Thang Tư Mẫn từ chức, quay đầu gia nhập Quỹ Hồng Nhạn.
Đây là một công ty mới thành lập vào đầu năm nay, được mấy tháng rồi, đã đầu tư được một vài hạng mục, lấn sân vào các lĩnh vực tài chính, bệnh viện, khoa học kỹ thuật. Người sáng lập đầu tiên tên là Hứa Hằng, nghe nói là một người Hoa gốc Mỹ, không tìm được tư liệu về bối cảnh được công khai, ảnh chụp không có tấm nào.
Quỹ Hồng Nhạn đã mở một cuộc họp báo ra mắt thương hiệu, Tư Thừa Nam được mời với tư cách là khách quý.
Tư Thừa Nam không tham dự tiệc cơm trưa mà rời đi trước, từ phía xa nhìn thấy Thang Tư Mẫn đang đứng cùng với một người đàn ông, cử chỉ cả hai rất thân mật.
Tư Thừa Nam cũng không dừng lại mà dẫn thư ký rời đi, thân ảnh biến mất ngay ngã rẽ, Hứa Hằng lùi về sau một bước, nhìn Thang Tư Mẫn rồi cười.
Thang Tư Mẫn lại chủ động tiến lên, hôn lên mặt hắn một cái.
“Người đã đi rồi.” Hứa Hằng nhắc nhở.
“Lời đề nghị trước đó của anh còn hiệu lực không?” Thang Tư Mẫn hỏi.
Dường như Hứa Hằng khá bất ngờ, trầm mặc vài giây mới lên tiếng, “Cô gái nhỏ, vì giận dỗi mà làm lỗ vốn bản thân mình không phải là một sự lựa chọn thông minh đâu.”
Thang Tư Mẫn lại hôn hắn lần nữa, lần này là trên môi, “Không phải giận dỗi.”
*
Sau khi Tào Giai Giai từ câu lạc bộ về vẫn luôn mong nhớ chuyện Lâm Niệm nhờ cô làm giúp, trong lòng cứ thấy lo sợ bất an như thể sắp sửa xảy ra chuyện vậy.
Cô rất khó phân định được cảm nhận trong lòng của mình, đứng ở góc độ là bạn tốt, Tào Giai Giai cũng không thể thông cảm được, thậm chí cô còn sẵn lòng giúp đỡ, nhưng Thang Tư Mẫn bị hứng một cái tát khiến cô có hơi không đành lòng.
Lâm Niệm chỉ là đang cảnh cáo đối phương không được phép tham dự tiệc đám cưới vàng của ba mẹ mình mà thôi, trong bữa tiệc Tào Giai Giai đã quan sát cẩn thận, quả nhiên không thấy người phụ nữ kia.
Trên đường về, cô suy nghĩ một lát rồi vẫn quyết định nói với Tư Thừa Nam, Lâm Niệm chỉ là nhờ cô điều tra một vài tin tức VIP của Hà Nhạn Như, còn lại thì không có gì cả.
Tư Thừa Nam nghe xong chỉ ôm cô rồi nói, “Ít chơi với chị em Lâm Niệm lại, sẽ học thói hư.”
Tư Thừa Nam phải đi công tác, Tào Giai Giai về nhà mẹ đẻ ở, chị dâu sinh đôi, con gái xinh xắn như búp bê Tây vậy, Tào Giai Giai thích không kìm được, ngày nào cũng phải xem video về bé cưng.
Mẹ Tào thấy thì thúc giục, “Thích như vậy thì tự sinh một đứa mà chơi.”
“Sang năm đi ạ, năm nay quá nhiều chuyện cần làm rồi.”
*
Lần này Tư Thừa Nam đi công tác là để đến chào một giáo sư già, Tư Thừa Nam luôn muốn hợp tác cùng đoàn đội của ông, vào đầu năm nay giáo sư đột nhiên mất liên lạc, những người trong phòng thí nghiệm đều đồng nhất rằng, không liên hệ được.
Lần này giáo sư chủ động mời Tư Thừa Nam sang chính là để bàn về chuyện hợp tác.
“Là tôi muốn cảm ơn vợ của cậu, cô ấy đã giúp bà nhà tôi hoàn thành tâm nguyện.” Giáo sư nói.
Lúc Tư Thừa Nam rời khỏi nhà của giáo sư đã sắp xếp đi đến sân bay, nghĩ đến những lúc mình hoài nghi Tào Giai Giai không hề có tình cảm với bản thân, thì cô đã băng núi vượt tuyết vì mình mà khom lưng lấy lòng người khác, thậm chí anh còn không biết tự bao giờ mà Tào Giai Giai đã thuộc làu làu những dự án của anh.
Tào Giai Giai gọi video đến, Tư Thừa Nam bắt máy, Tào Giai Giai mặc đồ ở nhà ôm bé con mềm mại đáng yêu trong lòng chào hỏi anh.
Tào Giai Giai nói, “Chồng ơi, chừng nào thì anh về thế, nhớ anh quá.”
Tào Giai Giai nhìn khuôn miệng cười của cô mà không rời mắt, một luồng cảm xúc trướng đầy dâng lên trong lòng, anh nói, “Tào Giai Giai, anh yêu em.”
Nom Tào Giai Giai có hơi luống cuống, buông điện thoại và đứa nhỏ ra, rồi cầm điện thoại chạy chậm đến nơi yên tĩnh, lần nữa xuất hiện thì gương mặt cô đã đỏ lên, còn đẹp hơn cả ngày thường.
Tư Thừa Nam cười, anh lại nói, “Anh yêu em, cục cưng à.”
“Em cũng yêu anh lắm.”
Đắn Đo - Thụy Bất Tỉnh
Chương 29: Anh yêu em
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương