Con Trai Nuôi Nhà Hào Môn Trọng Sinh, Cầm Chắc Kịch Bản Hắc Hóa

Chương 24



Chương 24: Tự tiết lộ thân phận

 

Tiền đưa đến cửa không được không cần, Cố Thanh Yến trả về một câu: "Dạ, cảm ơn chú nhỏ!"

 

Trình Trì thấy tâm trạng cậu đã tốt lên nhiều, cẩn thận hỏi: "Ba cậu?"

 

Cố Thanh Yến lắc đầu, liếc nhìn những người khác: "Bây giờ tôi phải về, các muốn tiếp tục uống thì cứ uống, hóa đơn cứ ghi tên tôi."

 

Trình Trì là người đầu tiên đứng lên: "Lục thiếu, tôi và cậu cùng nhau về!"

 

Cố Thanh Yến liền không để ý tới những người khác nữa, dẫn đầu nhấc chân đi ra khỏi ghế lô.

 

Mấy người phía sau không đuổi theo.

 

Trình Trì rất tức giận, hung tợn mắng hai câu: "Gió chiều nào theo chiều ấy! Đến lúc đó nếu bọn họ còn không biết xấu hổ dính lấy, Lục thiếu cậu đừng để ý đến bọn họ!"

 

Cố Thanh Yến nhún nhún vai không sao cả, liếc nhìn hắn một cái, ánh mắt vẫn ph*ng đ*ng kiêu ngạo như trước :"Chỉ vài chai rượu là có thể nhìn rõ sắc mặt một số người, tức giận cái gì chứ?"

 

Không nghĩ tới cậu lại cởi mở như vậy, Trình Trì không khỏi nghi ngờ có phải vừa rồi cậu cố ý bày ra bộ dạng thất hồn lạc phách hay không.

 

"Lục thiếu cậu......"

 

Cố Thanh Yến vỗ vỗ bả vai hắn: "Nếu chỉ có cậu thật lòng đi theo tôi, vậy bổn thiếu gia tôi tuyệt đối sẽ không bạc đãi cậu!"

 

Trình Trì nhếch miệng cười, làm mặt quỷ nói: "Tôi và Lục thiếu là tình bạn mặc chung chiếc quần không đáy, bọn nó làm sao có thể so được với những bông hoa tường vi kia chứ?"

 

Từ anh họ biết được Cố Thanh Yến chơi cổ phiếu kiếm lời không ít, Trình Trì đối với Cố Thanh Yến rất sùng bái.

 

"Đến lúc đó tôi đi theo Lục thiếu cậu thăng quan tiến chức, bọn họ chỉ còn biết đỏ mắt ganh tị!"

 

Cố Thanh Yến cười cười, những người này đổ mắt hay không cậu không biết, nhưng cậu biết mắt Chu Tử Kỳ đã đỏ rồi!

 

Đố kỵ.

 

"Bạn học Lục, chào buổi sáng!"

 

Vừa vào cổng trường Nhất Trung, có không ít nữ sinh nhận ra Cố Thanh Yến liền cười chào hỏi cậu.

 

Cố Thanh Yến chỉ hơi gật đầu, bộ dáng lãnh lùng cao ngạo, làm Chu Tử Kỳ đi cùng cậu không khỏi phải nén giận.

 

Giả vờ cái gì? Mày cho rằng những người này thật sự thích mày chắc? Bọn họ thích là cái thân phận người thừa kế Lục gia kia của mày kìa!

 

Tao đã trở lại rồi, mày vậy mà vẫn còn không biết xấu hổ dùng thân phận của tao ở trước mặt tao đi rêu rao khắp nơi sao?

 

Đúng là cái đồ hạ tiện không biết xấu hổ!

 

"Thì ra em trai ở trường học được hoan nghênh như vậy nha?" Chu Tử Kỳ châm chọc mỉa mai, "Cũng không biết các bạn học khi biết mày chỉ là hàng giả, còn có thể thích mày như vậy hay không!"

 

Cố Thanh Yến sắc mặt đỏ bừng, lửa giận trong đáy mắt thoáng ẩn thoáng hiện: "Tao không phải hàng giả! Tao không có giả mạo thân phận của mày! Tuy rằng tao không phải do ba mẹ sinh ra, nhưng tao cũng là con trai của ba mẹ!"

