Dành Cả Một Đời Để Yêu Anh
Chương 8: Nhà Tân Hôn (H)
Trở về lại tiểu khu ở ngoại ô. Khi về tới nhà của hai người là hơn chín giờ tối.Nhà của hai người ở phía Nam tiểu khu, cách chỗ nhà ba mẹ Hàn Dạ Phong tầm ba dặm. Ngôi nhà hay nói đúng hơn là một cái biệt thự nhỏ, xung quanh cũng có rất nhiều biệt thự có người ở cũng không đến nổi vắng vẻ. Phía sân trước bên trái có một cây đỗ quyên vô cùng lớn, gốc cây cũng phải năm người trưởng thành ôm mới hết, tán cây rộng che khắp một vùng, hoa nở đỏ rực vô cùng xinh đẹp. Chính giữa là một tượng đài phun nước, khắp sân mọc đầy hoa cỏ dại, con đường mòn dẫn vào nhà được lót đá.Ngôi nhà được xây theo kiểu cổ điển phương Tây, giữa phòng khách có treo một chiếc đèn chùm bằng pha lê dưới ánh mặt trời lấp lánh, lộng lẫy xinh đẹp. Cầu thang hai bên, bên trái dẫn lên tầng một, bên phải dẫn lên tầng hai. Phòng ngủ của Hàn Dạ Phong và Nguyệt Khuynh Tuyết là ở trên tầng hai, phòng cuối cùng có ban công hướng ra vườn hoa phía sau. Và tầng thượng là hồ bơi và những trò giúp tiêu khiển, giải trí.Vườn hoa phía sau có một cây tử đằng lớn giống như cây đỗ quyên ở trước nhà, xung quanh là rất nhiều hoa cỏ đa số là hoa bồ công anh trắng muốt tinh khiết và hoa bỉ ngạn đỏ rực như lửa. Dưới gốc cây tử đằng có một cái ghế dài để nằm, một cái bàn bằng đá nhỏ.Toàn bộ đồ dùng cá nhân của hai người trước đó đều đã được chuyển đến và sắp xếp gọn gàng, cả hai chỉ việc chuyển vào và ở. Cả hai đi đường cũng mệt mỏi, trở về liền đi tắm sau đó lên giường._ Tuyết nhi, không phải có chuyện muốn nói với anh sao?Nguyệt Khuynh Tuyết xoay người ngồi lên người Hàn Dạ Phong đưa tay vuốt ve gương mặt tuấn mỹ của anh, nở nụ cười quyến rũ nói._ Muốn nói cũng được, nhưng Tuyết nhi trước muốn đòi một chút phúc lợi đã._ Ồ! Tuyết nhi muốn làm thế nào?Nguyệt Khuynh Tuyết cúi xuống hôn lên môi Hàn Dạ Phong chặn lại âm thanh của anh. Nụ hôn ướŧ áŧ giằng co một hồi, quần áo của hai người đều giải khai toàn bộ. Hàn Dạ Phong lúc này xoay người đem Nguyệt Khuynh Tuyết đè xuống giường. Hàn Dạ Phong bắt đầu tấn công xuống dưới, không ngừng hôn lên xương quai xanh. Một đôi bàn tay to ở vòng eo mảnh khảnh của cô vuốt ve rồi dần dần lên bầu ngực xoa nắn._ Tiểu yêu tinh chưa gì đã cứng như vậy.Ngón trỏ ở trên nhũ tiêm qua lại chà xát bóp nắn, rồi bỗng nhiên cúi đầu đem một bên ngực ngậm vào trong miệng._ A...Ha a...Phong..._ Tiểu bảo bối, thật thơm thật mềm nha, muốn cắn. – Hàn Dạ Phong nhẹ nhàng cắn một cái hàm răng qua lại không ngừng dày vò khiến nhũ tiêm của cô xưng đỏ một mảng._ Ưʍ...Phong...đừng a... ha a...