Cướp Ngôi Nữ Chính, Nữ Phụ Ta Tỏa Sáng
Chap 134:Khi Dễ Cô?Tưởng Dễ Sao
Cảm ơn các nàng vì đã không cô phụ Vĩ Vĩ đáng thương. Được rồi! Cảm động-ing~, vì vậy Vĩ Vĩ sẽ tận lực viết truyện nha! Lãnh Huyết Sương cười lạnh, người hầu trong nhà đã gấp tới độ muốn trói cổ Tự Nhu Tình và Trương Tử Kì lại để bọn họ không nói loạn. Aida bà cô ơi! Cô có biết mình đang kêu gào trước mặt ai không hở? Đó là Lãnh đại tiểu thư của Lãnh đại gia tộc đứng đầu trong thập đại gia tộc đó nha! Còn nói người ta gia thế không bằng ta? Tìm khắp quả đất này ai có thể có quyền lực cùng với gia thế vượt trội hơn Lãnh gia. -Chia tay? ha,Thiên anh giải thích thế nào đây?-Cô khoanh tay lại trước ngực trào phúng hỏi-Sương! Em nghe anh nói, không phải như em nghĩ đâu. Anh chưa từng đồng ý với hôn ước này, chỉ cô ta tự mình đa tình mà thôi!-Nam Cung Thiên gấp lắm rồi Chét tiệt! Hai nữ nhân này chỉ luôn gây phiền phức, nhỡ Sương nhi giận anh rồi làm sao? Phải biết dỗ cô là có bao nhiêu cực nhọc à nha! Thấy cảnh khốn đốn của tên Takahashi Sora kia chưa? Anh còn chưa muốn dính vào như vậy đâu~!-Được, vậy bác gái vì cái gì không chấp nhận con?-Lãnh Huyết Sương mỉm cười hỏi Nụ cười này của cô chất phát vô cùng, trong sạch hồn nhiên tựa như một tiểu bạch thỏ vậy. Nếu Vu Hàn Nhiên ở đây chắc chắn sẽ tạch lưỡi cảm thán:lũ này xong rồi, cô chưa bao giờ thấy Sương cười thế này mà không có ai chịu thiệt-Cô nên nhìn lại, Tình nhi nó đã quen với Thiên nhi hơn 10 năm rồi, cảm tình khăn khít của chúng nó sao lại vì cô chen chân làm kẻ thứ ba mà phá hỏng chứ?-Trương Tử Kì ra vẻ Nam Cung Mộc Kiên gấp lắm rồi, phải biết nụ cười của Lãnh Huyết Sương trông càng thuần khiết thì bản năng liền cho ông ta hay khi cô cười như vậy thì tuyệt đối không tốt đẹp gì. Ông gấp gá[ liền tiến lên muốn giữ lấy Trương Tử Kì vẫn ngu ngốc gào loạn-Đúng vậy! Tôi với Thiên ca ca quen nhau lâu như vậy cô vì cái gì mà dám cướp anh ấy?! Hơn nữa thứ bình dân như cô mà cũng muốn so sánh với Tự gia chúng tôi sao? Tự gia sắp tiến vào hàng ngũ thập đại gia tộc khi ấy quyền khuynh thiên hạ, thứ hạ đẳng như cô mà cũng muốn chim sẻ hóa phượng hoàng sao? Ha! Nực cười!!-Tự Nu Tình vẻ kiêu căng ngoan độc gào Người hầu mồ hôi lạnh sớm đã thấm hết rồi, oa oa! Tiểu thư của tôi ơi! Cô cũng phải biết đem cái gia thế của cô ra kêu gào với ai chứ đừng bao giờ gào trước mặt cô gái này chứ? Tự gia sắp tiến vào bảng xấp hạng thập đại gia tộc thì sao?100 năm nay Lãnh gia gia tộc vẫn giữ ngôi vị đầu bảng đấy nhé! Bình dân? Cô gọi ma hử? Bảo người đứng đầu thập đại gia tộc là bình dân vậy cô là gì? Có khi còn chưa bằng ăn mày a!-Bình dân hử? Vậy thì sao? Chẳng nhẽ Nam Cung thế gia vậy mà chỉ coi trọng gia tộc liên hôn?- Lãnh Huyết Sương vẻ ngạc nhiên nói-Hừ! Đương nhiên không phải tuy nhiên đây là giới thượng lưu đương nhiên vẫn phải có môn đăng hổ đối,thứ bình dân còn muốn đũa mốc chòi mâm xong sao?-Tự Nhu Đình cười lạnh-Cô thì có gì hơn tôi?-Lãnh Huyết Sương đột nhiên cười lạnh hỏi]-Còn phải hỏi, đầu tiên chính là về gia thế. Nhìn vải vóc trên người cô xem? Thứ vải chỉ có bọn bình dân mới mặc! Xét về học thức ta cũng hơn mày chắc chắn!-ngữ khí của Tự Nhu Đình vô cùng tự tin làm Lãnh Huyết Sương bất ngờ-Vì sao nói vậy?-Lãnh Huyết Sương nghi hoặc-Đúng là loại ngu dốt,Tình nhi chính là nữ sinh ưu tú của học viện thánh nữ Maria !Được toàn trường mến mộ, thứ bình dân như mày mà muốn so sánh với Tình nhi?-Trương Tử Kì cười lạnh nói-Học viện thánh nữ Maria ?-Lãnh Huyết Sương lầm bầm Học viện thánh nữ Maria a? Hể?Không phải cái học viện rách khẩn cầu cô trợ viện sao? Mục giới thiệu của học viện đó cô nắm hết thảy trong lòng bàn tay để đặt được chức danh hiểu này kì thực không khó hơn nữa nếu dựa vào gia thế hạng vàng của Tự gia hoàn toàn có thể mua được.-Bà câm miệng cho tôi!-Nam Cung Mộc Kiên gằn giọng tiến liên chát! Trương Tử Kì kinh hách ôm má trái bị Nam Cung Mộc Kiên dùng toàn lực đánh đến sưng đỏ-Loạn! Loạn hết rồi! Bà nghĩ bà là cái thá gì mà ra lệnh? Không phải tôi đã nói chấp nhận hôn sự giữa Sương nhi và Thiên nhi rồi sao? Bà còn ở đấy gào thétcái gì? Còn Tình nhi, thật xin lỗi. Chúng ta sẽ bồi thường tuy nhiên hôn ước giữa Nam Cung gia và Tự gia sẽ hủy bỏ-Nam Cung Mộc Kiên thở dài phất tay nói-Nam Cung bá bá, bá vì con ả này mà muốn hủy hôn ước giữa Nam Cung gia và Tự gia?-Tự Nhu Tình hiển nhiên không tin vào những gì mìn nghe được-Đúng!-Nam Cung Mộc Kiên gật đầu dứt khoát-Không! Không thể nào?! Thiên ca ca, ca nỡ làm như vậy với Tình nhi sao? Chẳng nhẽ thời gian 10 năm không thể nào làm anh thích Tình nhi?-Tự Nhu Tình nước mắt dàn dụa chạy về phaía Nam Cung Thiên-Tự Nhu Tình mấy năm nay cô ở trong học viện thánh nữ Maria ngoài việc không vi phạm nội quy là không để ý bất cứ tin tức nào bên ngoài thì cái gì mà cô không làm? Hãm hại học tỷ, nói xấu đồng bạn rồi còn tìm nam nhân thỏa mãn mình. Cô nghĩ Nam Cung Thiên tôi mù hay tàn phế rồi mà không biết được chút tin tức đó của cô? Tuy nhiên, cũng không sai lắm dù sao thì tôi cũng chẳng yêu cô nên từ bỏ khá là dễ dàng-Nam Cung Thiên cười lạnh đánh nát hi vọng của Tự Nhu Tình Tự Nhu Tình không cam tâm, cô ta ngay từ đầu đã tất thèm khát thân thể của Nam Cùng Thiên! Nam nhân như vậy trên giường với cô ta thù có bao nhiêu khoái cảm? Việc gian dâm cô ta làm vô số lần và lần nào cũng chót lọt, cô ta cứ nghĩ mọi việc cứ vậy mà êm xuôi hoàn toàn không biết Nam Cung Thiên đã thấu hết thảy hành động cua cô ta. -Tại mày! Chắc chắn là tại mamfy đã thổi gió bên tai anh ấy đúng không? Đồ cặn bã, thường dân, tiểu tam, gái điếm chó chết!-Tự Nhu Tình như lên cơn chửi bới lao lên muốn rạch mặt Lãnh Huyết Sương Lãnh Huyết Sương dễ dàng né tránh, xoay nhẹ người một cái đã chế trụ được Tự Nhu Tình, cô ta bị cô vặn tay chỉ nghe tiếng răng rắc vang lên cô ta gào thét đau đớn phải, tay trái của cô ta đã bị Lãnh Huyết Sương quay gãy nát-Muốn khi dễ tôi? Cô nghĩ mình là ai-Lãnh Huyết Sương cười lạnh Ánh mắt tím ánh lên sự giận giữ, Nam Cung Mộc Kiên nhìn về phía sắc mặt Trương Tử Kì trắng bệch liền thở dài, xong thật rồi giờ ông có muốn cứu Trương Tử Kì cũng không thể nữa. Phải biết người bà ta đã đắc tội tuyệt không thể đắc tội!-Để tôi nói cho bà biết nhé Nam Cung phu nhân, lí do mà Nam Cung lại chấp nhận tôi, tên đầy đủ của tôi là Lãnh Huyết Sương!-cô cười vui vẻ Trương Tử Kì không tin vào tai mình ,đúng vậy! Bà ta nghĩ Lãnh Huyết Sương là đang dọa bà ta!Chỉ thấy bà ta ngã xuống run rẩy kịch kiệt-Mày nói láo! Lãnh tiểu thư sao có thể là loại bình dân như vậy?!-Trương Tử Kì gào lên=--Aiya! Quên chưa công bố, thực ra tôi càng lớn dung mạo càng khác a! Với lại, ai bảo bà ngày ngày ra vẻ hiến phật không quan tâm tin tức cũng giống như cô tiểu thư cao quý của học viện thánh Maria kia sao? Thế nên hoàn toàn không nhận thức được Lãnh Huyết Sương tôi đây!-Lãnh Huyết Sương cười đưa cổ tay lên Trên cổ tay có vết xăm truyền của Lãnh gia, là một vệt bướm đen xinh đẹp, cao quý biểu tượng Lãnh gia gia tộc! -Không,...không thể nào...-Trương Tử Kì phát điên -Vậy mà còn nói tôi là thường dân, haha~Thường dân, gái điếm? Thiếu học vấn? ok, ok thật là. Nếu người đứng đầu thập đại gia tộc là tôi đây là ăn xin vậy xin hỏi bà là cái gì?-Lãnh Huyết Sương cười khinh-Lxo...lão gia! Cứu tôi-Trương tử Kì ôm lấy chân của Nam Cung Mộc Kiên gào-Biến!-Nam Cung Mộc Kiên phiền chán quát Lãnh Huyết Sương cười lạnh:Khi dễ cô? Tưởng dễ sao
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương