Dị Thế Võ Thần (Dương Ân)
Chương 946: Khỉ Gầy và rùa vân bạc đánh nhau
Khỉ Gầy lại cười gian, hắn ta rõ ràng không tin lời Dương Ân nói nhưng cũng không dám nói thêm nữa, chỉ nhanh chóng chạy đi nổi lửa nấu canh rắn.
Dương Ân đã lấy được nhiều không gian Càn Khôn từ trong tay của mấy người Tử Tiêu điện trong trận đại chiến trước đó, hắn lấy một cái đưa cho Khỉ Gầy, bên trong đã có chuẩn bị một ít đồ dùng, bao gồm cả nồi đun nước.
Dương Ân tiếp tục tìm kiếm thảo dược ở xung quanh, khi hắn quay lại thì món canh rắn của Khỉ Gầy gần như đã sẵn sàng. Khỉ Gầy nói: "Đại ca, mau tới ăn thôi, thơm ngon lắm đó".
“Gấp cái gì?”, Dương Ân đáp lại rồi lấy ra một vài loại thảo dược ném vào trong nồi canh rắn.
Xì xì!
Bên trong nồi canh rắn phát ra tiếng động, ngay lập tức có hương thơm thảo dược tỏa ra ngoài.
Khỉ Gầy khen ngợi nói: "Đại ca không hổ là luyện dược sư, vung tay một cái đã có thể biến một nồi canh thường thành thần dược".
“Đương nhiên rồi, bây giờ có thể ăn được rồi đó”, Dương Ân đắc ý đáp.
"Đại ca, canh này hẳn cũng có thể bổ thận tráng dương, huynh nên ăn nhiều một chút đi", Khỉ Gầy lại cười gian nói.
"Cháu trai của ta, ngươi mau tới thu phục tên nhóc này đi, xong việc thì ta sẽ cho người một viên thiên đan", Dương Ân kêu lên ra lệnh cho con rùa vân bạc đang đứng ở cách đó không xa.
"Vâng, chủ nhân", con rùa vân bạc mở lớn hai mắt đáp lời, ngay lập tức lao về phía Khỉ Gầy.
Nó đã hóa thành một gã thiếu niên vác theo cái mai lớn, mang gương mặt xanh cổ quái, trên thân có vân bạc, tay chân ngắn hơn người bình thường một chút. Nó lao tới chỗ của Khỉ Gầy mang theo cả kình phong, thân hình còn chưa tới nơi thì song quyền đã đánh tới không chút lưu tình.
"Ngươi làm thật sao!", Khỉ Gầy kêu lên rồi nhanh chóng lùi lại, không phải hắn ta sợ con rùa vân bạc mà hắn ta chỉ sợ món canh rắn ngon lành sẽ bị trận chiến này phá hỏng.
Rùa vân bạc không hề nương tay với Khỉ Gầy, song quyền của nó liên tục đánh ra quyền Bá Vương, một một quyền ảnh đều mang theo công lực phi thường.
"Cháu trai, hầu gia ta đánh thật đây, đừng tưởng chỉ có đại ca mới có thể thu phục ngươi", Khỉ Gầy quát to một tiếng, bắt đầu chiến đấu kịch liệt với rùa vân bạc.
Khỉ Gầy đã đột phá cảnh giới Địa Hải cao cấp, chiến lực của hắn ta rất cường hãn, có thể cùng với con rùa vân bạc dùng cứng đối cứng.
Bang bang!
Trong phút chốc, thanh âm của quyền kình va chạm cực mạnh liên tục vang lên làm chấn động cả một phương, phá tan sự yên tĩnh của màn đêm, khiến cho linh yêu dã thú xung quanh đều phải bỏ chạy.
Cuộc chiến giữa các vương giả, khí thế đúng là không tầm thường.
Dương Ân và Tiểu Hắc chậm rãi uống canh rắn trong khi ngồi xem trận chiến giữa Khỉ Gầy và con rùa vân bạc, tâm trạng hết sức vui vẻ.
Ở vương thành Dương Ân đã vướng vào biết bao nhiêu chuyện phiền phức, có lúc còn suýt chết, bây giờ vất vả lắm mới có thể ra ngoài để hít thở không khí, cho nên thân tâm của hắn đều cảm thấy rất thư thái.
Mật rắn và canh rắn đều là những vật đại bổ, sau khi rơi vào trong bụng của hắn thì nhanh chóng được hắn luyện hóa thành năng lượng bồi bổ cho thận lực, giúp thận của hắn chậm rãi được cường hóa.
Trong trận chiến khốc liệt giữa Dương Ân và đám cường giả Tử Tiêu điện, hắn đã tiêu hao rất nhiều thận lực. Sức mạnh từ thận không giống như sức mạnh từ đan điền. Sức mạnh từ đan điền có thể được phục hồi bằng cách hấp thụ thiên địa huyền khí bên ngoài nhưng sức mạnh từ thận thì không, hắn bắt buộc phải tìm được vật bổ thận để bồi bổ thì mới có thể giúp cho thận lực hồi phục và tăng cường được.
“Trong khoảng thời gian này việc quan trọng nhất chính là bồi bổ thận!”, Dương Ân cảm nhận được thận lực của mình đã được bổ sung rất nhiều, nhưng còn lâu mới đạt yêu cầu, hắn vẫn phải tiếp tục bồi bổ cho thận.
Trên bầu trời đêm, Khỉ Gầy và con rùa vân bạc đang chiến đấu hết sức quyết liệt, nhất là con rùa vân bạc, nó đã là yêu vương đỉnh cấp, bản thân nó có thiên phú chiến đấu lại có thể chất cường hãn, nó đánh hăng đến mức buộc Khỉ Gầy phải hiện nguyên hình huyết mạch, song quyền đánh ra chân hỏa.
"Con bà nói, cháu trai, ngươi thực sự cho rằng hầu gia ta không làm gì được ngươi sao?", Khỉ Gầy liên tục tung quyền, điên cuồng vừa đánh vừa phẫn nộ quát lớn.
Rùa vân bạc có lớp phòng ngự rất mạnh, cho dù Khỉ Gầy có tấn công thế nào thì cũng không có cách nào phá vỡ được lớp phòng ngự của nó, đồng thời sau lưng của nó đã nổi lên một lớp vân bạc đan thành tấm lưới lớn tung về phía Khỉ Gầy.
Khỉ Gầy bị lấn át thì cảm thấy rất tức giận, cảnh giới của hắn ta so với con rùa vân bạc vẫn còn kém hơn một bậc, cho dù sau khi biến thân thì sức mạnh của hắn ta có tăng lên nhưng vẫn không thể áp chế được con rùa vân bạc, hắn ta ngay lập tức rút ra đoạn côn đánh tan tấm lưới vừa tung ra của con rùa vân bạc, đồng thời hai mắt của hắn ta đã bắn ra hai luồng sáng nóng khủng khiếp phá tan lớp phòng ngự của con rùa vân bạc, đánh bay nó ra xa.
Khỉ Gầy tiếp tục truy kích, nhưng Dương Ân đã lên tiếng: "Đủ rồi, các ngươi thật sự muốn đối đầu sinh tử hay sao?"
"Đại ca, ta phải dạy dỗ đứa cháu này", Khỉ Gầy tức giận đến mức nhất định muốn tiếp tục truy kích con rùa vân bạc, bất chấp lời nói của Dương Ân.
Con rùa vân bạc đã bị thương nhưng vẫn còn tràn đầy tinh thần chiến đấu, nó gầm lên: "Đến đây, ta không sợ ngươi đâu!"
Trên người của con rùa vân bạc lúc này lại nổi lên một tầng băng dày, nó ngay lập tức xông nhanh về phía Khỉ Gầy.
Đột nhiên, Dương Ân đã xuất hiện ở chính giữa trận chiến, tung quyền đánh ra hai bên trái phải để chặn đứng các đòn tấn công của cả hai bên, sau đó hắn quát lên: "Ta nói đủ rồi!"
Khỉ Gầy và con rùa vân bạc cảm nhận được Dương Ân đang hết sức tức giận, trong nháy mắt cả hai đều xẹp xuống.
Dương Ân đã lấy được nhiều không gian Càn Khôn từ trong tay của mấy người Tử Tiêu điện trong trận đại chiến trước đó, hắn lấy một cái đưa cho Khỉ Gầy, bên trong đã có chuẩn bị một ít đồ dùng, bao gồm cả nồi đun nước.
Dương Ân tiếp tục tìm kiếm thảo dược ở xung quanh, khi hắn quay lại thì món canh rắn của Khỉ Gầy gần như đã sẵn sàng. Khỉ Gầy nói: "Đại ca, mau tới ăn thôi, thơm ngon lắm đó".
“Gấp cái gì?”, Dương Ân đáp lại rồi lấy ra một vài loại thảo dược ném vào trong nồi canh rắn.
Xì xì!
Bên trong nồi canh rắn phát ra tiếng động, ngay lập tức có hương thơm thảo dược tỏa ra ngoài.
Khỉ Gầy khen ngợi nói: "Đại ca không hổ là luyện dược sư, vung tay một cái đã có thể biến một nồi canh thường thành thần dược".
“Đương nhiên rồi, bây giờ có thể ăn được rồi đó”, Dương Ân đắc ý đáp.
"Đại ca, canh này hẳn cũng có thể bổ thận tráng dương, huynh nên ăn nhiều một chút đi", Khỉ Gầy lại cười gian nói.
"Cháu trai của ta, ngươi mau tới thu phục tên nhóc này đi, xong việc thì ta sẽ cho người một viên thiên đan", Dương Ân kêu lên ra lệnh cho con rùa vân bạc đang đứng ở cách đó không xa.
"Vâng, chủ nhân", con rùa vân bạc mở lớn hai mắt đáp lời, ngay lập tức lao về phía Khỉ Gầy.
Nó đã hóa thành một gã thiếu niên vác theo cái mai lớn, mang gương mặt xanh cổ quái, trên thân có vân bạc, tay chân ngắn hơn người bình thường một chút. Nó lao tới chỗ của Khỉ Gầy mang theo cả kình phong, thân hình còn chưa tới nơi thì song quyền đã đánh tới không chút lưu tình.
"Ngươi làm thật sao!", Khỉ Gầy kêu lên rồi nhanh chóng lùi lại, không phải hắn ta sợ con rùa vân bạc mà hắn ta chỉ sợ món canh rắn ngon lành sẽ bị trận chiến này phá hỏng.
Rùa vân bạc không hề nương tay với Khỉ Gầy, song quyền của nó liên tục đánh ra quyền Bá Vương, một một quyền ảnh đều mang theo công lực phi thường.
"Cháu trai, hầu gia ta đánh thật đây, đừng tưởng chỉ có đại ca mới có thể thu phục ngươi", Khỉ Gầy quát to một tiếng, bắt đầu chiến đấu kịch liệt với rùa vân bạc.
Khỉ Gầy đã đột phá cảnh giới Địa Hải cao cấp, chiến lực của hắn ta rất cường hãn, có thể cùng với con rùa vân bạc dùng cứng đối cứng.
Bang bang!
Trong phút chốc, thanh âm của quyền kình va chạm cực mạnh liên tục vang lên làm chấn động cả một phương, phá tan sự yên tĩnh của màn đêm, khiến cho linh yêu dã thú xung quanh đều phải bỏ chạy.
Cuộc chiến giữa các vương giả, khí thế đúng là không tầm thường.
Dương Ân và Tiểu Hắc chậm rãi uống canh rắn trong khi ngồi xem trận chiến giữa Khỉ Gầy và con rùa vân bạc, tâm trạng hết sức vui vẻ.
Ở vương thành Dương Ân đã vướng vào biết bao nhiêu chuyện phiền phức, có lúc còn suýt chết, bây giờ vất vả lắm mới có thể ra ngoài để hít thở không khí, cho nên thân tâm của hắn đều cảm thấy rất thư thái.
