Cuồng Phi Sủng Vương - Đệ Nhất Vương Phi
Chương 659
“Trong mắt cha, ngoài phủ tướng quân, ngoài hoàng thượng, ngoài đám lính của người và bách tính ra, liệu còn có con sao? Ngay từ khi con còn bé tí tới giờ, cha luôn chinh chiến bên ngoài, suốt mấy năm liền không về, lúc về được thì ở nhà chưa nổi nửa ngày, sau đó lại đi tiếp đón những bách tính cực khổ kia. Cha có từng quan tâm, để ý tới con bao giờ không chứ?”
“Cho dù Dạ Vương phi là người đứng đầu đại hội đấu văn thì cũng không thể thay đổi được sự thật là nàng ta có những cử chỉ thô tục, không hợp lễ tiết”.
“Tại sao lại bảo nàng ấy không hợp lễ tiết?” . 𝑻ìm đọc 𝘁hêm 𝘁ại # 𝑻r ùm𝑻ruyệ𝙣.𝙫𝙣 #
Advertisement
“Đêm hôm khuya khoắt giả nam, đến gặp riêng nam tử chưa lập gia đình, lẽ nào đây không phải là không hợp lễ tiết sao?”
Advertisement
“…”
Tiếng tranh cãi trong phòng rất lớn, Cố Thanh Hy không muốn nghe cũng không được, huống hồ tai nàng luôn khá nhạy bén với âm thanh.
Lúc đi tới gần cửa phủ tướng quân, nàng tình cờ gặp Tiêu Vũ Lâu.
Tiêu Vũ Lâu thở dài ái ngại: “Dạ Vương phi, nếu ngôn từ và hành vi của phụ thân có gì quá mức, vậy Tiêu mỗ xin lỗi thay cha”.
“Không sao, ông ấy cũng không phải nói sai hết”.
“Phụ thân… phụ thân ta với mẫu thân của cô có chút… thế nên ông ấy mới có ấn tượng xấu với cô”.
“Với mẫu thân của ta thế nào?”
“Chuyện cũ năm xưa nên Tiêu mỗ cũng không rõ lắm. Có điều ông nội ta đã chết vì mẫu thân cô, bởi vậy suốt bao nhiêu năm qua phụ thân vẫn không buông bỏ được khúc mắc”.
Cố Thanh Hy nghe mà cảm thấy hoang mang.
Xem ra mẫu thân vẫn còn nhiều bí mật mà nàng không biết.
Cuối cùng nàng đã hiểu vì sao thái độ của Tiêu lão tướng quân đối với mình lại như thế.
“Rất xin lỗi vì chuyện hôm nay, ta sẽ thuyết phục phụ thân dần dần, mong Dạ Vương phi đừng để bụng”.
“Không sao, ngươi không cần tiễn ta. Cũng khuya rồi, ta cáo từ trước đây”.
Tiêu Vũ Lâu còn muốn hỏi thêm vài chuyện về thi từ nhưng thấy nàng định rời phủ, hơn nữa bây giờ cũng đã khuya nên không tiện gặng hỏi nhiều.
Vốn dĩ Cố Thanh Hy muốn tới phủ Thừa tướng tìm hiểu nhưng ngẫm nghĩ giây lát rồi nàng từ bỏ ý định, chỉ một Cố Sơ Vân cỏn con cũng chẳng xứng để nàng phải đích thân xử lý.
Tốt hơn hết là nên tìm cách để Dạ Hoàng thu hồi thánh chỉ, tập hợp đủ bảy viên Long châu rồi giải huyết chú, sau đó báo thù Oa Nhân Quốc.
Nghĩ tới đây, Cố Thanh Hy đi thẳng về phía hoàng cung.
Bởi vì nàng là Dạ Vương phi nên dọc đường không bị ai ngăn cản, thế nên Cố Thanh Hy nhanh chóng vào trong hoàng cung.
“Đi bẩm với hoàng đế, cứ nói là Cố Thanh Hy tới”.
“Cho dù Dạ Vương phi là người đứng đầu đại hội đấu văn thì cũng không thể thay đổi được sự thật là nàng ta có những cử chỉ thô tục, không hợp lễ tiết”.
“Tại sao lại bảo nàng ấy không hợp lễ tiết?” . 𝑻ìm đọc 𝘁hêm 𝘁ại # 𝑻r ùm𝑻ruyệ𝙣.𝙫𝙣 #
Advertisement
“Đêm hôm khuya khoắt giả nam, đến gặp riêng nam tử chưa lập gia đình, lẽ nào đây không phải là không hợp lễ tiết sao?”
Advertisement
“…”
Tiếng tranh cãi trong phòng rất lớn, Cố Thanh Hy không muốn nghe cũng không được, huống hồ tai nàng luôn khá nhạy bén với âm thanh.
Lúc đi tới gần cửa phủ tướng quân, nàng tình cờ gặp Tiêu Vũ Lâu.
Tiêu Vũ Lâu thở dài ái ngại: “Dạ Vương phi, nếu ngôn từ và hành vi của phụ thân có gì quá mức, vậy Tiêu mỗ xin lỗi thay cha”.
“Không sao, ông ấy cũng không phải nói sai hết”.
“Phụ thân… phụ thân ta với mẫu thân của cô có chút… thế nên ông ấy mới có ấn tượng xấu với cô”.
“Với mẫu thân của ta thế nào?”
“Chuyện cũ năm xưa nên Tiêu mỗ cũng không rõ lắm. Có điều ông nội ta đã chết vì mẫu thân cô, bởi vậy suốt bao nhiêu năm qua phụ thân vẫn không buông bỏ được khúc mắc”.
Cố Thanh Hy nghe mà cảm thấy hoang mang.
Xem ra mẫu thân vẫn còn nhiều bí mật mà nàng không biết.
Cuối cùng nàng đã hiểu vì sao thái độ của Tiêu lão tướng quân đối với mình lại như thế.
“Rất xin lỗi vì chuyện hôm nay, ta sẽ thuyết phục phụ thân dần dần, mong Dạ Vương phi đừng để bụng”.
“Không sao, ngươi không cần tiễn ta. Cũng khuya rồi, ta cáo từ trước đây”.
Tiêu Vũ Lâu còn muốn hỏi thêm vài chuyện về thi từ nhưng thấy nàng định rời phủ, hơn nữa bây giờ cũng đã khuya nên không tiện gặng hỏi nhiều.
Vốn dĩ Cố Thanh Hy muốn tới phủ Thừa tướng tìm hiểu nhưng ngẫm nghĩ giây lát rồi nàng từ bỏ ý định, chỉ một Cố Sơ Vân cỏn con cũng chẳng xứng để nàng phải đích thân xử lý.
Tốt hơn hết là nên tìm cách để Dạ Hoàng thu hồi thánh chỉ, tập hợp đủ bảy viên Long châu rồi giải huyết chú, sau đó báo thù Oa Nhân Quốc.
Nghĩ tới đây, Cố Thanh Hy đi thẳng về phía hoàng cung.
Bởi vì nàng là Dạ Vương phi nên dọc đường không bị ai ngăn cản, thế nên Cố Thanh Hy nhanh chóng vào trong hoàng cung.
“Đi bẩm với hoàng đế, cứ nói là Cố Thanh Hy tới”.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương