92: Tung tích của y linh
Bay tới cảnh nội của Thanh Lan, ta căn cứ theo lời của Thủy Thanh Hoa, ấn lên lệnh bài một chút, một đạo ảnh ảo từ trong lệnh bài phóng ra, từ trên xuống dưới là đầy rẫy địa chỉ cả trăm điểm liên lạc của Thủy gia tại Thanh Lan, sắp xếp từ gần đến xa.
Ta lập tức chọn lấy một điểm liên lạc, Thủy gia đã chuyển tư liệu đến cho các điểm liên lạc, thấy là ta, đối phương không dám có một chút chậm trễ, lập tức nói cho ta biết điểm dừng chân.
Trên phi xa có khả năng phân tích giọng nói, ta đưa cho nó địa chỉ, phi năng lập tức cài chế độ tự động bay đến nơi đó.
Nơi chỉ định là đỉnh một tòa nhà cao tầng, lập tức có hơn hai mươi người của Thủy gia tại Thanh Lan phụ trách nghênh đón ta, quá cung kính tới mức làm cho cả người không được tự nhiên. Cẩn thận hỏi lại, mới biết hơn hai mươi người này đều là phụ trách cao nhất của Thủy gia tại Thanh Lan, biết ta tới Thanh Lan, tất cả đều bắt đầu khẩn trương, lập tức buông hết mọi công tác, chạy tới tiếp đón cùng nghe chỉ thị của ta.
Ta nghĩ thầm ta tới để đốt nhà giết người, sao có thể để các ngươi đi theo, thuận miệng nói: “Ta tới Thanh Lan là có chuyện riêng, các ngươi không cần phải xen vào, cũng không cần phái người đi theo ta, nếu không tự gánh lấy hậu quả, đều tản đi!”
Hai mươi mấy người phụ trách liếc mắt nhìn nhau, nhất tề thưa vâng, sau đó rất nhanh lui hết.
Đội một cái nón rộng vành, kéo xuống che lấy gương mặt, ta nhàn nhã tản bộ trên một ngã tư đường ở Thanh Lan. Lý do làm như vậy, là bởi ta tự biết mình bây giờ được coi như nhân vật tiêu điểm của cánh ký giả, vô luận là trên TT hay trên thiên tấn (tivi) đều có hình ảnh, mặc dù ta lớn lên rất bình phàm, không dễ bị người khác nhớ kỹ, nhưng vẫn cẩn thận một chút thì hay hơn.
Được một hồi, ta cảm giác có người đang theo dõi ta, hơn nữa kỹ xảo hết sức cao siêu, thực lực đều là địa giai hạ phẩm.
Ta lắc đầu, xem ra những người này vẫn còn lo lắng cho ta.
Thân hình vừa động, ta giống như một tia chớp bay vút lên trời, tiến vào thông đạo chuyên dành cho người phi hành, trên người quang mang chợt lóe, liền chui tọt vào trong đám người đang bay, bằng tốc độ kinh khủng rất nhanh xuyên qua mấy cái ngã tư, đem bỏ rơi bọn người phía sau.
Bất quá, làm cho ta suýt té xuống, lại không nghĩ tới trong không trung phi hành cũng như giống như xe bay, có giới hạn tốc độ, nhanh nhất mỗi giây thì có tốc độ bao nhiêu, mà tốc độ của ta bây giờ rõ ràng đã vượt qua giới hạn, liền có cảnh sát tới hỏi thăm ta.
Ta vừa nhìn thấy không hay, vội vàng hạ xuống mặt đất liền mất dạng, tại nơi vừa rời đi rất nhanh hạ xuống hai gã cảnh sát, trong thương tràng mua một bộ quần áo thay xong liền nghênh ngang xuất hiện lại trên đường.
Đứng bên tuyến TT công cộng tra bản đồ Thanh Lan tải xuống vòng thân phận, sau đó trực tiếp tra tìm địa chỉ mà Hoàng Phủ Phi Long nói cho ta biết, bộ dò tìm nhanh chóng chỉ ra đường bộ gần nhất tới nơi đó, đánh một cái dấu màu đỏ.
Nhìn lộ tuyến màu đỏ, ta trong mắt hiện một tia lãnh mang, vừa chuẩn bị nhích người, rồi lại do dự một chút, sau đó lại tra một lần nữa, lần này là địa chỉ cục cảnh sát Thanh Lan. Ta rốt cuộc vẫn còn nhịn không được muốn xem tình hình của Mộc Y Linh.
Tra được lộ tuyến, ta liền tới ngay cục cảnh sát. Sở dĩ không ngồi phi xa, bởi thế giới tương lai này phi xa đều có hệ thống ghi chép lại tướng mạo hành khách. Chờ ta diệt “Ám hồn” xong, sẽ khiến thiên hạ đại loạn, cảnh sát nhất định tỉ mỉ điều tra, ta thấy cẩn thận vẫn hơn không nên vì chuyện nhỏ này mà bại lộ.
Một đường bay tới phụ cận cục cảnh sát, nhìn kiến trúc cao lớn khắc sâu trong ấn tượng cách đó không xa, nghĩ lại lúc đầu, ta bởi vì khỏa thân mà phải vào trong cục này a...
Thừ người một lát, ta thấy được một cảnh sát, mà người này ta lại nhận biết được, chính là tên cảnh sát trẻ tuổi đem ta nhốt chung với người của Đằng Long bang kia.
Hắn tựa hồ đi ra ngoài có việc, lặng lẽ bám theo, ra khỏi phạm vi cục cảnh sát, tới một nơi vắng người, ta cẩn thận bọc phía trước hắn, cùng hắn “ngẫu nhiên” gặp nhau, ta lập tức hiện ra vẻ mặt kinh hãi nói: “Hey! Ngươi còn nhớ ta chứ?”
“Ngươi là?” Tiểu cảnh sát rõ ràng còn trẻ tuổi lại có trí lực của một lão niên si ngốc.
Ta không thể làm khác hơn là gỡ chiếc nón xuống, gợi ý một chút: “Mấy tháng trước, ngươi đem ta nhốt chung một chỗ với người của Đằng Long bang, nhìn ta này, ngươi còn nhớ chút nào không?”
“Nga! Là ngươi!” Tiểu cảnh sát trong mắt hiện một tia chớp, rốt cuộc nhớ lại ta, ai ngờ câu đầu tiên hắn nói làm cho ta muốn ngã lăn ra đất, “Bạn gái của ta rất thích hát bài ‘Chuột yêu gạo’ của ngươi, mỗi ngày cứ quấn lấy ta bắt hát cho nàng nghe, bất quá, ta lại thích nhất chính là ‘Tình bất đắc dĩ’, bài hát đó thật sự quá tuyệt vời! Không được, ngươi phải giúp ta ký tên, bạn gái ta biết được sẽ rất vui vẻ!” Hắn vội vàng rút ra một cuốn sổ tay điện tử.
Ta cười khổ không thôi, nhìn lại bốn phía, tựa hồ không có ai chú ý bên này, liền ký cho hắn một cái, sau đó tên cảnh sát này còn không buông tha ta, còn cùng ta chụp mấy tấm ảnh, nói không vậy thì bạn gái sẽ không tin hắn.
“Như vậy đi, gặp lại là có duyên, ta mời ngươi dùng cơm! Nga, là ta cùng bạn gái mời ngươi dùng cơm, thế nào?” Tiểu cảnh sát lại nói, vẻ mặt chờ mong nhìn ta.
Nghĩ không ra còn có fan điên cuồng như vậy, bất quá ta lại không thể chiếu cố hắn, ta tới Thanh Lan không phải để ăn cơm, thuận miệng nói: “Lần sau đi, ta muốn hỏi ngươi một chút, không biết vị cảnh sát gọi Mộc Y Linh kia bây giờ có làm việc trong cục cảnh sát không?”
Tiểu cảnh sát đối với việc ta từ chối lời mời có chút thất vọng, bất qúa vừa nghĩ lại dù sao nhân gia cũng là người nổi danh, nào có thời gian cùng dân thường như hắn dùng cơm? Hơn nữa có thể đầu đường gặp thần tượng, còn được ký tên cùng chụp ảnh, đã là phúc phận rất lớn rồi, liền thư thả hơn, sau đó nói: “Ngươi nói Mộc cảnh trưởng? Nàng hơn hai tháng trước đã không tới cục cảnh sát rồi, nghe nói bởi vì bị thương, về nhà tĩnh dưỡng, sau đó vẫn không xuất hiện, không bao lâu, liền đệ đơn từ chức. Như thế nào, ngươi tìm nàng có việc à?”
Từ chức rồi? Ta trong lòng pha chút thất vọng, lại còn có níu kéo, nói: “Vậy nàng bây giờ còn có ở Thanh Lan không?”
“Không có.” Tiểu cảnh sát cam đoan nói.
“Cám ơn ngươi!”
Nói xong ta lại kéo nón xuống, có chút thất thần rời đi.
Tiểu cảnh sát nghi hoặc liếc nhìn ta đi xa, lắc đầu, nghĩ tới chữ ký cùng ảnh chụp trên tay, như thấy cảnh bạn gái mừng rỡ chứng kiến mấy thứ này, hắn cả người phảng phất phiêu phiêu, trên mặt cười cười.
Mộc Y Linh, sao nàng lại từ chức? Nhìn bộ dáng của nàng, hẳn là người rất yêu công việc làm cảnh sát chứ? Hơn nữa, nàng bây giờ ở nơi nào?... Mộc gia sao?
Khẽ thở dài, vốn biết tổng bộ “Ám hồn” sinh ra một chút mừng rỡ, lúc này không hiểu sao lại bị tâm tình phiền muộn thay thế.
Lắc đầu, đem tất cả mọi chuyện tạm thời quăng qua một bên, kéo vành nón, ánh mắt ta bắt đầu trở nên lạnh như băng, bây giờ quan trọng nhất, là trừ đi độc căn “Ám hồn”, chuyện khác, để sau này rồi hãy nói đi!
Tại thương tràng mua một mặt nạ quỷ bằng kim chúc màu bạc, lại thay một bộ quần áo toàn thân màu trắng, đeo mặt nạ quỷ lên, ta hướng tổng bộ “Ám hồn” tức tốc bay tới.
khánh sầu đời
93: Phá quán
Ta đeo mặt nạ kim chúc lên, chiếc mặt nạ kim loại có cơ chế tự động bám chặt vào đầu, phòng ngừa hoạt động mạnh mà rơi mất.
Đi tới cửa Lưu Vân đạo quán, lập tức có hai gã gác cửa tướng tá cao to trông thấy kẻ mặc y phục cổ quái như ta liền chặn lại, mang theo ý cảnh giác hỏi: “Vị bằng hữu này, có chuyện gì vậy?”
“Phá quán.” Ta bình tĩnh nói, trong nháy mắt hai người nọ lộ vẻ kinh sắc, trên người tử quang chợt lóe, hai tên giữ cửa bị một đòn nghiêm trọng, cả thân thể bay ngược lại đánh rầm lên cánh cửa kim loại.
Bính!
Hai người nằm trên cánh cửa, nặng nề đánh ầm xuống đất, phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt ngất đi.
Căn đạo quán này cũng không lớn, bên trong còn có một nhóm người đang luyện tập, nghe thấy ồn ào, đều nhìn nhau với vẻ mặt kinh dị rồi chạy tới, chứng kiến tràng cảnh này, sắc mặt đều biến đổi, tiếp đó ánh mắt dừng lại trên người ta xuất hiện trên đại môn.
“Ngươi là ai? Có đảm lượng đến Lưu Vân đạo quán làm loạn!” Một gã có lẽ là huấn luyện viên quét mắt nhìn hai người trên mặt đất một cái, sắc mặt âm trầm nhìn ta.
Ta cũng không quản hắn, một lời không nói trực tiếp bước vào bên trong.
Người nọ sắc mặt càng thêm âm trầm, thân hình chợt lóe, ngăn trước mặt ta.
Người nọ sửng sốt một chút, đồng tử trong nháy mắt hơi co lại.
