Con Trai Nuôi Nhà Hào Môn Trọng Sinh, Cầm Chắc Kịch Bản Hắc Hóa

Chương 11



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 11: Thông đồng

 

Là tay già đời tình trường, theo một nghĩa nào đó Lý Thừa Trác rất biết nhìn người.

 

Hắn quét mắt nhìn Chu Tử Kỳ từ trên xuống dưới, liền kết luận thiếu nữ ngây thơ mặc váy ngắn trước mặt, hơi có chút không được tự nhiên này là một cậu trai trẻ.

 

Đang lúc buồn chán vì bị tuột mất con mồi ngon hấp dẫn lại tạm thời không có cách nào nhấm nháp được hắn lúc này lập tức trở nên hưng phấn.

 

Hắn nhìn chòng chọc Chu Tử Kỳ, đeo chiếc mặt nạ dối trá nở cụ cười ôn hòa với Chu Tử Kỳ.

 

Hắn chưa gặp qua con trai thích đóng giả nữ, không biết loại trai này ở trên giường sẽ có hương vị gì.

 

Tưởng tượng thiếu niên ăn mặc gợi cảm chân mang tất đen, ngoan ngoãn quỳ bò trên giường, đuôi mắt đỏ ửng, nhỏ giọng khóc thút thít...... Lý Thừa Trác tức khắc cảm giác quần tây có chút căng chặt.

 

Kiềm chế động tác l**m môi, Lý Thừa Trác nhấc chân đi về phía Chu Tử Kỳ.

 

Chu Tử Kỳ khẩn trương lại bối rối.

 

Hắn có nhận ra mình không?

 

"Vị này...... Tiểu thư," Lý Thừa Trác nhẹ nhàng lịch sự nói, "Em đang gặp khó khăn gì sao?"

 

Chu Tử Kỳ ngẩn ra, Lý Thừa Trác không có nhận ra hắn? Hắn tính toán trả lời: "Đúng vậy, tôi mới từ ghế lô* ra đi toilet, nhưng quên đường trở về. Tiên sinh ngài có thể giúp tôi không?"

 

*包廂(bāoxiāng): ghế lô, ghế ngồi được thiết kế đặc biệt trong kịch trường, một gian có vài chổ ngồi. (từ này t không biết thay bằng từ gì thì thích hợp nữa)

 

Lý Thừa Trác mỉm cười: "Đương nhiên."

 

Trước đây bởi vì thân phận mà sinh lòng tự ti, Chu Tử Kỳ chỉ có thể ở một bên yên lặng nhìn Lý Thừa Trác chơi đùa, xem hắn cùng những nhân viên phục vụ khác trò chuyện, nhìn những nhân viên phục vụ đó đỏ mặt thẹn thùng hứng tình, còn có thể được tiền boa, trong lòng rất hụt hẫng.

 

Hiện tại tuy rằng là giả, nhưng giờ phút này hắn và Lý Thừa Trác ở bên ngoài địa vị thân phận ngang nhau, nội tâm Chu Tử Kỳ không còn thấy tự ti, ngẩng gương mặt ngây thơ nhìn Lý Thừa Trác, mềm giọng nói: "Tiên sinh ngài thật là tốt!"

 

"Chuyện nhỏ không tốn sức mà thôi." Ý cười trong mắt Lý Thừa Trác càng sâu: "Tiểu thư ngồi ở ghế lô nào? Tôi đưa em qua đó."

 

"Ghế lô của Lục phu nhân, tiên sinh biết đi như thế nào không?"

 

"Lục phu nhân?" Lý Thừa Trác nhướng mày, "Tập đoàn Phong Diệp Lục gia?"

 

Chu Tử Kỳ gật gật đầu: "Đúng vậy."

 

Ánh mắt Lý Thừa Trác dừng lại trên mặt mày có sáu phần giống Hứa Tuệ Dung, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc: "Em là gì của Lục phu nhân?"

 

Chu Tử Kỳ không trả lời, chỉ nhẫn nhịn mỉm cười, Lý Thừa Trác nhìn cậu thật sâu, gọi một người phục vụ lại hỏi ghế lô của Hứa Tuệ Dung.

 

Sợ hắn đưa mình qua sẽ bị lộ, Chu Tử Kỳ nhanh nhẹn nói: "Bạn ngài còn đang đợi ngài, không làm phiền ngài nữa, ngài nói cho em đi như thế nào là được."

 

Nói xong lời này, trên mặt Chu Tử Kỳ nổi lên một màu hồng nhạt: "Có thể thêm phương thức liên lạc của ngài không?"

 

Lý Thừa Trác cong môi: "Đương nhiên."

 

"Cảm ơn ngài! Có cơ hội gặp lại!" Chu Tử Kỳ đỏ mặt xoay người đi, ghế lô của Hứa Tuệ Dung là Đinh Lan Các, xoay người đi về phía trước, đi qua hành lang trúc chỉ vàng quẹo vào là đến.

 

Trúc chỉ vàng , 金絲竹

 

Lý Thừa Trác gọi hắn lại, ánh mắt sáng quắc nhìn hắn, giọng điệu nhiệt tình tự nhiên nói: "Tiểu thư xinh đẹp, nếu em còn có gì cần giúp đỡ, có thể điện thoại cho tôi bất cứ lúc nào, tôi sẽ còn ở đây thêm một lúc nữa."

 

Chu Tử Kỳ trong lòng ấm áp, vui vẻ lại cảm kích: "Được, em biết rồi, cảm ơn ngài!"

 

Trong khoảnh khắc hắn xoay người đi, khóe môi Lý Thừa Trác lộ ra nụ cười thích thú.

 

Ở một nơi có đầu bếp cao cấp như hoàng gia thế này, vì để bảo vệ sự riêng tư cho khách hàng, mỗi ghế lô đều có toilet riêng, ở đâu ra phải ra ngoài đi toilet?

 

Cậu bé có nét giống Lục phu nhân lén chạy vào tìm Lục phu nhân là muốn làm gì?

 

Rất nhanh, Lý Thừa Trác liền biết Chu Tử Kỳ muốn làm gì.

 

Chu Tử Kỳ tìm được Đinh Lan Các Lục phu nhân đang dùng cơm, nhưng đối phương vẫn luôn không ra ngoài, hắn cũng không thể ở bên ngoài quá lâu tránh khiến cho người khác nghi ngờ.

 

Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ cứ như vậy mà rời đi?

 

Nhưng tiền boa Lục Tinh Trạch cho hắn đã xài hết, tiếp theo hắn không còn tiền để giả trang đến những nơi đắt đỏ thế này để  tiếp cận Lục phu nhân nữa!

 

Chu Tử Kỳ uể oải lại không cam lòng.

 

Vì sao không phải hắn bị ôm nhầm cho một người có tiền? Có tiền có thể sai khiến ma quỷ, nếu hắn cũng giống Lục Tinh Trạch có thể tùy ý tiêu xài, đâu cần phải gian nan khó khăn như vậy để tiếp cận Lục phu nhân?

 

Chu Tử Kỳ càng nghĩ càng hận.

 

Nếu hắn mới thật sự là thiếu gia Lục gia, tiền Lục Tinh Trạch tiêu chính là tiền của cha mẹ hắn! Tương lai tiền cha mẹ hắn đều phải để lại cho hắn, vậy tương đương Lục Tinh Trạch đang tiêu xài tiền thuộc về hắn!

 

Nhận thức này khiến Chu Tử Kỳ vô cùng giận dữ.

 

Không được! Hắn nhất định phải nhanh chóng làm xét nghiệm ADN với Lục phu nhân! Nếu chậm một ngày, Lục Tinh Trạch sẽ xài càng nhiều tiền của hắn!

 

Hắn gắt gao siết chặt nắm đấm, Chu Tử Kỳ tức giận run cả người.

 

Làm sao bây giờ? Làm mới có thể lấy được tóc của Lục phu nhân?

 

Chu Tử Kỳ nắm chặt di động, đột nhiên trong đầu hắn chợt lóe sáng, quay đầu nhìn về một hướng, giọng nói ôn nhu của người đàn ông lập tức vang vọng bên tai —— nếu em còn có gì cần giúp đỡ, có thể điện thoại cho tôi bất cứ lúc nào, tôi sẽ còn ở đây thêm một lúc nữa.

 

Chu Tử Kỳ mừng rỡ như điên.

 

Trời không tuyệt đường con người! Đại thiếu gia Lý gia tốt như vậy ôn nhu như vậy nhất định sẽ giúp hắn!

 

Đúng! Đi tìm Lý Thừa Trác!

 

......

 

Lý Thừa Trác nghe xong đầu đuôi ngọn ngành, khó tin nhìn Chu Tử Kỳ: "Còn có loại chuyện này, em......"

 

"Lý tiên sinh, xin ngài nhất định phải giúp em!" Chu Tử Kỳ đuôi mắt phiếm hồng, nước mắt lưng tròng, một tay nắm áo Lý Thừa Trác, bộ dáng đáng thương lại bất lực đặc biệt đáng yêu.

 

Hắn còn đội tóc giả, ăn mặc như con gái, cố ý giả vờ đáng thương, làm Lý Thừa Trác vô cùng hưởng thụ. Lý Thừa Trác giọng điệu nhẹ nhàng hỏi: "Cho nên em thật sự là con trai?"

 

"Dạ." Chu Tử Kỳ nhỏ giọng gật đầu.

 

"Một chút cũng nhìn không ra......"

 

Âm thanh Lý Thừa Trác khi nói lời này có chút khàn khàn.

 

Chu Tử Kỳ cắn cắn môi, đôi mắt ướt đẫm nhìn hắn, do dự một chút, hắn nắm tay Lý Thừa Trác đặt lên ngực mình.

 

Phẳng.

 

Lý Thừa Trác cuộn tròn ngón tay, Chu Tử Kỳ đỏ bừng mặt, xấu hổ quay mặt đi.

 

Đáy mắt Lý Thừa Trác xẹt qua một tia dâm tà đen tối.

 

So với việc sờ ngực, hắn càng thích Chu Tử Kỳ cởi hết quần áo ra để chứng minh bản thân.

 

"Xin lỗi." Lý Thừa Trác xin lỗi mà cười cười, ngẩng đầu vỗ vỗ đầu Chu Tử Kỳ, "Tôi chỉ muốn nói em mặc đồ nữ rất hợp rất xinh đẹp, chứ không có ý nghi ngờ em."

 

"À......" Mặt Chu Tử Kỳ càng đỏ hơn, ngước mắt đối mắt hắn, "Ngài sẵn lòng giúp em phải không? Trừ ngài ra, em không tìm được ai có thể giúp em."

 

"Vừa rồi tôi đã nói, tôi rất vui lòng giúp đỡ em." Lý Thừa Trác nói rất chân thành.

 

Nếu việc này là thật sự, Lục tiểu thiếu gia cao ngạo kiêu căng kia chẳng phải là từ đám mây rơi xuống sao?

 

Lục Tinh Trạch còn có tư cách gì mà từ chối hắn chứ?

 

...... Thật là càng ngày càng thú vị.

 

Lý Thừa Trác rất tự nhiên mà ôm lấy bả vai Chu Tử Kỳ: "Việc còn lại cứ giao cho tôi, đang là giờ cơm, em đã ăn cơm chưa?"

 

Chu Tử Kỳ một lòng tập trung cho kế hoạch làm thế nào để tình cờ gặp Hứa Tuệ Dung, làm thế nào lấy được tóc đi kiểm tra, căn bản chưa kịp ăn cơm, Lý Thừa Trác đã hỏi, hắn cũng thành thật trả lời.

 

"Vừa hay, tôi cũng chưa ăn, em vào dùng cùng tôi không?" Giọng điệu Lý Thừa Trác quen thuộc, giống như hai người lđã quen biết từ lâu, "Ghế lô đều là bạn của, em không cần căng thẳng."

 

Chu Tử Kỳ được sủng mà sợ, lẽ ra phải cảm thấy bị gò bó, nhưng Lý Thừa Trác quá săn sóc, hắn căn bản là không cảm giác được bất an. Hơn nữa hắn sẽ sớm trở thành người thừa kế Lục gia, cũng cần phải kết giao với thiếu gia tiểu thần tầng lớp thượng lưu, hiện tại có thể nói Lý Thừa Trác là đang giới thiệu nhân mạch cho hắn trước!

 

Chu Tử Kỳ rất cảm động, nhưng ngoài mặt vẫn giả vờ trì hoãn: "Sao lại không biết xấu hổ như thế? Anh đồng ý giúp em em còn cho thể báo đáp được, hiện tại còn muốn anh mời em ăn cơm......"

 

"Không có gì phải ngại, em muốn báo đáp tôi, về sau vẫn còn nhiều cơ hội." Lý Thừa Trác cười khẽ, ôm lấy hắn đi về hướng ghế lô.

 

"Lý tổng, em gái này là?" (ở đây tg thực sự dùng 妹妹 mei mei là em gái, đáng ra lần đầu gặp phải gọi là tiểu thư, thể hiện sự khinh bỉ thấy rõ)

 

Thấy Lý Thừa Trác ra ngoài một lúc liền mang về một nữ sinh xinh đẹp, đám hồ bằng cẩu hữu đang ngồi với hắn đều biết hắn chỉ thích nam, đặc biệt là những nam sinh xinh đẹp nên bắt đầu trêu chọc hắn.

 

Lý Thừa Trác nhàn nhạt cười: "Đây là tiểu Kỳ, da mặt hắn mỏng, các người đừng trêu hắn."

 

Có người tinh mắt nhìn ra Chu Tử Kỳ là nam, khoa trương kêu lên: "Lý tổng, em gái này cũng quá xinh đẹp rồi! Anh vậy mà giấu đi không mang ra, cũng quá không có nghĩa khí rồi!"

 

Chu Tử Kỳ lập tức đỏ mặt, Lý Thừa Trác gắp thức ăn cho hắn, trấn an: "Không cần để ý bọn họ, ăn cơm trước."

 

Chu Tử Kỳ chưa bao giờ được người quan tâm như vậy, trong phút chốc cả trái tim đều là ấm áp.

 

Là đầu bếp riêng hàng đầu ở thành phố B, đồ ăn cực kỳ ngon miệng, Chu Tử Kỳ lần đầu tiên được ăn đồ ăn ngon như vậy, càng thêm quyết tâm lấy lại thân phận và địa vị của mình.

 

Sau khi ăn xong, Lý Thừa Trác ẩn ý giao mắt với đám hồ bằng cẩu hữu rồi lái xe đưa Chu Tử Kỳ về, tai mắt Lục Vọng sắp xếp theo dõi Chu Tử Kỳ nhanh chóng báo cáo tình huống.

 

Lục Vọng không ngờ Lý Thừa Trác cũng có liên quan, anh tạm thời không rõ Lý Thừa Trác cùng Chu Tử Kỳ có quan hệ gì, chờ sau khi Lý Thừa Trác ra tay, trong mắt nam nhân toàn là túc sát(?).

Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip THABET
Loading...