Con Trai Nuôi Nhà Hào Môn Trọng Sinh, Cầm Chắc Kịch Bản Hắc Hóa

Chương 32



Chương 32: Lại thêm một thủ đoạn khác!

 

Hứa Tuệ Dung ngây ngốc: "Có ý gì?"

 

"Mẹ, mấy ngày nay em không chịu cùng ngồi xe đi học với con, sau đó có một ngày tan học con còn muốn chờ em, kết quả phát hiện em lên một chiếc Mercedes Benz màu đen phóng đi." Chu Tử Kỳ nhanh chóng đem chuyện mình phát hiện nửa thật nửa giả nói ra, "Con tưởng em gọi xe, nhưng chiếc xe lại không chạy về hướng nhà mình, mà là chạy đến trung tâm thành phố! Con lo lắng nên đi theo phía sau em, sau đó nhìn thấy em quen cửa quen nẻo đi vào sòng bạc!"

 

"Sòng bạc không mở cửa cho trẻ vị thành niên, nhân viên bảo an canh cửa sẽ kiểm tra đối chiếu nghiêm ngặt, trừ phi là ông chủ sòng bạc đồng ý cho vào, nếu không một đứa trẻ làm sao có thể vào được!"

 

"Trước đây con vừa đến học tại trường trung học phụ thuộc, chi phí tốn kém, khi đó cảm thấy ba mẹ nuôi kiếm tiền cho con tới thành phố học không dễ dàng, liền nghĩ đi tìm một công việc bán thời gian kiếm tiền." Chu Tử Kỳ bịa đặt nói dối, đồng thời cũng không quên bán thảm, "Con phát hiện tiền lương của nhân viên phục vụ ở sòng bạc này rất cao liền tới phỏng vấn, kết quả con không đủ tuổi nên bị loại! Là con năn nỉ quản lý sòng bạc nói ba mẹ nuôi đều đi nhặt rác, kiếm không được mấy đồng, con thật sự rất cần công việc này để trang trải chi phí hằng ngày ở trường học, quản lý nghe xong thì thương cảm mà cho con đến làm!"

 

"Có một lần làm ca đêm, con nhìn thấy em trai và mấy thiếu gia nhà giàu tới chơi. Vốn bảo vệ không cho vào, nhưng sau khi ông chủ sòng bạc phân phó với quản lý, quản lý liền dẫn bọn họ vào!"

 

"Tối hôm đó em trai ở sòng bạc chơi rất lâu, hết trò này đến trò khác, hầu như trò chơi nào cũng đều thắng!"

 

Dường như vẫn cảm thấy quá đỗi khiếp sợ vì nhớ đến tình cảnh ngày hôm đó, Chu Tử Kỳ dùng giọng điệu khó có thể tin được mà nói, "Điều này không có khả năng! Thần bài cũng không thể lợi hại như vậy! Nhưng em trai đã thắng, thắng rất nhiều rất nhiều tiền!"

 

"Con và đồng nghiệp còn nói, hắn nghi ngờ có thao tác ngầm, chính là ông chủ sòng bạc cố ý cho em trai thắng tiền!"

 

"Sau đó quản lý nói với em, ông chủ sòng bạc cảm thấy em rất thú vị, muốn gặp mặt em, em trai liền một mình đi theo quản lý lên lầu 28! Sau đó quản lý còn sắp xếp xe đưa em về......"

 

Những việc này từng cái nói ra, Hứa Tuệ Dung càng nghe càng kinh ngạc.

 

Tuy rằng nàng chưa từng đi qua câu lạc bộ giải trí Thái Long Thịnh Thế, nhưng đã từng nghe nói, đó là nơi những kẻ có tiền đến đánh bạc và vui chơi. Bên trong trang trí rất xa hoa, rượu cao cấp, người phục vụ đều cực kỳ đẹp mắt tuấn nam mỹ nữ, quan trọng nhất chính là những trò chơi trong đó có thể làm người nhiệt huyết sôi trào, điên cuồng tiêu tiền!

 

Xã hội thượng lưu nhìn trật tự hào nhoáng, nhưng bên dưới có rất nhiều giao dịch dơ bẩn không phải ai cũng biết, đặc biệt là một nơi có rất nhiều người đàn ông có quyền thế tụ tập, rượu ngon tiền tài quyền lực sắc đẹp đều không thể thiếu!

