Con Trai Nuôi Nhà Hào Môn Trọng Sinh, Cầm Chắc Kịch Bản Hắc Hóa

Chương 30



Chương 30: Bôi đen

 

Cố Thanh Yến đã lâu không gặp chuyện vui như vậy.

 

Một con chó dữ nhe răng trợn mắt với bạn, há mồm sủa như điên, muốn nhào lên bạn cắn xé từng mảnh nhỏ, lại bất hạnh có tấm lưới sắt ngăn cách, chỉ có thể giận dữ đạp lưới sắt, sốt ruột giương mắt nhìn.

 

Tôi thích nhìn dáng vẻ bạn không thích tôi nhưng không làm gì được tôi ấy.

 

Cố Thanh Yến cười khẽ, đem cục xương trong tay ném qua, vì thế trong tiết học thể dục cùng lớp một, lơ đãng đánh bóng trúng lên người Lâm Vũ Lộ lớp một đang đứng bên cạnh xem bọn họ chơi bóng.

 

"Thật ngại quá!" Cố Thanh Yến sải bước chân dài, chạy chậm qua, "Trúng ở đâu? Có cần đến phòng y tế kiểm tra không?"

 

Thiếu niên mặc bộ đồng phục đỏ rực bắt mắt, dáng người cao gầy, toàn thân tản ra khí chất đầy sức sống của một chàng trai trẻ tuổi, một động tác tùy tiện cũng đẹp đến mức khiến tim các cô gái loạn nhịp, giờ phút này thiếu niên đang nhìn mình với ánh mắt áy náy và lo lắng, hai má Lâm Vũ Lộ nóng lên, lắc đầu, nhẹ giọng nói: "Không cần, chỉ sượt qua cánh tay một chút, không đau, không cần đến phòng y tế."

 

Cố Thanh Yến rất không yên tâm: "Thật sự không cần? Hai ngày nữa cậu phải tham gia thi đấu piano, hay là đi xem thử đi!"

 

Lâm Vũ Lộ hơi kinh ngạc: "Sao cậu biết tôi muốn tham gia thi đấu?"

 

Cố Thanh Yến nhún nhún vai, thuận miệng đáp: "Hôm trước nghe người khác nói."

 

"Ồ."

 

Sợ cô hiểu lầm, Cố Thanh Yến vội vàng giải thích: "Lâm Vũ Lộ, trước đây thật sự xin lỗi! Tôi chỉ là quá nhàm chán muốn tìm việc gì đó làm nên mới trêu chọc cậu......"

 

Cố Thanh Yến sờ sờ mũi, không được tự nhiên nói: "Hy vọng chưa gây ra phiền phức nào cho cậu."

 

Lâm Vũ Lộ chớp chớp mắt, khẽ cười: "Vẫn tốt."

 

Cố Thanh Yến rõ ràng thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhướng mày cười: "Gần nhất tôi phát hiện học tập cũng rất thú vị, tôi định tham gia thi Olympic Toán lần này. Nghe giáo viên nói cậu cũng tham gia à?"

 

Lớp một và lớp hai cùng học một giáo viên toán, khi có kết quả kiểm tra của lớp hoặc kỳ thi quan trọng, giáo viên toán đều sẽ làm trò trước mặt bọn họ khen ngợi lớp bên cạnh, để khơi mào tính hiếu thắng của học sinh, để cả hai lớp hình thành sự cạnh tranh lành mạnh.

 

Lâm Vũ Lộ gật đầu, Cố Thanh Yến xoay tròn quả bóng rổ trên đầu ngón tay, nói với Lâm Vũ Lộ: "Vậy cùng nhau cố lên."

 

Nói xong không chờ Lâm Vũ Lộ đáp lời, liền ôm bóng rổ đi mất.

 

Thiếu niên vừa đi vừa rê bóng, động tác bừa bãi nhưng đẹp mắt, nữ sinh xung quanh lại thét lên một đợt chói tai.

 

Lâm Vũ Lộ ngơ ngẩn nhìn Cố Thanh Yến trở về đội lần nữa phát động tấn công, trên mặt chậm rãi lộ ra một nụ cười, nhỏ giọng nói: "Được, cùng nhau cố lên."

 

Chu Tử Kỳ đứng phía xa xa nhìn thấy một màn này, nhớ tới trước đây từng nghe nói, trong lòng nảy ra một ý tưởng đen tối.

 

Lục Tinh Trạch theo đuổi Lâm Vũ Lộ lớp bên cạnh, Lâm Vũ Lộ đều không đáp lại cậu, nhưng từ khi thành tích Lục Tinh Trạch tốt lên, lại trong tiết thể dục làm ra vài động tác kỹ thuật, mỗi lần lớp một và lớp hai cùng chơi bóng rổ, Lâm Vũ Lộ đều sẽ đứng ở rìa sân xem Lục Tinh Trạch chơi bóng.

 

Nữ sinh này rất xinh đẹp, nghe nói gia cảnh cũng không tồi, có thể môn đăng hộ đối với mình, có lẽ cũng là tiểu thư nhà giàu có, làm bạn gái mình có vẻ cũng được.

 

Nữ sinh mình thích lại biến thành chị dâu mình, nghĩ đến có thể làm Lục Tinh Trạch nghẹn đến khó chịu, tốt nhất về sau mỗi ngày đều ân ái với Lâm Vũ Lộ trước mặt Lục Tinh Trạch khiến cậu chán ghét!

 

Chu Tử Kỳ hạ quyết tâm lập tức đi đến bên cạnh Lý Vũ Lộ, sau khi Lục Tinh Trạch thực hiện thành công một cú ba điểm, hưng phấn hô to: "Bóng đẹp!"

 

Giọng nam của hắn đột ngột vang dội trong tiếng thét hỗn loạn của nhóm nữ sinh, Lâm Vũ Lộ nghe tiếng quay đầu nhìn hắn một cái, Chu Tử Kỳ ngượng ngùng gãi gãi đầu, trên mặt đầy vẻ ngại ngùng tuổi dậy thì: "Xin lỗi, làm phiền đến bạn sao?"

 

"Chỉ là tôi quá hưng phấn! Không ngờ Tiểu Trạch chơi bóng rổ lợi hại như vậy!"

 

"Nếu tôi cũng chơi bóng được thì tốt rồi......"

 

Nói đến câu sau, Chu Tử Kỳ dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Cố Thanh Yến vô cùng đẹp trai làm động tác giả rê bóng qua người đối thủ trên sân.

 

Lâm Vũ Lộ ngẩn ra, bỗng nhiên ý thức được nam sinh xa lạ trước mặt chính là con trai ruột vừa được ba mẹ Lục Tinh Trạch nhận về lại trong lời đồn.

 

Cô cẩn thận đánh giá Chu Tử Kỳ, ngũ quan hai người quả thật không giống nhau.

 

Lục Tinh Trạch mặt mày tinh xảo sáng ngời, vóc người tuyệt hảo, tự mang một vẻ quý phái, kiêu ngạo đào hoa, mà nam sinh trước mặt đoán chừng là lớn lên giống mẹ, ngũ quan thanh tú, thiên về mềm mại, nói chuyện với cô còn xấu hổ đến đỏ cả mặt.

 

Hai người không thân, Lâm Vũ Lộ chỉ nhàn nhạt nói câu "Không có gì", rồi tiếp tục xem thi đấu.

 

Chu Tử Kỳ ánh mắt lóe lên, cố gắng tiếp lời cô: "Cậu là bạn học ở lớp một hả? Hình cậu rất thân với em trai tôi, các cậu là bạn bè hả?"

 

"Không thân, không phải." Lâm Vũ Lộ lễ phép trả lời ngắn gọn.

 

Chu Tử Kỳ nắm chặt nắm đấm, sắc mặt ngượng ngùng nói: "Xin lỗi, có phải tôi nói nhiều quá rồi không?"

 

"Tôi vừa chuyển đến lớp hai, tôi tên Chu Tử Kỳ, là anh trai của Lục Tinh Trạch......"

 

"Mẹ nói muốn cùng em trai hòa thuận chung sống, cho nên tôi muốn biết nhiều hơn về em ấy."

 

Chu Tử Kỳ ấp úng nói xong, cười cười xin lỗi. Bộ dáng hèn mọn đáng thương này của hắn cực kỳ dễ gạt người, ánh mắt nữ sinh đứng cùng Lâm Vũ Lộ lộ ra vẻ không đành lòng.

 

"Chúng tôi và cậu ấy khác lớp, chắc là không có bạn học nào hiểu cậu ấy, cậu hẳn là nên tìm hiểu từ các bạn cùng lớp."

 

Chu Tử Kỳ lộ vẻ khó xử, thấp giọng nói: "Các bạn học có lẽ không quá thích tôi, không thật sự muốn nói chuyện với tôi, Tiểu Trạch cũng không phản ứng với tôi, đến trường về nhà cũng không muốn ngồi cùng xe với tôi, sáng nay còn giận dỗi mà trực tiếp đi xe đạp tới trường....."

 

Lời này quá có tính dẫn dắt, nữ sinh lập tức liền nghĩ có phải Cố Thanh Yến dẫn đầu chuyện các bạn cùng lớp cô lập Chu Tử Kỳ, Lâm Vũ Lộ cũng lộ ra biểu tình khó tin.

 

Chu Tử Kỳ vì để tăng cao độ tin cậy trong lời nói của mình, vào lúc nghỉ ngơi giữa hiệp, đem một chai nước đã vặn sẵn nắp đưa đến trước mặt Cố Thanh Yến.

 

Cố Thanh Yến liếc mắt chai nước rõ ràng đã bị động tay trên tay hắn, như hắn mong muốn, nhíu mày lạnh mặt hất tay hắn ra, nhận nước từ một bạn học khác.

 

Chu Tử Kỳ giả vờ mất mát đi về bên cạnh Lâm Vũ Lộ, hắn siết chặt cái chai, nở ra nụ cười còn khó coi hơn khóc, tự giễu nói: "Em ấy không muốn uống nước tôi mua cho em ấy cũng phải, ai biểu tôi cướp mất ba mẹ của em ấy chứ?"

 

Chuyện nhà người khác Lâm Vũ Lộ không xen vào, nhưng bạn cùng lớp cô lại không chịu nổi, có chút tức giận nói: "Lục Tinh Trạch có phải quá đáng rồi không? Cậu cũng không làm gì sai, cậu ấy dựa vào cái gì đối xử với cậu như vậy? Ba mẹ đối với cậu ấy đã đủ tốt rồi! Cậu ấy còn có cái gì không hài lòng?"

 

"Cậu đừng nói em ấy như vậy, chỉ là trong lòng em ấy khó chịu thôi." Chu Tử Kỳ trong mắt tràn đầy áy náy, "Nếu tôi không trở lại thì tốt rồi, em ấy cũng sẽ không biết mình không phải con trai ruột của ba mẹ, cũng sẽ không nhìn tôi không vừa mắt......"

 

"Nhìn cậu không vừa mắt? Cậu ta cũng quá ích kỷ đi? Cậu mới là con trai ruột của ba mẹ cậu, cậu ấy ở nhà các người ăn ngon uống tốt làm đại thiếu gia nhiều năm như vậy, hiện tại chính chủ đã trở lại, chẳng lẽ cậu ta muốn đuổi cậu đi?" Nữ sinh thật sự tức giận, "Cậu ta đối xử với cậu như vậy ba mẹ cậu có biết không?"

 

Chu Tử Kỳ cười chua xót: "Ba mẹ khá thích em ấy......"

 

Ý ngầm là ba mẹ rất ưu ái Lục Tinh Trạch, dù cho có biết cũng sẽ không làm gì Lục Tinh Trạch.

 

"Là người anh trai như tôi không xử lý tốt mối quan hệ với em trai......" Chu Tử Kỳ lại cố nở một nụ cười, "Tôi sẽ làm em ấy chấp nhận tôi!"

 

Nói nhiều dễ nói bậy, Chu Tử Kỳ liền thu tay, cầm lấy chai nước đi về phía Lục Tinh Trạch.

 

"Thật không ngờ Lục Tinh Trạch lại là loại người như thế!" Nữ sinh lòng đầy căm phẫn.

 

Lâm Vũ Lộ biểu tình phức tạp, không phụ họa theo, cũng không phản bác, nhưng anh mắt cô ở xa nhìn Lục Tinh Trạch lại lộ ra vẻ thất vọng.

 

Cố Thanh Yến đang chạy trên sân, tự nhiên nhìn thấy Chu Tử Kỳ tiếp cận Lâm Vũ Lộ, cũng nhận ra ánh mắt đã thay đổi của hai nữ sinh.

 

Ừm, Chu Tử Kỳ bán thảm vẫn là rất thành công nha.

Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip THABET
Loading...