Đột nhiên Hàn Dạ Phong dùng lực đem hai chân cô tách ra, đem nam căn cứng rắn thô to cùng mật huyệt ấm nóng kề sát vào nhau._ A...hừ...Tuyết nhi, tiểu yêu tinh câu người.Hàn Dạ Phong ở trên người cô thở dốc, một tay ấn mông cô, trước sau ma sát đong đưa, một tay ở trên bầu ngực thô bạo vuốt ve.Cảm xúc trên da thịt mang lại cho cô cảm giác tê dại, ngứa ngáy cùng kɦoáı ƈảʍ. Nguyệt Khuynh Tuyết cong thắt lưng, giãy dụa, kề sát người vào trên thân Hàn Dạ Phong cọ cọ._ A...ha a a....Phong...Chợt hoa huyệt đẫm nước bị ngón tay cắm vào, mật huyệt nóng như lửa trơn trượt, liên tục đâm mạnh vào bên trong._ A...Phong...đừng a...Dừng...lại...Ha a a... – Cô gái nhỏ giãy dụa eo nhỏ, miệng phát ra âm thanh rêи ɾỉ nức nở._ Đừng dừng? Hay là dừng? Tiểu bảo bối muốn thế nào? Nói!Người đàn ông tàn ác tăng nhanh tốc độ tay, ác ý trêu chọc, thậm chí còn hung hăng cắn vào ngực._ A a a....Nguyệt Khuynh Tuyết không cách nào khắc chế kɦoáı ƈảʍ bao phủ, trong mật huyệt, mật dịch như thác chảy xuống thấm ướt nam căn. Hàn Dạ Phong xoay người đem hai chân cô mở lớn, chôn đầu giữa hai chân cô, vừa hôn vừa liếm._ Tiểu bảo bối thật ngon.Đầu lưỡi linh hoạt đi vào ở lỗ nhỏ liếʍ ɭáρ mở hai cánh hoa ra, miệng ngậm chặt lấy âm đế giống như ngọc trai rồi mút, đem mật dịch chảy ra liếm sạch không chừa, yết hầu trượt lên trượt xuống nuốt vào. Nháy mắt cao trào ập đến đem nước trong tiểu huyệt bắn ra toàn bộ chảy vào trong miệng người đàn ông._ A! Ha a a...Cô gái nhỏ hét lên một tiếng, cả người trở nên mềm nhũn, kɦoáı ƈảʍ sau cao trào chưa kịp tan ngay lập tức tiểu huyệt bị nam căn thô cứng xâm nhập khiến nàng lại hét lên một tiếng chói tai._ Tiểu bảo bối thật chặt a....hừ...bảo bối, thả lỏng. – Âm thanh nam nhân tràn đầy du͙ƈ vọиɠ._ A...Phong...nhẹ...nhẹ một chút a....ưʍ.Nguyệt Khuynh Tuyết eo nhỏ cong lên, hai chân gắt gao quấn chặt lấy người đàn ông, mị thịt co giật không ngừng hút lấy nam căn._ Có thích hay không, bảo bối? Hút chặt như thế.Hàn Dạ Phong gầm nhẹ phóng đãng hung hăng dùng sức đâm vào rút ra, một tay để trên hoa hạch ở tuyệt huyết bóp nắn, một tay kia nhu lộng bầu ngực mềm mại._ A a a....Phong...đừng...nhanh quá ....Ha a...ưmmm... - Nguyệt Khuynh Tuyết ở trên giường không ngừng giãy dụa điên cuồng, trong giây lát kɦoáı ƈảʍ không ngừng bao phủ._ Nhịn một chút, bảo bối...A...Thắt lưng cường tráng chợt tăng nhanh chuyển động._ A, Tuyết nhi, bảo bối....A...Hàn Dạ Phong hung tợn gầm nhẹ, toàn lực mạnh mẽ xen vào, tinh hoa trực tiếp bắn ở chỗ sâu nhất trong đáy huyệŧ, Nguyệt Khuynh Tuyết toàn thân run rẩy, mật nước không ngừng chảy ra ào ào.Hàn Dạ Phong ôm cô thở dốc, nhẹ nhàng hôn lên tóc mai sớm đã ướt đẫm. Nam căn ở trong mật huyệt ma sát qua lại, trêu chọc lại trướng lên.Nguyệt Khuynh Tuyết cảm nhận được nam căn trong tiểu huyệt của mình lại cứng rắn, vội vàng lên tiếng, giọng yếu ớt mang theo chút kiều mị quyến rũ sau cơn kíƈɦ ŧìиɦ vừa rồi._ Phong, đừng, ngày mai anh còn phải đi sớm._ Được, vậy em nằm yên._ Không, em còn có việc muốn nói với anh. – Nguyệt Khuynh Tuyết giãy dụa vặn vẹo cơ thể nói._ Nằm vầy không thể nói được sao?_ Không được. Em muốn đi lấy đồ.Nguyệt Khuynh Tuyết nói rồi dứt khoát đứng dậy, nam căn cứng rắn thô to chôn trong tiểu huyệt của cô bị rút ra khiến cả hai cảm thấy một mảnh trống rỗng, lạnh lẽo. Nguyệt Khuynh Tuyết cũng không ngại loã thể đi lại ở trước mặt anh, cô mặc kệ chất lỏng từ trong tiểu huyệt chảy dọc theo bắp đùi cô, một đường đi tới tủ quần áo, ngồi xuống lục lọi trong túi xách của cô.Hàn Dạ Phong chống người ngồi dậy dựa lưng vào đầu giường ánh mắt thâm thuý quan sát nhất cử nhất động của cô.Tìm được thứ cần tìm Nguyệt Khuynh Tuyết đứng dậy trở lại giường ngồi tựa lưng vào lồng ngực ấm áp quen thuộc. Nguyệt Khuynh Tuyết động tay mở chiếc laptop nhỏ của cô ra, lại vươn người ở bên cái tủ đầu giường cầm lên sợi dây chuyền mà bình thường cô vẫn luôn đeo trên cổ lấy tới cắm vào trong laptop._ Phong, đây là bí mật lớn nhất của Tuyết nhi. Ngay cả người nhà của Tuyết nhi cũng không có biết. Chỉ có gia gia biết chuyện này, hôm nay, anh là người thứ hai trong vòng quan hệ người thân quen của em được biết chuyện này._ Gia gia cũng biết? – Hàn Dạ Phong nheo nheo mắt nghi hoặc nhìn cô._ Đúng vậy. Hôm trước lúc Phong đi ra ngoài, gia gia cùng em đã nói qua một chút, ông bảo em nên nói sớm cho anh mới tốt.Hàn Dạ Phong không đoán ra được chuyện cô sắp nói tới sẽ như thế nào nhưng chuyện này gia gia của anh lại biết, chắc chắn không hề đơn giản, hơn nữa có liên quan rất lớn đến quân đội không chừng. Hàn Dạ Phong im lặng nhìn những ngón tay thon dài xinh đẹp như bạch ngọc của cô thành thục lướt như gió trên bàn phím laptop khiến anh có chút kinh ngạc. Trong lòng lại nổi lên một cảm xúc khó chịu vô hình không biết nên gọi là gì. Rốt cuộc xa cách mười hai năm, cô đã thay đổi đến như thế nào, anh lúc này quả thật không hiểu chút gì về cô. Cảm giác này khiến anh muốn phát điên.Sau một lúc hoạt động tay liên tục trên bàn phím cuối cùng Nguyệt Khuynh Tuyết dừng lại, quay đầu nhìn Hàn Dạ Phong, gương mặt vô cùng nghiêm túc, đôi mắt bảy sắc long lanh xinh đẹp lúc này trở nên sắc bén, Nguyệt Khuynh Tuyết mở miệng âm thanh trong trẻo thánh thót nhưng lại lạnh lùng như băng._ Phong, trước tiên em nói cho anh biết một chút. Tuyết nhi đưa anh xem là tài liệu cấp 3S của một Tổ chức quốc tế. Mà Tổ chức này chỉ có một vài người cao cấp nhất trong bộ máy lãnh đạo quốc gia mới có thể biết tới. Tuyết nhi là tin tưởng anh, cũng là không muốn giấu diếm anh bất kỳ điều gì nên muốn nói với anh. Anh phải thề với Tuyết nhi, những tin tức em cho anh xem ngày hôm nay, anh sống giữ kín, chết mang theo._ Được. – Hàn Dạ Phong mở miệng giọng trầm thấp nói, gương mặt cũng trở lại dáng vẻ nghiêm túc._ Tốt.Nguyệt Khuynh Tuyết đưa màn hình laptop đến trước mặt Hàn Dạ Phong, ngón tay nhấn vào nút Enter, màn hình laptop liên tục chạy ra một