Mật rắn và canh rắn đều là những vật đại bổ, sau khi rơi vào trong bụng của hắn thì nhanh chóng được hắn luyện hóa thành năng lượng bồi bổ cho thận lực, giúp thận của hắn chậm rãi được cường hóa.
Trong trận chiến khốc liệt giữa Dương Ân và đám cường giả Tử Tiêu điện, hắn đã tiêu hao rất nhiều thận lực. Sức mạnh từ thận không giống như sức mạnh từ đan điền. Sức mạnh từ đan điền có thể được phục hồi bằng cách hấp thụ thiên địa huyền khí bên ngoài nhưng sức mạnh từ thận thì không, hắn bắt buộc phải tìm được vật bổ thận để bồi bổ thì mới có thể giúp cho thận lực hồi phục và tăng cường được.
“Trong khoảng thời gian này việc quan trọng nhất chính là bồi bổ thận!”, Dương Ân cảm nhận được thận lực của mình đã được bổ sung rất nhiều, nhưng còn lâu mới đạt yêu cầu, hắn vẫn phải tiếp tục bồi bổ cho thận.
Trên bầu trời đêm, Khỉ Gầy và con rùa vân bạc đang chiến đấu hết sức quyết liệt, nhất là con rùa vân bạc, nó đã là yêu vương đỉnh cấp, bản thân nó có thiên phú chiến đấu lại có thể chất cường hãn, nó đánh hăng đến mức buộc Khỉ Gầy phải hiện nguyên hình huyết mạch, song quyền đánh ra chân hỏa.
"Con bà nói, cháu trai, ngươi thực sự cho rằng hầu gia ta không làm gì được ngươi sao?", Khỉ Gầy liên tục tung quyền, điên cuồng vừa đánh vừa phẫn nộ quát lớn.
Rùa vân bạc có lớp phòng ngự rất mạnh, cho dù Khỉ Gầy có tấn công thế nào thì cũng không có cách nào phá vỡ được lớp phòng ngự của nó, đồng thời sau lưng của nó đã nổi lên một lớp vân bạc đan thành tấm lưới lớn tung về phía Khỉ Gầy.
Khỉ Gầy bị lấn át thì cảm thấy rất tức giận, cảnh giới của hắn ta so với con rùa vân bạc vẫn còn kém hơn một bậc, cho dù sau khi biến thân thì sức mạnh của hắn ta có tăng lên nhưng vẫn không thể áp chế được con rùa vân bạc, hắn ta ngay lập tức rút ra đoạn côn đánh tan tấm lưới vừa tung ra của con rùa vân bạc, đồng thời hai mắt của hắn ta đã bắn ra hai luồng sáng nóng khủng khiếp phá tan lớp phòng ngự của con rùa vân bạc, đánh bay nó ra xa.
Khỉ Gầy tiếp tục truy kích, nhưng Dương Ân đã lên tiếng: "Đủ rồi, các ngươi thật sự muốn đối đầu sinh tử hay sao?"
"Đại ca, ta phải dạy dỗ đứa cháu này", Khỉ Gầy tức giận đến mức nhất định muốn tiếp tục truy kích con rùa vân bạc, bất chấp lời nói của Dương Ân.
Con rùa vân bạc đã bị thương nhưng vẫn còn tràn đầy tinh thần chiến đấu, nó gầm lên: "Đến đây, ta không sợ ngươi đâu!"
Trên người của con rùa vân bạc lúc này lại nổi lên một tầng băng dày, nó ngay lập tức xông nhanh về phía Khỉ Gầy.
Đột nhiên, Dương Ân đã xuất hiện ở chính giữa trận chiến, tung quyền đánh ra hai bên trái phải để chặn đứng các đòn tấn công của cả hai bên, sau đó hắn quát lên: "Ta nói đủ rồi!"
Khỉ Gầy và con rùa vân bạc cảm nhận được Dương Ân đang hết sức tức giận, trong nháy mắt cả hai đều xẹp xuống.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương