( Đam Mỹ ) Vô Sỉ Công Gặp Vô Sỉ Thụ.

Chương 22: Suỵt!



Chương 22: Suỵt!

Võ đường.

Sau khi Ngọc Đường phi ầm ầm rời khỏi, Thái Quang còn ngẩn ra một lúc mới rùng mình tỉnh táo.

Quả là nhân sinh hai mươi năm gom lại cũng không phong phú bằng một cái tháng này, nào thì gay nào thì sex, nào thì đủ mọi thứ khốn nạn rơi trúng đầu.

Không được!

Nếu mà để cho tên Nhất Vinh đó tóm được cậu, tối nay chắc chắc là tét đuýt. Tuy rằng lúc đấy thì sướng thật nhưng sáng hôm sau thì thôi rồi, vừa lê vừa lết, lại còn đang ngay cái kỳ thi nước rút hết kỳ quan trọng thế này, nếu thực sự mặc váy để hắn chịch thì cứ xác cmn định là toang.

Thái Quang rón rén bước xuống , hướng thẳng nơi cổng phụ, cố gắng nhẹ bước chân,

Phù! cánh cửa hé rất nhẹ nhàng, chuồn mau còn kịp!

Bên ngoài,

Nhất Vinh khoanh tay nép một bên tường, vừa thấy đầu mũi giày nhỏ lộ ra, liền khua đôi chân dài một cái.

- Ái!

Thái Quang bị ngáng chân suýt thì ngã sấp cả mặt, Nhất Vinh đã tóm được cái áo từ bao giờ, kéo trở lại.

Thái Quang thở phào một cái, còn chưa kịp nhìn lên thì: bẹp!!!!

Nhất Vinh thả tay, người lập tức dính chặt xuống đất.

Thái Quang lóp ngóp bò lên gào nhặng xị:

- Dkm nó đằng nào cũng thả thì kéo lại làm cứt à?!

Nhất Vinh nhún vai:

- Ngáng mà ngã thì lại sứt mặt, thả xuống như thế chỉ đau thôi, tôi cũng còn chưa muốn chịch một tên mặt sẹo!

- Anh…!!!!!

Thái Quang nghẹn nguyên một cục trong họng.

Tức! Tức! Tức!

Phủi đi bụi dính trên quần áo, Thái Quang nghiến răng kèn kẹt:

- Sao anh lại biết ở đây có cái cổng phụ?

Nhất Vinh thản nhiên:

- Bởi vì những kẻ vô liêm sỉ thường rất hiểu nhau.

- ???!!

Nhất Vinh nói xong, hất hàm về chiếc xe đang đậu sẵn :

- Lên xe đi.

Thái Quang linh cảm chẳng lành :

- Lên xe làm gì?

Nhất Vinh cười gian xảo:

- Đi - chọn – váy.

- !!!!!!!!!!!!!!

Thái Quang thật sự không thể nào mà chịu nổi cái bản mặt kia, chắc chắn là có gì đó không đúng, hay là hôm trước cậu cúng nhầm?

Hay là chưa đủ thành tâm?

Không được không được!

Cậu chắc chắn phải tìm cách chôm được mấy đoạn video đó hoặc ít nhất cũng phải nắm thóp được điểm yếu của tên này, nếu không đợi hết chín mươi chín ngày thật thì chắc chắn cúc cậu nở thành hướng dương.

Hơn hết nữa cậu là thẳng nam! Cậu vẫn còn muốn chú chim yêu quý của mình được đặt đúng nơi đúng chỗ chứ không phải là mang mông đi cầu chịch.

Liếc sang ghế lái bên cạnh, lại nhận được một cái nháy mắt đầy khiêu khích!

Thái Quang siết chặt nắm tay.

Bà mụ nội mày, sẽ có ngày, rồi sẽ có ngày!!!!!!

=======

Cửa hàng quần áo gì gì đó,

Thái Quang không thèm xuống xe, cũng chả thèm liếc một cái, vài bài nhạc xuân vui vẻ lọt vào tai cũng khiến tâm trạng cậu thoáng hơn một chút.

Chẳng qua cũng chỉ là mặc váy thôi chứ gì to tát đâu?

Trước đây chả một đêm thay vài bộ là thường, nào thì body, nào thì đuôi cá, nào thì xẻ tà trên tà dưới.

Nói đến cho cùng thì cũng chỉ là cái quần không có đũng, nếu đã lỡ mồm phun ra thì mặc cho hắn xem là được,

Đối với cậu mất tiền thì kiên quyết không được, bị đau thì cũng không muốn, nhưng mà nhục thì ok.

Nhục tý thì có làm sao? gầy đi cân nào à? Cũng chả phải là nhục trước những người cậu coi trọng mà lo, dẫu sao cũng đã chịch qua mấy phát, chịch thêm hay chịch bớt một lần cũng là chịch rồi.

Tự trấn an bản thân một phen hoành tráng như thế, cố gắng xua đi chút liêm sỉ còn sót lại. Thái Quang hung hăng trừng mắt thách thức kẻ vừa đặt mấy túi đồ vào trong xe.

Nhất Vinh lại coi bộ rất khoái cái vẻ mặt này của cậu, khoái cực kỳ, cái vẻ mặt nhơn nhơn láu cá không coi ai ra gì ấy quả thật hiếm có khó tìm.

Rất lạ lẫm

Và, cũng rất gợi được dục vọng của bản thân.

======

Biệt thự.

Nhất Vinh vẩy vẩy chân ngồi trên chiếc ghế tựa, nhìn vào cánh cửa nhà tắm.

Đốt một điếu thuốc.

Anh không nghiện thuốc, chỉ hút những khi có suy tư… hoặc giả như bây giờ, có một chút hồi hộp, chính xác!

Là hồi hộp.

Nhất Vinh rít một hơi dài, kỳ lạ thật.

Xưa nay ăn không ít em, từ trai tân e thẹn cho đến những bot liều lĩnh dâm tục cực độ, sao lại không có cái cảm giác này nhỉ?

Là bởi vì Thái Quang tên này, đẹp sao?

Đẹp, đúng là rất đẹp, gọi là cực phẩm – chuẩn .

Đàn ông trước giờ có thằng nào mà không rung động trước cái đẹp ?

Nhưng mà vẫn chưa đủ? ….Ha?

Hay là bởi vì bản thân thực sự trông mong vào cái bộ dáng mặt đỏ tía tai vì cả tức lẫn xấu hổ, sống mũi thẳng tắp sẽ cùng gương mặt đó vênh ngửa lên trời mà gào thét?

Nhất Vinh búng đầu tàn thuốc một cái, đôi mắt vẫn chăm chăm hướng về phía cửa nhà tắm.

Mình… bị làm sao thế nhỉ?

=======

Thái Quang nhìn vào chiếc gương dài, phẫn nộ đến mức hai mắt muốn lồi ra.

Con mẹ nó thằng cha này quả nhiên siêu cấp biến thái,

Trước đây còn nghĩ nhà tắm mà cần méo gì đến gương to như thế? Hôm nay thì biết rồi!

Thái Quang đau xót run run nhìn xuống dưới nền…

Một đám lông xoăn nhỏ ai oán tụ gọn,

Thằng chó!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Ông đây…. Nó bắt ông đây cạo hết lông !!!!!!

Nhìn chú chim trần trụi của mình lắc qua lắc lại trên bờ mu đã bị cạo sạch bóng , Thái Quang có hẳn ba giây ân hận vì đã chọn việc trộm cắp.

Ngón tay bất đắc dĩ với lấy cái túi ra, hai mắt lại muốn lồi ra thêm một tý.

Thái quang với chiếc khăn quấn đại vào người, chạy bình bịch ra khỏi cửa, xông thẳng tới trước mặt Nhất Vinh, ném:

- Phịch!

- Đây là cái gì? Đây mà là váy à? Bắt ông cạo trụi lông thì thôi, còn bắt ông mặc ba cái dây này!

Quả nhiên không ngoài dự đoán, Nhất Vinh cười đến sáng lạn cả gương mặt, dùng một ngón tay khều mấy thứ mỏng dính dây dợ dưới chân lên :

- Vậy bây giờ, mặc, hay không mặc?

AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

Nhất Vinh, Nhất Vinh, Nhất Vinh.

Ta nhớ tên ngươi!

===========

Chiếc váy ngủ ren mỏng đen tuyền trên nền da trắng nõn không một chút tì vết buông xuôi chạm tới cánh mông nửa che nửa đậy, khuôn ngực nổi lên thành vòm cơ vừa săn chắc vừa mềm mại, ẩn phía trên là hai hạt ngọc nhỏ nhô ra khỏi,

Phía dưới, một chiếc quần lọt khe chỉ có đúng một miếng vải nhỏ phía trên ôm hờ lấy cậu em còn say ngủ, đằng sau là một sợi dây lọt qua khe huyệt.

Thái Quang giận đến phát run, cứ bước một bước cái sợi dây chết tiệt đó lại cọ vào một cái, khiến cho gel bôi trơn khẽ nhỏ một giọt dài qua khe đùi.

Trừng mắt:

- Nhìn cái gì mà nhìn!

Nhất Vinh thực sự là nhìn đến sững người, dáng người hoàn hảo cộng thêm toàn bộ lông trên cơ thể đã được cạo sạch sẽ, cực kỳ phi giới tính.

Tuyệt vời, đây chính là kiểu mà anh thích nhất nhất!

Ba một cái.

Không để Thái Quang được chửi thầm lâu, Nhất Vinh lập tức đã vác thẳng người, dằn lên bàn gần đó, nhịn không được mà nhéo một cái nặng tay trên ngực Thái Quang, cảm thán:

- Đẹp lắm.

Thái Quang khinh bỉ, đương nhiên tự tôi cũng biết là đẹp, nhưng đẹp cái kiểu này thì ông đây đéo cần nhá!

Thái Quang đẩy Nhất Vinh còn đang gặm cắn bên tai mình, hất ra:

- Chịch thì chịch lẹ lên, đã bôi trơn rồi !

Nhất Vinh bị một câu này đánh cho cứng chim,

Quả nhiên dù mặc trên người thứ gợi cảm đến đốt hỏa, nhưng cái miệng kia mới là thứ khiến anh muốn một nhát đâm xuyên nhất.

Bản năng chinh phục của giống đực bùng phát.

Muốn đem cái kẻ cứng miệng này làm cho đến bắn, muốn đem cái bộ mặt đẹp đẽ lại nhơn nhơn ngày thường xuyên đến mức chỉ có thể rên to.

Bàn tay dày vò trên ngực Thái Quang, đem đầu vú qua lớp áo mà cắn đến sưng mọng, dưới khe mông, ngón tay kéo dãn sợi dây lọt khe, lại nhả tay “ bốp” một cái bắn mạnh.

- A..

Thái Quang cuộn người, muốn đưa tay xuống gỡ cái quần lót kia, lại bị ngăn lại . Mảnh dây cọ sát ngang qua phần giữa hai hòn ngọc và hậu huyệt, lại mài thẳng lên mép huyệt, ngứa không tả nổi…

Nhất Vinh vân vê “ bắn” sợi dây đến thích thú ,còn ép Thái Quang mở rộng hai chân đến hết cỡ , phơi lộ vách huyệt đỏ rực bị chơi đùa.

Phốc.

Cậu em nhỏ bất chợt từ dưới đâm xuyên.

Thái Quang chới với , đầu ngón tay bám chặt xuống cạnh bàn, thét lên một tiếng.

Tên khốn này vẫn là thích cái trò bất ngờ chưa, khiến cậu không kịp hít cũng không kịp thở, miễn cưỡng tự mình khép mở hậu huyệt để bớt đi căng trướng.

- A…

- Chết tiệt!

Cậu em nhỏ bị thúc đúng điểm yếu từ từ đứng lên, vượt qua mép quần lót nhỏ dựng dậy, chếch sang một hướng.

Nhất Vinh bị cảnh tượng dâm loạn đó đạp dẹp hết mọi suy nghĩ, dồn sức nặng nề.

Thúc.

A…

A….

A…

Thái Quang không cả rên ra thành câu, chiếc váy ngủ lộn xộn bị kéo dạt sang hai bên, để lộ ra đầu vú một mảnh hồng rực, nảy lên xuống theo từng cú thúc lộng.

Mê sảng đến điên cuồng.

Thái Quang ngẫm như mình đang trôi dạt tận phương trời nào rồi, bay bổng lại mông lung. Hậu huyệt hôm nay được chuẩn bị kỹ càng, bôi trơn trong ngoài một chút đau đớn cũng khó tìm, chỉ còn lại sung sướng tột đỉnh.

A... Ha…

Hự…

Nhất Vinh nhìn khuôn mặt đê mê của Thái Quang, cảm giác như mỗi tế bào đều sảng khoái, sảng khoái như chính mình đang thuần phục được một con mèo hoang dữ tợn, động tay vào là bị cào bị cắn, nhưng bây giờ lại ngoan ngoãn rên lên những tiếng mê muội, dụi đầu vào lòng chủ nhân mà lấy lòng…

Cơ thể như một cỗ nhiệt sôi lên nóng bỏng, Nhất Vinh trút bắn.

Thái Quang mơ màng dựng dậy khỏi bàn, đu lấy cổ Nhất Vinh:

- Hiệp nữa đi? Phê quá…

Nhất Vinh cười nửa miệng.

Xoạc một cái, chiếc váy ngủ bị xé toang, miệng đặt trên đầu vú bên này , cắn thật mạnh.

A???!!!

Thái Quang đau đến tỉnh cả dâm, suýt chảy nước mắt, ôm lấy bên vú đáng thương kia chửi lên :

- Anh là chó sao? Có tin tôi sút cho trứng dái lẫn lộn luôn không?

Đúng rồi, lại trở về với cái giọng điệu này!

Giọng điệu, của một tên vô liêm sỉ.

Nhất Vinh đè người, chiến tiếp hiệp hai.

Hiệp ba

Hiệp bốn.

Thái Quang : Dkm lần này thì chết thật rồi!!!!!

=============//===========
Chương trước Chương tiếp
Tele: @erictran21
Loading...