loạt thông số trắng cả màn hình sau đó những thông tin được hiện lên.Hàn Dạ Phong cầm lấy laptop xem những thông tin được hiện ra trên màn hình. Gương mặt tuấn mỹ lúc này trở nên âm trầm, ấn đường nhăn chặt lại, cả người toát ra hàn khí lạnh lẽo. Qua một lúc Hàn Dạ Phong đưa trả máy lại cho Nguyệt Khuynh Tuyết, đầu ngửa ra, đưa tay xoa hai bên thái dương, hai mắt nhắm lại, gương mặt không để người ta nhìn ra cảm xúc.Nguyệt Khuynh Tuyết đem đặt lại sợi dây chuyền lên tủ đầu giường, cất laptop đi, vòng tay ôm lấy Hàn Dạ Phong, vẻ mặt lúc này đã trở lại là một cô gái nhỏ như thường ngày, mở miệng nũng nịu gọi._ Phong. Anh giận em sao?Hàn Dạ Phong đưa tay ôm lấy cô, tay ở trên eo cô không ngừng vuốt ve, cảm xúc vô cùng hỗn loạn._ Anh sao lại giận em chứ. Chỉ là thông tin này đối với anh có chút lớn, nhất thời không thể tiêu hoá được._ Vâng. – Nguyệt Khuynh Tuyết gật đầu, cô đương nhiên hiểu được, tin tức này đối với ai mà nói cũng không phải bình thường.Căn phòng chìm trong yên tĩnh một lúc lâu, đột nhiên Hàn Dạ Phong lên tiếng hỏi, âm thanh trầm thấp._ Bắt đầu từ khi nào?Nguyệt Khuynh Tuyết lại leo lên người Hàn Dạ Phong, tay cầm vật nam tính đã hơi mềm của anh nhét vào trong tiểu huyệt của mình, hai khuỷ tay chống lên ngực anh, nhìn thẳng vào anh, nói._ Tuyết nhi kể chuyện cho anh nghe._ Được. – Hàn Dạ Phong nhìn cô đưa tay vuốt ve mái tóc của cô, gương mặt tuấn mỹ vẫn đạm mạt như nước._ Sáu tuổi Tuyết nhi được gửi cho ngoại công chăm sóc, từ đó bắt đầu tiếp xúc y học. Tám tuổi cầm dao mổ thực hành trên xác động vật, mười tuổi thực hành trên động vật sống. Mười hai tuổi xuất ngoại, theo học trường đại học về y danh giá nhất thế giới, mười bốn tuổi tốt nghiệp, điều kiện để nhận bằng là phải thực hiện thành công một ca phẫu thuật có độ khó nhất định, Tuyết nhi chọn ca phẫu thuật chỉ có một phần mười cơ hội thành công. Trải qua tám giờ vật lộn trong phòng phẫu thuật cuối cùng Tuyết nhi thành công.Từ năm đó người bên Tổ chức tìm đến Tuyết nhi, muốn Tuyết nhi tham gia vào cơ sở nghiên cứu của họ. Tuyết nhi đồng ý, từ đó mọi thông tin về Tuyết nhi đều được xoá bỏ, chỉ còn lại thông tin giả trôi nổi khắp nơi. Tổ chức đó ngoài sáng là một tổ chức Liên hiệp quốc tế liên kết các cường quốc hợp tác về mọi mặt, trong tối lại nghiên cứu toàn diện về quân sự, vũ khí, y học, hoá học, hạt nhân,...để chống lại những phần tử khủng bố quốc tế. Hoặc xử lý những việc liên quan đến luật pháp quốc tế. Phòng nghiên cứu này đương nhiên không phải chỉ là những con mọt sách suốt ngày chỉ biết vùi đầu vào nghiên cứu, như Tuyết nhi chẳng hạng, anh thấy không, em rất tự do thoải mái a, thích làm gì làm, không ai cấm.Hàn Dạ Phong đột nhiên thấy cô đi lạc chủ đề, dở khóc dở cười vờ nghiêm mặt nhắc nhở._ Vào vấn đề.Nguyệt Khuynh Tuyết biết mình lại lan man ngậm miệng