cô.
Quân Dao đang ngủ ngon, chỉ thấy hơi hẫng một cái,
cô liền trở mình, tìm kiếm cảm giác thoải mái, dựa đầu vào lồng ngực vững chãi của Cố Tư Bạch, chép miệng, tiếp tục ngủ ngon lành.
CỐ Tư Bạch bế cô đặt xuống giường, đi vào nhà tắm lấy máy sấy, bắt đầu sấy tóc cho cô. Mất khoảng mười phút mái tóc dài đen óng của Quân Dao mới được sấy khô.Anh cúi người, luồn tay vào mái tóc, cảm giác mềm mại, mượt mà cùng hương thơm dìu dịu tỏa ra từ người cô khiến người ta lưu luyến không nỡ rời.
Anh nghiêng người nằm xuống, ôm Quần Dao vào lòng, cô gái nhỏ lập tức có người rúc vào lòng anh, ôm chặt cứng.
Bàn tay nhỏ bé của cô ôm ngang hông anh, chân thì gác lên chân anh. Làn da mềm mại, xúc cảm ấm nóng, cả mùi hương trên người có, tất cả kích thích mọi giác quan của Cố Tư Bạch, khiến máu trong người anh dần nóng lên, cổ họng cũng khô khốc.
Anh đã phải kìm chế vô số lần trước đây, chỉ im lặng hôn cô, vậy mà bây giờ cô nhóc này lại nằm đây quyến rũ anh, thật là đáng chết mà.
Cố Tư Bạch đưa tay sờ lên gò má trắng nõn của cô, ngón tay thon dài chạm vào đôi môi đỏ mọng như trái cherry, tim anh rung lên từng hồi.
Lần đầu gặp cô bé Quân Dao xinh xắn, đáng yêu anh đã rung động rồi. Cũng vì anh mà cô phải chịu khổ mấy năm trong tù.Anh thầm tự trách bản thân, tự hứa nhất định đời này sẽ phải bảo vệ cô thật tốt, không để kẻ nào đến ức hiếp cô nữa.
Cố Tư Bạch cúi đầu, khẽ hôn lên môi cô. Cảm giác
mềm mại, ngọt ngào ấy đúng là khiến người ta lưu luyến không thể rời.Anh chìm đắm trong nụ hôn, đôi tay cũng bắt đầu không an phận, xoa nhẹ lên vòng eo thon nhỏ của cô.
Quân Dao đang ngủ say, chỉ cảm thấy vừa khó thở vừa ngứa ngáy, muốn quay người tránh né nhưng cả người đều bị ghim chặt khiến cô hơi mơ màng tỉnh giấc. Vừa lim dim mở mắt, đập vào mắt cô là khuôn mặt Phóng to của ai đó.
“A!"
Quân Dao đẩy anh ra, hét lên. Cố Tư Bạch hơi giật mình, cô nhóc này vừa rồi còn ngủ say như thế, sao đúng lúc quan trọng lại tỉnh ngủ thế này.Vòng tay mạnh mẽ của anh vẫn ôm cô.
“Tỉnh rồi.”
Nhìn khuôn mặt đẹp đến yêu nghiệt áp sát mặt mình, ngửi rõ mùi hương trên người anh cùng hơi thở nam tính ấm nóng phả vào người, Quân Dao đỏ mặt đẩy anh ra.
“Anh... anh làm gì vậy hả? Chẳng phải nói sẽ đợi tôi sẵn sàng sao?”
“Dĩ nhiên sẽ đợi em, anh chỉ nhận trước chút phúc lợi của người làm chồng thôi.”
Cô xấu hổ, gắng sức đẩy anh ra, Cố Tư Bạch cũng nới lỏng tay, thế là cô thoát được, chạy vội xuống giường. Nhưng hình như bật dậy quá gấp, cô thấy hơi chóng mặt, suýt chút nữa lào đảo ngã. CỐ Tư Bạch nhanh tay lẹ mắt ôm ngang người đỡ cô.
“Sao thế?”
Quân Dao lắc đầu.
“Không sao, chắc dậy gấp nên hơi chóng mặt một chút”
“Ừm.” Cố Tư Bạch còn cố tình chiếm chút tiện nghi, hôn lên tóc cô một cái rồi mới buông tay ra.
Quân Dao đang ngủ ngon, chỉ thấy hơi hẫng một cái,
cô liền trở mình, tìm kiếm cảm giác thoải mái, dựa đầu vào lồng ngực vững chãi của Cố Tư Bạch, chép miệng, tiếp tục ngủ ngon lành.
CỐ Tư Bạch bế cô đặt xuống giường, đi vào nhà tắm lấy máy sấy, bắt đầu sấy tóc cho cô. Mất khoảng mười phút mái tóc dài đen óng của Quân Dao mới được sấy khô.Anh cúi người, luồn tay vào mái tóc, cảm giác mềm mại, mượt mà cùng hương thơm dìu dịu tỏa ra từ người cô khiến người ta lưu luyến không nỡ rời.
Anh nghiêng người nằm xuống, ôm Quần Dao vào lòng, cô gái nhỏ lập tức có người rúc vào lòng anh, ôm chặt cứng.
Bàn tay nhỏ bé của cô ôm ngang hông anh, chân thì gác lên chân anh. Làn da mềm mại, xúc cảm ấm nóng, cả mùi hương trên người có, tất cả kích thích mọi giác quan của Cố Tư Bạch, khiến máu trong người anh dần nóng lên, cổ họng cũng khô khốc.
Anh đã phải kìm chế vô số lần trước đây, chỉ im lặng hôn cô, vậy mà bây giờ cô nhóc này lại nằm đây quyến rũ anh, thật là đáng chết mà.
Cố Tư Bạch đưa tay sờ lên gò má trắng nõn của cô, ngón tay thon dài chạm vào đôi môi đỏ mọng như trái cherry, tim anh rung lên từng hồi.
Lần đầu gặp cô bé Quân Dao xinh xắn, đáng yêu anh đã rung động rồi. Cũng vì anh mà cô phải chịu khổ mấy năm trong tù.Anh thầm tự trách bản thân, tự hứa nhất định đời này sẽ phải bảo vệ cô thật tốt, không để kẻ nào đến ức hiếp cô nữa.
Cố Tư Bạch cúi đầu, khẽ hôn lên môi cô. Cảm giác
mềm mại, ngọt ngào ấy đúng là khiến người ta lưu luyến không thể rời.Anh chìm đắm trong nụ hôn, đôi tay cũng bắt đầu không an phận, xoa nhẹ lên vòng eo thon nhỏ của cô.
Quân Dao đang ngủ say, chỉ cảm thấy vừa khó thở vừa ngứa ngáy, muốn quay người tránh né nhưng cả người đều bị ghim chặt khiến cô hơi mơ màng tỉnh giấc. Vừa lim dim mở mắt, đập vào mắt cô là khuôn mặt Phóng to của ai đó.
“A!"
Quân Dao đẩy anh ra, hét lên. Cố Tư Bạch hơi giật mình, cô nhóc này vừa rồi còn ngủ say như thế, sao đúng lúc quan trọng lại tỉnh ngủ thế này.Vòng tay mạnh mẽ của anh vẫn ôm cô.
“Tỉnh rồi.”
Nhìn khuôn mặt đẹp đến yêu nghiệt áp sát mặt mình, ngửi rõ mùi hương trên người anh cùng hơi thở nam tính ấm nóng phả vào người, Quân Dao đỏ mặt đẩy anh ra.
“Anh... anh làm gì vậy hả? Chẳng phải nói sẽ đợi tôi sẵn sàng sao?”
“Dĩ nhiên sẽ đợi em, anh chỉ nhận trước chút phúc lợi của người làm chồng thôi.”
Cô xấu hổ, gắng sức đẩy anh ra, Cố Tư Bạch cũng nới lỏng tay, thế là cô thoát được, chạy vội xuống giường. Nhưng hình như bật dậy quá gấp, cô thấy hơi chóng mặt, suýt chút nữa lào đảo ngã. CỐ Tư Bạch nhanh tay lẹ mắt ôm ngang người đỡ cô.
“Sao thế?”
Quân Dao lắc đầu.
“Không sao, chắc dậy gấp nên hơi chóng mặt một chút”
“Ừm.” Cố Tư Bạch còn cố tình chiếm chút tiện nghi, hôn lên tóc cô một cái rồi mới buông tay ra.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương