Chương 23: Sự kiểm soát của Lục Vọng
"Ba mẹ, con cũng muốn đi học ở Nhất Trung." Chu Tử Kỳ nhìn chằm chằm vào huy hiệu trường trên đồng phục Cố Thanh Yến nói.
"Nếu tụi con đã là anh em, vậy không lý do chỉ có một người được đi học ở Nhất Trung đúng không?"
Mọi người đều biết, Nhất Trung là trường học có cơ sở giáo dục và thành tích tốt nhất thành phố B, dựa vào cái gì một tên hàng giả có thể học ở Nhất Tung, mà hắn một thiếu gia hàng thật chỉ có thể theo học tại trường trung học phụ thuộc?
Hắn cũng phải vào Nhất Trung! Nếu có thể tốt nhất là học cùng một lớp với Lục Tinh Trạch, sau đó hắn muốn nói cho mọi người biết! Hắn mới là đại thiếu gia chân chính của Lục gia!
Lục Tinh Trạch chẳng qua chỉ là đồ quê mùa ỷ vào mẹ hắn thích nó nên mới cáo mượn oai hùm mà thôi!
Ngẫm lại trước kia cũng bởi vì thân phận tiểu thiếu gia Lục gia của Lục Tinh Trạch mà được mọi người a dua nịnh hót lại dùng ánh mắt khinh thường nhìn hắn, dùng lời nói khó nghe chế nhạo hắn, Chu Tử Kỳ hưng phấn đến mức hận không thể ngày mai ngồi học cùng lớp với Lục Tinh Trạch, để những kẻ đó vây quanh lấy hắn!
Lục Văn Đức trước đây cũng suy xét qua vấn đề chuyển trường của Chu Tử Kỳ, hắn là con ruột tất nhiên phải được hưởng điều kiện giảng dạy tốt nhất, nhưng ông muốn chờ đến học kỳ sau của năm hai cao trung mới sắp xếp cho hắn vào Nhất Trung.
Nhưng hiện tại Chu Tử Kỳ đã đưa ra yêu cầu, nếu không đáp ứng, trong lòng con trai nhất định sẽ không thoải mái, sẽ cảm thấy ông bất công, Lục Văn Đức đành phải nói sẽ sắp xếp.
Mà Hứa Tuệ Dung lại có chút lo lắng: "Con muốn học ở Nhất Trung không phải không được, chỉ là chương trình học ở Nhất Trung so với các trường khác tương đối nhanh và khó hơn một chút, con giữa chừng chuyển đến có khả năng sẽ vất vả hơn."
Nghe nàng nói như vậy, Chu Tử Kỳ thực sự không vui
Con mẹ nó ý là hắn sẽ theo không kịp tiến độ học tập của Nhất Trung sao?
Ngay cả tên phế vật vốn quen ăn nhậu chơi bời như Lục Tinh Trạch còn có thể thích ứng, hắn sao có thể theo không kịp?
Hắn không chỉ muốn biểu hiện xuất sắc hơn Lục Tinh Trạch về mọi phương diện, còn muốn đạp lên đầu Lục Tinh Trạch, cho y cảm nhận tình yêu đến từ "Anh trai"này!
Lục Tinh Trạch đương nhiên biết Chu Tử Kỳ muốn chuyển trường đến Nhất Trung là vì muốn làm nhục mình, cậu mặt không đổi sắc nói với Hứa Tuệ Dung: "Nếu anh trai chuyển đến trường học của tụi con, vậy tài xế cùng nhau đưa đón cũng tiện hơn nhiều!"
"Tụi con còn có thể cùng nhau học tập, có vấn đề gì không hiểu cũng có thể chỉ dạy lẫn nhau!"
Nghe được lời này, trong mắt Chu Tử Kỳ nhanh chóng hiện lên một tia đen tối.
Tài xế cùng nhau đón đưa? Rất tốt! Hắn là người thừa kế duy nhất của Lục gi, hàng giả có tư cách gì để tài xế đưa đón? Trước kia hắn đều là đi bộ đi học! Phải bắt Lục Tinh Trạch nếm thử mùi vị đi bộ đến trường bị mưa tuôn gió xối!
Về phần cùng nhau học tập, ha ha! Hắn muốn cho Lục Tinh Trạch biết, giả mạo thân phận của hắn hưởng thụ vinh hoa phú quý nhiều năm như vậy sẽ phải trả giá!
Những tâm tư u ám này của Chu Tử Kỳ Cố Thanh Yến đương nhiên biết, nhưng có làm sao đâu?
Chu Tử Kỳ không tìm cậu gây rối sao vả mặt được? sao có thể giải trừ oán khí trên người Lục Tinh Trạch được chứ?
Vì thế chuyện Chu Tử Kỳ chuyển đến Nhất Trung liền được quyết định, Chu Tử Kỳ còn làm trò trước mặt Lục Văn Đức Hứa Tuệ Dung nói với Cố Thanh Yến: "Anh mới đến Nhất Trung, bạn bè không có ai, Tiểu Trạch em nhiều bạn như vậy, em nhất định sẽ giới thiệu anh làm quen với họ, đúng không?"
Nghe vậy, Lục Văn Đức cùng Hứa Tuệ Dung đều nhìn Cố Thanh Yến. Hai người quyết định giữ lại Cố Thanh Yến coi như con nuôi tại Lục gia, mục đích trong đó chính là để Cố Thanh Yến trợ giúp Chu Tử Kỳ mau chóng hòa nhập với giới thượng lưu, kết giao với các tiểu thư thiếu gia hào môn, mở rộng nhân mạch.
Tuy rằng lễ nghi này bọn họ có thể dạy Chu Tử Kỳ, nhưng mối quan hệ giữa các cá nhân lại không thể dạy.
Lục Tinh Trạch được nuôi dưỡng ở Lục gia nhiều năm đã xây dựng được một vòng nhân mạch, vòng nhân mạch của những thiếu gia đó được hình thành không phải một sớm một chiều có được, bây giờ bọn họ bắt đầu bồi dưỡng Chu Tử Kỳ cũng không tính là muộn, nhưng cách nhanh nhất để Chu Tử Kỳ có được vòng tròn của riêng mình chính là thông qua Lục Tinh Trạch giới thiệu!
Đối diện với hai cặp mắt nhìn chằm chằm vào mình, Cố Thanh Yến không hề có tâm cơ mà nói: "Đây là đương nhiên, anh trai yên tâm, em nhất định sẽ giới thiệu bạn cùng lớp và bạn học trong Nhất Trung với anh!"
Lục Văn Đức Hứa Tuệ Dung rất vui mừng, Chu Tử Kỳ trong lòng âm thầm đắc ý.
Khi hắn đang âm thầm lên kế hoạch muốn vả mặt Cố Thanh Yến trước mặt bạn bè Cố Thanh Yến là hàng giả là tu hú chiếm tổ, Cố Thanh Yến đã đi trước một bước thẳng thắn với đám bạn.
"Cậu nói cái gì? Cậu không phải con ruột Lục phu nhân, mà là được nhận nuôi?!"
Trình Trì khiếp sợ đến mức giọng nói cao lên đến quãng tám, cuối câu đều vị vỡ ra.
"Ừm, ba mẹ tôi bọn họ vừa mới tìm được con trai ruột, hắn đã dọn về nhà ở." Cố Thanh Yến mặt trắng bệch nói, giơ tay cầm lấy ly rượu trên bàn đột nhiên rót một ngụm.
Cậu uống quá nhanh nên bị sặc, ho khan vài tiếng, trên mặt một mảnh ửng hồng, đôi mắt đen lấp lánh cũng chảy ra một chút nước, che lại miệng mũi chỉ lộ ra một đôi mắt phiếm hồng nhìn nhu nhược lại đáng thương.
Điều này rất khác với con người cao ngạo cố chấp ngày thường của cậu.
Ghế lô trong chớp mắt yên tĩnh, Trình Trì mắng vài câu th* t*c: "ĐM cái quái quỷ gì vậy! Sao mà giống đang diễn một bộ phim thần tượng cho giới trẻ vậy!"
"Sau này tôi không còn là Lục thiếu nữa...... Đêm nay xem như tôi mời, mọi người cùng nhau vui vẻ!" Cố Thanh Yến lấy lại bình tĩnh, cầm lấy chai rượu uống cạn, "Ly này kính các cậu!"
Nói xong lại bắt đầu ngửa đầu nốc rượu, dáng vẻ tự sa ngã này khiến Trình Trì nhíu mày, vội vàng đi lên đoạt lấy chai rượu.
"Đã là thời buổi nào rồi, quan hệ huyết thống tính là gì? Tên kia lợi hại hơn cậu sao?" Trình Trì rống lớn, "Dù cho là con ruột thì thế nào! Đại thiếu gai Lục gia tôi chỉ nhận một mình cậu!"
Vài người khác cũng thưa thớt phụ họa theo: "Đúng vậy, Lục thiếu! Chúng tôi đều đi theo cậu!"
"Thành phố B ai mà không biết danh tiếng của Lục thiếu cậu? Đổi một người khác lại đều không nhận!"
Lời nói thì nói như vậy, nhưng chờ khi Lục Văn Đức và Hứa Tuệ Dung tổ chức yến hội chính thức giói thiệu Chu Tử Kỳ với giới thượng lưu thành phố B, tên Chu Tử Kỳ được sửa lại, những người nói đi theo cậu tất cả đều chạy tới khen tặng Chu Tử Kỳ.
Sau đó Chu Tử Kỳ hãm hại Lục Tinh Trạch, khi Lục Tinh Trạch xin giúp đỡ từ những người này, đa số đều sống chết mặc bây, một vài người còn bỏ đá xuống giếng, chỉ có Trình Trì làm được lời hắn nói, tình bạn của hai chúng ta như mặc chung chiếc quần không đáy, sẽ không bởi vì một thân phận thiếu gia nói thay đổi liền thay đổi.
Cố Thanh Yến vốn dĩ lười phản ứng đám hồ bằng cẩu hữu này, hiện tại tự tiết lộ thân phận cũng là muốn cho những người này tự động xa cách cậu.
Nhưng cậu còn chưa uống xong rượu, cửa đã bị người gõ mở.
Một vệ sĩ mặc đồ đen đeo kính râm đứng ở cửa, một chữ không thiếu mà truyền đạt mệnh lệnh của người nào đó: "Vị thành niên không được uống rượu, buổi tối trước 10 giờ rưỡi phải về nhà."
Người trên ghế lô hai mắt nhìn nhau, loại miệng lưỡi gia trưởng này...... Tên to con này là do Lục tổng phái tới?
Khi mọi người đang nghi hoặc, Cố Thanh Yến cũng cảm thất rất kinh ngạc.
Lục Vọng thật sự âm thầm sắp xếp vệ sĩ theo bảo vệ cậu?
...... Quan tâm lến cháu trai rẻ tiền là cậu như vậy sao?
Gia chủ Lục gia tàn nhẫn vô tình là muốn tìm kiếm chút tình thân đơn thuần trên người cậu sao?
Cố Thanh Yến trong lòng dâng lên một cảm giác kỳ quái, mở giao diện trò cuyện Wechat với Lục Vọng WeChat, ngón tay nhẹ gõ, gửi đi một tin nhắn: "Chú nhỏ, cháu biết rồi, bây giờ cháu sẽ về liền."
Lục Vọng trả lời rất nhanh: "Tâm tình không tốt có thể đến sòng bạc chơi, không được uống rượu."
Cố Thanh Yến cười khẽ, Lục Vọng là lo lắng Chu Tử Kỳ trở về, cậu không vui sao?
