119: Ký giả cuồng triều
“Lão Đao, ngươi xem hắn…” Hỏa Vân Bất Phàm quay đầu nói với Kim Đao gia chủ.
“Lãnh ngạo, cuồng… Tuổi hắn còn trẻ, có tu vi như thế, tất nhiên là khó thấy được, chỉ là tịnh tiến quá nhanh, khó có thể khống chế sát ý trong lòng, nếu không có người dẫn đạo, tương lai chỉ sợ sẽ hội nhập ma đạo.” Kim Đao khẽ thở dài một tiếng.
Mọi người nghe xong đều im lặng, hồi lâu Hoàng Phủ Đường cười ha ha nói: “Ta lại xem không phải như vậy, ta thấy tiểu tử này lại có vốn để cuồng vọng, hơn nữa ta nhìn hắn cũng không tùy tiện dùng sức mạnh của mình để làm ác nhân, nếu không chọc tới hắn, hơn phân nửa sẽ bình an vô sự.” Nói rồi hắn vừa cố ý lại vô tình liếc nhìn sắc mặt khó coi của Mộc Thanh.
Nghe xong lời này, sắc mặt của Mộc Thanh lại càng khó nhìn hơn.
“Lão Mộc, ngươi cùng Dương Đào cuối cùng bên trong có hiểu lầm gì, làm cho hắn nói ra những lời như vậy?” Thủy Kiếm Phi ôn hòa nói với Mộc Thanh, ánh mắt lại hàm chứa một tia trí tuệ.
Thấy ánh mắt mọi người tập trung trên người mình, sắc mặt Mộc Thanh nhất thời trầm xuống, cả nửa ngày một chữ cũng không ra khỏi miệng.
Hắn phải nói như thế nào đây? Chẳng lẽ nói bởi Mộc gia hắn muốn tham thấu bí mật trên người ta, cho nên xuất hiện xung đột? Lời như vậy vạn vạn lần không thể nói ra, nếu để người khác biết được chỗ độc đặc trên người ta, khó bảo toàn sẽ không giống hắn, sinh ra lòng mơ tưởng.
“Thiên giai! Thiên giai!” Trong lòng Mộc Thanh hung hăng gào thét, một tia sợ hãi sinh ra bởi uy hiếp của ta, lập tức bị nhân tính tham lam hoàn toàn vùi lấp.
Thấy Mộc Thanh không nói chuyện, mấy vị gia chủ trong lòng sinh ra một tia âm mai, đều động tâm tư, xem ra, quả thật cần phải cẩn thận tra xem trong đó đến cùng xảy ra chuyện gì…
…..
“Dương Đào, ngươi sao đi ra nhanh như vậy?” Hỏa Vân Triều canh giữ cửa vào cách đó không xa thấy ta đi ra, trong lòng nhất thời kinh hãi, nhìn bộ dáng của hắn, có lẽ cũng biết dẫn ta vào để làm gì.
Ta cười thản nhiên, nói: “Đàm thoại xong rồi, tự nhiên đi ra, Hương Vân đâu rồi?”
Hỏa Vân Triều thấy ta sắc mặt có chút không đúng, cũng không hỏi nhiều nữa, đáp: “Đang cùng Yến nhi ở trong biệt viện nháo đằng chứ sao, cần ta gọi người dẫn ngươi đi chứ?”
“Tốt.”
Hỏa Vân Triều gọi một người lại, sau khi phân phó hai câu, người đó liền dẫn theo ta tới biệt viện của Hỏa Vân giam sau đó cung kính lui ra.
Biệt viện rất lớn, ta thả ra thần niệm, lập tức tìm được chỗ hai người, thân thể nhoáng lên, hướng tới chỗ hai người bay đi.
“Nói đi nói đi mà! Hắn rốt cuộc làm sao theo đuổi chị vậy?”
Xa xa đã nghe được tiếng hai nàng cười đùa. Nghe giọng này, liền biết ngay là Hỏa Vân Yến.
“Ai nha, em hỏi vấn đề này làm gì, thật xấu hổ.” Giọng Thủy Hương Vân thẹn thùng.
“Hì hì, chị không nói em cũng biết!”
“Em biết cái gì?”
“Em thấy Dương đại ca hắn chắc chắn mất khí lực rất lớn, phí rất nhiều tâm tư mới theo đuổi chị chứ sao? Cho dù võ kỹ của hắn lợi hại phi thường, ca hát thì hay, văn chương viết tốt, nhưng mà bề ngoài lại hơi bình thường một chút!”
“Không có!” Thủy Hương Vân vội vàng phản bác, sau đó giọng lại nhỏ đi rất nhiều: “Kỳ thật, kỳ thật lại là chị theo đuổi hắn. Khi đó hắn lại còn không chịu tiếp nhận chị nữa…”
“Không phải chứ! Cái này cũng được?” Hỏa Vân Yến giật mình.
Khẽ ho khan một tiếng, thân ảnh của ta xuất hiện cạnh bọn họ, ôn nhu nhìn thủy hương vân, nắm lấy cánh tay nhỏ bé của nàng nói: “Hương Vân, chờ lâu không, chúng ta trở về thôi.”
Thủy Hương Vân đỏ mặt xấu hổ, nói: “Đào, anh nghe thấy rồi?”
“Ha ha, không có biện pháp, võ công cao cường, muốn không nghe cũng không được nga!” Ta cố tình cười bất đắc dĩ (@ ta thì lại thấy vô sỉ), lập tức chọc cho Thủy Hương Vân cười rộ lên.
“Từ từ đã!” Hỏa Vân Yến vội vàng chen giữa chúng ta, trừng mắt nhìn ta không thể hiểu nổi, trên dưới ngó hết mấy lượt, hoài nghi nói: “Thật là trước kia chị Hương Vân theo đuổi anh?”
Ta vội ho khan một tiếng, nói: “Kỳ thật là trước đó, ta đối với Hương Vân cũng có hảo cảm.”
“Vậy sao anh còn cự tuyệt chị ấy?” Hỏa Vân Yến bám sát không tha, đột nhiên chợt cười gian nói: “Nha… một chiêu này của anh gọi là dục cầm cố túng, bởi vì không đạt được, cho nên làm chị Hương Vân nao lòng có phải không? Anh thật là gian trá nha!”
Ta sững ra, lúc này chỉ còn nước cùng Thủy Hương Vân nhìn nhau cười khổ.
“Được rồi! Anh còn chưa dạy ta võ công mà! Phải đi cũng dạy xong rồi hãy đi!” Hỏa Vân Yến lập tức nói tiếp.
Ta mỉm cười nói: “Đã sớm chuẩn bị cho ngươi rồi!”
Nói rồi, từ trong túi xuất ra hai quyển sách, một quyển là Thái Cực quyền phổ, một quyển là Như ảnh tùy hình thối, hai quyển này là ta tự tay viết ra, dù dùng sách điện tử thì đơn giản hơn nhiều, nhưng ta lại hoài niệm cảm giác tự tay viết lách, nên lựa chọn giấy để ghi chép lại.
“Cái này là ‘Thái Cực quyền phổ’, đây là ‘Như ảnh tùy hình thối’. ‘Như ảnh tùy hình thối’ chính là một chiêu ta phá vỡ ‘Cuồng phong bạo vũ’ trong Phong Thần thối lúc lần đấu chúng ta gặp nhau trong Cực đạo chiến võng đấy.”
“Thật sao? Quá tuyệt vời, em muốn học!” Hỏa Vân Yến đối với việc lúc đầu ta phá một chiêu Bạo vũ cuồng phong trong Phong Thần thối của nàng cứ như ngày hôm qua, lập tức hết sức cao hứng nói.
Ta cười nói: “Ta không có nhiều thời gian dạy cho ngươi, chiêu thức cùng khẩu quyết đều ghi bên trong, em tự mình mò mẫm cũng được, cho đại ca hay dạy cho người khác cũng tốt, tùy ý em!”
“Hừ! Nam nhân đúng là không ai chịu trách nhiệm cả!” Hỏa Vân Yến tức khí nói, cảm giác như lại bị ta xuyên áo một lần nữa.
“Được tồi, thanh mai trúc mã của em đâu? Hôm nay có xuất hiện không? Ta còn chưa thấy đấy?” Ta nhớ tới chuyện lần trước an ủi nàng trong Cực đạo chiến võng.
Thủy Hương Vân đột nhiên cười khúc khích, nói: “Nguyên lai anh cũng biết chuyện này, anh tuyệt đối không nghĩ ra nàng thích ai đâu?”
“Nga? Người này ta cũng biết sao?” Ta rất kinh ngạc.
“Kẻ đó chính là-” Lời Thủy Hương Vân còn chưa nói xong, mặt Hỏa Vân Yến đã đỏ bừng như núi lửa bộc phát đem nàng kéo lại, cầu xin không thôi.
“Không cho nói nữa!” Hỏa Vân Yến tức giận gấp gáp kêu to.
Người mà ta cũng biết… Cẩn thận hồi tưởng một lần, trên yến hội hôm nay, thanh niên ta nhận thức không nhiều, tổng cộng cũng chỉ có mấy người, tiếp theo thần sắc vừa động, trong lòng khiếp sợ không thôi, không phải chứ. Hỏa Vân Yến xinh xắn động lòng người này lại thích hắn? Thật là không có thiên lý mà! (@ ta cũng thấy điên rồi)
“Chẳng lẽ ngươi thích chính là tiểu tử Hoàng Phủ Phi Long?” Ngữ khí của ta tràn ngập khó tin.
Thủy Hương Vân lập tức kêu lên: “Tiểu Yến Tử, cái này không phải là ta nói, là hắn tự mình đoán được đấy!”
Hỏa Vân Yến thấy ta vẻ mặt không thể tin mà trừng nhìn nàng, nhất thời mắc cỡ không thôi, thầm nghĩ gậy ông dập lưng ông, lúc nãy nàng giễu cợt Thủy Hương Vân bám theo ta là một tiểu tử kỳ mạo bình thường, giờ tới phiên chúng ta giễu cợt nàng theo duổi Hoàng Phủ Phi Long béo tới không thể ú hơn nữa. Tiểu cước dậm một cái, trên mặt Hỏa Vân Yến nổi lên một rặng mây đỏ lớn tiếng kêu: “Không để ý tới các người!”
Nói xong liền đoạt lấy hai quyển bí tịch trên người ta, khinh thân dùng tốc độ nhanh nhất bay đi.
Ta hồi phục tinh thần, thở dài một hơi, nói: “Quả nhiên thế gian to lớn, không gì không thể a…. Anh thấy Hỏa Vân Yến so với Dương Lệ còn muốn tốt hơn, không nghĩ tiểu tử Hoàng Phủ Phi Long đó lại không xem trọng nàng…”
“Duyên phận là một chuyện, làm sao mà người khác có thể nhìn thấu đây…” Thủy Hương Vân sâu kín nói, ôm lấy ta, tựa trên đầu vai chàng. Thủy Hương Vân nói tiếp: “Kỳ thật nói lại, Dương Lệ và Hoàng Phủ Phi Long do một tay Tiểu Yến tử xúc thành… Dương Lệ và Tiểu Yến tử là bằng hữu, nàng cùng Hoàng Phủ Phi Long thông qua Tiểu Yến Tử mà quen biết với nhau. Sau Phi Long đối với Dương Lệ sinh ra hảo cảm, liền hướng Dương Lệ biểu lộ, nhưng Dương Lệ lại biết Tiểu Yến Tử thích Phi Long, cho nên dù đối với Phi Long cũng có ý, nhưng vẫn không chịu tiếp nhận, thẳng đến gần đây, hai người tựa hồ mới chính thức đi lại với nhau.”
“Cho nên, chúng ta càng phải quý trọng hiện tại mới tốt…” Ta khẽ nói ra những lời này, nhưng có phần mơ hồ không rõ là đồng ý với nàng, hay là tự nói với mình.
Hai người từ Hỏa Vân gia đi ra, trực tiếp ngồi phi năng về đến đại môn Ngũ Đạo học viện. Khi ta cùng vừa bước khỏi cửa phi năng, lập tức bị một đám đông người chặn lại
Ký giả, ngoại trừ ký giả, vẫn là ký giả!
Lúc này, chính là lúc ta nhìn thấy nhiều ký giả nhất, đông đúc chừng hơn ba bốn trăm người, nghiêm mật bu đen cả cổng vào Ngũ Đạo học viện, tất cả đều dồn về phía ta.
“Dương Đào tiên sinh! Nghe đồn ngươi chính là Kim Phi Tích, xin hỏi chuyện này có thật không?”
“Nghe nói hôm nay ngươi dự sinh nhật của tiểu thư Hỏa Vân gia đã dùng một loại quyền pháp kỳ quái dễ dàng đánh bại Hỏa Vân Bất Phàm, không biết có phải là thật không?”
“Nghe nói ngươi sau khi Cực đạo võ hội chấm dứt sẽ mở ra Thái Cực quyền quán, chuyện này có phải là thật?”
“Ngươi còn trẻ tuổi như thế, có thể đạt tu vi thiên giai, không biết là tu luyện như thế nào?”
“Ngươi có thể biểu diễn một chút Thái Cực quyền không?”
….
Các vấn đề như pháo trúc từ trong miệng các ký giả không ngừng nổ ra, chấn cho ta ứng phó không kịp. Ta lập tức phản ứng lại, xem ra trong yến hội sinh nhật Yến nhi, thông qua miệng của các khách mời, làm cho các tổ chức săn tin biết được ta chính là “Kim Phi Tích” mà họ trăm phương ngàn kế tìm kiếm!
Mà cho dù ta là Kim Phi Tích cũng không đủ tạo thành hiệu quả như thế, vấn đề là, trước đó các đầu tin tức trên người ta đã đông đúc phi thường, bạn trai thần bí của Thủy gia tiểu thư, sáng tác ca khúc giá trên trời, văn đàn tân duệ, bây giờ lại là “Kim Phi Tích” thần bí khó lường đại sát tứ phương trong Cực đạo chiến võng, lại còn là thiên giai cao thủ, đủ loại thân phận xuất hiện trên người một thiếu niên học viện, cái này trong nháy mắt đã dẫn bạo nhiệt tình của tất cả đầu báo chí truyền thông.
Tin tức nóng rần như vậy, tuyệt đối là chuyện oanh động nhất hơn chục năm qua!
Thấy ký giả không ngừng dồn nén lại đây, ta bọc lấy Thủy Hương Vân, đem chân khí tử điện tách ra một phần điện hỏa chân khí, trên người chân khí đỏ sậm, nhất thời lấy ta và Thủy Hương Vân làm trung tâm, xuất hiện một dải đất trống không đường kính hai thước, các ký giả bị dồn ngược lại, phía sau đồng thời ngã xuống rất nhiều.
Nếu bại lộ rồi, thì không cần phải che đấu nữa, may mà họ không có phát huy lực tưởng tượng, nói ngay ta chính là cao thủ thiên giai tử sắc chân khí kia, nếu không, một khí điểm ấy cũng đào ra, tân liên bang tuyệt đối có thể dùng tội danh “phá hủy thành thị” “phá hoại trật tự trị an” quy cho ta, đem ta bắt lại.
Cho Thủy Hương Vân một ánh mắt an ủi, ta vận công hét lớn: “Mọi người không nên gấp gáp, nếu mọi người đối với vấn đề này cảm thấy hứng thú, chúng ta tìm một nơi mở hội họp báo, như thế nào?”
Nghe ta nói như vậy chúng ký giả tự nhiên ầm ầm kếu tốt, trong tâm tư phiến động tin tưởng, nếu hắn không phủ nhận, đò không phải nói, hắn quả thật là “Kim Phi Tích” lừng danh Cực đạo chiến võng sao?
120: Tin tức kinh thiên
Nhiều người như vậy, không thể vào Ngũ Đạo học viện được, Thủy Hương Vân đề nghị tới hành quán “Thiên Nhai” thuộc sản nghiệp của Thủy gia, mở một cuộc họp báo đơn giản.
Vừa rồi náo loạn như vậy, liền có nhiều người tới tìm hiểu, biết được chân thân của “Kim Phi Tích” ở đây, nhất là trong đó có nhiều đệ tử của Ngũ Đạo học viện, đại bộ phận đều là kẻ sùng bái cuồng nhiệt Kim Phi Tích, nhất thời ngoài ý muốn lại mừng rỡ, tất cả đều theo chân mà tiến.
Mà tin tức Kim Phi Tích triệu tập họp báo công khai, giống như biển gầm, nhanh chóng lan tràn ra ngoài. Không tới mấy phút, cơ hồ tất cả đệ tử sư phụ của Ngũ Đạo học viện, cùng với cả mấy vạn người phụ cận đều biết chuyện này, tất cả như một cơn gió lốc quét tới Thiên Nhai hành quán, muốn xem bằng được hình dáng của Kim Phi Tích.
Thiên Nhai hành quán mặc dù lớn, nhưng cuối cùng không thể dung nạp nhiều người như vậy, bất đắc dĩ, chỉ có thể đem đại môn phong bế.
Cứ như vậy, bên trong thanh tĩnh, bên ngoài lại càng thêm náo nhiệt. Vô số người vây quanh bốn phía Thiên Nhai hành quán, có thể bay đều ở trên không, nhìn qua cửa sổ. Từ xa nhìn lại, Thiên nhai hành quán phảng phất như một đống phân khổng lồ, vô số con ruồi bao vây ông ông tác hưởng. (@ ví dụ mất vệ sinh >_