Con Trai Nuôi Nhà Hào Môn Trọng Sinh, Cầm Chắc Kịch Bản Hắc Hóa

Chương 224



Chương 224: Nghiệm thu

 

Tuy rằng cũng không biết đã lăn giường bao nhiêu lần, nhưng vị bạn trai mới này vẫn rất thẹn thùng, hơn nữa mỗi lần đổi một người đổi một cơ thể đều có trải nghiệm mới, mặc dù anh vẫn có ký ức của bọn họ, Cố Thanh Yến vẫn muốn làm hài lòng người bạn trai ngây thơ trước mắt này.

 

Tính tính thì, cậu cũng chưa từng có mối quan hệ yêu đương chính thức nào trước đây.

 

Có lẽ có thể từ những manh mối tìm được, sẽ làm nhớ tới điều gì đó.

 

"Hiện tại chúng ta là một cặp, nếu không thì, một lần nữa làm quen lại nhé?" Cố Thanh Yến vươn tay về phía nam nhân, khẽ cười, "Cố Thanh Yến, sinh viên năm 2 đại học X, năm nay mười chín tuổi."

 

Nam nhân nắm chặt tay cậu, nghiêm túc: "Lệ Kiêu, Chủ tịch tập đoàn Lệ thị, 30 tuổi."

 

Lệ Kiêu? Cùng tên hay chỉ là cùng âm? Cố Thanh Yến tạm thời không phân biệt được, nhưng không ảnh hưởng đến phát huy bình thường của cậu.

 

"Về sau xin chỉ giáo nhiều hơn, Lệ tiên sinh."

 

Cào nhẹ lên lòng bàn tay nam nhân, Cố Thanh Yến cười cong mi mắt.

 

Bởi vì có năng lượng, cho nên mặc dù chân bị gãy, Cố Thanh Yến cũng khôi phục nhanh hơn so với người bình thường, nhưng vẫn phải bó bột, trong khoảng thời gian này không tiện xuống giường, ở bệnh viện vài ngày liền về nhà tĩnh dưỡng.

 

Giang Thiên Ngữ lái xe tông cậu sau đó bị khống chế, Lệ Kiêu không báo cảnh sát hay khởi kiện, mà đem Giang Thiên Ngữ đưa vào bệnh viện tâm thần.

 

Điều này rất hợp ý Cố Thanh Yến, sao có thể cho Giang Thiên Ngữ dễ dàng như vậy được, để ả từ từ khôi phục trong tù à? Đương nhiên bệnh viện tâm thần sẽ càng cho ả cảm giác đau khổ vô tận hơn!

 

Cố Thanh Yến cũng không thực sự quan tâm đến điều này, ngày ngày ở nhà tĩnh dưỡng, sợ cậu buồn, Lệ Kiêu dành phần lớn thời gian làm việc tại nhà và bên cạnh cậu.

 

Sớm chiều ở chung một chỗ, Cố Thanh Yến phát hiện không ít chuyện thú vị.

 

Có lẽ là do bản tính của một người, nên dù linh hồn bị phân thành nhiều mảnh, mỗi một mảnh đều sẽ giữ nguyên bản tính của nguyên chủ, sẽ không tạo ra những cá nhân khác biệt tính cách quá lớn.

 

Cho nên tất cả ưu điểm và khuyết điểm trên nhóm bảy người Lục Vọng đều hiển hiện trên Lệ Kiêu, duy chỉ có sự ngây thơ là chưa được bộc lộ.

 

Có lẽ điểm này chỉ được thể hiện khi đối mặt với Cố Thanh Yến, trước mặt người ngoài, Lệ Kiêu vẫn như cũ là một tổng tài sát phạt quyết đoán, tự tin kiêu ngạo của tập đoàn Lệ thị.

 

Nếu trước đây bọn họ thật sự quen biết nhau, đã từng tiếp xúc, cậu nhất định sẽ phát hiện ra hơn nữa còn cảm nhận được tình cảm đối phương dành cho mình.

 

Cố Thanh Yến càng ngày càng tò mò cậu và Lệ Kiêu trước đây rốt cuộc là như thế nào.

 

Lười biếng nằm trong bồn tắm, cái chân bó bột được quấn màng bọc thực phẩm cẩn thận treo lơ lửng phía ngoài bồn tắm, Cố Thanh Yến khép hờ mắt nhìn Lệ Kiêu tắm rửa cho mình.

 

"Có muốn lau, lau cho em không? Cả người nam nhân căng thẳng, hai tai đã đỏ bừng. Anh cầm khăn lông hơi run run, đôi mắt đen dao động, không dám dừng lại trên người Cố Thanh Yến.

 

Bờ ngực trắng nõn đẹp đẽ của thanh niên như ẩn như hiện trong làn nước, ở phần eo phủ đầy bọt trắng, phía dưới bọt trắng là cơ thể trần như nhộng. Nếu không phải thanh niên bị thương ở chân, thì giờ phút này ở dưới đáy nước chính là một đôi chân dài xinh đẹp như chiếc đuôi nàng tiên cá.

 

Lệ Kiêu vô thức nuốt nước miếng.

 

Bản thể của anh chưa từng trực tiếp trải nghiệm qua, nhưng toàn bộ ký ức của những mảnh nhỏ linh hồn đồng loạt hiện lên trong tâm trí anh, đôi chân kia làm sao quấn lấy eo anh, làn da trắng như sứ phập phồng trên ngực anh ra sao......

 

Phát hiện hầu kết nam nhân không ngừng chuyển động, ánh mắt hoảng loạn, dáng vẻ đã làm chuyện gì sai trái, Cố Thanh Yến hứng thú, "Được đó."

 

Bàn tay cầm khăn lông chần chừ đặt lên cổ Cố Thanh Yến, Lệ Kiêu rũ mắt không dám nhìn vào mắt Cố Thanh Yến. Khi di chuyển chạm vào da thịt ấm áp của thanh niên, nhiệt độ ấy xuyên qua đầu ngón tay truyền thẳng đến tim, tựa như muốn thiêu cháy cả người anh.

 

"Xuống dưới một chút." Cố Thanh Yến bắt lấy cổ tay ton mà mạnh mẽ của anh dời xuống, ấn lên ngực mình.

 

Ngay lập tức, cả người Lệ Kiêu bốc cháy, cổ cũng đỏ bừng.

 

Cố Thanh Yến khẽ bật cười, nắm cổ áo anh kéo về phía trước, khi chỉ còn cách môi anh một centimet, nhẹ giọng hỏi: "Bạn trai, tôi có chỗ nào mà anh chưa thấy qua? Sao bây giờ lại không dám nhìn?"

 

"Khó coi lắm sao?"

 

Ánh mắt lơ đãng rơi xuống mặt Cố Thanh Yến, Lệ Kiêu khàn giọng nói: "Dù thế nào cũng đều đẹp."

 

Cố Thanh Yến như khen thưởng mà dán môi mình lên môi anh, hôn một cái, ám chỉ: "Chăm sóc tôi cho tốt, chờ khi tôi khỏe lại, sẽ đút anh ăn."

 

Lời chọc ghẹo lộ liễu như vậy làm nam nhân như ngừng thở, bàn tay to bắt lấy bả vai Cố Thanh Yến, đuổi theo đôi môi đang muốn lui môi, không theo bất kỳ quy tắc nào mà hôn lên.

 

Nét ngây thơ không tương đồng với vẻ ngoài làm Cố Thanh Yến càng thêm hưng phấn, nhịn không được mở miệng......

 

"A......" Không cẩn thận đụng đến chân, Cố Thanh Yến kêu thành tiếng, cũng gọi lý trí của Lệ Kiêu trở về.

 

Nam nhân mặt đỏ tai hồng tách cậu ra, kéo theo một sợi chỉ bạc, môi mỏng hồng nhuận, trái tim nơi lồng ngực đập như sấm động.

 

Nam nhân ngây ngơ bị cuốn vào vòng xoáy d*c v*ng làm dấy lên cảm giác vừa k*ch th*ch vừa tội lỗi.

 

Cố Thanh Yến l**m l**m môi, nóng lòng muốn thử, "Nhanh lên, nước lạnh rồi."

 

"Ừm." Lệ Kiêu hít sâu một hơi, vớt khăn lông ra khỏi nước tiếp tục lau người cho Cố Thanh Yến.

 

Lần này nam nhân không né tránh nữa, mà nghiêm túc lau từng tấc da thịt, cho dù không nhìn thấy trong nước, anh vẫn lần xuống theo đường cong của thanh niên.

 

Khi anh đưa khăn thâm nhập vào khu tam giác, Cố Thanh Yến bắt lấy tay anh, "Được rồi, rửa sơ một chút là được."

 

Đem trong ngoài lau chùi nghiêm túc đến giống như trẻ con này lại làm Cố Thanh Yến có chút ngượng ngùng.

 

Căng thẳng giảm bớt, Lệ Kiêu đáp lời, đỡ Cố Thanh Yến dậy, dùng vòi hoa sen xả sạch bọt xà phòng trên người cho cậu, sau đó lại lấy khăn tắm trùm lên người cậu.

 

Ôm người ra khỏi bồn tắm, Lệ Kiêu mắt nhìn thẳng đi nhanh ra ngoài.

 

Cố Thanh Yến nhìn đường quai hàm sắc bén của nam nhân, cảm giác mình đang chơi trò chơi bao dưỡng rất mới lạ, nhưng chân cẳng bị thương không tiện, không thể trêu chọc quá đáng.

 

Vì thế Cố Thanh Yến hạ quyết tâm mau chóng dưỡng thương cho tốt, ăn nhiều đồ bổ, tăng cường thể lực, đến khi thạch cao được tháo xuống, cũng đã là chuyện của hai tháng sau.

 

Thời gian hai tháng có thể xảy ra rất nhiều chuyện!

 

Lệ Kiêu, người vì không muốn đè lên chân bị thương của cậu mà khăng khăng tách ra ngủ riêng đến một ngày nghe theo ám chỉ của cậu đỏ mặt nằm xuống một bên giường lớn. Tay chân nam nhân quy củ đặt hai bên người, nhắm hai mắt không nhúc nhích dáng vẻ y hệt Liễu Hạ Huệ tuân thủ nghiêm ngặt nam đức.

 

Nhịn hai tháng Cố Thanh Yến quả thực nhịn hết nổi. Cậu bất mãn hỏi: "Bạn trai à anh ngủ rồi hả?"

 

Lệ Kiêu mở to mắt, quay đầu nhìn cậu, dùng ánh mắt dò hỏi cậu có chuyện gì.

 

Cố Thanh Yến nhíu mày: "Anh cách tôi xa như vậy, là sợ tôi ăn thịt anh hả?"

 

Lệ Kiêu vội vàng lắc đầu: "Không có, là sợ em không được tự nhiên."

 

"Anh cách xa tôi như vậy mới là rất không tự nhiên." Cố Thanh Yến lạnh giọng, "Lại đây."

 

Lệ Kiêu làm một động tác nuốt, cơ thể căng cứng nhích từng chút một.

 

"Bạn trai, anh làm tôi giống như một tên côn đồ cướp sắc gái nhà lành vậy." Cố Thanh Yến nâng cao chiếc cằm hoàn hảo như tạc, "Cho nên anh có chịu theo không?"

 

Lệ Kiêu im lặng, chỉ có lỗ tai là đỏ bừng.

 

"Tôi nói anh biết, anh nên chủ động theo tôi. Không theo, vậy tôi chỉ có thể cưỡng ép anh theo mà thôi!"

 

Cố lưu manh nhướng mày híp mắt, toát ra vẻ phong lưu của một người ăn chơi trác táng.

 

Nét hoạt bát của cậu làm trái tim nơi ngực Lệ Kiêu bùng cháy, tay anh run rẩy luồn xuống phía dưới áo ngủ của Cố Thanh Yến tham dò v**t v* cơ thể mềm mại của cậu, giọng khàn đặc nói: "Chân của em vẫn chưa thể vận động mạnh, có yêu cầu gì em cứ nói, tôi sẽ cố gắng hết sức thỏa mãn em......"

 

Cố Thanh Yến cười, áp sát bên tai anh nói: "Vậy thì tới lấy lòng tôi đi."

Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip THABET
Loading...