 

Lục Tinh Trạch vậy mà lại đến nơi này đánh bạc, nếu nói không phải cố ý gian lận, một đứa trẻ như cậu sao có thể thắng nhiều lần như thế?

 

Lại có vấn đề đưa đón Chu Tử Kỳ nhắc đến, Hứa Tuệ Dung không thể không nghĩ đến một phương diện không tốt!

 

Phía trước chỉ là tức giận, hiện tại ngoại trừ tức giận còn có hối hận và đau lòng.

 

Đứa trẻ nàng nâng niu mười mấy năm trong lòng bàn tay, xinh đẹp loá mắt, cho tới nay luôn là niềm kiêu hãnh của hai vợ chồng, không nghĩ đứa nhỏ này ở nơi bọn họ không nhìn thấy địa, lại có hành vi không chấp nhận được như thế!

 

Nhục mạ ẩu đả anh lớn, dẫn đầu cô lập anh lớn, còn học đánh bạc, cùng ông chủ sòng bạc mờ mờ ám ám!

 

Bọn họ thật sự đã chiều hư cậu, khiến cậu không biết sợ hãi, cậy sủng sinh kiêu, làm ra loại chuyện mất hết thể diện nhà bọn họ!

 

Hứa Tuệ Dung càng nghĩ càng bực bội, rất muốn chạy vào bắt Cố Thanh Yến, nhưng nàng với thân phận Lục thái thái không chịu nổi chuyện mất mặt như vậy!

 

Giận không chịu nổi xoay người bắt xe về nhà, trên đường Hứa Tuệ Dung liền gọi điện cho Lục Văn Đức, nhưng Lục Văn Đức đang mở cuộc họp, nàng chỉ có thể nín nhịn đợi về nhà lại nói.

 

"Tức chết tôi rồi!" Hứa Tuệ Dung đem chiếc túi xách hơn một trăm vạn ném lên sô pha, "Sao tôi lại nuôi ra một thứ như thế chứ?"

 

Hứa Tuệ Dung nói xong càng tủi thân.

 

Mười mấy năm nàng đối với  Lục Tinh Trạch đều là thực tâm thực lòng, phát hiện Lục Tinh Trạch bị ôm nhầm với con ruột, trong lòng nàng vừa khiếp sợ vừa khó chịu, nhất thời không biết phải làm sao cho tốt.

 

Trước nay nàng đều không nghĩ tới sẽ đem Lục Tinh Trạch trả về cho ba mẹ ruột của cậu, nàng muốn nỗ lực bồi thường cho con trai ruột, cũng sẽ không bởi vì con trai ruột trở về liền bạc đãi Lục Tinh Trạch, nhưng Lục Tinh Trạch báo đáp nàng như vậy sao?

 

Nếu không phải nàng hôm nay đến trường học nghe được nữ sinh kia nói cho nàng biết tình hình thực tế, có lẽ nàng vẫn sẽ còn đắm chìm trong ảo tưởng hạnh phúc có được hai đưa con trai.

 

Thời điểm Lục Văn Đức biết được việc này, sửng sốt một chút mới trầm giọng hỏi: "Em xác định Tiểu Trạch thật sự có quan hệ không chính đáng với ông chủ sòng bạc?"

 

Ông chủ sòng bạc Hứa Tuệ Dung không quen, nhưng ông quen, đó là một người đàn ông được gọi là "anh Sâm" nam, cao to, đầu cạo trọc, trên mặt có sẹo, một thân xã hội đen.

 

Lục Văn Đức rất khó liên hệ được người con nuôi xinh đẹp sạch sẽ có thể bên cạnh người đàn ông vừa nhìn liền biết không dễ chọc này.

 

"Tiểu Kỳ sẽ không gạt chúng ta?" Bị con nuôi làm đau lòng, chỉ nghĩ đến muốn tốt cho con ruột, Hứa Tuệ Dung nói chuyện đều mang theo tức giận.

 

Lục Văn Đức không bày tỏ ý kiến.

 

Theo ông thấy, việc này nếu hiểu lầm đối với ông cũng không có tổn thất gì, nhưng nếu là thật sự......

 

Ông có phải có thể thông qua Lục Tinh Trạch kết nói với anh Sâm không? Có thể ở trung tâm thành phố ngang nhiên mở một câu lạc bộ giải trí xa hoa, bối cảnh người này phải mạnh đến mức nào?

 

Lục gia bọn họ ở thành phố B nói dễ nghe một chút là một trong năm gia tộc đứng đầu, nhưng nơi này có bao nhiêu mặt mũi so với bổn gia Lục gia ở Kinh Thị?

 

Người khác nhìn thấy bọn họ vinh quang, nhưng vinh quang này là nhờ ánh sáng của thiếu gia bổn gia năm đó mà có được, hiện tại vị kia không còn liên hệ với bọn họ, cũng không biết đối phương có còn nghĩ đến tình cảm nuôi dưỡng quan tâm của họ năm đó hay không.

 

Lục Văn Đức có dã tâm, ông muốn tiến xa thêm một bước.

 

"Được rồi, chưa có xác nhận em đừng canh cánh trong lòng nữa, cũng đừng răn dạy Tiểu Trạch."

 

"Nhưng mà......"

 

Hứa Tuệ Dung không ccách nào gật bừa với cách làm của ông, chuyện con trai làm sao phải phê bình sữa chữa, sao lại có thể coi như không nhìn thấy?

 

"Em cảm thấy với tính tình như Tiểu Trạch sẽ cùng ông chủ sòng bạc làm loại giao dịch tình sắc ấy?" Lục Văn Đức không vui nhíu mày, "Em đối với con trai một tay mình nuôi lớn không có chút tin tưởng nào sao?"

 

"Chúng ta để nó thiếu ăn hay thiếu mặc, cần nó phải đi tìm một người đàn ông để đổi lấy sao?"

 

Hứa Tuệ Dung lúc này mới bình tĩnh lại.

 

Con nuôi bởi vì một cô gái mà cùng con ruột xảy ra tranh chấp, sao có thể xảy ra chuyện đó với một người đàn ông được?

 

"Nhưng tiểu Kỳ nói......"

 

Lục Văn Đức mặt không cảm xúc nói: "Nó ở sòng bạc làm người phục vụ lại không đi theo lên, phía trên đã xảy ra chuyện gì đều là suy đoán, em cảm thấy thế nào?"

 

"Như vậy......" Hứa Tuệ Dung sắc mặt ngượng ngùng, "Chỉ là em quá tức giận, nhất thời xúc động nên nghĩ nhiều rồi."

 

"Bạn học và giáo viên ở trường đều là người hiểu biết, cô giáo sẽ không đến mức bao che cho Tiểu Trạch."

 

"Đúng là như vậy......" Hứa Tuệ Dung lẩm bẩm nói, nhưng tâm lý đối với Cố Thanh Yến vẫn có chút nghi ngờ.

 

Chu Tử Kỳ một lòng cho rằng ba mẹ sẽ ghét bỏ Cố Thanh Yến, lúc hắn đắc ý trở về nhà, dù bận nhưng vẫn ung dung chuẩn bị xem Cố Thanh Yến bị quở trách, nhưng hiện thực lại hung hăng đánh vào mặt hắn.

 

Cố Thanh Yến rất khuya mới về đến nhà, Hứa Tuệ Dung vừa thấy liền mắng lớn: "Rốt cuộc con đã chạy đi đâu hả? Trễ như vậy mới trở về, con có còn để mẹ vào mắt không hả?"

 

"Bất quá là mắng con vài câu, con liền chạy mất không thèm quay đầu lại! Thật là nuông chiều con đến không có phép tắc rồi!"

 

Chu Tử Kỳ nhìn mà vui vẻ không thôi, nhưng câu nói tiếp theo của Hứa Tuệ Dung khiến tươi cười trên mặt hắn lặp tức biến mất.

 

"Cơm chiều đã ăn chưa? Chưa ăn thì nhanh đi rửa tay, mẹ bảo mẹ Lưu nấu cho con chút cháo hải sản!"

 

Cố Thanh Yến tiến lên ôm lấy Hứa Tuệ Dung: "Con xin lỗi, con biết sai rồi, cảm ơn mẹ."

 

Cậu quay đầu nhìn về phía sắc mặt còn đen hơn cả mực của Chu Tử Kỳ, nhướng nhướng mày khiêu khích.

 

Nói mấy câu liền muốn phá hoại quan hệ mẹ con của cậu, Mày sao có thể ngây thơ như thế hả?

 

Tìm thủ đoạn khác tốt hơn hãy đến đây!

 

Chu Tử Kỳ có lẽ đã hiểu ý cậu, tức giận siết chặt nắm đấm, cắn chặt hàm răng, muốn đấm một đấm vào mặt cậu.

Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip THABET
Loading...