Khóe miệng hiện ra một tia cười lạnh, một quả điện hỏa cầu xuất hiện trên ngón tay trỏ, trong nháy mắt kích lên đan điền của người nọ.
Hô!
Điện hỏa màu tím ngập trời, đem người nọ bao vây bên trong, hắn ngay cả kêu một tiếng thảm cũng không kịp phát ra, liền hoàn toàn biến thành tro tàn!
Ám hồn! Chết!
Trong mắt của kẻ đạt đến thiên giai như ta, người này đã tiếp cận địa giai, chút lực lượng này, chỉ như một con kiến hôi mà thôi.
Ta trong lòng một mảnh lạnh như băng, trực tiếp bước qua tàn tro của kẻ xấu số bước lên phía trước.
Lúc này đây, không còn ai dám ngăn cản ta nữa.
Huấn luyện viên trong mắt bọn họ bình thường là người hết sức lợi hại giờ cả một chiêu cũng không kịp xuất ra, trong nháy mắt đã hóa thành tro tàn, lực lượng kinh khủng như vậy, bọn họ có mơ cũng không bao giờ thấy, ánh mắt nhìn ta đều tràn ngập sợ hãi, hoàn toàn không dám lên tiếng, kẻ gan nhỏ đũng qu@n đã ướt sũng.
Tốc chiến tốc quyết! Không thể để cảnh sát tới làm phiền ta!
Trước khi đến đây, thần niệm ta đã đem cả toàn nhà này hoàn toàn bao phủ, tìm được nơi chủ quản của Ám hồn, trừ phi thực lực của đối phương cao hơn ta, còn không tuyệt đối sẽ không phát giác được. Không nghĩ dưới tòa nhà còn có càn khôn khác, ngay khi ta đánh ngã hai tên gác cửa làm bọn người đang luyện công nghe được, liền có kẻ thông qua mật đạo trốn xuống lòng đất ngay.
Hừ lạnh một tiếng, dưới chân tử quang đại phóng, cả mặt đất như băng tuyết bị hòa tan ra một cái hang đường kính hai thước. Ta bay vào bên trong, trong nháy mắt một đường xuyên qua cả trăm thước dưới lòng đất, tiến vào một cái thông đạo.
Chân còn chưa chạm dất, thân hình chợt lóe, liền ở trong thông đạo vòng vo mấy lần, trên đường gặp phải hai nhóm tổng cộng mười người, tất cả đều không cần suy nghĩ, hai đạo hỏa quang trực tiếp quét qua, đem cả hai nhóm người hôi phi yên diệt.
Lòng đất ở đây như một cái mê cung, đường lối chằn chịt ngã tư ngã tám, nhưng thần niệm của ta hoàn toàn nắm giữ phân bố nhân viên cùa nơi này, trực tiếp vận khởi tử quang, tụ tập năng lượng cực mạnh đem bọn người xung quanh thổi bay, nơi ta đi qua tất cả đều tan chảy.
Tiếng chuông cảnh báo chói tai phát ra inh ỏi.
Có lẽ đối phương có trang bị hệ thống theo dõi, nắm giữ động hướng của ta, phía trước không ngừng có người chặn lại, còn có mấy tên muốn bước lên hỏi ta muốn làm gì.
Đối với những tên này, ta cũng không bận tâm cùng chúng nói nhảm, tất cả đều đem lửa đỏ mà tiếp. Đối mặt với tình huống rõ ràng là chịu chết, có lẽ cấp trên liền truyền lệnh xuống, sau một lát, cũng không có ai ra cản ta nữa.
Cuối cùng đem một vách tường hòa tan, ta thành công đi tới nơi vài tên cao thủ đang tụ họp. Nói là cao thủ, kỳ thật trong mắt ta bất quá là như thế, lợi hại nhất vẫn là một lão đầu, nhìn qua có vẻ như cao nhân đắc đạo, thực lực mơ hồ đã đạp nhập thiên giai, chính là so với ta vẫn còn kém một lằn ranh, còn lại mấy tên đều là địa giai hạ phẩm trung phẩm bình bình, không được ta để vào mắt.
Duy nhất làm cho ta ngoài ý muốn chính là, lại ở chỗ này gặp được một người quen, chính là gã mập Đằng Long ngu nhạc tập đoàn kia, hay là biểu ca của Hùng Phách, Chu Tín. Hắn thấy ta, trên mặt có chút giật mình, nhưng cũng không sợ hãi, đại khái bởi vì biết bên mình có nhiều cao thủ như vậy, cho nên cũng cũng cảm thấy an toàn hơn.
Còn lại bốn người cũng đều rất trấn tĩnh, lão nhân kia nhìn ta, trong mắt hiện lên một đạo tinh quang, lập tức khôi phục bình tĩnh, a a nói: “Không biết vị tiền bối này vì sao lại làm như thế?”
Mà ta lại cảm giác được có một tia chân khí chia ra làm 5 truyền cho mấy người Chu Tín, trong lòng vừa động, phân ra một cổ thần niệm bám theo một trong số đó, đột nhiên nghe được thanh âm ngưng trọng của lão nhân: “Các vị cẩn thận, lão phu không nhìn thấu tu vi của hắn, rất có thể hắn là thiên giai cao thủ!”
Có thể nghe được thanh âm này, ta lại càng hoảng sợ hơn, không phải truyền âm cũng có thể chặn lại mà nghe lén chứ? Lập tức lại vui vẻ, cứ như vậy, sau này người khác nếu muốn lặng lẽ truyền âm nói xấu ta, cũng không dễ dàng như vậy nữa.
Nghe lão nhân truyền âm, năm người từ đầu còn rất trấn định sắc mặt lập tức biến đổi, nhất là Chu Tín, sắc mặt bắt đầu trở nên tái nhợt, thiên giai cao thủ là ý nghĩa gì hắn rất rõ ràng, thiên giai cùng địa giai khác nhau không phải số lượng ccó khả năng bù đắp được, vốn còn nghĩ là rất tốt bây giờ hắn hiểu được mình một chút cũng không thấy an toàn nữa.
Mà không chỉ hắn bốn tên địa giai cao thủ trong mắt vẻ cảnh giác càng thêm ngưng trọng hơn.
Nếu lão nhân này bởi tu vi mà cho ta rất già, ta đây cũng thuận nước đẩy thuyền, cố ý ra vẻ khinh cuồng, ha ha cuồng tiếu vài tiếng, đổi giọng lạnh nhạt nói: “Ám hồn các ngươi làm cái việc gì, các ngươi tự mình rõ ràng nhất, đừng nói các ngươi đã đυ.ng tới lão tử, cho dù là không chạm tới ta, lão tử nhìn thấy các ngươi đã khó chịu, thay trời hành đạo diệt các ngươi cũng không tính là gì cả!”
Lão nhân sắc mặt biến đổi, chưa từ bỏ ý định nói: “Tiền bối biết chúng ta là Ám hồn, vãn bối cũng không dám phủ nhận, nhưng chúng ta ngàn năm qua cũng không có nhận được nhiệm vụ đuổi gϊếŧ thiên giai cao thủ, thỉnh tiền bối giải hoặc, không biết Ám hồn đã đắc tội chỗ nào với tiền bối?”
“Ha ha ha ha ha...” Ta cười to một tiếng, ém giọng hừ lạnh nói: “Chạm thì đã chạm, nói cái nguyên nhân có tác dụng gì nữa? Hôm này, các ngươi tất cả đều chết hết chỗ này cho ta!”
Lời còn chưa dứt, sau đạo tia chớp mang theo chân khí tử điện bằng tốc độ điện quang bắn về phía sáu người!
Kể cả lão nhân bên trong, mặc dù đối với ta đã có phòng bị, nhưng chân khí tử điện qua cải thiện tốc độ đã nhanh như tia chớp, nào dễ dàng tránh thoát như vậy? Ngoại trừ lão nhân trong ngàn cân treo sợi tóc thân thể tránh thoát được, bị chân khí tử điện khóa lấy một cánh tay, còn lại năm người trong nháy mắt từ đầu đến chân đều bị bao vây bên trong!