 

"Ngược lại là mày! Mày là đồ nhà quê từ nông thôn lên! Mày đừng tưởng rằng ba mẹ tìm được mày trở về, là mày có thể trở thành đại thiếu gia cao cao tại thượng!"

 

"Người ba mẹ thích nhất vẫn là tao! Mối quan hệ tình thân giữa chúng tao hơn mười mấy năm không có gì có thể so sánh được!"

 

Tiểu thiếu gia Lục gia bởi vì vấn đề thân thế mà kiềm chế tính tình nóng nảy của mình, nhưng giờ khắc này bị Chu Tử Kỳ dùng loại miệng lưỡi tràn đầy ác ý nhắc tới, không khỏi nổi trận lôi đình.

 

Chu Tử Kỳ cũng bị chọc tới chỗ đau, mặt âm trầm căm tức nhìn Cố Thanh Yến: "Lục Tinh Trạch, mày là cái thá gì chứ! Mày là cái thứ hàng giả tu hú chiếm tổ, mày thật sự cho rằng ở nhà chúng tao mày là nuôi......"

 

Đang muốn đem sự thật bị ôm nhầm nói ra trong đầu liền vang lên lời dặn dò nghiêm khắc của Lục Văn Đức, Chu Tử Kỳ siết chặt nắm tay, miễn cưỡng nuốt lại lời đã đến bên miệng vào bụng, sau đó hung tợn trừng mắt nhìn Cố Thanh Yến, cảnh cáo: "Lục Tinh Trạch, đồ không phải của mày, mày có mơ ước cũng vô dụng!"

 

Cố Thanh Yến cũng trừng hắn: "Những lời này tao cũng trả lại cho mày!"

 

"Như thế nào? Ở sòng bạc xem nhiều kẻ có tiền diễn kịch, mày cũng muốn ở trường tự cao tự đại đúng không? Lục đại thiếu gia?"

 

Nhắc đến sòng bạc, Chu Tử Kỳ vừa cảm thấy nhục nhã lại vừa cảm thấy đắc ý, hắn dùng một loại ánh mắt đáng thương lại đáng tiếc nhìn Cố Thanh Yến: "Lục Tinh Trạch, nếu không phải lúc ấy mày cho tao nhiều tiền như vậy, tao cũng sẽ không tìm được ba mẹ tao!"

 

"Tao có thể trở về, còn phải cảm ơn mày một tiếng!"

 

Cố Thanh Yến ngạc nhiên, "Sao có thể!"

 

Thấy cậu giật mình lại hối hận, cơn giận trong lòng Chu Tử Kỳ hạ bớt một chút, ngẩng đầu lướt nhanh qua Cố Thanh Yến hướng về phòng học lớp hai cao trung.

 

"Cắt, giả vờ cái shit!" Cố Thanh Yến ở phía sau nhỏ giọng hừ một câu, khoác túi trên vai chậm rì rì tiến vào phòng học.

 

Chuông vào học vang lên, bóng dáng chủ nhiệm lớp xuất hiện ở cửa, phía sau giáo viên là Chu Tử Kỳ với vẻ mặt thấp thỏm lo lắng.

 

Các bạn học hiếu kỳ hỏi: "Có bạn học mới chuyển đến lớp chúng ta sao?"

 

"Rất mi thanh mục tú* nha, nhìn có vẻ khá nhút nhát!"

 

*Mi thanh mục tú: Lông mày dài nhỏ, mắt đẹp, chỉ diện mạo đẹp đẽ xinh đẹp.

 

"Giày đồng hồ cặp sách đều là hàng hiệu mới, không lẽ lại có một thiếu gia được xếp đến lớp chúng ta nữa sao?"

 

Bạn học vừa nói lời này quay đầu hỏi riêng Cố Thanh Yến: "Bạn học Lục, cậu quen hắn không?"

 

Bởi vì ngay từ đầu không phải cùng một vòng người, tuy nói ở cùng một lớp, nhưng Lục Tinh Trạch trước đây thường xuyên trốn học đi chơi với nhóm Trình Trì ở trường quý tộc tư thục bên cạnh, vì vậy cũng không thân với các bạn trong lớp, là sau một loạt thao tác của Cố Thanh Yến, nâng cao thành tích học tập, thay đổi ấn tượng của bạn học và giáo viên với mình, cũng hàn ngắn mối quan hệ với các bạn trong lớp, nhưng cũng chỉ là quan hệ bạn cùng lớp, không tính là bạn bè thân thiết.

 

Cố Thanh Yến mặt không biểu tình gì nói: "Trước đây không quen, hai ngày này mới quen, sống cùng tôi dưới một mái nhà, gọi cùng một ba mẹ......"

 

Có ý gì? Các bạn cùng lớp nghe lời này đều nghi hoặc.

 

"Học kỳ này lớp chúng ta chuyển tới một bạn học mới! Mọi người vỗ tay hoan nghênh bạn học Chu Tử Kỳ!" Chủ nhiệm lớp nói đơn giản hai câu, rồi nói với Chu Tử Kỳ: "Bạn học Chu Tử Kỳ, mời em giới thiệu bản thân với mọi người trong lớp."

 

Chu Tử Kỳ còn đang ở cửa nhìn chằm chằm Cố Thanh Yến, thấy thiếu niên thản nhiên dựa vào lưng ghế, vẻ mặt không chút khẩn trương, đáy mắt hắn xẹt qua một tia giễu cợt, chờ giáo viên nói xong liền do do dự dự đi lên bục giảng.

 

"Xin, xin chào mọi người, tôi là Chu Tử Kỳ, tôi, tôi là con ruột của ba mẹ nuôi Lục Tinh Trạch, tôi vừa mới nhận lại ba mẹ, ba mẹ nói muốn gần gũi thân thiết với em trai hơn, cho nên mới chuyển tôi tới nơi này......"

 

Nói đến đây gương mặt đỏ bừng vì căng thẳng của Chu Tử Kỳ dừng một chút, cẩn thận ngẩng đầu nhìn vào mắt Lục Tinh Trạch, tiếp tục nói: "Có thể trở thành bạn học của mọi người tôi rất vui, hy vọng những ngày tháng kế tiếp, tôi có thể trở thành anh em chân chính với em trai mình, cũng có thể trở thành bạn bè thân thiết với các bạn cùng lớp ở đây......"

 

Lời này nói đến đầy mùi trà xanh, đem nguyên nhân chuyển trường đẩy lên người ba mẹ, thuận tiện tuôn ra tin tức thiếu gia giả của Cố Thanh Yến, còn giả vờ rất sợ Cố Thanh Yến đánh lừa người khác......

 

Chỉ bằng một câu đã thiết lập cho mình một tích cách đơn thuần đáng thương yếu đuối vừa trở về đã bị Cố Thanh Yến ức h**p.

 

Quả nhiên, các bạn học đều kinh ngạc rớt cằm, ánh mắt nhìn Cố Thanh Yến đều thay đổi.

 

Mọi người khe khẽ nói nhỏ.

 

"Lục Tinh Trạch vậy mà là nhận nuôi, vậy thiếu gia chân chính của Lục gia chẳng phải là Chu Tử Kỳ sao?"

 

"Cốt truyện thiếu gia thật thiếu gia giả trong tiểu thuyết thật sự xuất hiện! Đây có phải sẽ bắt đâu tiết mục tranh sủng không?"

 

"Con trai ruột đã trở lại, vậy sau này ba mẹ Lục Tinh Trạch có phải sẽ không cần cậu ấy nữa không?"

 

"Hàng xóm tôi bởi vì sinh không sinh được còn mà nhận nuôi một bé gái, kết quả năm nay hai vợ chồng sinh được một cậu con trao, bé gái đó liền trở thành người giúp việc trong nhà......"

 

"Mà Lục Tinh Trạch trước đây luôn bày ra một bộ ngu dốt bất tài, ra vẻ con nhà giàu có khinh thường những người học giỏi như chúng ta......"

 

Cố Thanh Yến sắc mặt vô cùng khó coi, nắm chặt tay mấp môi không nói lời nào.

 

Chu Tử Kỳ cảm thấy vô cùng vui vẻ.

 

Hắn đắc ý nhìn Cố Thanh Yến, không tiếng động mà nói: Lục Tinh Trạch, hiện tại chỉ là vừa mới bắt đầu thôi! Một chút tin đồn vớ vẩn liền chịu không nổi? Còn tao đã chịu đựng sỉ nhục mười mấy năm!

Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip THABET
Loading...