Con Trai Nuôi Nhà Hào Môn Trọng Sinh, Cầm Chắc Kịch Bản Hắc Hóa

Chương 33



Chương 33: rắn chuột một ổ cấu kết nhau làm việc xấu

 

Chu Tử Kỳ đã chuẩn bị tâm lý, tìm một lý do nói với Hứa Tuệ Dung sẽ đi chơi với bạn, rồi lên xe Lý Thừa Trác đến đón.

 

Lý Thừa Trác là kẻ thích dỗ người lại thích chơi trò tình thú, đưa Chu Tử Kỳ thưởng thức một bữa tối ấm áp dưới ánh nến, sau đó mới đến khách sạn làm việc chính.

 

Bên trong người đàn ông chính là mặt người dạ thú, vừa vào phòng liền không chút thương tiếc đã bắt đầu lăn lộn.

 

Chu Tử Kỳ chịu đựng cảm giác xấu hổ cầu xin hắn, Lý Thừa Trác không để ý tới.

 

Tốn chút công phu mới ăn được miệng thịt vào miệng, Lý Thừa Trác sao có thể dễ dàng buông tha hắn, cái gì vui vẻ tất nhiên phải làm tới.

 

Chu Tử Kỳ lớn lên trong vùng quê nhỏ, da thịt lại non mịn đến bất ngờ, Lý Thừa Trác rất hài lòng.

 

Biết hắn muốn mình giúp hắn bày mưu tính kế đối phó Lục Tinh Trạch, Lý Thừa Trác liền dẫn dắt hắn theo hướng mình muốn.

 

"Ngày mai là ngày ba mẹ em sẽ chính thức giới thiệu em cho xã hội thượng lưu, bảo bối em có vui không?"

 

"Nếu tối đó Lục Tinh Trạch không xuất hiện trong buổi tiệc, mà lại đang lả lơi với một người đàn ông nào đó giống như em vào giờ phút này, em có càng thêm vui vẻ không?"

 

Lý Thừa Trác không nói hắn muốn trở thành người đàn ông kia, với lòng dạ hẹp hòi của Chu Tử Kỳ nhất định sẽ không cho hắn chạm vào Lục Tinh Trạch, cũng không biết Chu Tử Kỳ sẽ chọn ai.

 

Nhưng điều này không quan trọng, mặc kệ Chu Tử Kỳ chọn ai, người duy nhất làm đóa hoa hồng trắng nhỏ ngon miệng nhuốm hồng, sau đó kiều diễm nở rộ chỉ có thể là hắn!

 

Ánh mắt Chu Tử Kỳ sáng lên, bế tắc được hóa giải.

 

Ba mẹ hắn cũng không tin Lục Tinh Trạch cùng ông chủ sòng bạc có loại quan hệ này một trong những lý do chính là Lục Tinh Trạch thích Lâm Vũ Lộ, nhưng nếu cậu chỉ đem Lâm Vũ Lộ ra làm vỏ bọc thì sao?

 

Nếu video Lục Tinh Trạch giống một con đ**m hạ tiện khóc lóc dưới thân đàn ông được chiếu ở trước mặt, cho dù ba mẹ hắn không tin đi nữa, nhưng vì mặt mũi sẽ không có khả năng giữ lại Lục Tinh Trạch!

 

Đã không còn ba mẹ che chở Lục Tinh Trạch không phải để mặc hắn nắn trèo nắn méo sao?

 

Đến lúc đó hắn sẽ đem video Lục Tinh Trạch bị đám du côn lưu manh chơi nát phát tán lên trang wed trường học, xem những nữ sinh cây si kinh tởm đó còn có thể hét "A a a a, Lục Tinh Trạch đẹp trai quá! Tôi muốn bỏ một phiếu cho cậu ấy vị trí giáo thảo"!

 

Chờ khi người mà tụi mày cho rằng là ứng cử viên sáng giá nhất cho vị trí giáo thảo của trường biến thành đồ đê tiện tàn hoa bại liễu* người người đều khinh chê, xem tụi mày còn có thể thích hay không!

 

*Tàn hoa bại liễu: hoa tàn liễu héo, ý chỉ một người đã tàn phai nhan sắc(thường được dùng cho người phụ nữ), còn có một nghĩa nữa là làm kỹ nữ - gái gọi.

 

Chu Tử Kỳ càng nghĩ càng phấn khích, tựa hồ đã nhìn thấy cảnh tượng Lục Tinh Trạch bị l*t s*ch quần áo quỳ trên mặt đất, bị người kéo căng hai đùi tàn nhẫn chà đạp.

 

Hắn duỗi tay chủ động ôm cổ Lý Thừa Trác, nhẹ giọng nói: "Nhưng em có thể đi đâu dùng thuốc gì mới được?"

 

"Thuốc tôi có, em muốn nếm thử không?"

