Dụ Bắt Tình Nhân Bỏ Trốn
Chương 28: Làm ‘bạn gái’ của anh ta?
Vân Mộ Âm ôm ngực, nhìn bộdáng thương tiếc Vân Mộ Hoa của Âu Dương Thụy mà khóe miệng cong lên một nụ cười gianxảo. Âu Dương Thụy quả nhiên có tình ý với Mộ Hoa. Màn hài kịch này xem ra cànglúc càng hay.Ai nha~ Mắng người cái gìgì đó là việc tổn hại đến hình tượng nhất, bất quá, vì em trai bảo bối, hysinh một chút hình tượng thì có làm sao?“Đã có người nguyện ý giúpem rồi, chị đây liền đi trước, nhớ rõ lần này nhất định không thể sai tiếp nha.”Vân Mộ Âm đáy mắt lộ ra một tia vui sướng khi người gặp họa, đồng thời như mở cờtrong bụng mà nhìn hai người bọn họ dính lại với nhau.“Yên tâm, nơi này có tôi rồi.”Âu Dương Thụy nói.Vân Mộ Hoa liếc mắt nhìnanh ta một cái, “Nhàn rỗi nhiều chuyện! Tôi không tin mình xử không nổi mấycái thuật ngữ chuyên ngành này!”“Đúng vậy, vài thuật ngữ tiếngAnh này sao làm khó được Mộ Hoa của tôi.” Âu Dương Thụy cười khẽ.“Em trai, cố lên!” Vân MộÂm đầy thâm ý mà nhìn bọn họ, thanh âm nhẹ nhàng an ủi, “Có Thụy giúp em, chịthực sự rất yên tâm.”“Không cần anh ta giúp!”Vân Mộ Hoa không quên đuổi người, “Hai người đều có thể đi ra ngoài, đừng hạitôi phân tâm!”“Thụy rất tài giỏi nha! Các tập đoàn lớn đều tranh giành muốn được anh ta giúp sức, hiện tại anh ta bằnglòng giúp đỡ cho em, đó chính là phúc khí của em.” Vân Mộ Âm nói với Vân MộHoa.“Phải không?” Thật khó hiểu, công ty của bọn họ đâu phải văn phòng luật sư đâu.Âu Dương Thụy căn bản không muốn ‘được’ tranh giành, chỉ cần có thể nấn ná ở lại Vân thị là tốt rồi,như thế về sau mới lừa được Vân Mộ Hoa vào trong tay.Để thoát khỏi sự dây dưa củaÂu Dương Thụy, Vân Mộ Hoa đem tất cả văn kiện dọn sạch đến văn phòng Vân MộÂm.Vân Mộ Âm lúc này đang ngồitrong văn phòng lật xem tạp chí thời trang mới nhất.Vân Mộ Hoa đặt văn kiệntrong tay xuống, liếc nhìn bà chị của mình một cái. Cứ nhớ đến Âu Dương Thụy giốnghệt một miếng kẹo cao su bám dính lấy mình, lại nghĩ đến Vân Mộ Âm tiếp taycung cấp địa chỉ cho anh ta, cậu liền cảm thấy tám phần là bị Vân Mộ Âm bán đứngrồi. Vì thế, Vân Mộ Hoa lập tức khoác lên mình bộ dạng khởi binh vấn tội, “Chị sao lại liên lạc với Âu Dương Thụy?”Vân Mộ Âm khẽ cong cánh môiđỏ mọng xinh đẹp mê người, “Còn không phải lúc đó em bảo chị đi điều traanh ta, nên mới điều tra ra sao.”“Vậy sao ngay từ đầukhông nói cho em, tình nhân của Tô Hàm chính là Âu Dương Thụy?” Cái loại cảmgiác bị rình mò xét nét việc riêng tư này khiến Vân Mộ Hoa tức giận, bắt đầu quát lên.“Em muốn chị nói sao hả?”Vân Mộ Âm vô tội nói, “Chị là không muốn đả kích em, tránh cho khi em đối mặt vớitình địch, chỉ vừa nghe tên đối phương đã sợ mất mật, không đánh đã chạy rồi.”“Nhưng đây là việc riêng tưcủa em!” Vân Mộ Hoa vô cùng bất mãn mà trừng mắt nhìn Vân Mộ Âm.Vân Mộ Âm bĩu môi, tiếc nuốinói, “Âu Dương Thụy kia lớn lên bộ dạng không tệ lắm, gia thế cũng rất tốt, saoem không nắm cho chắc vào?”“Chị, chị nói xằng nói bậycái gì thế?!”“Nói xằng nói bậy? Có sao?”“Em không muốn nói về anhta!” Vân Mộ Hoa suy sụp mà mở máy tính, dự định xử lý công việc.“Chấp nhận anh ta đi.” VânMộ Âm không nhịn được mà thay Âu Dương Thụy ra mặt nói chuyện, “Một năm em bỏ vềnước, anh ta sống cũng không tốt lành gì.”“Anh ta sao có thể không sống tốt?” Vân Mộ Hoa cười nhạt, trong lòng thế nhưng lại lặng lẽ chấn động một hồi.“Sao vậy? Đau lòng sao?”Vân Mộ Âm tùy mặt gửi lời, thăm dò hỏi.“Không có!” Vân Mộ Hoa nhanh chóng phủ nhận.“Vì em, anh ta đến bây giờ vẫn là một người cô độc.”Vân Mộ Hoa hoài nghi trừngmắt nhìn. Là sự thật, hay là giả? Con bướm say hoa (*) kia bỗng nhiên lại khôngtrêu hoa ghẹo nguyệt?(*) Bướm say hoa: chỉ loạiđàn ông trăng hoa bay bướm.Vân Mộ Âm giả bộ thở dài,“Nếu không phải anh ta nhờ chị giúp đỡ, chị cũng không rảnh rỗi nhúng tay quảnchuyện của hai người đâu. Việc này Âu Dương Thụy cũng chưa nói cho em biết?”“Không…”“Nghe qua câu này chưa?‘Lãng tử hồi đầu kim bất hoán’ (*).”(*) Lãng tử hồi đầu kim bấthoán: người lang bạt hư hỏng đến mức nào, nếu biết hồi tâm chuyển tính,ăn năn hối cải thì phẩm chất đạo đức của người đó vẫn trở lại nguyên thể trongsáng, cao thượng.Lời nói Vân Mộ Âm triệt để lay động Vân Mộ Hoa. Anh ta cậy nhờ…. Vân Mộ Hoa không dám quá tự tin, chí ít hiệntại, cậu không có biện pháp mở lòng đón nhận Âu Dương Thụy.Theo những thông tin càngngày càng bát quái của bà chị mình, Vân Mộ Hoa càng lúc càng thiếu tự nhiên, “Chịnói quá rồi.”“Đừng mắc cỡ, chị đây làđang giúp em phân tích mấu chốt vấn đề!” Vân Mộ Âm ‘chính nghĩa’ nói, ra vẻ yêuquý bao bọc em trai.Vân Mộ Hoa xấu hổ quẫn báchnhìn Vân Mộ Âm, “Chị rốt cuộc muốn nói cái gì hả?”“Kỳ thực cũng không có gì.Chị chỉ là muốn nói cho em biết, phải tận dụng thời cơ, mất đi rồi thì sẽ khôngtìm lại được đâu nha.”Vân Mộ Hoa suy nghĩ cả buổitrời, đột nhiên hỏi ngược lại, “Anh ta có chỗ nào tốt mà có thể khiến cho chịtrở thành người cùng hội cùng thuyền, ra mặt giúp anh ta nói chuyện?”“Ai….” Vân Mộ Âm trêu ghẹo,“Âu Dương Thụy đẹp trai như thế, điều kiện tốt như thế, là phụ nữ đều sẽ yêuthích anh ta, chị hiển nhiên không phải ngoại lệ.”“Nói ngắn gọn đi. Chị rốtcuộc nhận được lợi ích gì từ anh ta?” Vân Mộ Hoa căn bản cũng không tin những lờinày của Vân Mộ Âm. Người khác có thể không biết, nhưng cậu lại không hiểu chịmình sao?Vân Mộ Âm mất tự nhiên mà cười gượngmột tiếng, đi tới ngồi xuống bên cạnh Vân Mộ Hoa, nhẹ giọng hỏi, “Em traingoan, nói cho chị nghe, em vẫn là muốn làm bạn với anh ta, hay làm ‘bạn gái’ củaanh ta?”“Bạn gái cái đầu chị!” VânMộ Hoa tức giận nói. Sao lại kéo chuyện bạn gái vào đây rồi? “Ai muốn làm bạngái của anh ta!”“Nói sai rồi, là bạn trai,hoặc là tình nhân..” Vân Mộ Âm nghiêm túc nói.“Không biết!” Vân Mộ Hoatrả lời qua quít.“Không là ý gì?” VânMộ Âm cố gắng thử khai thông cái đầu của Vân Mộ Hoa, “Người mới biết yêu thật vô phươngcứu chữa! Bà chị này sao lại có đứa em trai ngu ngốc đần độn như em chứ hả!” Thực là không cóthuốc chữa mà!“Xì– ” Vân Mộ Hoa khinhthường nói, “Không biết là không biết. Lại nói, chị không phải một ngườiđàn ông cũng chưa từng qua lại hay sao, còn không biết xấu hổ nói em…”“Tiểu tử thối!” Vân Mộ Âm lậptức tặng cho cậu một cái tát vang dội.“Được rồi, được rồi, khôngnói việc này nữa, được chưa?” Vân Mộ Hoa giọng điệu ‘cầu xin tha thứ’. Trong lòng cậu một chút cũng chưa từng nghĩ tới loại chuyện này.Vân Mộ Âm giống như chợt nhớ ra cáigì, vỗ vỗ bờ vai em trai, “Đúng rồi, sắp tới sinh nhật baba.”“Thứ bảy.”Sinh nhật baba là chuyện mà Vân Mộ Hoa lo lắng nhất. Căn cứ vào thái độ hiện tại của Tô Hàm, cậu không đảmbảo cô nàng sẽ đồng ý cùng cậu tới tham dự dạ tiệc sinh nhật. Nếu như Tô Hàm khôngđi, cha mẹ cậu hẳn là lại lo lắng không yên rồi.Đều do Âu Dương Thụy! Qủytha ma bắt! Anh ta phá hỏng gia đình của cậu, bản thân anh ta thế nhưng lại đứngmột bên hóng mát!“Đừng lo lắng, Tô Hàm nhấtđịnh sẽ đi.” Vân Mộ Âm nhìn thấu tâm sự của em trai mình.“Sao chị lại biết?” Vân MộHoa hỏi lại.“Đừng quên Tô thị còn phảinương nhờ vào sự trợ giúp của ba mẹ, em nói xem cô ta có thể không đi hay không?” VânMộ Âm nói một cách tự tin vô cùng.Đây là hôn nhân vì lợi ích,Tô Hàm chỉ dùng cậu để làm bàn đạp mà thôi.Hiện tại Tô Hàm vì Âu DươngThụy mà đề nghị ly hôn với cậu, cuộc hôn nhân này cậu còn muốn tiếp tục kéo dàinữa sao…
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương