Chương 3: hứng thú của thiếu niên
"Lục thiếu, cậu chắc chắn mua hai cổ phiếu này?"
Anh họ Trình Trì - Trình Viễn nhìn vào số cổ phiếu Cố Thanh Yến chỉ định hắn mua, lo lắng nhíu mày. Là một chuyên viên giao dịch có kinh nghiệm phong phú, hắn không khuyến khích khách hàng mới mua cổ phiếu của công ty mới chưa có nền tảng.
"Chắc chắn." Lục Tinh Trạch vẫn còn vị thành niên, cậu không thể tự mình mở tài khoản để giao dịch cổ phiếu, chỉ có thể tìm một người đáng tin cậy để làm người đại diện.
Người anh họ này của Trình Trì là một người tốt, sau khi Lục Tinh Trạch thân bại danh liệt, Trình Trì vẫn luôn muốn giúp y nhưng lại không có tiền, tìm người vay cũng gặp khó khăn, cuối cùng khi tìm đến Trình Viễn, Trình Viễn không chỉ không từ chối, mà còn hết lòng đối tốt với bạn của Trình Trì.
Cổ phiếu mà cậu mua bây giờ, công ty về lâu dài sẽ sớm nhận được sự nâng đỡ của chính phủ, sau đó sẽ giành được không ít giải thưởng lớn trong ngành, mà người sáng lập sau này sẽ là Lục Vọng người cầm quyền tương lai của gia tộc họ Lục, tuy rằng trước mắt công ty này chỉ là một công ty năng lượng mới vừa được niêm yết không bao lâu, nhưng tiềm năng phát triển rất lớn, sau khi Lục Vọng thành công đoạt lại quyền lực ở Lục gia, cổ phiếu đã tăng vọt, nhảy một bước trở thành cổ phiếu tốt nhất năm đó!
Nghĩ đến Lục Vọng, Cố Thanh Yến không khỏi nghiền ngẫm.
Lục gia hiện tại anh đang ở là một dòng bên của gia tộc họ Lục ở Kinh Thị, thân phận thật sự của Lục Vọng là cậu con trai có được lúc tuổi xế chiều của Lục lão gia tử. Lục gia là hào môn thế gia đứng đầu, chỉ giậm chân một cái có thể làm chấn động cả kinh đô, người thừa kế cạnh tranh cực kỳ khốc liệt, năm đó còn trình diễn một màn anh em phản bội huynh đệ tương tàn hay ho.
Lục Vọng làm một trong những người thừa kế, từ nhỏ đã sống trong nguy hiểm, Lục lão gia tử rất thương yêu đứa con được sinh ra lúc tuổi xế chiều này, năm anh bảy tuổi bị người bắt cóc, lão gia tử liền diễn một vở kịch, cho anh giả chết, sau đó đưa anh đến thành phố B cho dòng bên của Lục gia nuôi dưỡng.
Dòng bên này vừa hay là bác của Lục Văn Đức.
Khi còn nhỏ Lục Văn Đức còn tưởng rằng Lục Vọng là do bác mình sinh ra, nhưng thấy thái độ của bác đối với Lục Vọng quan tâm nhưng lại không thân thiết, đến khi Lục Vọng mười bốn tuổi bị đưa ra nước ngoài, ông mới biết được, thì ra Lục Vọng là con trai nhỏ nhất của gia chủ!
Cho nên xét theo vai vế, Lục Tinh Trạch và Chu Tử Kỳ phải gọi Lục Vọng là chú nhỏ.
Theo cốt truyện gốc, Lục Vọng là nhân vật quan trọng nhất trong trò hề đẫm máu thiếu gia thật thiếu gia giả giữa Lục Tinh Trạch và Chu Tử Kỳ.
Chính vì Chu Tử Kỳ được Lục Vọng ủng hộ, nên về sau Chu Tử Kỳ mới có thể làm cho công ty nhà hắn ngày càng lớn mạnh, đồng thời mới có thể dìm Lục Tinh Trạch xuống bùn lầy!
Trước mắt Lục Vọng vừa trở về gây dựng sự nghiệp, người trong họ bên kia ngoại trừ Lục lão gia tử không có ai hay biết......
Nam nhân tên Lục Vọng này, đơn giản chỉ là miêu tả chân thật về một bá đạo tổng tài. Cao 1m9, cơ bụng tám múi còn có đường nhân ngư, chỉ với một gương mặt đẹp trai không gì sánh bằng cùng với thân hình cân đối có tỉ lệ vàng gầy gò khi mặc quần áo gợi cảm khi c** đ* đã có thể khiến người có địa vị điên cuồng, càng đừng nói đến nội tâm anh thâm trầm, thủ đoạn tàn nhẫn, lại còn cực kỳ giàu có!
Đường nhân ngư hay còn gọi tuyến nhân ngư là cái khoanh tròn á mấy bà! Đọc truyện đam thì chắc ai cũng biết rồi he!
Cố Thanh Yến l**m l**m môi, có chút muốn đi gặp Lục Vọng.
Lục Tinh Trạch và Lục Vọng cũng không giao tiếp quá nhiều, nhưng hiện tại Lục Tinh Trạch là cậu......
Cậu cảm thấy so với Chu Tử Kỳ, cậu càng đáng giá với sự đầu tư của Lục Vọng.
"Lục thiếu, không thể bỏ hết trứng gà vào chung một rổ, cậu vừa tiếp xúc cái này, không bằng xem qua tất cả? Ngoại trừ cổ phiếu, còn có kỳ hạn giao dịch, quỹ này cũng có thể chơi. Vừa hay trong tay tôi có một số lựa chọn với lợi nhuận không tồi, cậu có muốn xem thử không?" Anh họ Trình Trì cũng chỉ là giúp cậu chơi phiếu, nhớ đến lời dặn trước đó của Trình Trì, không muốn cậu quăng tiền qua cửa sổ nên mới khuyên nhủ.
Cố Thanh Yến không phải người không nghe khuyên bảo, nhưng Lục Tinh Trạch ăn xài phung phí, trên người cậu không có quá nhiều tiền để tách ra đầu tư, đành phải nói: "Anh mua hai cổ phiếu mà em nói trước, cuối tuần sau kết thúc kỳ thi trung học em sẽ có tiền, em lại xem xét những mặt khác."
Cố Thanh Yến đã nói như vậy, anh họ Tình Trì cũng không tiện nói thêm gì, chỉ là hắn có chút tò mò, vì sao cuối tuần thi xong Cố Thanh Yến sẽ có tiền?
Đó là bởi vì Cố Thanh Yến đã có tiến bộ rất lớn trong kỳ thi!
Sau khi nói với Hứa Tuệ Dung muốn thay đổi chính mình, Cố Thanh Yến liền xây dựng hình tượng tỉnh ngộ, nỗ lực trở hành học sinh chăm chỉ, mỗi ngày dậy sớm đọc sách, buổi tối học bài đến tận khuya, đi về đúng giờ, nghiêm túc hoàn thành bài tập về nhà, với vỏ bọc dạy kèm mà tiến bộ thần tốc, bạn học kinh ngạc rớt cả cằm.
Lục Tinh Trạch là người không thích học, ỷ cha mẹ cưng chiều, mỗi ngày đều đến trễ về sớm, thường xuyên trốn học cùng nhóm bạn đi ăn nhậu chơi bời, cho nên khi Cố Thanh Yến thái độ khác thường, trước khi chuông vào học đã có mặt ở chỗ ngồi, còn chuẩn bị tốt tài liệu học tập cần dùng, nghi ngờ đầu tiên của các bạn học là Lục Tinh Trạch đánh cược thua với bạn bè, nghi ngờ thứ hai, liệu Lục Tinh Trạch có phải thích cô bạn chuyển trường xinh đẹp có thành tích tốt nhất ban hay không, hiện tại muốn thể hiện thay đổi ra ngoài để gây ấn tượng với đối phương.
Ngày đầu tiên mọi người khe khẽ nói nhỏ, xì xào bàn tán xem cái nào là sự thật.
Ngày hôm sau mọi người châu đầu ghé tai, suy đoán Lục Tinh Trạch có thể kiên trì nhiều nhất mấy ngày.
Ngày thứ ba mọi người sôi nổi bàn tán, nói Lục đại thiếu gia ngày thường ghế đều ngồi không nóng đít, khó có thể thấy y còn có kiên nhẫn như thế.
Ngày thứ tư......
Cố Thanh Yến trong ánh mắt kinh ngạc của bạn học giơ tay xin giải một bài toán khó mà giáo viên ra đề, những thay đổi mấy ngày nay của cậu, đều lọt vào mắt giáo viên, để không đả kích đến thái độ tích cực của cậu, giáo viên toán đã mời cậu lên giải đề.
Chữ viết trên bảng đẹp đẽ chỉnh tề, những bước giải rõ ràng tỉ mỉ làm giáo viên toán giật mình, thẳng thắng hỏi cậu sao nghĩ ra được, Cố Thanh Yến ngượng ngùng cười cười, "Mấy ngày nay ở nhà có mời gia sư về dạy bổ túc cho em, tình cờ tối qua đã dạy qua đề tương tự......"
Cái gì? Mời gia sư về học bổ túc? Các bạn học đều không thể tin mà nhìn Cố Thanh Yến.
"Không tệ! Có thể suy một ra ba!" Giáo viên toán hứng thứ với sự yêu thích toán học của cậu.
Các giáo viên bộ môn khác cũng nghĩ như vậy, thật sự là Cố Thanh Yến xử lý mọi việc đều công bằng, tất cả các môn đều cùng nhau tiến bộ!
Cố Thanh Yến là một học bá được công nhận, nhặt lại kiến thức cấp ba cũng không quá đơn giản, được gia sư che chở, cậu đã dành ra một tuần để ghi nhớ tất cả kiến thức năm nhất và năm hai ở trung học, nếu không phải không muốn người khác thấy cậu thay đổi quá nhanh, cậu còn muốn đạt điểm tối đa trong bài kiểm tra giữa kỳ tiếp theo.
Nhưng cho dù không đạt điểm tối đa, Lục Văn Đức và Hứa Tuệ Dung cũng sẽ vui mừng đến phát điên!
"Làm tốt lắm, con trai!" Lục Văn Đức vỗ mạnh lên bả vai Cố Thanh Yến.
Trong kỳ thi giữa kỳ này, Cố Thanh Yến thành tích các môn đều đạt 90 trở lên, từ đội sổ lập tức nhảy lên trong top 50, tốc độ như hỏa tiễn bay lên trời làm tất cả mọi người kinh ngạc cảm thán Cố Thanh Yến gian lận!
Cố Thanh Yến rất khiêm tốn nói: "Con cảm thấy mình còn có thể tiến bộ hơn, lần sau thi con sẽ làm càng tốt hơn!"
Hứa Tuệ Dung biết cậu hằng ngày học tập vất vả thế nào, rất đau lòng, "Không cần làm mình mệt như vậy, con từ từ học, ngày thường nên ra ngoài chơi, mẹ chuyển một ít tiền vào thẻ cho con, hai ngày này con nghỉ ngơi thả lỏng một chút."
"Con biết rồi, cảm ơn mẹ." Cố Thanh Yến ngoan ngoãn, "Cuối tuần này, con đi ăn cơm với Trình Trì?"
"Đi đi, đi đi! Chú ý an toàn là được!"
Lục Văn Đức cũng không thua kém vợ, trực tiếp đưa qua một thẻ ngân hàng: "Cũng đã mấy ngày rồi con không đi chơi cùng mấy thiếu gia kia, cuối tuần đều gọi người đi đi!"
"Không cần, ba. Ba đi làm vất vả kiếm tiền, sau này con sẽ không tiêu tiền linh tinh nữa." Cố Thanh Yến đem thẻ trả lại cho ông.
Hành động này của Cố Thanh Yến khiến Lục Văn Đức cảm động không thôi, chờ cậu lên lầu học, Lục Văn Đức nới với Hứa Tuệ Dung: "Ai da, con trai hiểu chuyện như thế có chút không quen!"
Hứa Tuệ Dung biết rõ trong lòng ông muốn khoe khoang lại làm bộ buồn rầu, không nói nên lời: "Nếu anh không quen thì đưa em giữ!"
"Được! Anh giữ!" Lục Văn Đức cười cười gửi vào thẻ Cố Thanh Yến một số tiền.
Nhìn tin nhắn thông báo ngân hàng, Cố Thanh Yến rất hài lòng.
Kế tiếp phải chơi một vố lớn!