 

Nhắc tới cái này Lý Thừa Trác cũng rất muốn nhìn xem Chu Tử Kỳ sau khi uống thuốc sẽ có biểu hiện như thế nào, nhưng hắn muốn nhìn nhất vẫn là Lục Tinh Trạch.

 

Hoa hồng nhỏ kiêu ngạo khóc đến đáng thương cầu xin hắn, nghĩ đến thôi đã khiến máu huyết cả người sục sôi!

 

"Không, không cần......" Chu Tử Kỳ lập tức từ chối.

 

Hắn không muốn bị chơi phế! Hắn là đại thiếu gia Lục gia, sau này còn muốn kế thừa tập đoàn Phong Diệp, đến lúc đó nói không chừng còn sẽ liên hôn cũng tiểu thư nhà hào môn danh giá, dù sao hắn muốn được sống lâu lâu dài dài, tận hưởng càng nhiều cuộc sống xa hoa hơn!

 

Thấy hắn không muốn, Lý Thừa Trác cũng không ép buộc hắn uống, chỉ là khi rời khách sạn, hai chân Chu Tử Kỳ run như cầy sấy, đứng cũng không vững.

 

Tuy rằng hung hăng một chút, nhưng Chu Tử Kỳ cũng cảm nhận được mùi vị tuyệt vời bên trong, nghĩ đến điều đó, không thể để Lục Tinh Trạch cũng sảng khoái được, đến đó phân phó cho người làm việc phải ra tay tàn nhẫn hơn, tốt nhất là nên dùng tới đạo cụ!

 

Không sai, dùng thêm đạo cụ mới tốt! Gì mà sáp nến roi da YJ giả*, để Lục Tinh Trạch biến thành một tên b**n th** X thích bị ngược đãi càng tốt!

 

*Ở đây tg dùng luôn 2 chữ tiếng Anh, t đi tra mà ko ra để t giữ nguyên nhé, chắc là 1 loại đồ chơi t*nh d*c gì đó.

 

Hứa Tuệ Dung phát hiện Chu Tử Kỳ ra ngoài chơi cả đêm trở về liền trở nên kỳ quái, không biết có phải vì chơi quá hưng phấn, cả người nhìn như đào hoa vừa bị ướt mưa ẩm ướt diễm lệ, đôi môi sưng đỏ như ăn phải ớt cay.

 

Sợ Hứa Tuệ Dung nhìn ra manh mối, Chu Tử Kỳ không dám ở phòng khách lâu, thuận theo lời nàng nói vừa ăn một bữa lẩu Trùng Khánh cay khiến hắn suýt khóc, bây giờ muốn nhanh đi tắm rửa cho bớt mùi bèn chạy vọt lên phòng ở lầu hai.

 

Hứa Tuệ Dung dặn dò hắn: "Tắm rửa xong thì tới thử xem bộ lễ phục cho buổi tối ngày mai nhé."

 

"Con biết rồi, mẹ."

 

Chu Tử Kỳ không quay đầu mà lại chạy về phòng, "Rầm" một tiếng nhanh chóng đóng cửa lại. Lúc đi đường luôn cảm thấy phía sau không thể khép được, Chu Tử Kỳ trong lòng oán giận mắng Lý Thừa Trác cầm thú.

 

Hắn không biết chính là thời điểm hắn xuống xe, Cố Thanh Yến đang ở trong vườn hoa.

 

Thiếu niên với đôi mắt đen nhánh ẩn mình trong bóng cây, liếc mắt nhìn thấy trước khi hắn xuống xe Lý Thừa Trác đang lái xe đã nắm lấy cằm hắn hôn một cái.

 

Khi hắn lên lầu, Cố Thanh Yến càng nhìn chằm chú, lập tức bắt được tư thế đi đường kỳ quái của hắn.

 

Yo, đây là bị chơi rồi à.

 

Cố Thanh Yến khóe miệng cong lên, âm thầm thưởng thức bóng dáng đặc biệt quyết rũ sau khi bị Lý Thừa Trác tưới táp của hắn.

 

Chủ động đưa tới cửa bị người ta chơi kiểu này không giống như có tình cảm sâu nặng, tuy rằng đã lệch khỏi quỹ đạo cốt truyện gốc xa ngàn dặm, nhưng bản tính khó dời, Chu Tử Kỳ vẫn là Chu Tử Kỳ ích kỷ trực lợi kia, cho nên người này thông đồng với Lý Thừa Trác rất có thể múc đích là vì đối phó mình.

 

Ngày mai chính là ngày đại thiếu gia Lục gia Chu Tử Kỳ chính thức tiến vào vòng xã giao của giới thượng lưu, mà mình chính là cái gai trong mắt Chu Tử Kỳ, Chu Tử Kỳ sẽ không dễ dàng bỏ qua cơ hội công khai trấn áp mình.

 

Cố Thanh Yến chậm rãi đi vào phòng khách, Hứa Tuệ Dung hai tay đang cầm hai bộ lễ phục khác nhau nhìn thấy cậu có hơi sửng sốt, trong mắt hiện lên vẻ mất tự nhiên, nhưng rất nhanh, Hứa Tuệ Dung đã điều chỉnh tốt tâm trạng, gọi Cố Thanh Yến lại.

 

"Tiểu Trạch con lại xem giúp mẹ hai bộ quần áo này, yến tiệc ngày mai, con cảm thấy tiểu Kỳ mặc cái nào sẽ đẹp hơn?"

 

Nét mặt Cố Thanh Yến đầu tiên là toát ra vẻ bi thương, sau đó mới tự trấn an mình bước qua.

 

Hiện tại Hứa Tuệ Dung có thể hiền hòa thảo luận cùng cậu, tuyệt đối không phải không muốn đề cập đến chuyện cậu đánh Chu Tử Kỳ và chuyện cậu đi đầu cô lập Chu Tử Kỳ, đây chỉ là sự tích luỹ về số lượng.

 

"Màu trắng rất bắt mắt, con cảm thấy màu trắng rất đẹp."

 

Cố Thanh Yến thích nhất màu trắng, bởi vì màu trắng dễ dàng nhiễm đen, trở nên dơ bẩn!

 

Hứa Tuệ Dung cũng thích màu trắng, nhưng trước đây nàng từng chọn lễ phục nam màu trắng cho Lục Tinh Trạch, hiện tại con trai ruột của nàng đã trở lại, việc nàng chọn lễ phục màu trắng cho Chu Tử Kỳ cũng là một loại thể hiện thái độ -- nàng có thể cưng chiều Lục Tinh Trạch giống trong quá khứ, nhưng Lục Tinh Trạch không thể vượt qua Chu Tử Kỳ!

 

Khi Chu Tử Kỳ xuống lầu, đã tắm thay ra bộ quần áo thoải mái ở nhà.

 

Hứa Tuệ Dung bảo hắn qua thử quần áo.

 

Trên tay nàng đang cầm là bộ vest trắng được cắt may hoàn mỹ vải dệt quý giá, nhìn ra được giá cả đắt đỏ, nhưng loại lễ phục trắng quá mức xa hoa trang trọng này vô cùng cầu kỳ kén người, ngoại hình không đẹp khí chất không trội màu da không sáng mà mặc lễ phục trắng sẽ tự phóng đại khuyết điểm của bản thân.

 

Bởi vì dựa theo kích cỡ của Chu Tử Kỳ để may, Chu Tử Kỳ mặc lên tất nhiên sẽ vừa vặn, nhưng Hứa Tuệ Dung nhìn vẫn cảm thấy thiếu thiếu gì đó.

 

Ánh mắt nàng rơi lên người Cố Thanh Yến đứng một bên quay mặt đi không nói lời nào, chợt bừng tỉnh.

 

Cố Thanh Yến so với Chu Tử Kỳ càng hợp với lễ phục màu trắng, trên người cậu có một loại cao quý và kiêu hãnh mà Chu Tử Kỳ không có, Cố Thanh Yến mặc lễ phục trắng đứng trong đám người là tiêu điểm chú ý của vạn người, là vật phát sáng trong đêm đen.

 

"Mẹ, con cảm thấy con mặc màu đen càng hợp hơn." Chu Tử Kỳ bộ tây trang màu trắng ra, thay bộ màu đen, "Con là con trai lớn Lục gia, là người thừa kế tương lai của tập đoàn Phong Diệp, nên cần phải thành thục trưởng thành."

 

Khi nói những lời này, Chu Tử Kỳ nhìn Cố Thanh Yến, ý tứ trong đó không cần nói cũng biết.

 

Thấy Cố Thanh Yến không nói lời nào, Chu Tử Kỳ lại nói: "Con mặc màu đen, cái màu trắng này cũng đừng lãng phí, để em trai mặc đi."

 

Cố Thanh Yến nắm chặt nắm tay, cố gắng ổn định cảm xúc: "Đây là đặc làm riêng cho anh, kích cỡ không vừa với em."

 

"Cũng đúng." Chu Tử Kỳ cười khẽ, "Vậy không bằng em mặc bộ vest trắng có ghim cài hoa hồng trên cổ áo đi, rất thích hợp với em."

 

Đây là bộ quần áo Cố Thanh Yến đã mặc lần đầu tiên đến sòng bạc đêm đó.

 

Đây là uy h**p sao?

 

Cố Thanh Yến cắn răng, giả vờ nén lửa giận, lạnh lùng trả lời: "Được!"

 

Chu Tử Kỳ lại cười.

 

Hắn mới là vai chính của buổi tiệc, Lục Tinh Trạch là con nuôi đương nhiên chỉ xứng mặc quần áo cũ!

 

Vest trắng mới dễ thấy a! Vừa tìm liền nhìn thấy rồi!

Chương trước Chương tiếp
Vietwriter Bongdaso Bongdapro Keonhacaivip THABET
Loading...