uỷ khuất cúi đầu, sau đó lại tiếp tục nói._ Nói tới đâu rồi nhỉ, à phải rồi, phòng nghiên cứu. Tổ chức quốc tế có người ở khắp nơi, lại có một bộ phận chuyên đi thu gom người, người được đưa vào phòng nghiên cứu thì nơi này... - Nguyệt Khuynh Tuyết chỉ chỉ vào đầu mình. - ...không phải bình thường. Vì vậy nên từ khi phòng nghiên cứu được thành tới nay, nhân số cũng chưa vượt hai ngàn người. Đúng là ít ỏi đến đáng thương. Nhưng một người trong đó cũng đủ khiến cả một đội quân tinh nhuệ lao đao. Trường hợp như thế đã từng xảy ra đấy. Vì thế những người đó cũng là con dao hai lưỡi. Người trong phòng nghiên cứu như chúng em sẽ không bị bất kỳ hạn chế nào về phạm vi hoạt động, lĩnh vực hoạt động trên khắp thế giới.Nhưng hành động của chúng em nếu sai lầm đều phải chịu sự trừng phạt của Luật pháp quốc tế. Những người trong phòng nghiên cứu phân bố rải rác khắp nơi trên thế giới muốn đi đâu thì đi, người ở quốc gia nào thì ở quốc gia đó, không thì cũng không sao. Nhưng chỉ cần chúng em liên lạc với lãnh đạo cấp cao ở địa phương đó nhất định sẽ nhận được hỗ trợ toàn lực. Ví dụ như Tuyết nhi đi, em là người quốc gia này, hiện đang ở đây, nếu có việc gì đó xảy ra em có thể yêu cầu tham gia, những người trên cao kia sẽ không từ chối. Chỉ là nếu đất nước muốn sử dụng Tuyết nhi làm việc gì đó thì phải đệ trình đơn, làm rất nhiều thủ tục đưa lên Tổ chức quốc tế kia, được phê duyệt thì đất nước đó mới được gọi Tuyết nhi, đương nhiên là Tổ chức bên kia sẽ cho người thông báo trước cho Tuyết nhi một tiếng. Hoặc Tuyết nhi không đồng ý nhưng nước đó lại cần giúp đỡ thì Tổ chức kia sẽ tìm người thích hợp và tình nguyện đi. Là như vậy đấy. Anh thấy Tuyết nhi có phải rất giỏi hay không?_ Giỏi lắm, Tuyết nhi thật là thâm tàng bất lộ. Ngay cả anh cũng không ngờ tới được.Hàn Dạ Phong nhìn cô nói, tuy rằng lời cô nói nghe có vẻ đơn giản nhưng anh biết công việc của cô không phải tầm thường, cô cũng không nói cụ thể những năm qua cô đã làm và đạt được những gì nhưng những hồ sơ tuy nói là làm giả nhưng nhất định không hoàn toàn một trăm phần trăm. Nhìn cô có vẻ tự do thoải mái nhưng không ai biết rõ rốt cuộc gánh nặng trên vai cô là thế nào.Nguyệt Khuynh Tuyết ưỡn ngực tự hào nhìn Hàn Dạ Phong nói._ Như vậy anh phải cố gắng giữ chặt Tuyết nhi a. Nếu không Tuyết nhi bị người ta cướp khỏi anh đó._ Ai dám cướp em khỏi anh, anh liều mạng với kẻ đó. Chẳng lẽ Tuyết nhi muốn rời khỏi anh sao?Nguyệt Khuynh Tuyết nằm lên người Hàn Dạ Phong nói._ Tuyết nhi làm sao có thể rời khỏi anh. Anh là cả thế giới của Tuyết nhi, là giọt máu đầu tim Tuyết nhi.Hàn Dạ Phong nghe cô nói thể cả người nóng lên, đem cô kéo lên hôn lấy cô, xoay người đè cô dưới thân. Nam căn vẫn chôn trong người cô bắt đầu đâm rút. Hoa huyệt và nam căn chặt chẽ giao hợp với nhau, anh đem hai chân cô tách ra, xoa nhẹ mông cô, thắt lưng không ngừng đong đưa, mỗi lần đều đâm đến chỗ sâu nhất bên trong cô._ A...Phong...ha a a...chậm a...Nguyệt Khuynh Tuyết bị nam căn làm đến không chịu nổi, hai tay gắt gao nắm chặt tấm ga trải giường. Bầu ngực không ngừng đong đưa run rẩy kịch liệt. Hàn Dạ Phong nhìn chằm chằm bầu ngực, cúi người xuống ngậm lấy một bên, một tay tự nhiên đặt ở bên còn lại, niết lấy nhũ hoa lúc này đã cương cứng. Xúc cảm từ lòng bàn tay truyền đến, bầu ngực bị anh nhào nặn thành đủ các loại hình dạng._ A...Đau...Phong...nhẹ một chút...Ưʍ...Bầu ngực không ngừng bị xoa nắn mang đến kɦoáı ƈảʍ không ngừng, hoa huyệt hung hăng bị nam căn liên tục ma sát càng thêm ướŧ áŧ, Nguyệt Khuynh Tuyết chỉ cảm thấy trước mắt mơ hồ một mảnh, cái gì cũng không nhìn rõ, cả người vô lực lại như trôi nổi trên mặt nước.Hàn Dạ Phong nghe lời tay niết nhẹ lại một chút, nam căn bên trong tiểu huyệt, mỗi lần thâm nhập đều chọc đến điểm mẫn cảm của cô, anh có thể cảm nhận được thân thể cô run rẩy nhè nhẹ._ A...Ha a....Phong..._ Tiểu bảo bối của anh, em là của anh....Hừ....a...Hàn Dạ Phong ở bên dưới mạnh mẽ đâm vào rút ra, bên trên không ngừng liếʍ ɭáρ nhũ hoa, không dừng lại ở đó toàn bộ bầu ngực mềm mại đều đem qua liếʍ ʍúŧ một lần.Hoa huyệt không ngừng bị nam căn của anh ra vào, mật dịch trong suốt từ trong miệng huyệt không ngừng chảy ra. Nguyệt Khuynh Tuyết cuối cùng nhịn không được cả người co rút, tiểu huyệt đột nhiên bóp chặt, đầu óc trống rỗng, thân thể kịch liệt run rẩy, kiều mị rêи ɾỉ._ A...Phong...không được...muốn....A ha a a..Trong hoa huyệt mật dịch nóng bỏng từ chỗ sâu nhất trong hoa tâm phun trào không ngừng tưới lên nam căn, Nguyệt Khuynh Tuyết đạt cao trào, cả người vô lực run rẩy. Nhưng nam căn bên trong tiểu huyệt của cô vẫn cương ngạnh như cũ, Hàn Dạ Phong híp mắt, tiểu huyệt co rút kịch liệt làm cho nam căn ở trong bị bóp chặt cảm giác sảng khoái đánh úp tới khiến da đầu anh tê dại.Hàn Dạ Phong vừa mới thả lỏng lúc này lại điên cuồng đâm vào mãnh liệt đánh sâu vào hoa tâm, đôi mắt xám bạc loé qua một tia phóng túng. Mỗi lần va chạm đều mãnh liệt hơn lần trước._ A...không...dừng lại....Ha a a...Nguyệt Khuynh Tuyết lúc này trừ bỏ rêи ɾỉ thì không còn có thể nói được gì nữa, cả người cô vì tìиɦ ɖu͙ƈ kíƈɦ ŧɦíƈɦ mà phiếm một màu đỏ ửng.Hàn Dạ Phong hô hấp dồn dập, ở trong tiểu huyệt ấm áp trong ngừng rong đuổi. Động tác đâm vào rút ra không biết tiến hành trong bao lâu, rốt cuộc tinh quan buông lỏng, đem tinh hoa nam tính hướng tới hoa tâm phóng vào. Hạ thân có một cỗ nhiệt nóng bỏng dâng lên khiến Nguyệt Khuynh Tuyết không nhịn được run rẩy.Hàn Dạ Phong ôm lấy Nguyệt Khuynh Tuyết nằm im cảm nhận kíƈɦ ŧìиɦ qua đi. Sau đó nhẹ nhàng hôn lên trán cô, cùng nhau chìm vào giấc ngủ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương